Bắt Em Về Nhà! Chạy Đâu Cho Thoát!
Chương 6: Mặt Dày Một Chút Mới Cưới Được Vợ!
P.T.N.T
03/08/2019
Tại tập đoàn Vương thị...
- Nghịch tử! Mày đang làm cái gì vậy hả? Mày có biết cũng vì mày mà cổ phiếu của công ty rớt giá trầm trọng hay không? Bên ngoài thiếu gì phụ nữ, lại đi tìm một tên đàn ông để qua đêm, hả?
Tiếng quát tháo của vị chủ tịch không ngừng tra tấn đôi tai của Vương Thiệu, anh ta lúc này vẫn thẫn thờ không biết chuyện gì đã xảy ra giữa mình và Triệu Thanh Hy. Tối hôm qua khi Thiên Tâm được Phong Vũ đưa đi thì anh đã bất tỉnh. Khi tỉnh dậy thì đã nằm ở khách sạn, thế nhưng trên người không mặc gì cả, bên cạnh lại là một nam nhân thoát y. Khi còn mơ màng không ý thức được điều thì đám phóng viên từ ngoài bất ngờ mở cửa tràn vào, người chụp ảnh kẻ quay clip...và kết quả là thế này đây.
- Cha, con không có! Nhất định là có người hãm hại con! Tối hôm qua con còn cùng Thiên Tâm ăn tối mà, con...
Chát!
Cái tát như trời giáng của vị chủ tịch nhắm thẳng vào mặt Vương Thiệu, cùng giọng nói muôn phần nuối tiếc:
- Còn dám nhắc Thiên Tâm trước mặt tao? Nghịnh tử! Chỉ còn vài bước nữa thôi, cháu gái của Giang Dân đã trở thành con dâu của tao rồi, bên ngoài có biết bao tên để ý tới Thiên Tâm, đã có cơ hội tiếp cận nó mà mày lại để vuột mất! Lần này thì hay rồi! Mày nghĩ nó chịu lấy một tên từng ngủ với đàn ông như mày sao?
Vương Thiệu dù tức giận cũng phải nuốt tức ngược vào trong lòng, lồng ngực phập phồng. Anh thầm giễu: Ông thì có hay ho gì? Chỉ biết lơi dụng tôi để trục lợi! Ông chẳng qua là tiếc nuối cái gia sản kếch xù của Tống Thiên Tâm, nuối tiếc cái khao khát chiếm đoạt Tống thị mà thôi!
Anh ta ngồi im nghe ông giáo huấn, nhưng sâu thẳm trong lòng đang nung nấu một ý đồ thâm độc.
***
Triệu Thanh Hy sau khi bị phát tán ảnh nóng với Vương Thiệu, kéo theo hàng loạt bằng chứng qua lại với gái mại dâm oanh tạc khắp các trang mạng, nhiều nữ diễn viên ít tên tuổi đều đồng loạt tố cáo anh ta dùng quy tắc ngầm để chèn ép đàn em, lừa gạt nhiều cô gái nhà lành,...tất cả đều được lan truyền với tốc độ chóng mặt!
Các nhãn hàng quay lưng với anh ta, ngay cả công ty cũng bỏ mặt anh ta, nhiều dự án lớn nhỏ đều lên tiếng hủy hợp đồng. Bạn bè, thân thiết đều lặn mất tăm, anh ta hiện giờ chẳng còn ai làm chỗ dựa!
Thiên Tâm và Tiểu Mạt ngồi trong quán cà phê, thư giãn nghe nhạc, nhưng xung quanh vẫn không ngừng rầm rộ tin tức về Triệu Thanh Hy và người tình Vương Thiệu...
Reng...reng...
Tiểu Mạt đang trò chuyện cùng Thiên Tâm thì bỗng nhiên điện thoại reo, không ai khác chính là Triệu ảnh đế!
Cô do dự nhìn Thiên Tâm thì nhận được cái gật đầu, bật loa ngoài rồi nhấc máy...
- Alo?
Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói hối hả:
[Tiểu Mạt! Niệm tình chúng ta bên nhau nhiều năm, lần này em phải giúp anh!]
Thiên Tâm cho dù đã lường trước được ý đồ của anh ta, thế nhưng cũng không khỏi ngán ngẩm, thầm nghĩ: Sao tên này mặt dày thế nhỉ? Còn dày hơn cả Phong Vũ nữa!
Tiểu Mạt và Triệu Thanh Hy chia tay nhau đã lâu, thật sự đã cạn tình cạn nghĩa. Nào ngờ hắn còn lén lút day dưa với em họ cô đến mang thai, rồi còn dụ dỗ em họ cô cho hắn địa chỉ liên lạc với cô nữa. Đúng là âm hồn bất tán! Cô cũng giả đò theo hắn:
- Anh là ai?
[Đến anh mà em còn không nhớ? Anh là người mà em yêu nhất đây! Triệu Thanh Hy!]
Thiên Tâm chợt nảy ra một ý định, cô ra dấu gọi những vị khách lân cận đến nghe cuộc trò chuyện, khỏi cần bảo họ phải làm gì, họ cũng tự động ghi âm lại.
Tiểu Mạt nói tiếp:
- Triệu Thanh Hy? Anh tìm em có chuyện gì?
[Tiểu Mạt, chắc em cũng đọc báo rồi phải không? Có người hãm hại anh...hiện tại bây giờ không ai bên cạnh anh, nghe nói...bạn thân của em là Tống Thiên Tâm, em có thể bảo cô ấy giúp anh lấy lại trong sạch không?]
- Chúng ta đã chia tay lâu rồi!
[Anh biết em còn hận anh chuyện năm đó ngoại tình với người thứ ba, nhưng anh lúc đó chỉ là bị cô ta quyến rũ, em nhất định phải tin anh!]
- Ha, tại sao tôi phải tin anh?
[Tiểu Mạt...vậy là em không muốn giúp anh?]
- Anh làm em gái tôi có thai, tôi vẫn chưa tính sổ với anh! Tự làm tự chịu!
[Vậy thì em cũng nên nghĩ cho đứa con trong bụng của cô ấy, nó không thể không có cha!]
Tút
Tiểu Mạt nghe đến đây liền tắt máy, những người xung quanh chỉ biết nhìn nhau mà thốt lên hai chữ Hèn hạ!
Thiên Tâm đến an ủi cô bạn thân: Đừng tự trách mình nữa, buông bỏ được thì tốt rồi!
Những người còn lại nhanh chóng đưa đoạn ghi âm lên mạng, chỉ trong chốc lát đã nhận được vô số phản hồi, phần lớn đều lên án gay gắt nhân cách của Triệu Thanh Hy, nhưng vẫn còn lác đác vài fan não tàn lên tiếng bênh vực anh ta, bảo rằng đoạn ghi âm này là giả mạo, ảnh nóng trên mạng là do ai đó cố tình chỉnh sửa,...
Những lời biện minh đó chỉ vài phút sau đã nhanh chóng bị cộng đồng mạng vùi dập! Bởi vì trong đoạn ghi âm và đoạn ghi hình còn có sự hiện diện của chủ tịch tập đoàn Tống thị - Tống Thiên Tâm! Mà người thì không thể là giả được...
Nhưng suy cho cùng, hình tượng của Triệu Thanh Hy trong mắt mọi người đều đã sụp đổ hoàn toàn.
Dinh thự Trần gia...
Phong Vũ ngồi ở đạo quán đánh cờ với Trần lão gia, nét mặt thư thái trông thấy. Thoả mãn uống cạn tách trà đặc mà thở dài.
- Ông nội, ngày trước ông làm sao rước được bà về vậy? - Anh hỏi.
Ông lão tóc bạc trắng, mặc áo vest màu đen trông vẫn còn phong độ. Ông bật cười, đáp:
- Tất nhiên là vì nhan sắc của ông mày quá cuốn hút đi!
Anh nghe thế lập tức phản bác:
- Vô lý! Con đẹp thế này mà còn bị Thiên Tâm hắt hủi!
- Nó hắt hủi con sao? Thì đúng rồi! Nó ưu tú như vậy, hằng ngày tiếp xúc với nhiều người tài giỏi thì tiêu chuẩn cũng cao hơn hẳn. Nên học hỏi ông mày đây, có sắc đẹp thôi chưa đủ, phải mặt dày một chút mới cưới được vợ!
Anh lắc đầu:
- Vô lý! Ngày nào cô ấy cũng gọi con là đồ mặt dày!
Trần lão gia hết cách đỡ trán, than vãn:
- Ông bó tay với mày luôn!
Anh bực dọc nắm chặt con cờ, đặt mạnh vào bàn cờ kêu lên một tiếng cạch. Đến nỗi những con cờ bên cạnh bị xê dịch một khoảng, giọng nói cũng lạnh lẽo vô tình thấy rõ: Chiếu!
- Ha ha...hả? Cái gì?
Trần lão gia khó tin nhìn vào ván cờ, mò mẫm một hồi rồi ngẩng mặt quát:
- Cái thằng này! Mày nghĩ ông mày già rồi nên lú lẫn à? Mày có chiếu được đâu?
Nhưng trước mặt ông chẳng có ai, Phong Vũ biến mất không dấu vết.
Khắp đạo quán chỉ còn tiếng của ông lão hậm hực mắng nhiếc:
- Thằng trời đánh này! Chưa xong ván cờ mà chạy đi đâu vậy hả?
Bốn tên vệ sĩ đứng canh gác dù có vô tội cũng phải nghe tiếng trách mắng thay cho Phong Vũ. Cho dù đối tượng bị mắng không phải là họ, thì cảm giác này cũng không dễ chịu một chút nào!
- Còn tiếp -
- Nghịch tử! Mày đang làm cái gì vậy hả? Mày có biết cũng vì mày mà cổ phiếu của công ty rớt giá trầm trọng hay không? Bên ngoài thiếu gì phụ nữ, lại đi tìm một tên đàn ông để qua đêm, hả?
Tiếng quát tháo của vị chủ tịch không ngừng tra tấn đôi tai của Vương Thiệu, anh ta lúc này vẫn thẫn thờ không biết chuyện gì đã xảy ra giữa mình và Triệu Thanh Hy. Tối hôm qua khi Thiên Tâm được Phong Vũ đưa đi thì anh đã bất tỉnh. Khi tỉnh dậy thì đã nằm ở khách sạn, thế nhưng trên người không mặc gì cả, bên cạnh lại là một nam nhân thoát y. Khi còn mơ màng không ý thức được điều thì đám phóng viên từ ngoài bất ngờ mở cửa tràn vào, người chụp ảnh kẻ quay clip...và kết quả là thế này đây.
- Cha, con không có! Nhất định là có người hãm hại con! Tối hôm qua con còn cùng Thiên Tâm ăn tối mà, con...
Chát!
Cái tát như trời giáng của vị chủ tịch nhắm thẳng vào mặt Vương Thiệu, cùng giọng nói muôn phần nuối tiếc:
- Còn dám nhắc Thiên Tâm trước mặt tao? Nghịnh tử! Chỉ còn vài bước nữa thôi, cháu gái của Giang Dân đã trở thành con dâu của tao rồi, bên ngoài có biết bao tên để ý tới Thiên Tâm, đã có cơ hội tiếp cận nó mà mày lại để vuột mất! Lần này thì hay rồi! Mày nghĩ nó chịu lấy một tên từng ngủ với đàn ông như mày sao?
Vương Thiệu dù tức giận cũng phải nuốt tức ngược vào trong lòng, lồng ngực phập phồng. Anh thầm giễu: Ông thì có hay ho gì? Chỉ biết lơi dụng tôi để trục lợi! Ông chẳng qua là tiếc nuối cái gia sản kếch xù của Tống Thiên Tâm, nuối tiếc cái khao khát chiếm đoạt Tống thị mà thôi!
Anh ta ngồi im nghe ông giáo huấn, nhưng sâu thẳm trong lòng đang nung nấu một ý đồ thâm độc.
***
Triệu Thanh Hy sau khi bị phát tán ảnh nóng với Vương Thiệu, kéo theo hàng loạt bằng chứng qua lại với gái mại dâm oanh tạc khắp các trang mạng, nhiều nữ diễn viên ít tên tuổi đều đồng loạt tố cáo anh ta dùng quy tắc ngầm để chèn ép đàn em, lừa gạt nhiều cô gái nhà lành,...tất cả đều được lan truyền với tốc độ chóng mặt!
Các nhãn hàng quay lưng với anh ta, ngay cả công ty cũng bỏ mặt anh ta, nhiều dự án lớn nhỏ đều lên tiếng hủy hợp đồng. Bạn bè, thân thiết đều lặn mất tăm, anh ta hiện giờ chẳng còn ai làm chỗ dựa!
Thiên Tâm và Tiểu Mạt ngồi trong quán cà phê, thư giãn nghe nhạc, nhưng xung quanh vẫn không ngừng rầm rộ tin tức về Triệu Thanh Hy và người tình Vương Thiệu...
Reng...reng...
Tiểu Mạt đang trò chuyện cùng Thiên Tâm thì bỗng nhiên điện thoại reo, không ai khác chính là Triệu ảnh đế!
Cô do dự nhìn Thiên Tâm thì nhận được cái gật đầu, bật loa ngoài rồi nhấc máy...
- Alo?
Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói hối hả:
[Tiểu Mạt! Niệm tình chúng ta bên nhau nhiều năm, lần này em phải giúp anh!]
Thiên Tâm cho dù đã lường trước được ý đồ của anh ta, thế nhưng cũng không khỏi ngán ngẩm, thầm nghĩ: Sao tên này mặt dày thế nhỉ? Còn dày hơn cả Phong Vũ nữa!
Tiểu Mạt và Triệu Thanh Hy chia tay nhau đã lâu, thật sự đã cạn tình cạn nghĩa. Nào ngờ hắn còn lén lút day dưa với em họ cô đến mang thai, rồi còn dụ dỗ em họ cô cho hắn địa chỉ liên lạc với cô nữa. Đúng là âm hồn bất tán! Cô cũng giả đò theo hắn:
- Anh là ai?
[Đến anh mà em còn không nhớ? Anh là người mà em yêu nhất đây! Triệu Thanh Hy!]
Thiên Tâm chợt nảy ra một ý định, cô ra dấu gọi những vị khách lân cận đến nghe cuộc trò chuyện, khỏi cần bảo họ phải làm gì, họ cũng tự động ghi âm lại.
Tiểu Mạt nói tiếp:
- Triệu Thanh Hy? Anh tìm em có chuyện gì?
[Tiểu Mạt, chắc em cũng đọc báo rồi phải không? Có người hãm hại anh...hiện tại bây giờ không ai bên cạnh anh, nghe nói...bạn thân của em là Tống Thiên Tâm, em có thể bảo cô ấy giúp anh lấy lại trong sạch không?]
- Chúng ta đã chia tay lâu rồi!
[Anh biết em còn hận anh chuyện năm đó ngoại tình với người thứ ba, nhưng anh lúc đó chỉ là bị cô ta quyến rũ, em nhất định phải tin anh!]
- Ha, tại sao tôi phải tin anh?
[Tiểu Mạt...vậy là em không muốn giúp anh?]
- Anh làm em gái tôi có thai, tôi vẫn chưa tính sổ với anh! Tự làm tự chịu!
[Vậy thì em cũng nên nghĩ cho đứa con trong bụng của cô ấy, nó không thể không có cha!]
Tút
Tiểu Mạt nghe đến đây liền tắt máy, những người xung quanh chỉ biết nhìn nhau mà thốt lên hai chữ Hèn hạ!
Thiên Tâm đến an ủi cô bạn thân: Đừng tự trách mình nữa, buông bỏ được thì tốt rồi!
Những người còn lại nhanh chóng đưa đoạn ghi âm lên mạng, chỉ trong chốc lát đã nhận được vô số phản hồi, phần lớn đều lên án gay gắt nhân cách của Triệu Thanh Hy, nhưng vẫn còn lác đác vài fan não tàn lên tiếng bênh vực anh ta, bảo rằng đoạn ghi âm này là giả mạo, ảnh nóng trên mạng là do ai đó cố tình chỉnh sửa,...
Những lời biện minh đó chỉ vài phút sau đã nhanh chóng bị cộng đồng mạng vùi dập! Bởi vì trong đoạn ghi âm và đoạn ghi hình còn có sự hiện diện của chủ tịch tập đoàn Tống thị - Tống Thiên Tâm! Mà người thì không thể là giả được...
Nhưng suy cho cùng, hình tượng của Triệu Thanh Hy trong mắt mọi người đều đã sụp đổ hoàn toàn.
Dinh thự Trần gia...
Phong Vũ ngồi ở đạo quán đánh cờ với Trần lão gia, nét mặt thư thái trông thấy. Thoả mãn uống cạn tách trà đặc mà thở dài.
- Ông nội, ngày trước ông làm sao rước được bà về vậy? - Anh hỏi.
Ông lão tóc bạc trắng, mặc áo vest màu đen trông vẫn còn phong độ. Ông bật cười, đáp:
- Tất nhiên là vì nhan sắc của ông mày quá cuốn hút đi!
Anh nghe thế lập tức phản bác:
- Vô lý! Con đẹp thế này mà còn bị Thiên Tâm hắt hủi!
- Nó hắt hủi con sao? Thì đúng rồi! Nó ưu tú như vậy, hằng ngày tiếp xúc với nhiều người tài giỏi thì tiêu chuẩn cũng cao hơn hẳn. Nên học hỏi ông mày đây, có sắc đẹp thôi chưa đủ, phải mặt dày một chút mới cưới được vợ!
Anh lắc đầu:
- Vô lý! Ngày nào cô ấy cũng gọi con là đồ mặt dày!
Trần lão gia hết cách đỡ trán, than vãn:
- Ông bó tay với mày luôn!
Anh bực dọc nắm chặt con cờ, đặt mạnh vào bàn cờ kêu lên một tiếng cạch. Đến nỗi những con cờ bên cạnh bị xê dịch một khoảng, giọng nói cũng lạnh lẽo vô tình thấy rõ: Chiếu!
- Ha ha...hả? Cái gì?
Trần lão gia khó tin nhìn vào ván cờ, mò mẫm một hồi rồi ngẩng mặt quát:
- Cái thằng này! Mày nghĩ ông mày già rồi nên lú lẫn à? Mày có chiếu được đâu?
Nhưng trước mặt ông chẳng có ai, Phong Vũ biến mất không dấu vết.
Khắp đạo quán chỉ còn tiếng của ông lão hậm hực mắng nhiếc:
- Thằng trời đánh này! Chưa xong ván cờ mà chạy đi đâu vậy hả?
Bốn tên vệ sĩ đứng canh gác dù có vô tội cũng phải nghe tiếng trách mắng thay cho Phong Vũ. Cho dù đối tượng bị mắng không phải là họ, thì cảm giác này cũng không dễ chịu một chút nào!
- Còn tiếp -
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.