Bất Diệt Long Đế

Chương 604: Luân Hồi Cung phục thù

Yêu Dạ

28/06/2021

Một tháng sau!

Hỏa Báo đã bị thanh tiễu trên bốn mươi vạn con, có huyễn trận của Thiên Huyễn Tộc, tốc độ tiêu diệt tăng nhanh. Bên này chỉ chết đi mười mấy tên Quân Hầu Cảnh, riêng số bị thương có vẻ tăng cao, nhưng Lục Linh đã chuẩn bị rất nhiều linh dược, dù gãy tay đứt chân đều có thể mọc lại, hoàn toàn không thành vấn đề.

Tiêu diệt nhiều Hỏa Báo như vậy vốn đã nằm trong dự liệu của mọi người, không có gì đáng để hớn hở cả. Khiến phần đông chúng nhân phấn chấn chính là, sau một tháng tổng cộng đã có mười một người hoặc nhiều hoặc ít được đến cảm ngộ, lão Lục của Đồ gia cũng thuận lợi đột phá Nhân Hoàng, thậm chí có người còn cảm ngộ áo nghĩa lục phẩm.

Đối với Quân Hầu Cảnh mà nói, đột phá tiểu cảnh giới không đáng để mừng, bởi vì chỉ cần có đầy đủ thiên tài địa bảo, tư chất không tính kém, ai cũng có thể đạt tới Quân Hầu Cảnh đỉnh phong.

Chỉ có áo nghĩa mới là quan trọng nhất!

Không thể cảm ngộ áo nghĩa cường đại, liền không cách nào đột phá Nhân Hoàng cảnh. Áo nghĩa cường đại ở đây phải là áo nghĩa tiêu chuẩn ngũ phẩm trở lên, nói cách khác, tối thiểu phải cảm ngộ được áo nghĩ ngũ phẩm mới có tư cách đột phá Nhân Hoàng Cảnh.

Một tháng, mười một người cảm ngộ áo nghĩa, một người đột phá Nhân Hoàng!

Chuyện này nếu là truyền đến Trung Châu, sợ rằng trọn cả Trung Châu đều sẽ sôi trào. Mười hai Vương tộc sẽ không tiếc bất kỳ giá nào cướp đoạt cho bằng được khối vô thượng bảo địa này.

Đương nhiên …

Vì sao Hỏa Ngục lại dễ dàng cảm ngộ áo nghĩa đến vậy? Nơi này rốt cục ẩn giấu bí mật gì? Những nghi hoặc đó cứ quanh quẩn trong đầu tất cả mọi người, mặc dù Lục Linh đã giải thích, nhưng chừng đó vẫn chưa đủ giải đáp hết nghi hoặc.

Vì sao thiên địa pháp tắc nơi này lại rõ nét như thế? Hỏa Ngục này đến cùng là tồn tại thế nào? Vấn đề đó đáng để tất cả mọi người đào sâu suy nghĩ, nếu có thể đào móc ra được bí mật về nơi này, phỏng chừng số người cảm ngộ áo nghĩa sẽ càng nhiều.

Dạ Tra mang về một tin tức khiến chúng nhân đều sa vào trầm tư.

Dạ Tra kiếm được một trái linh quả, loại linh quả này rất bình thường, ở Trung Châu và Bắc Mạc Vân Châu đều có, tên là Hỏa Vân Quả. Quả này rất khó trưởng thành, ngàn năm mới sẽ lớn thêm gấp đôi, dù sinh trưởng vạn năm cũng chỉ to chừng bàn tay.

Nhưng mà!

Hỏa Vân Quả Dạ Tra mang về lại lớn bằng thân người, tính ra thời gian trái Hỏa Vân Quả này sinh trưởng ít nhất phải mười vạn năm trở lên.

Mười vạn năm trước, trong kỷ nguyên nhân loại thì còn là thời trung cổ, khi đó Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc còn ở tây nam bộ Trung Châu, uy danh hiển hách.

Khi ấy, không chỉ hai tộc, rất nhiều chủng tộc viễn cổ đều rất cường đại, Nhân tộc mặc dù có được địa vị bá chủ ở Trung Châu, song vẫn chưa thể triệt để chiếm giữ toàn bộ Trung Châu.

Đây là một loại quả bình thường!

Một trái cây sinh trưởng ở nơi rất bình thường, nếu không phải Dạ Tra cảm thấy nó giống Hỏa Vân Quả thì chưa hẳn đã ngắt xuống. Nếu nó sinh trưởng ở trong tuyệt địa, hoặc ở nơi vô cùng kín đáo nào đó, liệu sẽ còn tồn tại thêm bao nhiêu năm? Năm mươi năm … trăm vạn năm?



Trọn cả Đấu Thiên Giới từ khi có kỷ nguyên đến nay mới chỉ chừng trăm vạn năm, không ngờ Hỏa Ngục này lại có thể đã tồn tại cả trăm vạn năm? Điều đó khiến chúng nhân không khỏi cảm thấy quá khó mà tin tưởng.

Thời gian tồn tại của tất cả tiểu thế giới từng biết đều sẽ không quá lâu, tiểu thế giới có lịch sử lâu đời nhất mà Trung Châu từng phát hiện cũng chỉ có mấy chục vạn năm.

Hơn nữa...

Sau khi mọi người suy đoán ra Hỏa Ngục tối thiểu phải có lịch sử trăm vạn năm, ai nấy lại đều không thấy kỳ lạ. Bởi vì khí tức trong Hỏa Ngục mang đến cho bọn hắn cảm giác nơi này hết sức cổ lão tang thương, dù có người nói Hỏa Ngục tồn tại cả ngàn vạn năm, sợ rằng không ai cảm thấy có gì không đúng.

Liệu có phải Hỏa Ngục tồn tại từ lâu đời, là một Cổ giới, mới sẽ khiến người càng dễ dàng cảm ngộ áo nghĩa?

Có người đề ra nghi vấn này, thậm chí còn được rất nhiều người tán thành. Chẳng qua trước khi có bằng cứ xác đáng, không ai dám xác định việc này cả.

Hỏa Báo tiếp tục bị đánh giết, Dạ Tra đã thăm dò xong, trong quần Hỏa Báo có hai con Thú Hoàng, hiện giờ hắn còn chưa dám dẫn tới.

Kha Mang còn chưa bố trí ra thần trận viễn cổ, lúc này nếu dẫn tới sợ rằng sẽ dẫn lên thương vong cực lớn, mặc dù hiện tại bên này có tận sáu vị Nhân Hoàng.

Kha Mang mang người bố trí thần trận rất nhiều lần, nhưng phần lớn đều thất bại, những thần trận này trước kia đều chưa từng bố trí thành công qua, giờ vẫn còn đang trong giai đoạn tìm tòi nghiên cứu.

Lục Linh không trách cứ hắn, ngược lại còn chuẩn bị đầy đủ tài liệu, mặc hắn tiêu pha, dù bố trí không thành cũng không sao.

Lục Ly một lòng đánh giết Hỏa Báo, lĩnh hội bí thuật Toái Hồn, nguyên một tháng nay hắn mất ăn mất ngủ, song vẫn không tiến triển chút nào.

Con đường mà Mông Thần chỉ ra cho hắn thật sự quá khó khăn, không chỉ phải cảm ngộ áo nghĩa, còn phải định hướng áo nghĩa cảm ngộ, điều này quả thực khó càng thêm khó.

Ngày nọ, Minh Vũ đang trong kịch chiến thì bỗng đột nhiên bắn ngược trở về, thiếu chút làm loạn trận hình, làm hại đám người Tử Hoàn Ninh. May mà có một tên trưởng lão Thanh Loan Tộc đi ra trám vào vị trí, ngăn chặn Hỏa Báo công kích.

Trong lòng mọi người lại không có nửa điểm trách cứ, mà còn kinh hỉ nhìn lại Minh Vũ, thấy Minh Vũ thành công lui về trong huyễn cảnh nơi hẻm núi, nét mặt ai nấy đều hiện vẻ vui mừng.

Xem ra Minh Vũ đã có cảm ngộ, bằng không đã không chưa kịp thốt ra nửa lời liền đột nhiên thối lui. Trước kia Minh Vũ từng cảm ngộ “Thế”, một áo nghĩa nhị phẩm, nếu lần này tiếp tục cảm ngộ thành công áo nghĩa khác, liền sẽ có được hai áo nghĩa.

Đám người Bạch Lãnh vừa hâm mộ lại vừa đố kỵ, nhất là Tử Hoàn Kiều. Tử Hoàn Kiều xung kích Nhân Hoàng ba lần, lại đều thất bại cả ba, lãng phí rất nhiều linh tài.

Vì sao thất bại?

Nguyên nhân là bởi cấp bậc áo nghĩa Tử Hoàn Kiều cảm ngộ được quá thấp, chỉ là áo nghĩa tứ phẩm. Hắn cảm thấy nếu mình cảm ngộ được áo nghĩa ngũ lục phẩm, khả năng xung kích thành công Nhân Hoàng Cảnh sẽ cao hơn nhiều.

Hiện tại Lục Ly không thiếu linh tài, chỉ cần áo nghĩa Minh Vũ được đến đột phá, sau này khả năng tu luyện đến Nhân Hoàng Cảnh sẽ rất lớn.

Lục Linh thấy Minh Vũ tiến vào trong hẻm núi, khoanh chân ngồi xếp bằng nhập định, bất giác khẽ gật đầu. Đoạn thời gian này nàng một mực ngồi xếp bằng tu luyện ở đây, nhân tiện chưởng khống toàn cục.



Nàng không quen trực tiếp chiến đấu, mặc dù chiến lực của nàng không tính yếu. Nàng thích đứng ở phía sau, chưởng khống toàn cục, bày mưu tính kế, có lẽ đây là đặc điểm chung của người thông minh. Người thông minh thường không thích đứng dưới tường sắp đổ, mỗi thời mỗi khắc đều suy tính giữ an toàn cho bản thân.

- Người đâu, đi truyền lời cho đệ đệ ta, để hắn quay về nghỉ ngơi một lát.

Lục Linh quét mắt nhìn Lục Ly còn đang kịch chiến với Hỏa Báo nơi xa, nhíu mày phất tay ra hiệu cho một tên Quân Hầu Cảnh sau lưng.

Người kia lao vút ra, tìm đến Lục Ly, thuật lại lời Lục Linh một lần. Lục Ly nghĩ nghĩ, tựa hồ cũng đã mấy ngày không nghỉ, đến trước mắt vẫn chưa có bước đột phá nào, bèn dứt khoát quay đầu bay về lại trong hẻm núi.

- Hả?

Trở lại hẻm núi, lập tức thấy được Minh Vũ đang ngồi xếp bằng nơi xa, phản ứng đầu tiên của hắn là thoáng cả kinh, sau đó đại hỉ hỏi:

- Minh Vũ có cảm ngộ?

- Ừm!

Lục Ly từng nói qua về chuyện của Minh Vũ, Lục Linh biết được quan hệ giữa Minh Vũ và Lục Ly, gật đầu nói:

- Mới đốn ngộ vừa rồi, chỉ là không biết áo nghĩa cảm ngộ có phẩm cấp thế nào. Thứ này toàn xem vận khí, trước khi cảm ngộ được, ai cũng không biết áo nghĩa đó là mấy phẩm.

- Không sai!

Lục Ly gật đầu mãn ý, thậm chí còn cao hứng hơn cả chính bản thân mình đột phá. Minh Vũ là bộ hạ trung thành nhất của hắn, Minh Vũ cường đại lên, Lục Ly có lý nào lại không vui.

- Tỷ, Bắc Mạc và Vân Châu vẫn ổn chứ?

Một tháng qua Lục Ly chưa từng hỏi tới chuyện bên ngoài, lúc này quay về nghỉ ngơi tự nhiên phải hỏi dò một phen.

Lục Linh nghĩ nghĩ rồi nhíu mày nói:

- Đại gia tộc Trung Châu không dám tới Bắc Mạc gây chuyện, cùng lắm thì chỉ phái tới một ít thám báo, Bắc Mạc không sao. Vân Châu lại có chút phiền phức, hai đại thế lực U Châu tựa hồ ngo ngoe muốn động, có ý định xâm nhập Vân Châu. Nếu ta đoán không lầm, có thể là Luân Hồi Cung đứng sau giở trò quỷ.

- Hả?

Nét mặt Lục Ly thoáng trầm xuống, tròng mắt khẽ lấp lánh, như có điều suy nghĩ.

Lần này Luân Hồi Cung chịu thiệt lớn, lại không cách nào trả thù Lục Ly, nhưng nếu là trả thù Vân Châu thì không vấn đề. Đương nhiên, bọn hắn sẽ không công khai ra mặt, làm vậy sẽ chỉ đắc tội điện chủ Thí Ma Điện. Bọn hắn ngấm ngầm bắt tay với đại thế lực U Châu, như thế dù điện thủ Thí Ma Điện biết cũng sẽ không nói được gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook