Chương 697: Xung kích Quân Hầu cảnh
Yêu Dạ
17/07/2021
Tâm tư nha đầu này thật nhanh nhẹn, Lục Ly không muốn nói lung tung về chuyện này, hắn mấp máy miệng cười nói:
- Mỗi người đều có bí mật, ta không muốn nói chuyện này.
- Ầu!
Duẫn Thanh Ti gật đầu, trên mặt hơi lộ ra một chút thiếu tự nhiên, cúi đầu nói:
- Là Thanh Ti mạo muội, Lục công tử, ngươi muốn đi Trung Hoàng Giới sao?
- Đúng!
Lục Ly không giấu diếm chuyện này, gật đầu nói:
- Ta muốn đi Trung Hoàng Giới, làm chút chuyện.
- Vâng.
Duẫn Thanh Ti chỉ tay về phía tây nói:
- Đại bản doanh gia tộc ta đang ở bên đó, khoảng cách bốn năm ngày lộ trình. Lục công tử có thể tiếp tục mang ta đi một đoạn đường hay không? Lần này ta tổn thương nguyên khí. Nếu như thật sự cảm thấy quá phiền toái, hiện tại Thanh Ti có thể rời đi.
Lục Ly khe thở dài, cô gái này rất đẹp, nhưng lại là một cái siêu cấp rắc rối. Lúc này mới mang theo cô ấy đi mấy canh giờ, suýt chút nữa đã toi mạng, nếu mang theo mấy ngày không biết sẽ xảy ra chuyện gì?
Thế nhưng...
Nếu như đã quyết định, lúc nãy lại suýt toi mạng vì nàng, bây giờ nguy hiểm giải trừ, lại vứt bỏ cái gánh nặng này thì làm sao nhìn được? Lục Ly chỉ có thể cười khổ nói:
- Doãn tiểu thư, trở về nhớ mời ta uống rượu.
- Được!
Duẫn Thanh Ti hơi gật đầu, không nói thêm những lời cảm kích khách khí gì nữa, mà ngồi xuống tiếp tục chữa thương, Lục Ly không nói gì thêm, chuyên tâm lên đường.
Bên cạnh có mỹ nữ đi cùng, mặc dù mỹ nữ luôn luôn ngồi xếp bằng chữa thương, nhưng lên đường cũng không quá khô khan. Với lại qua nửa ngày sau, Duẫn Thanh Ti lấy ra một cái bảo tháp, vào tắm gội thay một bộ quần áo sạch sẽ, nhìn càng thêm thoải mái.
Lúc trước trên người Duẫn Thanh Ti có mùi máu tươi nồng đậm, sau khi tắm gội xong, trên người tản ra mùi hương cơ thể nhàn nhạt của thiếu nữ, khiến người ta ngửi vô cùng thoải mái. Gương mặt tuyệt mỹ tinh khiết, nhìn vô cùng thuận mắt. Cứ cách nửa ngày thời gian, Duẫn Thanh Ti sẽ dừng lại nghỉ ngơi, lấy ra một ít linh quả, lương khô, quỳnh nhưỡng ăn uống với Lục Ly, khiến hành trình không hề nhàm chán.
Lần này vận may của hai người không tệ, bay trọn ba ngày, trừ gặp phải rất nhiều Hỗn Độn Thú ra, lại không gặp phải bất kỳ nhân loại nào.
Phía sau không có truy binh đuổi theo, thời gian trôi qua lâu như vậy, Lục Ly đã rất an lòng. Thân thể Duẫn Thanh Ti đang nhanh chóng khôi phục, lúc này không còn là gánh nặng của Lục Ly nữa, nếu gặp phải địch Duẫn Thanh Ti vẫn có thể hỗ trợ.
Mặc dù cứ mãi lên đường như vậy sẽ có một ít nhàm chán, nhưng Lục Ly lại hi vọng cứ vĩnh viễn nhàm chán như vậy, ở trong Kim Ngục xảy ra bất cứ chuyện gì, đều có thể là nguy hiểm trí mạng.
Đáng tiếc...
Giấc mơ tốt đẹp, hiện thực lại tàn khốc, sau khi bay thêm nửa ngày, hai người lại gặp phải nhân loại, còn là một nhóm người, hai nam một nữ.
- Bốn vị Nhân Hoàng? Mẹ kiếp... chẳng lẽ trong Kim Ngục không thể xuất hiện một tên Quân Hầu cảnh sao?
Lục Ly hết chỗ nói rồi, tất cả nhân loại gặp phải ở đây đều là Nhân Hoàng cảnh trở lên. Thoạt nhìn hai nam một nữ này còn không phải là nhân loại bình thường, giống như là chủng tộc đặc thù, bởi vì trên trán các nàng đều có một ít hình xăm kỳ quái, thoạt nhìn hết sức yêu diễm.
- Tề Minh!
Duẫn Thanh Ti mở mắt, mặc dù đôi mắt to không thể nhìn thấy người, nhưng lại nhìn lướt qua bên kia. Phát hiện hai nam một nữ đang nhanh chóng nhích tới gần, thì lập tức nói với Lục Ly:
- Lục công tử, ba người này có chút ân oán với ta. Ngươi đi trước đi, thương thế của ta đã khôi phục gần hết rồi, có thể ứng phó.
- Hưu.
Thân thể Duẫn Thanh Ti bay lên trời, như một con chim sơn ca xinh đẹp, dưới chân nàng xuất hiện bản mạng châu, trong tay xuất hiện một cây quạt lông màu trắng, ngạo nghễ bay về phía trước.
- Ha ha ha, Duẫn Thanh Ti, chúng ta thật sự là oan gia ngõ hẹp mà!
Nơi xa truyền đến một tiếng cười duyên, ba người khí thế toàn thịnh, cô gái nói chuyện và một tên đàn ông mặc áo dài bên cạnh đều là Nhân Hoàng trung kỳ, người còn lại là Nhân Hoàng sơ kỳ.
- Đi!
Lục Ly không chần chờ nữa, hắn không phải chúa cứu thế, Duẫn Thanh Ti với hắn không có bất cứ quan hệ nào, hắn không có ý đồ với Duẫn Thanh Ti, tự nhiên sẽ không đi liều mạng giúp nàng.
Mạng của hắn rất đáng tiền, bởi vì hắn chết, đám người Lục Linh, Bạch Thu Tuyết sẽ phải đối mặt tứ đại thế lực vây đánh. Hắn không thể xem thường đi tìm chết, không thể tùy ý đi mạo hiểm, hắn phải cố gắng nghĩ biện pháp sống sót, trở nên mạnh hơn.
Phá quan giận dữ vì hồng nhan!
Cũng phải nhìn hồng nhan kia có phải là của mình hay không, không cần phải nói Duẫn Thanh Ti xuất thân danh môn. Thiên Tà lão nhân cũng biết gia tộc của nàng, Lục Ly còn không có tự đại đến mức, cho rằng mỹ nữ trong thiên hạ sẽ bị Vương Bá chi khí của hắn hấp dẫn, trở thành của hắn, huống chi hắn cũng không có động tâm đối với Duẫn Thanh Ti, hắn là tiểu nhân vật lúc nào cũng có thể chết, không có tư cách đi hái hoa ghẹo nguyệt.
- Hưu.
Hắn khống chế Mệnh Luân, tốc độ đạt đến cực hạn, bay vòng qua bên cạnh. Hắn rời đi khiến hai nam một nữ ở xa chú ý, một tên nam tử mặc áo dài hừ lạnh, thân hình chợt lóe lên muốn truy sát Lục Ly.
- Tề Hương, đó là một người vô tội, đối thủ của các ngươi là ta!
Duẫn Thanh Ti khẽ kêu lên, vung quạt lông đánh về phía nam tử mặc áo dài, thiên địa huyền khí đầy trời bị nàng tác động, hóa thành một mảnh phong long dài hẹp vô hình gào thét bay đi.
- Ha ha!
Cô gái xinh đẹp ở phía đối diện cười lạnh, trong mắt đằng đằng sát khí nói:
- Đừng quản tên Bất Diệt cảnh kia, khó có được cơ hội giống như này, chúng ta giữ nữ nhân mù bẩm sinh ở nơi đây đi.
- Rầm rầm rầm!
Rất nhanh bên này đã bộc phát đại chiến kinh thiên, cuối cùng Lục Ly cũng chẳng thể quản. Nếu như hắn có thể quét ngang Nhân Hoàng cảnh, giúp Duẫn Thanh Ti chỉ là tiện tay mà nói. Chắc chắn hắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Nhưng với chút thực lực này của hắn, bất kỳ một tên Nhân Hoàng nào cũng có thể giết chết hắn, nếu hắn vì lấy lòng phụ nữ đi mạo hiểm, đó chính là ngu ngốc rồi.
Rất nhanh tâm hắn vững như sắt, không hề để tâm đến Duẫn Thanh Ti nữa, sau khi bay vòng một đoạn đường, thì tiếp tục bay về phía tây. Bay hồi lâu xác định không ai đuổi theo, hắn tìm một chỗ nghỉ ngơi.
- Cảnh giới vẫn còn quá thấp, nơi đây Nhân Hoàng nhiều như chó, ta có nên xung kích Quân Hầu cảnh một chút hay không?
Lục Ly đã tích lũy gần đủ rồi, lượng lớn linh tài, tỷ lệ xung kích Quân Hầu cảnh thành công vô cùng cao, cho nên hắn có một ít chần chờ.
Đột phá Quân Hầu cảnh không hề mang đến cho hắn lực công kích quá lớn, nhưng lại có thể gia tăng tốc độ của hắn, tốc độ phản ứng, kỹ năng tổng thể của thân thể.
Huyền Vũ cảnh, Thần Hải cảnh, Hồn Đàm cảnh là đặt nền móng, Mệnh Luân Bất Diệt cảnh là cải mệnh, Quân Hầu cảnh trở về sau mới bắt đầu nghịch thiên. Chênh lệch giữa Quân Hầu cảnh và Bất Diệt cảnh rất lớn, chênh lệch giữa Mệnh Luân và bản mạng châu còn lớn hơn nữa.
Chín cái Mệnh Luân của Lục Ly và Mệnh Luân của người bình thường có một chút không giống nhau, không có tản ra cửu thải quang mang, mà luôn luôn lấp lánh ngân quang. Bên trong Mệnh Luân của hắn còn cất giấu một cái long ấn thần bí, cho nên hắn cảm giác nếu như có thể ngưng tụ bản mạng châu mà nói. Có lẽ tốc độ của hắn sẽ nâng cao rất nhiều.
Bây giờ hắn có được tốc độ Nhân Hoàng trung kỳ, không phải là tốc độ áo nghĩa của hắn quá cao cấp, mà hoàn toàn là quan hệ đến Mệnh Luân, điểm này đã được xác nhận.
Cho nên...
Nếu như hắn có thể ngưng tụ bản mạng châu mà nói. Có lẽ tốc độ còn có thể nâng cao mấy lần, đến lúc đó sự an toàn sẽ được nâng cao.
Còn có một cái nữa là, cảnh giới nâng cao thân thể của hắn cũng nâng cao theo, có lẽ phóng thích Thăng Long Thuật sẽ không miễn cưỡng như vậy, không suy yếu đến nỗi chạy trốn cũng không trốn thoát.
Hiện tại vấn đề là địa điểm bế quan!
Kim Ngục rất lớn, có thể không quan tâm Hỗn Độn Thú, người cũng không quá nhiều, nhưng ngộ nhỡ lúc hắn xung kích Quân Hầu cảnh lại có người đi ngang qua thì sao?
Cho dù xung kích Quân Hầu cảnh thuận lợi không gì sánh được mà nói, ít nhất cũng cần nửa tháng thời gian. Nếu muốn hoàn toàn ổn định Quân Hầu cảnh thì cần ít nhất một hai tháng, nếu như hao phí thời gian lâu dài hơn mà nói. Đoán chừng sẽ cần nửa năm.
Cho nên, Lục Ly rất chần chừ. Trong Kim Ngục quá nguy hiểm, không tăng thực lực lên ai cũng không dám bảo đảm hắn có thể an toàn đi tới cửa vào Trung Hoàng Giới. Xung kích Quân Hầu cảnh, thì có khả năng bị người giết chết.
- Liều mạng!
Lục Ly suy nghĩ một chút, cắn răng chuẩn bị tìm địa phương tiềm ẩn bế quan xung kích Quân Hầu cảnh. Thực lực quá yếu khiến hắn cảm giác vô cùng bực tức, ở chỗ nửa bước khó đi này, hắn lựa chọn đánh cuộc một lần.
- Mỗi người đều có bí mật, ta không muốn nói chuyện này.
- Ầu!
Duẫn Thanh Ti gật đầu, trên mặt hơi lộ ra một chút thiếu tự nhiên, cúi đầu nói:
- Là Thanh Ti mạo muội, Lục công tử, ngươi muốn đi Trung Hoàng Giới sao?
- Đúng!
Lục Ly không giấu diếm chuyện này, gật đầu nói:
- Ta muốn đi Trung Hoàng Giới, làm chút chuyện.
- Vâng.
Duẫn Thanh Ti chỉ tay về phía tây nói:
- Đại bản doanh gia tộc ta đang ở bên đó, khoảng cách bốn năm ngày lộ trình. Lục công tử có thể tiếp tục mang ta đi một đoạn đường hay không? Lần này ta tổn thương nguyên khí. Nếu như thật sự cảm thấy quá phiền toái, hiện tại Thanh Ti có thể rời đi.
Lục Ly khe thở dài, cô gái này rất đẹp, nhưng lại là một cái siêu cấp rắc rối. Lúc này mới mang theo cô ấy đi mấy canh giờ, suýt chút nữa đã toi mạng, nếu mang theo mấy ngày không biết sẽ xảy ra chuyện gì?
Thế nhưng...
Nếu như đã quyết định, lúc nãy lại suýt toi mạng vì nàng, bây giờ nguy hiểm giải trừ, lại vứt bỏ cái gánh nặng này thì làm sao nhìn được? Lục Ly chỉ có thể cười khổ nói:
- Doãn tiểu thư, trở về nhớ mời ta uống rượu.
- Được!
Duẫn Thanh Ti hơi gật đầu, không nói thêm những lời cảm kích khách khí gì nữa, mà ngồi xuống tiếp tục chữa thương, Lục Ly không nói gì thêm, chuyên tâm lên đường.
Bên cạnh có mỹ nữ đi cùng, mặc dù mỹ nữ luôn luôn ngồi xếp bằng chữa thương, nhưng lên đường cũng không quá khô khan. Với lại qua nửa ngày sau, Duẫn Thanh Ti lấy ra một cái bảo tháp, vào tắm gội thay một bộ quần áo sạch sẽ, nhìn càng thêm thoải mái.
Lúc trước trên người Duẫn Thanh Ti có mùi máu tươi nồng đậm, sau khi tắm gội xong, trên người tản ra mùi hương cơ thể nhàn nhạt của thiếu nữ, khiến người ta ngửi vô cùng thoải mái. Gương mặt tuyệt mỹ tinh khiết, nhìn vô cùng thuận mắt. Cứ cách nửa ngày thời gian, Duẫn Thanh Ti sẽ dừng lại nghỉ ngơi, lấy ra một ít linh quả, lương khô, quỳnh nhưỡng ăn uống với Lục Ly, khiến hành trình không hề nhàm chán.
Lần này vận may của hai người không tệ, bay trọn ba ngày, trừ gặp phải rất nhiều Hỗn Độn Thú ra, lại không gặp phải bất kỳ nhân loại nào.
Phía sau không có truy binh đuổi theo, thời gian trôi qua lâu như vậy, Lục Ly đã rất an lòng. Thân thể Duẫn Thanh Ti đang nhanh chóng khôi phục, lúc này không còn là gánh nặng của Lục Ly nữa, nếu gặp phải địch Duẫn Thanh Ti vẫn có thể hỗ trợ.
Mặc dù cứ mãi lên đường như vậy sẽ có một ít nhàm chán, nhưng Lục Ly lại hi vọng cứ vĩnh viễn nhàm chán như vậy, ở trong Kim Ngục xảy ra bất cứ chuyện gì, đều có thể là nguy hiểm trí mạng.
Đáng tiếc...
Giấc mơ tốt đẹp, hiện thực lại tàn khốc, sau khi bay thêm nửa ngày, hai người lại gặp phải nhân loại, còn là một nhóm người, hai nam một nữ.
- Bốn vị Nhân Hoàng? Mẹ kiếp... chẳng lẽ trong Kim Ngục không thể xuất hiện một tên Quân Hầu cảnh sao?
Lục Ly hết chỗ nói rồi, tất cả nhân loại gặp phải ở đây đều là Nhân Hoàng cảnh trở lên. Thoạt nhìn hai nam một nữ này còn không phải là nhân loại bình thường, giống như là chủng tộc đặc thù, bởi vì trên trán các nàng đều có một ít hình xăm kỳ quái, thoạt nhìn hết sức yêu diễm.
- Tề Minh!
Duẫn Thanh Ti mở mắt, mặc dù đôi mắt to không thể nhìn thấy người, nhưng lại nhìn lướt qua bên kia. Phát hiện hai nam một nữ đang nhanh chóng nhích tới gần, thì lập tức nói với Lục Ly:
- Lục công tử, ba người này có chút ân oán với ta. Ngươi đi trước đi, thương thế của ta đã khôi phục gần hết rồi, có thể ứng phó.
- Hưu.
Thân thể Duẫn Thanh Ti bay lên trời, như một con chim sơn ca xinh đẹp, dưới chân nàng xuất hiện bản mạng châu, trong tay xuất hiện một cây quạt lông màu trắng, ngạo nghễ bay về phía trước.
- Ha ha ha, Duẫn Thanh Ti, chúng ta thật sự là oan gia ngõ hẹp mà!
Nơi xa truyền đến một tiếng cười duyên, ba người khí thế toàn thịnh, cô gái nói chuyện và một tên đàn ông mặc áo dài bên cạnh đều là Nhân Hoàng trung kỳ, người còn lại là Nhân Hoàng sơ kỳ.
- Đi!
Lục Ly không chần chờ nữa, hắn không phải chúa cứu thế, Duẫn Thanh Ti với hắn không có bất cứ quan hệ nào, hắn không có ý đồ với Duẫn Thanh Ti, tự nhiên sẽ không đi liều mạng giúp nàng.
Mạng của hắn rất đáng tiền, bởi vì hắn chết, đám người Lục Linh, Bạch Thu Tuyết sẽ phải đối mặt tứ đại thế lực vây đánh. Hắn không thể xem thường đi tìm chết, không thể tùy ý đi mạo hiểm, hắn phải cố gắng nghĩ biện pháp sống sót, trở nên mạnh hơn.
Phá quan giận dữ vì hồng nhan!
Cũng phải nhìn hồng nhan kia có phải là của mình hay không, không cần phải nói Duẫn Thanh Ti xuất thân danh môn. Thiên Tà lão nhân cũng biết gia tộc của nàng, Lục Ly còn không có tự đại đến mức, cho rằng mỹ nữ trong thiên hạ sẽ bị Vương Bá chi khí của hắn hấp dẫn, trở thành của hắn, huống chi hắn cũng không có động tâm đối với Duẫn Thanh Ti, hắn là tiểu nhân vật lúc nào cũng có thể chết, không có tư cách đi hái hoa ghẹo nguyệt.
- Hưu.
Hắn khống chế Mệnh Luân, tốc độ đạt đến cực hạn, bay vòng qua bên cạnh. Hắn rời đi khiến hai nam một nữ ở xa chú ý, một tên nam tử mặc áo dài hừ lạnh, thân hình chợt lóe lên muốn truy sát Lục Ly.
- Tề Hương, đó là một người vô tội, đối thủ của các ngươi là ta!
Duẫn Thanh Ti khẽ kêu lên, vung quạt lông đánh về phía nam tử mặc áo dài, thiên địa huyền khí đầy trời bị nàng tác động, hóa thành một mảnh phong long dài hẹp vô hình gào thét bay đi.
- Ha ha!
Cô gái xinh đẹp ở phía đối diện cười lạnh, trong mắt đằng đằng sát khí nói:
- Đừng quản tên Bất Diệt cảnh kia, khó có được cơ hội giống như này, chúng ta giữ nữ nhân mù bẩm sinh ở nơi đây đi.
- Rầm rầm rầm!
Rất nhanh bên này đã bộc phát đại chiến kinh thiên, cuối cùng Lục Ly cũng chẳng thể quản. Nếu như hắn có thể quét ngang Nhân Hoàng cảnh, giúp Duẫn Thanh Ti chỉ là tiện tay mà nói. Chắc chắn hắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Nhưng với chút thực lực này của hắn, bất kỳ một tên Nhân Hoàng nào cũng có thể giết chết hắn, nếu hắn vì lấy lòng phụ nữ đi mạo hiểm, đó chính là ngu ngốc rồi.
Rất nhanh tâm hắn vững như sắt, không hề để tâm đến Duẫn Thanh Ti nữa, sau khi bay vòng một đoạn đường, thì tiếp tục bay về phía tây. Bay hồi lâu xác định không ai đuổi theo, hắn tìm một chỗ nghỉ ngơi.
- Cảnh giới vẫn còn quá thấp, nơi đây Nhân Hoàng nhiều như chó, ta có nên xung kích Quân Hầu cảnh một chút hay không?
Lục Ly đã tích lũy gần đủ rồi, lượng lớn linh tài, tỷ lệ xung kích Quân Hầu cảnh thành công vô cùng cao, cho nên hắn có một ít chần chờ.
Đột phá Quân Hầu cảnh không hề mang đến cho hắn lực công kích quá lớn, nhưng lại có thể gia tăng tốc độ của hắn, tốc độ phản ứng, kỹ năng tổng thể của thân thể.
Huyền Vũ cảnh, Thần Hải cảnh, Hồn Đàm cảnh là đặt nền móng, Mệnh Luân Bất Diệt cảnh là cải mệnh, Quân Hầu cảnh trở về sau mới bắt đầu nghịch thiên. Chênh lệch giữa Quân Hầu cảnh và Bất Diệt cảnh rất lớn, chênh lệch giữa Mệnh Luân và bản mạng châu còn lớn hơn nữa.
Chín cái Mệnh Luân của Lục Ly và Mệnh Luân của người bình thường có một chút không giống nhau, không có tản ra cửu thải quang mang, mà luôn luôn lấp lánh ngân quang. Bên trong Mệnh Luân của hắn còn cất giấu một cái long ấn thần bí, cho nên hắn cảm giác nếu như có thể ngưng tụ bản mạng châu mà nói. Có lẽ tốc độ của hắn sẽ nâng cao rất nhiều.
Bây giờ hắn có được tốc độ Nhân Hoàng trung kỳ, không phải là tốc độ áo nghĩa của hắn quá cao cấp, mà hoàn toàn là quan hệ đến Mệnh Luân, điểm này đã được xác nhận.
Cho nên...
Nếu như hắn có thể ngưng tụ bản mạng châu mà nói. Có lẽ tốc độ còn có thể nâng cao mấy lần, đến lúc đó sự an toàn sẽ được nâng cao.
Còn có một cái nữa là, cảnh giới nâng cao thân thể của hắn cũng nâng cao theo, có lẽ phóng thích Thăng Long Thuật sẽ không miễn cưỡng như vậy, không suy yếu đến nỗi chạy trốn cũng không trốn thoát.
Hiện tại vấn đề là địa điểm bế quan!
Kim Ngục rất lớn, có thể không quan tâm Hỗn Độn Thú, người cũng không quá nhiều, nhưng ngộ nhỡ lúc hắn xung kích Quân Hầu cảnh lại có người đi ngang qua thì sao?
Cho dù xung kích Quân Hầu cảnh thuận lợi không gì sánh được mà nói, ít nhất cũng cần nửa tháng thời gian. Nếu muốn hoàn toàn ổn định Quân Hầu cảnh thì cần ít nhất một hai tháng, nếu như hao phí thời gian lâu dài hơn mà nói. Đoán chừng sẽ cần nửa năm.
Cho nên, Lục Ly rất chần chừ. Trong Kim Ngục quá nguy hiểm, không tăng thực lực lên ai cũng không dám bảo đảm hắn có thể an toàn đi tới cửa vào Trung Hoàng Giới. Xung kích Quân Hầu cảnh, thì có khả năng bị người giết chết.
- Liều mạng!
Lục Ly suy nghĩ một chút, cắn răng chuẩn bị tìm địa phương tiềm ẩn bế quan xung kích Quân Hầu cảnh. Thực lực quá yếu khiến hắn cảm giác vô cùng bực tức, ở chỗ nửa bước khó đi này, hắn lựa chọn đánh cuộc một lần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.