Chương 243: Sự tình ồn ào lớn rồi
Yêu Dạ
11/04/2021
- Không đúng...
Bạch Tu phản ứng rất nhanh, phát hiện được vấn đề. Ánh mắt của hắn như dao găm quét về phía Tiểu Bạch, chiến đao trong tay sáng lên, muốn chém giết Tiểu Bạch.
- Thiên Đà Tử, công kích!
Lục Ly làm sao có thể cho Bạch Tu cơ hội? Hắn gầm một tiếng, hơn nữa thanh âm là dùng thần kỹ Long Ngâm phát ra. Thanh âm vang dội phương viên trăm dặm, toàn bộ Huyết Sát Đảo đều có thể nghe được rõ ràng.
Tiếng gầm khiến linh hồn của Thiên Đà Tử đau nhói, nhưng hắn biết lúc này cực kỳ mấu chốt, cắn răng vung vẩy chiến đao. Bạch Tu không có biện pháp, chỉ có thể trước tránh né công kích của Thiên Đà Tử, nếu không hắn có thể sẽ bị chém giết.
Chờ hắn tránh né công kích, Tiểu Bạch đã gặm ra một cái động chui vào rồi, Bạch Tu muốn tấn công cũng đã muộn.
- Hưu!
Hắn giống như Vũ Dương, kinh hoàng khống chế Mệnh Luân bay trở lại, đáng tiếc đã muộn. Tốc độ của Tiểu Bạch quá nhanh, nháy mắt đã phá hư hoa văn trong Mệnh Luân, ánh sáng của Mệnh Luân nhanh chóng ảm đạm, cuối cùng hoàn toàn không bị khống chế.
- Phốc...
Bạch Tu ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm máu, Mệnh Luân bị hủy, nguyên khí của hắn tổn thương nặng nề, sắc mặt không chút huyết sắc.
- Hưu!
Thân thể Lục Ly hóa thành tàn ảnh lao tới, vung Kình Thiên Kích chém đứt cổ Bạch Tu, Lục Ly thu đầu lâu vào trong không gian giới.
- Tiểu Bạch, đi rồi!
Lục Ly hét lớn, Tiểu Bạch bay vụt lên. Lục Ly nhìn Thiên Đà Tử, người sau hiểu ý, cắn răng bay lên Mệnh Luân, chở Lục Ly bay về phía hai chiến trường còn lại.
Lục Ly tới trễ mấy nén hương, Huyết Sát Đảo đã máu chảy thành sông. Cho nên lúc này hắn không nghỉ ngơi, thời gian kéo càng lâu, võ giả của Huyết Sát Đảo thương vong sẽ càng nhiều.
Quả nhiên...
Đợi Lục Ly chạy tới phụ cận một chiến trường, bên này đã thi thể đầy đất. Nơi này có hơn hai ngàn võ giả Huyết Sát Đảo, lúc này chỉ còn dư lại không tới tám trăm người, rất nhiều Thần Hải cảnh bị chém chết, Lục Ải Nhân chỉ còn dư lại một người.
- Bạch Tu đã bị giết, bọn ngươi không đầu hàng mà nói... Giết chết bất luận tội!
Giới chỉ trong tay Lục Ly phát sáng, cầm đầu Bạch Tu lớn tiếng hét. Đồng thời hắn và Thiên Đà Tử vọt xuống, bắt đầu đồ sát.
Thiên Đà Tử bị thương rất nặng, một cánh tay không còn, nhưng Lục Ly không có bảo hắn nghỉ ngơi, hắn chỉ có thể liều mạng tấn công. Hắn khống chế Mệnh Luân nghiền ép về phía các Hồn Đàm cảnh, ung dung đồ sát một mảnh.
Thất trưởng lão và Cửu trưởng lão đều ở bên này, Thất trưởng lão bị chém một chân, còn thảm hại hơn Thiên Đà Tử. Hắn thấy Lục Ly tới, nước mắt tuôn đầy mặt, Huyết Sát Đảo cuối cùng cũng được cứu.
Huyết Sát Đảo còn lại tám trăm võ giả sĩ khí đại chấn, bắt đầu đi theo Lục Ly và Thiên Đà Tử phản công. Bên quân đoàn Bạch Tu lại sợ hãi không ngớt, lão đại chết rồi, Nhị thống lĩnh Tam thống lĩnh bị Thiên Đà Tử nghiền ép thành bãi thịt, còn đánh cái rắm?
- Đầu hàng, chúng ta đầu hàng!
Rốt cục có người sợ hãi rống lên, sau đó mọi người đi theo quỳ rạp xuống đất, ném binh khí đầu hàng.
Lục Ly huyễn hóa ra mười mấy cái Quỷ Ảnh, thế không thể ngăn cản, hắn không có phóng thích thần kỹ Long Ngâm, vì không cần thiết. Hắn và Thiên Đà Tử chém giết mấy chục võ giả muốn chạy trốn và ngoan cố chống cự, sau đó rống lên:
- Toàn bộ cắt đứt chân, sau đó trói lại!
Còn có mấy trưởng lão Thần Hải cảnh thương thế tương đối nhẹ, lập tức dẫn người như bầy sói phóng tới, vung chiến đao cắt đứt chân các Thần Hải cảnh trong hồ phỉ, sau đó trói lại. Không có biện pháp, hiện tại cường giả của Huyết Sát Đảo quá ít, Lục Ly sợ mình vừa đi, những người này sẽ không trấn áp được.
- Đi!
Đợi tình hình khống chế không sai biệt lắm, Lục Ly và Thiên Đà Tử lao tới chiến trường thứ ba. Khiến Lục Ly kinh ngạc là, hồ phỉ bên này đã sớm rút lui, chỉ để lại vô số thi thể và mấy trăm võ giả Huyết Sát Đảo toàn thân là máu.
- Ai...
Lục Ly rất áy náy, trong khoảng thời gian này Huyết Sát Đảo thật vất vả đào tạo một nhóm cường giả và quân sĩ, bởi vì hắn đến chậm mà hao tổn ít nhất bảy tám thành.
- Đuổi theo...
Nội tâm Lục Ly giận dữ, lệnh Thiên Đà Tử nhanh chóng đuổi theo. Hắn muốn chém giết toàn bộ hồ phỉ tới tập kích lần này, để tế bái các võ giả Huyết Sát Đảo tử trận.
Đợi hai người bay ra Huyết Sát Đảo, mười mấy chiếc chiến thuyền đã chạy đi xa, chỉ có thể nhìn thấy từng điểm đen nhỏ.
- Đuổi theo!
Lục Ly lấy hai viên thuốc chữa thương ném cho Thiên Đà Tử, đây là trước kia Bạch Thu Tuyết cho hắn, cao cấp hơn thuốc chữa thương của Thiên Đà Tử rất nhiều.
Thiên Đà Tử ăn thuốc chữa thương, bất đắc dĩ mang theo Lục Ly truy sát. Tốc độ của chiến thuyền cũng không nhanh, chỉ nửa nén hương sau liền đuổi kịp.
- Đập vỡ tất cả chiến thuyền!
Lục Ly và Thiên Đà Tử nổi giận gầm lên, thân thể như mũi tên bay vụt xuống. Thiên Đà Tử khống chế Mệnh Luân ném tới, một chiếc chiến thuyền bị nện đứt, mấy chục võ giả bên trong bị nện thành thịt nát.
- Gầm...
Lục Ly phóng ra thần kỹ Long Ngâm, chấn người ở trên thuyền quay cuồng. Kế tiếp chính là đồ sát, lần này Lục Ly không bắt tù binh, mà liên thủ với Thiên Đà Tử giết sạch.
Một nén nhang sau!
Trên mấy chiến thuyền có tới sáu bảy trăm người, tất cả bị Lục Ly và Thiên Đà Tử giết sạch, bên trong còn có mười mấy Hồn Đàm cảnh cũng bị giết không tha.
- Đi!
Sau khi xác định không còn người sống, Lục Ly lệnh Thiên Đà Tử vây quanh Huyết Sát Đảo phi hành, tìm kiếm cá lọt lưới. Lục Ly giết đến đỏ mắt, không giết sạch địch nhân xâm phạm, hắn sẽ cảm thấy có lỗi với mấy ngàn quân sĩ Huyết Sát Đảo tử trận kia.
- Bên kia có thuyền!
Bay đến phụ cận bến tàu, Thiên Đà Tử chỉ xa xa nói. Lục Ly nhìn lướt qua, quả nhiên thấy có bảy tám chiếc chiến thuyền đang nhanh chóng chạy đi.
Lần này không cần Lục Ly hạ lệnh, Thiên Đà Tử khống chế Mệnh Luân phá không đuổi theo. Uống hai viên thuốc chữa thương đỉnh cấp, Thiên Đà Tử đã khống chế được thương thế, lần này hắn thiếu chút nữa bị giết, một tay bị đứt, nội tâm tràn đầy lửa giận và sát ý, muốn phát tiết một phen.
Tốc độ của chiến thuyền không nhanh, nháy mắt đã đến gần. Thiên Đà Tử cảm ứng một phen, cau mày thấp giọng nói:
- Chủ nhân, trong chiếc chiến thuyền kia có một Mệnh Luân cảnh!
- Mệnh Luân cảnh?
Lục Ly hơi kinh ngạc, nếu có Mệnh Luân cảnh vì sao không theo Bạch Tu tấn công?
Hắn quét nhìn mấy lần, thấy rất nhiều võ giả mặc chiến giáp của quân đoàn Bạch Tu, vì vậy cái gì cũng không quản, lạnh lẽo quát lên:
- Giết, chém giết toàn bộ, một cái cũng không để lại!
Hưu...
Hắn dẫn đầu bay vọt xuống, Thiên Đà Tử cắn răng, khống chế Mệnh Luân hung hăng đánh tới một chiếc chiến thuyền.
- Phanh!
Chiến thuyền nổ tung, gỗ vụn bay múa, hồ nước quay cuồng, mấy chục người chết oan chết uổng, bên Lục Ly cũng bắt đầu đồ sát.
- Dừng tay!
Ngay lúc này, trong chiến thuyền có Mệnh Luân cảnh kia truyền đến tiếng quát, một công tử mặc hoa bào mang theo một tu sĩ Mệnh Luân cảnh đi ra, ánh mắt của hắn khóa chặt Lục Ly nói:
- Lục Ly, những người này là người của Hứa gia chúng ta. Ngươi dám xằng bậy, đại quân của Hứa gia chúng ta sẽ đạp bằng Huyết Sát Đảo các ngươi.
- Hứa Diệu Dương? Hứa Tứ Hà?
Lục Ly nhìn lướt qua, khóe miệng lại lộ ra nụ cười âm tàn, chiến kích đảo qua, trực tiếp nện hai võ giả Thần Hải cảnh thành thịt nát.
Hắn nhìn Hứa Diệu Dương nói:
- Những thứ này là người của Hứa gia các ngươi? Rất tốt! Vừa rồi bọn hắn tiến công Huyết Sát Đảo của chúng ta, giết hại mấy ngàn bình dân của chúng ta. Nếu là người của Hứa gia các ngươi, vậy thì đại biểu Hứa gia các ngươi tuyên chiến với Huyết Sát Đảo chúng ta rồi. Hôm nay các ngươi một người cũng đừng hòng chạy trốn, Hứa Diệu Dương... Ta muốn lấy cái đầu của ngươi, tế bái con dân tử trận trên đảo.
- Không xong...
Cách chiến trường mấy dặm, dưới một tảng đá ngầm, hai thám báo của Bạch gia nội tâm lộp bộp, một người quát khẽ:
- Nhanh đưa tin cho Yên phu nhân, Lục Ly muốn giết Hứa Diệu Dương, sự tình sắp ồn ào lớn rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.