Bát Hệ Triệu Hoán Sư: Phế Vật Đích Tiểu Thư
Chương 1322: Nam Nhân Mạnh Mẽ (2)
Dạ Chi Đồng
02/09/2023
Khuôn mặt lạnh băng của Tử Hạ Hồng nở ra một tia ý cười, gật đầu: “Vâng, ta sẽ cho người đi làm!”
Nói xong, Tử Hạ Hồng đã lăng không xuống.
Không ít thị vệ Phong gia đã đi tới quảng trường.
“Tiểu thư, chúng ta nên làm gì?” Ban Hổ và Cương Hùng, không khỏi thắc mắc, mở miệng dò hỏi.
Kỳ thật, Phong Hề cũng không có gì căn dặn, nhưng trong đầu chợt lóe, tựa hồ nhớ tới việc gì: “Đúng rồi, chút nữa các ngươi đi xuống nhìn xem, xem có phải thật sự có người có năng lực song tu không. Nếu thật sự có người như vậy, ngươi nói với những người đó, sau này Phong gia sẽ mở học viện song tu, hoan nghênh bọn họ đến học viện song tu.”
Tại sao đột nhiên có ý tưởng này?
Đây có lẽ phải nói tới trước kia gặp được Bàng Hổ.
Song tu đích xác là thiên tài, nhưng dị thế này hình như vẫn chưa có học viện song tu.
Phong Hề không nhịn được suy nghĩ, nếu Phong gia có thể thành lập một học viện song tu, đón nhận một ít học viên có thể song tu từ mọi nơi, một khi có thành tựu, Phong gia tuyệt đối sẽ càng thêm có căn cơ thâm sâu.
Kể từ đó, mặc kệ tương lai nàng đi đến đâu, Phong gia đều sẽ có một loại khác bối cảnh chống đỡ.
Phong Hề lại không biết, một ý tưởng đột nhiên của nàng lại thật sự khai thác một lĩnh vực hoàn toàn mới trong lịch sử.
Mà sau đó thật lâu, người thường chỉ cần nói tới học viện song tu đều sẽ nhắc tới Phong gia, và vị tiểu thư Phong gia đã thành thần kia……
Cương Hùng và Ban Hổ vừa nghe Phong Hề nói như vậy, bọn họ cũng gật đầu, lăng không đi về phía Tử Hạ Hồng.
Còn học viện song tu, bọn họ không hiểu lắm, nhưng chỉ cần tiểu thư căn dặn vậy bọn họ nhất định làm theo.
Nghe Phong Hề nói lời này, Kim Ca Diệp bên cạnh không khỏi nhướng mày, nhìn nàng như rất mới lạ.
Phong Hề bị hắn nhìn chằm chằm, không thể hiểu được: “Nhìn ta như vậy làm gì?”
“Ta đang nghĩ, nếu lúc trước ta không xuất hiện tại ma thú sâm lâm ở Phong gia, không gặp được ngươi. Vậy ngươi nói đời này, ta có phải sẽ tổn thất nghiêm trọng không?”
Đây có tính là lời ngon tiếng ngọt không?
Phong Hề cười, duỗi tay chạm ngực hắn: “Đương nhiên, nếu lúc trước không phải bị ngươi quấn lấy, có lẽ, ta sẽ……”
“Ngươi sẽ thế nào?” Mắt Kim Ca Diệp trầm xuống, con ngươi nguy hiểm nheo lại.
Nhìn đến dáng vẻ này của hắn, tâm trạng Phong Hề vui sướng lạ thường, vui rạo rực trong lòng.
Nhưng thấy sự nguy hiểm của hắn có dáng vẻ khẩn trương, Phong Hề không nhịn được trêu ghẹo: “Ta nói ta sẽ thế nào? Không gặp được ngươi tự nhiên sẽ đến nam nhân khác, bằng không, ngươi cho rằng…… Ư ư……”
Bên hông nàng bị hắn dốc hết sức nắm chặt, lời nói giỡn của Phong Hề còn chưa nói xong thì đã bị một cánh môi bá đạo cực nóng ngậm vào.
Hôn nồng nhiệt trước mặt mọi người, thật sự làm dân chúng phía dưới còn đang trộm nhìn bọn họ, nháy mắt âm thanh hít khí vang lên liên tục, đôi mắt trừng to.
“Nam nhân kia, kia rốt cuộc là ai ……”
“Hắn sao lại có thể làm vậy với Phong Hề tiểu thư……”
“……”
Giờ này khắc này, không ít nam nhân tuấn tú, trẻ tuổi, vẻ mặt bi thương cùng không dám tin tưởng, còn cả tràn đầy ghen ghét……
Kia chính là Phong Hề tiểu thư trong truyền thuyết, tuổi trẻ mạo mỹ, thực lực lại mạnh mẽ.
Đó là nữ thần cao không thể với tới đối với cảm nhận trong lòng nhiều nam tử. Thế nhưng hiện giờ bị một người nam nhân ôm vào rồi hôn.
Tử Hạ Hồng và mấy người Ban Hổ, Cương Hùng đang ra tay vội vàng phía dưới, khi ngẩng đầu theo tầm mắt dân chúng, nhìn thấy cảnh kia, suýt chút nữa trật khớp cằm.
Đây, đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Nói xong, Tử Hạ Hồng đã lăng không xuống.
Không ít thị vệ Phong gia đã đi tới quảng trường.
“Tiểu thư, chúng ta nên làm gì?” Ban Hổ và Cương Hùng, không khỏi thắc mắc, mở miệng dò hỏi.
Kỳ thật, Phong Hề cũng không có gì căn dặn, nhưng trong đầu chợt lóe, tựa hồ nhớ tới việc gì: “Đúng rồi, chút nữa các ngươi đi xuống nhìn xem, xem có phải thật sự có người có năng lực song tu không. Nếu thật sự có người như vậy, ngươi nói với những người đó, sau này Phong gia sẽ mở học viện song tu, hoan nghênh bọn họ đến học viện song tu.”
Tại sao đột nhiên có ý tưởng này?
Đây có lẽ phải nói tới trước kia gặp được Bàng Hổ.
Song tu đích xác là thiên tài, nhưng dị thế này hình như vẫn chưa có học viện song tu.
Phong Hề không nhịn được suy nghĩ, nếu Phong gia có thể thành lập một học viện song tu, đón nhận một ít học viên có thể song tu từ mọi nơi, một khi có thành tựu, Phong gia tuyệt đối sẽ càng thêm có căn cơ thâm sâu.
Kể từ đó, mặc kệ tương lai nàng đi đến đâu, Phong gia đều sẽ có một loại khác bối cảnh chống đỡ.
Phong Hề lại không biết, một ý tưởng đột nhiên của nàng lại thật sự khai thác một lĩnh vực hoàn toàn mới trong lịch sử.
Mà sau đó thật lâu, người thường chỉ cần nói tới học viện song tu đều sẽ nhắc tới Phong gia, và vị tiểu thư Phong gia đã thành thần kia……
Cương Hùng và Ban Hổ vừa nghe Phong Hề nói như vậy, bọn họ cũng gật đầu, lăng không đi về phía Tử Hạ Hồng.
Còn học viện song tu, bọn họ không hiểu lắm, nhưng chỉ cần tiểu thư căn dặn vậy bọn họ nhất định làm theo.
Nghe Phong Hề nói lời này, Kim Ca Diệp bên cạnh không khỏi nhướng mày, nhìn nàng như rất mới lạ.
Phong Hề bị hắn nhìn chằm chằm, không thể hiểu được: “Nhìn ta như vậy làm gì?”
“Ta đang nghĩ, nếu lúc trước ta không xuất hiện tại ma thú sâm lâm ở Phong gia, không gặp được ngươi. Vậy ngươi nói đời này, ta có phải sẽ tổn thất nghiêm trọng không?”
Đây có tính là lời ngon tiếng ngọt không?
Phong Hề cười, duỗi tay chạm ngực hắn: “Đương nhiên, nếu lúc trước không phải bị ngươi quấn lấy, có lẽ, ta sẽ……”
“Ngươi sẽ thế nào?” Mắt Kim Ca Diệp trầm xuống, con ngươi nguy hiểm nheo lại.
Nhìn đến dáng vẻ này của hắn, tâm trạng Phong Hề vui sướng lạ thường, vui rạo rực trong lòng.
Nhưng thấy sự nguy hiểm của hắn có dáng vẻ khẩn trương, Phong Hề không nhịn được trêu ghẹo: “Ta nói ta sẽ thế nào? Không gặp được ngươi tự nhiên sẽ đến nam nhân khác, bằng không, ngươi cho rằng…… Ư ư……”
Bên hông nàng bị hắn dốc hết sức nắm chặt, lời nói giỡn của Phong Hề còn chưa nói xong thì đã bị một cánh môi bá đạo cực nóng ngậm vào.
Hôn nồng nhiệt trước mặt mọi người, thật sự làm dân chúng phía dưới còn đang trộm nhìn bọn họ, nháy mắt âm thanh hít khí vang lên liên tục, đôi mắt trừng to.
“Nam nhân kia, kia rốt cuộc là ai ……”
“Hắn sao lại có thể làm vậy với Phong Hề tiểu thư……”
“……”
Giờ này khắc này, không ít nam nhân tuấn tú, trẻ tuổi, vẻ mặt bi thương cùng không dám tin tưởng, còn cả tràn đầy ghen ghét……
Kia chính là Phong Hề tiểu thư trong truyền thuyết, tuổi trẻ mạo mỹ, thực lực lại mạnh mẽ.
Đó là nữ thần cao không thể với tới đối với cảm nhận trong lòng nhiều nam tử. Thế nhưng hiện giờ bị một người nam nhân ôm vào rồi hôn.
Tử Hạ Hồng và mấy người Ban Hổ, Cương Hùng đang ra tay vội vàng phía dưới, khi ngẩng đầu theo tầm mắt dân chúng, nhìn thấy cảnh kia, suýt chút nữa trật khớp cằm.
Đây, đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.