Chương 57
Punnie1310
22/04/2023
Rốt cuộc thì cũng đến ngày Lam Y Ngọc trở về kinh thành, nàng vô cùng háo
hức vì sắp được gặp lại hoàng đệ của mình, suốt một thời gian qua nàng
vô cùng lo lắng cho y ở kinh thành
Sau khi Lam Y Nhu mất tích hơn nửa năm kia, Lam Y Ngọc rất sợ y xảy ra chuyện gì cho nên trận chiến lần này nàng dốc hết sức mà đánh, gần như tàn sát vô số binh lính của Địch quốc chỉ mong mau chóng thắng trận trở về, rồi thì kết quả nàng không những thắng trận còn được bá tánh công nhận là nữ tướng mạnh nhất trong lịch sử
Đến cổng thành Lam Y Ngọc háo hức chp rằng Lam Y Nhu sẽ đứng đó đón người tỷ tỷ này trở về nhưng nàng lại thất vọng khi nhìn thấy người đến đón là Doãn Ngôn cùng với bá quan văn võ, còn đệ đệ thì không thấy đâu
Nàng lo lắng phóng xuống ngựa hướng Doãn Ngôn hỏi
“Y Nhu đệ ấy đâu, sao huynh lại ở đây”
Chuyện là Lam Y Ngọc vẫn chưa hề biết việc Doãn Ngôn trở về kinh thành còn đang phò tá đệ đệ mình, nàng lo lắng Lam Y Nhu lại mất tích
“Thái tử người ở trong cung vì thân thể có chút không khoẻ cho nên ta cùng bá quan văn võ đến đây để mừng công chúa thắng trận trở về”
Doãn Ngôn nói sau đó tiến đến chỗ Lam Y Ngọc âm thầm đưa cho nàng một mảnh giấy
Lam Y Ngọc đương nhiên nhận ra Doãn Ngôn có chuyện gì đó không thể nói trước mặt người ngoài liền hiểu ý quay lại ngựa sau đó cùng cả đám người tiến vào kinh thành
Một đường nàng được bá tánh tung hô vô cùng, ai cũng bảo rằng Hoàng thượng và Nam hậu thật là có phước khi sinh được hai người tài giỏi như thái tử và công chúa, có người còn nói nàng là người bản thân nhất định muốn cưới được, người thì khen nàng quả thật là nữ tướng giỏi nhất
Lam Y Ngọc đối với sự tung hô cũng không mấy kiêu ngạo, đối với nàng có thể cống hiến sức mình cho Thịnh Hà quốc thì nàng nguyện sẵn lòng
Trên ngựa, Lam Y Ngọc mở mảnh giấy lúc nãy Doãn Ngôn đưa cho bản thân, sau khi đến cổng cung liền cho phó tướng đưa các quân sĩ về doanh trại bản thân nàng thì vào cung, cũng căn dặn phó tướng thưởng hậu hĩnh cho các binh sĩ
Lam Y Ngọc âm thầm một đường đến cung của Lam Y Nhu, đẩy cửa phòng bước vào Lam Y Ngọc bất ngờ khi nhìn thấy hoàng thúc của mình nàng liền hành lễ
“Không cần phải đa lễ như vậy, Y Ngọc mau đứng lên đi”
Lam Y Ngọc liền đứng dậy, nhìn Lam Nhiên sau đó nhìn Lam Y Nhu, nàng có chút bất ngờ nhất là khi nhìn thấy bụng y, nó chó chút lớn thì phải
Lam Y Nhu đương nhiên biết tỷ tỷ mình nhìn gì, y hết thở thật sâu sao đó nhìn Lam Y Ngọc
“Tỷ tỷ mừng người trở về”
Lam Y Ngọc trong đầu cầu mong những điều mình nghĩ không phải là thật nếu không nàng nhất định sẽ đi giết người mất thôi
“Y Nhu, đệ…đệ…đệ”
“Tỷ tỷ, ta có mang hài tử, chuyện này phụ hòng và phụ thân chưa hề biết, tất cả ngoài trừ Doãn Ngôn và Hoàng thúc ra thì không ai biết cả”
Lam Y Ngọc nghe đến đây liền đen mặt, đệ đệ nàng chỉ mới mười sáu mười bảy vẫn đang là một thiến niên, là kẻ nào không biết suy nghĩ lại khiến cho đệ đệ nàng lớn bụng vậy, nhất định phải giết
“Là kẻ nào, Y Nhu đệ nói cho ta biết ta lập tức đi giết kẻ đó”
Lam Y Nhu biết ngay rằng tỷ tỷ của mình sẽ như vậy, y đành đứng dậy tiến đến chỗ nàng cầm lấy tay nàng để nàng hạ hoả
“Tỷ tỷ chuyện này vẫn là không nên, đừng đi gây sự với người khác, tỷ vừa mới từ biên cương trở về vẫn là nên dưỡng sức, chuyện của ta ta có thể xử lí được, ta chỉ mong tỷ đừng bắt ta bỏ hài tử được chứ”
Lam Y Ngọc nhìn bộ dạng của Lam Y Nhu sau đó thở dài, nàng làm sao có thể bắt đệ đệ bỏ đi hài tử chứ, chỉ là đệ đệ nàng sức khoẻ từ ngot đã không được tốt bây giờ lại mang hài tử cực khổ như vậy đã vậy phụ thân của hài tử rốt cuộc là tên nào vậy chứ, mà thôi nàng không quan tâm tốt nhất tên đó đừng xuất hiện trước mặt nàng nếu không nàng liền giết chết hắn, hài tử không nhất thiết phải có phụ thân không biết suy nghĩ như vậy
“Ta làm sao có thể bắt đệ bỏ đi hài tử, Y Nhu an tâm tỷ tỷ trở về rồi nhất định bảo vệ ngươi và hài tử không để hai người chịu uỷ khuất”
Lam Y Ngọc nói
“Tỷ tỷ thật sao, ta còn cho rằng…..”
“Cho rằng cái gì, nhưng rốt cuộc là đã xảy ta chuyện gì, Y Nhu đệ hãy nói cho ta biết, nếu không khi chuyện này đến tay phụ hoàng cùng phụ thân ta e là sẽ không cản nổi hai người”
Lam Y Nhu nhìn Lam Y Ngọc, y vẫn là nên kể bớt một vài chi tiết cho tỷ tỷ nếu không tỷ tỷ vừa trở về sẽ lại dẫn binh đi sang bằng ma giáo cho bằng được
“Y Ngọc tỷ nhất định phải bình tĩnh nghe ta kể, đừng manh động có được không, mọi việc đã qua, ta không muốn tỷ vì ta mà gây chuyện”
Lam Y Ngọc gật đầu nhưng trong lòng nàng đang thầm khuyên bản thân nhất định phải bình tĩnh, nhất định không đi giết người
Lam Y Nhu nhìn tỷ tỷ mình sau đó bình tĩnh kể lại mọi sự việc, Lam Y Ngọc ban đầu còn bình tĩnh sau đó nghe đến đoạn nào đó thì tức giận mà đập mạnh bàn khiến bàn nứt ra làm hai, Lam Y Nhu liền im bặt, biết ngay mà y mà kể những việc như bị hạ cổ trùng hay bị xích lại có thể tỷ tỷ sẽ lập tức lao ra ngoài đi giết tên kia ngay lập tức
“Y Nhu đệ đừng cản ta, ta nhất định sang bằng ma giáo”
Lam Y Ngọc đứng dậy, Lam Y Nhu liền kéo tay nàng lại
“Tỷ tỷ, người đã hứa bình tĩnh nghe ta nói, người đừng manh động như vậy”
Lam Y Ngọc lúc này mới bình tĩnh mà ngôi xuống, nàng thầm trách bản thân nếu lúc đó nàng không dẫn đệ đệ trốn ra ngoài cung thì đã không xảy ra những chuyện như vậy, đệ đệ cũng không phải uỷ khuất như vậy, bây giờ đến mang hài tử, thân là thái tử mà phải trốn tránh không ra ngoài được như vậy, bản thân nàng có lỗi vô cùng
“Tỷ tỷ người đừng tự trách không phải lỗi của người”
Lam Y Nhu đương nhiên hiểu rõ Lam Y Ngọc đang tự trách bản thân thông qua đôi mắt của nàng, đôi mắt kia mạnh mẽ đến dường nào nhưng bây giờ lại sắp rơi nước mắt
Lam Y Ngọc không nói gì chỉ ôm lấy Lam Y Nhu vào lòng, đệ đệ nàng quá mức hiểu chuyện khiến cho người làm tỷ tỷ như nàng càng đau lòng hơn
Con đường truy thê của Tống giáo chủ còn dài lắm và cũng chẳng dễ dàng gì đâu khi nhà ngoại đã ghim anh cay đắng rồi, mọi người hãy đón xem là Lam Phong và Y Liên làm sao biết được chuyện của Lam Y Nhu và Tống Kỳ Nam nào
Pun: xin lỗi mọi người vì không cập nhật chap mấy ngày qua tui có hơi bận một tí, đại học năm 2 rồi hic hic không thể lơ là được học onl nhiều quá khiến tui không có time để viết truyện nhưng vẫn hứa là sẽ không bỏ truyện đâu mong mọi người vẫn sẽ ủng hộ truyện tui và tui sẽ sắp xếp lịch để ra chap cho mọi người đọc, tui cũng sẽ đăng lịch ta chap của hai bộ truyện Bắt Được Một Thái Tử và Kiếp này không hận cũng không yêu lên mọi người đợi nha
Sau khi Lam Y Nhu mất tích hơn nửa năm kia, Lam Y Ngọc rất sợ y xảy ra chuyện gì cho nên trận chiến lần này nàng dốc hết sức mà đánh, gần như tàn sát vô số binh lính của Địch quốc chỉ mong mau chóng thắng trận trở về, rồi thì kết quả nàng không những thắng trận còn được bá tánh công nhận là nữ tướng mạnh nhất trong lịch sử
Đến cổng thành Lam Y Ngọc háo hức chp rằng Lam Y Nhu sẽ đứng đó đón người tỷ tỷ này trở về nhưng nàng lại thất vọng khi nhìn thấy người đến đón là Doãn Ngôn cùng với bá quan văn võ, còn đệ đệ thì không thấy đâu
Nàng lo lắng phóng xuống ngựa hướng Doãn Ngôn hỏi
“Y Nhu đệ ấy đâu, sao huynh lại ở đây”
Chuyện là Lam Y Ngọc vẫn chưa hề biết việc Doãn Ngôn trở về kinh thành còn đang phò tá đệ đệ mình, nàng lo lắng Lam Y Nhu lại mất tích
“Thái tử người ở trong cung vì thân thể có chút không khoẻ cho nên ta cùng bá quan văn võ đến đây để mừng công chúa thắng trận trở về”
Doãn Ngôn nói sau đó tiến đến chỗ Lam Y Ngọc âm thầm đưa cho nàng một mảnh giấy
Lam Y Ngọc đương nhiên nhận ra Doãn Ngôn có chuyện gì đó không thể nói trước mặt người ngoài liền hiểu ý quay lại ngựa sau đó cùng cả đám người tiến vào kinh thành
Một đường nàng được bá tánh tung hô vô cùng, ai cũng bảo rằng Hoàng thượng và Nam hậu thật là có phước khi sinh được hai người tài giỏi như thái tử và công chúa, có người còn nói nàng là người bản thân nhất định muốn cưới được, người thì khen nàng quả thật là nữ tướng giỏi nhất
Lam Y Ngọc đối với sự tung hô cũng không mấy kiêu ngạo, đối với nàng có thể cống hiến sức mình cho Thịnh Hà quốc thì nàng nguyện sẵn lòng
Trên ngựa, Lam Y Ngọc mở mảnh giấy lúc nãy Doãn Ngôn đưa cho bản thân, sau khi đến cổng cung liền cho phó tướng đưa các quân sĩ về doanh trại bản thân nàng thì vào cung, cũng căn dặn phó tướng thưởng hậu hĩnh cho các binh sĩ
Lam Y Ngọc âm thầm một đường đến cung của Lam Y Nhu, đẩy cửa phòng bước vào Lam Y Ngọc bất ngờ khi nhìn thấy hoàng thúc của mình nàng liền hành lễ
“Không cần phải đa lễ như vậy, Y Ngọc mau đứng lên đi”
Lam Y Ngọc liền đứng dậy, nhìn Lam Nhiên sau đó nhìn Lam Y Nhu, nàng có chút bất ngờ nhất là khi nhìn thấy bụng y, nó chó chút lớn thì phải
Lam Y Nhu đương nhiên biết tỷ tỷ mình nhìn gì, y hết thở thật sâu sao đó nhìn Lam Y Ngọc
“Tỷ tỷ mừng người trở về”
Lam Y Ngọc trong đầu cầu mong những điều mình nghĩ không phải là thật nếu không nàng nhất định sẽ đi giết người mất thôi
“Y Nhu, đệ…đệ…đệ”
“Tỷ tỷ, ta có mang hài tử, chuyện này phụ hòng và phụ thân chưa hề biết, tất cả ngoài trừ Doãn Ngôn và Hoàng thúc ra thì không ai biết cả”
Lam Y Ngọc nghe đến đây liền đen mặt, đệ đệ nàng chỉ mới mười sáu mười bảy vẫn đang là một thiến niên, là kẻ nào không biết suy nghĩ lại khiến cho đệ đệ nàng lớn bụng vậy, nhất định phải giết
“Là kẻ nào, Y Nhu đệ nói cho ta biết ta lập tức đi giết kẻ đó”
Lam Y Nhu biết ngay rằng tỷ tỷ của mình sẽ như vậy, y đành đứng dậy tiến đến chỗ nàng cầm lấy tay nàng để nàng hạ hoả
“Tỷ tỷ chuyện này vẫn là không nên, đừng đi gây sự với người khác, tỷ vừa mới từ biên cương trở về vẫn là nên dưỡng sức, chuyện của ta ta có thể xử lí được, ta chỉ mong tỷ đừng bắt ta bỏ hài tử được chứ”
Lam Y Ngọc nhìn bộ dạng của Lam Y Nhu sau đó thở dài, nàng làm sao có thể bắt đệ đệ bỏ đi hài tử chứ, chỉ là đệ đệ nàng sức khoẻ từ ngot đã không được tốt bây giờ lại mang hài tử cực khổ như vậy đã vậy phụ thân của hài tử rốt cuộc là tên nào vậy chứ, mà thôi nàng không quan tâm tốt nhất tên đó đừng xuất hiện trước mặt nàng nếu không nàng liền giết chết hắn, hài tử không nhất thiết phải có phụ thân không biết suy nghĩ như vậy
“Ta làm sao có thể bắt đệ bỏ đi hài tử, Y Nhu an tâm tỷ tỷ trở về rồi nhất định bảo vệ ngươi và hài tử không để hai người chịu uỷ khuất”
Lam Y Ngọc nói
“Tỷ tỷ thật sao, ta còn cho rằng…..”
“Cho rằng cái gì, nhưng rốt cuộc là đã xảy ta chuyện gì, Y Nhu đệ hãy nói cho ta biết, nếu không khi chuyện này đến tay phụ hoàng cùng phụ thân ta e là sẽ không cản nổi hai người”
Lam Y Nhu nhìn Lam Y Ngọc, y vẫn là nên kể bớt một vài chi tiết cho tỷ tỷ nếu không tỷ tỷ vừa trở về sẽ lại dẫn binh đi sang bằng ma giáo cho bằng được
“Y Ngọc tỷ nhất định phải bình tĩnh nghe ta kể, đừng manh động có được không, mọi việc đã qua, ta không muốn tỷ vì ta mà gây chuyện”
Lam Y Ngọc gật đầu nhưng trong lòng nàng đang thầm khuyên bản thân nhất định phải bình tĩnh, nhất định không đi giết người
Lam Y Nhu nhìn tỷ tỷ mình sau đó bình tĩnh kể lại mọi sự việc, Lam Y Ngọc ban đầu còn bình tĩnh sau đó nghe đến đoạn nào đó thì tức giận mà đập mạnh bàn khiến bàn nứt ra làm hai, Lam Y Nhu liền im bặt, biết ngay mà y mà kể những việc như bị hạ cổ trùng hay bị xích lại có thể tỷ tỷ sẽ lập tức lao ra ngoài đi giết tên kia ngay lập tức
“Y Nhu đệ đừng cản ta, ta nhất định sang bằng ma giáo”
Lam Y Ngọc đứng dậy, Lam Y Nhu liền kéo tay nàng lại
“Tỷ tỷ, người đã hứa bình tĩnh nghe ta nói, người đừng manh động như vậy”
Lam Y Ngọc lúc này mới bình tĩnh mà ngôi xuống, nàng thầm trách bản thân nếu lúc đó nàng không dẫn đệ đệ trốn ra ngoài cung thì đã không xảy ra những chuyện như vậy, đệ đệ cũng không phải uỷ khuất như vậy, bây giờ đến mang hài tử, thân là thái tử mà phải trốn tránh không ra ngoài được như vậy, bản thân nàng có lỗi vô cùng
“Tỷ tỷ người đừng tự trách không phải lỗi của người”
Lam Y Nhu đương nhiên hiểu rõ Lam Y Ngọc đang tự trách bản thân thông qua đôi mắt của nàng, đôi mắt kia mạnh mẽ đến dường nào nhưng bây giờ lại sắp rơi nước mắt
Lam Y Ngọc không nói gì chỉ ôm lấy Lam Y Nhu vào lòng, đệ đệ nàng quá mức hiểu chuyện khiến cho người làm tỷ tỷ như nàng càng đau lòng hơn
Con đường truy thê của Tống giáo chủ còn dài lắm và cũng chẳng dễ dàng gì đâu khi nhà ngoại đã ghim anh cay đắng rồi, mọi người hãy đón xem là Lam Phong và Y Liên làm sao biết được chuyện của Lam Y Nhu và Tống Kỳ Nam nào
Pun: xin lỗi mọi người vì không cập nhật chap mấy ngày qua tui có hơi bận một tí, đại học năm 2 rồi hic hic không thể lơ là được học onl nhiều quá khiến tui không có time để viết truyện nhưng vẫn hứa là sẽ không bỏ truyện đâu mong mọi người vẫn sẽ ủng hộ truyện tui và tui sẽ sắp xếp lịch để ra chap cho mọi người đọc, tui cũng sẽ đăng lịch ta chap của hai bộ truyện Bắt Được Một Thái Tử và Kiếp này không hận cũng không yêu lên mọi người đợi nha
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.