Chương 215: Lục Ly ở ngay đây
Yêu Dạ
08/04/2021
Trong một tòa núi lớn, Thiên Đà Tử mang theo Lục Ly thẳng tắp lao nhanh, hai người trừ thỉnh thoảng tìm sơn động nghỉ ngơi hai ba canh giờ ra, mấy ngày nay vẫn luôn một mực đi đường.
Thiên Đà Tử tiến vào thành nhỏ ven đường một lần, mua chút vật phẩm ngụy trang, nhuộm đầu tóc Lục Ly thành màu nâu, còn nhuộm da đen nhẻm. Má phải không biết làm sao mà tạo ra được một vết sẹo, cộng thêm mắt trái che bịt mắt, nhìn qua như triệt để biến thành người khác.
Trên đường Thiên Đà Tử rất cẩn thận, toàn chọn dã ngoại hoang vu, lộ tuyến vắng người mà đi. Đồng thời hắn còn một mực cảm ứng thăm dò bốn phía, một khi phát hiện có thám báo liền lập tức tránh đi.
Thực lực thám báo và người tìm kiếm đều không mạnh, cùng lắm chỉ là Thần Hải Cảnh đỉnh phong, có rất ít võ giả Hồn Đàm Cảnh xuất động. Thiên Đà Tử là Mệnh Luân Cảnh, trăm năm trước đã là Hồn Đàm Cảnh đỉnh phong, linh hồn và cảm giác lực cường đại cỡ nào, thám báo bình thường làm sao có thể phát hiện ra được?
Đương nhiên …
Mấy ngày nay hai người cũng có chút nghi hoặc, dù Thiên Đà Tử một mực thăm dò thì cũng không khả năng hoàn toàn tránh đi toàn bộ thám báo được. Thế nên Lục Ly và Thiên Đà Tử tùy thời đều chuẩn bị động thủ, ra tay xử lý thám báo phát hiện ra mình.
Nhưng trên đường đi rất an tĩnh, an tĩnh đến mức hai người đều cảm thấy bất an. Tựa hồ lần này Vũ gia căn bản không chú ý tới bọn hắn.
Lần nữa bôn tẩu nửa ngày, đến lúc trời sắp tối, Lục Ly rốt cục cảm thấy có chút lo lắng. Hắn trầm tư một lúc mới đề nghị Thiên Đà Tử:
- Hay là ngươi tới thành trì phụ cận thăm dò một cái, nhìn xem tình hình rốt cuộc thế nào rồi?
- Được!
Thiên Đà Tử nghĩ nghĩ liền khẽ gật đầu, ăn vội chút lương khô sau đó hóa thành một đạo tàn ảnh chạy đi như bay. Lục Ly thì náu mình trong một thạch động nghỉ ngơi, trên đường toàn là Thiên Đà Tử mang theo hắn, ngược lại không mấy mệt mỏi, chỉ là trong lòng có chút bất an thôi.
Ba canh giờ sau, Thiên Đà Tử trở về, thần sắc đầy vẻ mỏi mệt và kinh ngạc, hắn vừa tiến vào liền nói:
- Việc này rất cổ quái.
- Làm sao?
Lục Ly khẩn trương hỏi.
Thiên Đà Tử thở dốc một hơi rồi nói:
- Hiện tại hơn phân nửa thám báo các gia tộc ở Thiên Vũ Quốc đều đang tìm ngươi, Vũ gia đã hạ lệnh, nghe nói Thiên Vũ Quốc tổng cộng xuất động mấy trăm vạn người. Còn nữa, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương cũng đi ra theo, lúc này chính đang gióng trống khua chiêng bay về hướng Vũ Đế Thành, mặt khác nghe nói Bạch gia cũng xuất động cường giả, hiện tại đã bí mật lẻn vào Thiên Vũ Quốc.
- Hả?
Nghe được mấy câu đầu, ánh mắt Lục Ly thoáng chốc chuyển lạnh, Vũ gia đã được đến tin tức hắn tiến vào Thiên Vũ Quốc, xem ra chuyện lần này quả thực là do Vũ gia dựng lên để nhử hắn.
Vấn đề là …
Nếu đã nhiều người như vậy đi tìm bọn hắn, vì sao mấy ngày nay bọn hắn không gặp được quá nhiều thám báo, thậm chí đều chưa chính diện gặp phải thám báo lần nào.
Cường giả Bạch gia lẻn vào Thiên Vũ Quốc?
Chẳng lẽ Bạch gia có cường giả bí mật đi theo hắn, đang giúp bọn hắn dọn dẹp thám báo? Nếu không bằng vào Thiên Đà Tử làm sao thật có thể tránh qua nhiều thám báo đỉnh cấp vậy được?
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương chính đang gióng trống khua chiêng đi Vũ Đế Thành? Trong đầu Lục Ly bất giác hiện lên dung nhan tuyệt mỹ của Bạch Thu Tuyết, nội tâm bất giác có chút cảm động.
Hắn mơ hồ đoán được phần nào chân tướng chuyện này, chí ít Bạch Thu Tuyết là đang toàn lực giúp hắn, nữ nhân này quả nhiên rất được, còn nghĩa khí hào tình hơn cả nam tử.
Lục Ly lại hỏi dò mấy câu, trầm tư một lát rồi nói:
- Thiên Đà Tử, ngươi cảm thấy chuyện này có bình thường không?
Thiên Đà Tử biết Lục Ly muốn hỏi cái gì, hắn không cần nghĩ liền đáp:
- Rất không bình thường! Ta còn thăm dò được một tin tức, nghe nói gần đây trong núi hoanh quanh đây xuất hiện một ít Huyền thú, rất nhiều thám vào và võ giả thâm nhập núi hoang tìm kiếm đều bị Huyền thú giết chết. Chủ nhân, trên đường ngươi thấy có nhiều Huyền thú không?
- Cái này …
Nội tâm Lục Ly khẽ động, kinh hô nói:
- Chẳng lẽ thật đúng là cường giả Bạch gia đang lặng lẽ theo gót, một đường giúp chúng ta thanh lý thám báo?
Trên đường Lục Ly không nhìn thấy quá nhiều Huyền thú, dù có cũng là Huyền thú cấp một cấp hai, số lượng không tính nhiều. Năng lực sinh tồn của thám báo lại vô cùng mạnh, làm sao có thể bị Huyền thú chém giết nhiều thế được?
Chuyện khác thường tất có quỷ quái!
Dù không phải người Bạch gia giúp bọn hắn, thì khẳng định cũng là có cường giả đang lặng lẽ giúp bọn hắn thanh lý thám báo, bằng không trên đường không khả năng bình tĩnh vậy được.
- Hẳn là người của Bạch gia.
Thiên Đà Tử nghĩ nghĩ rồi nói:
- Trừ người Bạch gia ra, còn ai có được thủ đoạn như thế. Hiện tại Thanh Loan Tộc còn chưa đi ra được, hơn nữa nếu người Thanh Loan Tộc có thể đi ra, còn cần gì che che lấp lấp thế này, trực tiếp mang ngươi đánh tới Vũ gia chẳng phải là được rồi.
Lục Ly ngẫm lại thì thấy Thiên Đà Tử nói cũng đúng, nếu đám người Dạ Tra đi ra được, hẳn là đã sớm tới gặp hắn, không khả năng một đường đi theo mà không để lộ hành tung.
- Nghỉ ngơi, lát nữa toàn tốc đi đường.
Lục Ly không suy nghĩ nhiều, Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết đang giúp hắn, Bạch gia có thể cũng đang bí mật giúp hắn. Khiến hắn cảm giác được lực lượng trong tay tăng nhiều, hắn không thể cô phụ mấy người Bạch Thu Tuyết, nhất định phải nhanh chóng đi đến Vũ Lăng Quận, mang về di cốt ông ngoại và thi thể Lục thúc công, đồng thời xem xem có thể hủy diệt Bộ gia hay không.
Hai người Lục Ly nghỉ ngơi mấy canh giờ liền lần nữa lên đường, trên đường vẫn cứ gió êm sóng lặng, thám báo đều không thấy được bao nhiêu. Điều này khiến hai người càng thêm yên tâm, tốc độ đề thăng mấy phần, tranh thủ sớm ngày đi đến phụ cận Vũ Lăng Thành.
Vũ Lăng Quận cách Thiên Đảo Hồ tương đối xa, trước kia bọn hắn ngồi chiến xa ngày đêm kiêm trình cũng phải tiêu tốn nửa tháng mới đến nơi.
Hiện tại hắn được Thiên Đà Tử mang theo, tốc độ nhanh hơn rất nhiều, dù lượn vòng con đường rất xa, nhưng tối đa chỉ mất chừng sáu bảy ngày lộ trình, tính ra còn khoảng hai ba ngày liền có thể chạy tới.
- Vẫn không tìm được?
Lại một ngày qua đi, Vũ Luân triệt để đứng ngồi không yên, nổi giận đùng đùng nện chén trà trong tay xuống đất, nhìn đường chủ Thám Báo đường rống giận quát:
- Thám Báo đường các ngươi nuôi nhiều người như vậy, đều là bất tài ăn hại hả? Ta nói rõ cho các ngươi biết, lúc này Lục Ly tuyệt đối đang ở trong Thiên Vũ Quốc, Thiên Đà Tử cũng đi theo. Hai người sống sờ sờ như vậy, bên này xuất động mấy trăm vạn người, lại vẫn tìm không thấy một tên Thần Hải Cảnh, một tên Mệnh Luân Cảnh, chẳng lẽ bọn hắn biết phi thiên độn địa?
Đường chủ Thám Báo Đường Vũ Khôn có chút lúng túng đứng đấy, hiện tại Vũ gia đã phái ra toàn bộ thám báo đỉnh cấp, lại vẫn không tìm được Lục Ly, điều này khiến hắn cảm thấy rất mất mặt.
Hắn suy nghĩ một lát, sau đó đột nhiên đi tới trước mặt, đứng ở bên tường chỉ vào một con đường nói:
- Luân gia, bên này thám báo gia tộc đã chết mười mấy người, nhìn thi thể thì có vẻ như bị Huyền thú giết, một người bị giết có thể là trùng hợp, nhưng mười mấy người cùng bị giết theo một kịch bản thì lại có chút không đúng. Bên này các gia tộc khác cũng tổn thất hơn bốn mươi thám báo, ngoài ra còn có rất nhiều võ giả.
- Hả?
Tròng mắt nhỏ bé của Vũ Luân chợt tóe xạ hàn quang, giận nói:
- Đồ ngu, sao không báo sớm? Ngươi lập tức đi truyền tin, ta muốn tin tức tỉ mỉ nhất, chết bao nhiêu người, chết trong tình huống thế nào, còn cả địa điểm chính xác nơi bị giết, mau tìm hiểu cho ta.
- Vâng!
Vũ Khôn vội vàng đi xuống, lấy tốc độ nhanh nhất truyền tin ra. Vẻn vẹn ba canh giờ sau, đủ loại tin tức số liệu liền được truyền tới thông qua kênh liên lạc đặc thù.
Vũ Luân tử tế phân tích chừng một nén hương, sau đó đột ngột vỗ bàn đứng dậy, vô cùng khẳng định nói:
- Lục Ly ở ngay chỗ này, hơn nữa với lộ tuyến hiện tại của hắn khẳng định là muốn đi Phong Sơn Quận, sau đó vòng qua Thiên Phủ Quận, cuối cùng ngược về Vũ Lăng Quận. Bên cạnh hắn trừ Thiên Đà Tử ra thì còn có cường giả khác, hẳn là người Bạch gia đang giúp hắn giấu diếm tin tức, kích sát thám báo của chúng ta.
Nhiều thám báo và võ giả chết đi như vậy là điều quá bất thường, lấy ánh mắt sắc bén của Vũ Luân, chỉ cần liếc qua liền nhìn ra vấn đề.
Hắn nghĩ nghĩ rồi quát khẽ nói:
- Ngươi đích thân dẫn đội đi tìm cho ta, ta sẽ triệu tập năm tên trưởng lão Bất Diệt Cảnh tới phụ cận chờ lệnh, sau khi ngươi tìm được Lục Ly thì lập tức truyền tin, bọn hắn sẽ đến ngay.
- Được!
Vũ Khôn hưng phấn gật đầu, nhanh chân đi ra ngoài, cường giả Bạch gia không dám quang minh chính đại hành tẩu ở Thiên Vũ Quốc. Chỉ cần tìm được Lục Ly, bằng vào năm tên trưởng lão Bất Diệt cảnh, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng đánh chết hắn.
Thiên Đà Tử tiến vào thành nhỏ ven đường một lần, mua chút vật phẩm ngụy trang, nhuộm đầu tóc Lục Ly thành màu nâu, còn nhuộm da đen nhẻm. Má phải không biết làm sao mà tạo ra được một vết sẹo, cộng thêm mắt trái che bịt mắt, nhìn qua như triệt để biến thành người khác.
Trên đường Thiên Đà Tử rất cẩn thận, toàn chọn dã ngoại hoang vu, lộ tuyến vắng người mà đi. Đồng thời hắn còn một mực cảm ứng thăm dò bốn phía, một khi phát hiện có thám báo liền lập tức tránh đi.
Thực lực thám báo và người tìm kiếm đều không mạnh, cùng lắm chỉ là Thần Hải Cảnh đỉnh phong, có rất ít võ giả Hồn Đàm Cảnh xuất động. Thiên Đà Tử là Mệnh Luân Cảnh, trăm năm trước đã là Hồn Đàm Cảnh đỉnh phong, linh hồn và cảm giác lực cường đại cỡ nào, thám báo bình thường làm sao có thể phát hiện ra được?
Đương nhiên …
Mấy ngày nay hai người cũng có chút nghi hoặc, dù Thiên Đà Tử một mực thăm dò thì cũng không khả năng hoàn toàn tránh đi toàn bộ thám báo được. Thế nên Lục Ly và Thiên Đà Tử tùy thời đều chuẩn bị động thủ, ra tay xử lý thám báo phát hiện ra mình.
Nhưng trên đường đi rất an tĩnh, an tĩnh đến mức hai người đều cảm thấy bất an. Tựa hồ lần này Vũ gia căn bản không chú ý tới bọn hắn.
Lần nữa bôn tẩu nửa ngày, đến lúc trời sắp tối, Lục Ly rốt cục cảm thấy có chút lo lắng. Hắn trầm tư một lúc mới đề nghị Thiên Đà Tử:
- Hay là ngươi tới thành trì phụ cận thăm dò một cái, nhìn xem tình hình rốt cuộc thế nào rồi?
- Được!
Thiên Đà Tử nghĩ nghĩ liền khẽ gật đầu, ăn vội chút lương khô sau đó hóa thành một đạo tàn ảnh chạy đi như bay. Lục Ly thì náu mình trong một thạch động nghỉ ngơi, trên đường toàn là Thiên Đà Tử mang theo hắn, ngược lại không mấy mệt mỏi, chỉ là trong lòng có chút bất an thôi.
Ba canh giờ sau, Thiên Đà Tử trở về, thần sắc đầy vẻ mỏi mệt và kinh ngạc, hắn vừa tiến vào liền nói:
- Việc này rất cổ quái.
- Làm sao?
Lục Ly khẩn trương hỏi.
Thiên Đà Tử thở dốc một hơi rồi nói:
- Hiện tại hơn phân nửa thám báo các gia tộc ở Thiên Vũ Quốc đều đang tìm ngươi, Vũ gia đã hạ lệnh, nghe nói Thiên Vũ Quốc tổng cộng xuất động mấy trăm vạn người. Còn nữa, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương cũng đi ra theo, lúc này chính đang gióng trống khua chiêng bay về hướng Vũ Đế Thành, mặt khác nghe nói Bạch gia cũng xuất động cường giả, hiện tại đã bí mật lẻn vào Thiên Vũ Quốc.
- Hả?
Nghe được mấy câu đầu, ánh mắt Lục Ly thoáng chốc chuyển lạnh, Vũ gia đã được đến tin tức hắn tiến vào Thiên Vũ Quốc, xem ra chuyện lần này quả thực là do Vũ gia dựng lên để nhử hắn.
Vấn đề là …
Nếu đã nhiều người như vậy đi tìm bọn hắn, vì sao mấy ngày nay bọn hắn không gặp được quá nhiều thám báo, thậm chí đều chưa chính diện gặp phải thám báo lần nào.
Cường giả Bạch gia lẻn vào Thiên Vũ Quốc?
Chẳng lẽ Bạch gia có cường giả bí mật đi theo hắn, đang giúp bọn hắn dọn dẹp thám báo? Nếu không bằng vào Thiên Đà Tử làm sao thật có thể tránh qua nhiều thám báo đỉnh cấp vậy được?
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương chính đang gióng trống khua chiêng đi Vũ Đế Thành? Trong đầu Lục Ly bất giác hiện lên dung nhan tuyệt mỹ của Bạch Thu Tuyết, nội tâm bất giác có chút cảm động.
Hắn mơ hồ đoán được phần nào chân tướng chuyện này, chí ít Bạch Thu Tuyết là đang toàn lực giúp hắn, nữ nhân này quả nhiên rất được, còn nghĩa khí hào tình hơn cả nam tử.
Lục Ly lại hỏi dò mấy câu, trầm tư một lát rồi nói:
- Thiên Đà Tử, ngươi cảm thấy chuyện này có bình thường không?
Thiên Đà Tử biết Lục Ly muốn hỏi cái gì, hắn không cần nghĩ liền đáp:
- Rất không bình thường! Ta còn thăm dò được một tin tức, nghe nói gần đây trong núi hoanh quanh đây xuất hiện một ít Huyền thú, rất nhiều thám vào và võ giả thâm nhập núi hoang tìm kiếm đều bị Huyền thú giết chết. Chủ nhân, trên đường ngươi thấy có nhiều Huyền thú không?
- Cái này …
Nội tâm Lục Ly khẽ động, kinh hô nói:
- Chẳng lẽ thật đúng là cường giả Bạch gia đang lặng lẽ theo gót, một đường giúp chúng ta thanh lý thám báo?
Trên đường Lục Ly không nhìn thấy quá nhiều Huyền thú, dù có cũng là Huyền thú cấp một cấp hai, số lượng không tính nhiều. Năng lực sinh tồn của thám báo lại vô cùng mạnh, làm sao có thể bị Huyền thú chém giết nhiều thế được?
Chuyện khác thường tất có quỷ quái!
Dù không phải người Bạch gia giúp bọn hắn, thì khẳng định cũng là có cường giả đang lặng lẽ giúp bọn hắn thanh lý thám báo, bằng không trên đường không khả năng bình tĩnh vậy được.
- Hẳn là người của Bạch gia.
Thiên Đà Tử nghĩ nghĩ rồi nói:
- Trừ người Bạch gia ra, còn ai có được thủ đoạn như thế. Hiện tại Thanh Loan Tộc còn chưa đi ra được, hơn nữa nếu người Thanh Loan Tộc có thể đi ra, còn cần gì che che lấp lấp thế này, trực tiếp mang ngươi đánh tới Vũ gia chẳng phải là được rồi.
Lục Ly ngẫm lại thì thấy Thiên Đà Tử nói cũng đúng, nếu đám người Dạ Tra đi ra được, hẳn là đã sớm tới gặp hắn, không khả năng một đường đi theo mà không để lộ hành tung.
- Nghỉ ngơi, lát nữa toàn tốc đi đường.
Lục Ly không suy nghĩ nhiều, Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết đang giúp hắn, Bạch gia có thể cũng đang bí mật giúp hắn. Khiến hắn cảm giác được lực lượng trong tay tăng nhiều, hắn không thể cô phụ mấy người Bạch Thu Tuyết, nhất định phải nhanh chóng đi đến Vũ Lăng Quận, mang về di cốt ông ngoại và thi thể Lục thúc công, đồng thời xem xem có thể hủy diệt Bộ gia hay không.
Hai người Lục Ly nghỉ ngơi mấy canh giờ liền lần nữa lên đường, trên đường vẫn cứ gió êm sóng lặng, thám báo đều không thấy được bao nhiêu. Điều này khiến hai người càng thêm yên tâm, tốc độ đề thăng mấy phần, tranh thủ sớm ngày đi đến phụ cận Vũ Lăng Thành.
Vũ Lăng Quận cách Thiên Đảo Hồ tương đối xa, trước kia bọn hắn ngồi chiến xa ngày đêm kiêm trình cũng phải tiêu tốn nửa tháng mới đến nơi.
Hiện tại hắn được Thiên Đà Tử mang theo, tốc độ nhanh hơn rất nhiều, dù lượn vòng con đường rất xa, nhưng tối đa chỉ mất chừng sáu bảy ngày lộ trình, tính ra còn khoảng hai ba ngày liền có thể chạy tới.
- Vẫn không tìm được?
Lại một ngày qua đi, Vũ Luân triệt để đứng ngồi không yên, nổi giận đùng đùng nện chén trà trong tay xuống đất, nhìn đường chủ Thám Báo đường rống giận quát:
- Thám Báo đường các ngươi nuôi nhiều người như vậy, đều là bất tài ăn hại hả? Ta nói rõ cho các ngươi biết, lúc này Lục Ly tuyệt đối đang ở trong Thiên Vũ Quốc, Thiên Đà Tử cũng đi theo. Hai người sống sờ sờ như vậy, bên này xuất động mấy trăm vạn người, lại vẫn tìm không thấy một tên Thần Hải Cảnh, một tên Mệnh Luân Cảnh, chẳng lẽ bọn hắn biết phi thiên độn địa?
Đường chủ Thám Báo Đường Vũ Khôn có chút lúng túng đứng đấy, hiện tại Vũ gia đã phái ra toàn bộ thám báo đỉnh cấp, lại vẫn không tìm được Lục Ly, điều này khiến hắn cảm thấy rất mất mặt.
Hắn suy nghĩ một lát, sau đó đột nhiên đi tới trước mặt, đứng ở bên tường chỉ vào một con đường nói:
- Luân gia, bên này thám báo gia tộc đã chết mười mấy người, nhìn thi thể thì có vẻ như bị Huyền thú giết, một người bị giết có thể là trùng hợp, nhưng mười mấy người cùng bị giết theo một kịch bản thì lại có chút không đúng. Bên này các gia tộc khác cũng tổn thất hơn bốn mươi thám báo, ngoài ra còn có rất nhiều võ giả.
- Hả?
Tròng mắt nhỏ bé của Vũ Luân chợt tóe xạ hàn quang, giận nói:
- Đồ ngu, sao không báo sớm? Ngươi lập tức đi truyền tin, ta muốn tin tức tỉ mỉ nhất, chết bao nhiêu người, chết trong tình huống thế nào, còn cả địa điểm chính xác nơi bị giết, mau tìm hiểu cho ta.
- Vâng!
Vũ Khôn vội vàng đi xuống, lấy tốc độ nhanh nhất truyền tin ra. Vẻn vẹn ba canh giờ sau, đủ loại tin tức số liệu liền được truyền tới thông qua kênh liên lạc đặc thù.
Vũ Luân tử tế phân tích chừng một nén hương, sau đó đột ngột vỗ bàn đứng dậy, vô cùng khẳng định nói:
- Lục Ly ở ngay chỗ này, hơn nữa với lộ tuyến hiện tại của hắn khẳng định là muốn đi Phong Sơn Quận, sau đó vòng qua Thiên Phủ Quận, cuối cùng ngược về Vũ Lăng Quận. Bên cạnh hắn trừ Thiên Đà Tử ra thì còn có cường giả khác, hẳn là người Bạch gia đang giúp hắn giấu diếm tin tức, kích sát thám báo của chúng ta.
Nhiều thám báo và võ giả chết đi như vậy là điều quá bất thường, lấy ánh mắt sắc bén của Vũ Luân, chỉ cần liếc qua liền nhìn ra vấn đề.
Hắn nghĩ nghĩ rồi quát khẽ nói:
- Ngươi đích thân dẫn đội đi tìm cho ta, ta sẽ triệu tập năm tên trưởng lão Bất Diệt Cảnh tới phụ cận chờ lệnh, sau khi ngươi tìm được Lục Ly thì lập tức truyền tin, bọn hắn sẽ đến ngay.
- Được!
Vũ Khôn hưng phấn gật đầu, nhanh chân đi ra ngoài, cường giả Bạch gia không dám quang minh chính đại hành tẩu ở Thiên Vũ Quốc. Chỉ cần tìm được Lục Ly, bằng vào năm tên trưởng lão Bất Diệt cảnh, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng đánh chết hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.