Bát Hệ Triệu Hoán Sư: Phế Vật Đích Tiểu Thư
Chương 1304: Năng Lực Không Đoán Được
Dạ Chi Đồng
02/09/2023
Lý Mỹ Diễm kinh hô, hai mắt kinh ngạc trước vẻ đẹp: “Thật là lợi hại! Đẹp trai quá đi……”
Dáng vẻ hoa si thật sự biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Phong Hề cũng không nói gì, tiếp tục nâng trà lên, miệng nhỏ nhấp một ngụm.
Lúc này, điếm tiểu nhị cũng mang đồ ăn tốt nhất lục tục đến.
“Ngươi ăn hay không cũng không quan trọng, ta sẽ không khách sáo!” Lý Mỹ Diễm thu hồi dáng vẻ hoa si, tức khắc hai mắt sáng lên, nhìn chằm chằm bàn đầy thức ăn, phải ăn thôi.
“Sao ngươi biết ta không đói bụng chứ?” Phong Hề cũng không lấy chiếc đũa, mắt đen sâu thẳm nhìn về phía nàng ta.
Nữ tử này đang cố ý bộc lộ năng lực độc đáo của nàng ta cho Phong Hề! Điểm này, trong lòng Phong Hề rất rõ.
Đáy mắt Lý Mỹ Diễm hiện lên một tia giảo hoạt: “Tuy ta nhìn không thấu thực lực của ngươi, nhưng người có thực lực làm ta nhìn không thấu có thể nói lên đã đạt tới độ cao làm người phải ngước nhìn. Ngươi cũng hiểu đó, tu luyện ở dị thế này, tu luyện càng cao là có thể thời gian dài không cần ăn cơm. Dần dà sẽ khinh thường thức ăn phàm tục nơi nhân thế, không phải sao?”
Phong Hề nhướng mày, không nói.
Lý Mỹ Diễm cười, tiếp tục nói: “Nói thật, ta cũng rất ngạc nhiên, có thể ở dị thế gặp được đồng hương, nhưng đại danh của ngươi đã vang vọng toàn bộ Đông Đại Lục. Có bí quyết gì dạy cho ta với!”
Dạy?
Trình độ khôn khéo của nữ tử trước mặt này chỉ sợ người thường khó địch.
Người có tâm kế như vậy, ở trong dị thế chỉ sợ sẽ sống tốt như cá gặp nước. Nàng ta còn cần Phong Hề dạy cái gì, chẳng qua chỉ là muốn đến gần nàng mà thôi.
Nhưng đối với người thông minh, thật ra Phong Hề không bài xích.
“Ngươi cảm thấy, ta có thể dạy ngươi cái gì?” Ánh mắt Phong Hề sâu thẳm, không đáp, hỏi lại.
Lý Mỹ Diễm sửng sốt, nhưng ngay sau đó, ý cười trên mặt càng tăng: “Giao tiếp với người thông minh thật là khó!”
“Nói đi, người đồng hương như ngươi đột nhiên xuất hiện, chỉ sợ cũng sẽ không chỉ tới cùng ta ôn chuyện!” Phong Hề bình tĩnh nói.
Hôm nay Lý Mỹ Diễm đột nhiên xuất hiện, mà còn thật đúng lúc, tất nhiên không có khả năng trùng hợp.
Chỉ là, hôm nay nàng mới vừa về năm đại lục, nàng ta lại có thể “đúng lúc” xuất hiện, rốt cuộc nàng ta có năng lực gì?
Lý Mỹ Diễm cũng không quanh co lòng vòng: “Ta muốn đi quần đảo Hải Thành, ngươi mang ta theo, ta có được năng lực đoán trước tương lai. Tuy chỉ có thể đoán trước một ngày, nhưng cũng đủ để bảo đảm các ngươi bình an.”
Đoán trước tương lai?
Khả năng này Phong Hề chưa bao giờ nghĩ đến, không cấm hơi ngoài ý muốn.
“Cho ta biết nguyên nhân. Ngươi hẳn cũng biết, cho dù không có ngươi, chúng ta muốn đi quần đảo Hải Thành cũng không thành vấn đề.”
Lý Mỹ Diễm cau mày, trầm ngâm rồi mới nói lạnh nhạt: “Tìm mẹ ruột của thân thể này. Trong trí nhớ, thân thể này có hận ý vô tận đối với mẹ nhưng lại vẫn luôn khát vọng có thể tìm được mẹ, hỏi rõ nguyên nhân bị vứt bỏ. Cho nên, ta cần đi quần đảo Hải Thành một chuyến”
Lời giải thích này chỉ sợ nàng ta chưa bao giờ nói với ai.
Phong Hề lại có thể hiểu được cảm giác này. Tuy lúc trước trong trí nhớ nàng không có ký ức về cha mẹ, khi thực sự biến thành Phong Hề lại sẽ nhịn không được muốn đi tìm.
“Ta có thể mang theo ngươi, nhưng trước đó ta cần đi Nam Đại Lục một chuyến.”
“Ta biết, ngươi cần tìm được một luyện dược sư cửu giai, luyện chế che khuất khí tức dị chủng tộc cho các ngươi. Ngươi mang theo ta, ta có thể giúp ngươi, đây coi như điều kiện trao đổi, ta cũng ngượng ngùng chiếm lợi ích của ngươi.” Lý Mỹ Diễm nói lưu loát.
“Ngươi giúp ta ư?”
Dáng vẻ hoa si thật sự biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Phong Hề cũng không nói gì, tiếp tục nâng trà lên, miệng nhỏ nhấp một ngụm.
Lúc này, điếm tiểu nhị cũng mang đồ ăn tốt nhất lục tục đến.
“Ngươi ăn hay không cũng không quan trọng, ta sẽ không khách sáo!” Lý Mỹ Diễm thu hồi dáng vẻ hoa si, tức khắc hai mắt sáng lên, nhìn chằm chằm bàn đầy thức ăn, phải ăn thôi.
“Sao ngươi biết ta không đói bụng chứ?” Phong Hề cũng không lấy chiếc đũa, mắt đen sâu thẳm nhìn về phía nàng ta.
Nữ tử này đang cố ý bộc lộ năng lực độc đáo của nàng ta cho Phong Hề! Điểm này, trong lòng Phong Hề rất rõ.
Đáy mắt Lý Mỹ Diễm hiện lên một tia giảo hoạt: “Tuy ta nhìn không thấu thực lực của ngươi, nhưng người có thực lực làm ta nhìn không thấu có thể nói lên đã đạt tới độ cao làm người phải ngước nhìn. Ngươi cũng hiểu đó, tu luyện ở dị thế này, tu luyện càng cao là có thể thời gian dài không cần ăn cơm. Dần dà sẽ khinh thường thức ăn phàm tục nơi nhân thế, không phải sao?”
Phong Hề nhướng mày, không nói.
Lý Mỹ Diễm cười, tiếp tục nói: “Nói thật, ta cũng rất ngạc nhiên, có thể ở dị thế gặp được đồng hương, nhưng đại danh của ngươi đã vang vọng toàn bộ Đông Đại Lục. Có bí quyết gì dạy cho ta với!”
Dạy?
Trình độ khôn khéo của nữ tử trước mặt này chỉ sợ người thường khó địch.
Người có tâm kế như vậy, ở trong dị thế chỉ sợ sẽ sống tốt như cá gặp nước. Nàng ta còn cần Phong Hề dạy cái gì, chẳng qua chỉ là muốn đến gần nàng mà thôi.
Nhưng đối với người thông minh, thật ra Phong Hề không bài xích.
“Ngươi cảm thấy, ta có thể dạy ngươi cái gì?” Ánh mắt Phong Hề sâu thẳm, không đáp, hỏi lại.
Lý Mỹ Diễm sửng sốt, nhưng ngay sau đó, ý cười trên mặt càng tăng: “Giao tiếp với người thông minh thật là khó!”
“Nói đi, người đồng hương như ngươi đột nhiên xuất hiện, chỉ sợ cũng sẽ không chỉ tới cùng ta ôn chuyện!” Phong Hề bình tĩnh nói.
Hôm nay Lý Mỹ Diễm đột nhiên xuất hiện, mà còn thật đúng lúc, tất nhiên không có khả năng trùng hợp.
Chỉ là, hôm nay nàng mới vừa về năm đại lục, nàng ta lại có thể “đúng lúc” xuất hiện, rốt cuộc nàng ta có năng lực gì?
Lý Mỹ Diễm cũng không quanh co lòng vòng: “Ta muốn đi quần đảo Hải Thành, ngươi mang ta theo, ta có được năng lực đoán trước tương lai. Tuy chỉ có thể đoán trước một ngày, nhưng cũng đủ để bảo đảm các ngươi bình an.”
Đoán trước tương lai?
Khả năng này Phong Hề chưa bao giờ nghĩ đến, không cấm hơi ngoài ý muốn.
“Cho ta biết nguyên nhân. Ngươi hẳn cũng biết, cho dù không có ngươi, chúng ta muốn đi quần đảo Hải Thành cũng không thành vấn đề.”
Lý Mỹ Diễm cau mày, trầm ngâm rồi mới nói lạnh nhạt: “Tìm mẹ ruột của thân thể này. Trong trí nhớ, thân thể này có hận ý vô tận đối với mẹ nhưng lại vẫn luôn khát vọng có thể tìm được mẹ, hỏi rõ nguyên nhân bị vứt bỏ. Cho nên, ta cần đi quần đảo Hải Thành một chuyến”
Lời giải thích này chỉ sợ nàng ta chưa bao giờ nói với ai.
Phong Hề lại có thể hiểu được cảm giác này. Tuy lúc trước trong trí nhớ nàng không có ký ức về cha mẹ, khi thực sự biến thành Phong Hề lại sẽ nhịn không được muốn đi tìm.
“Ta có thể mang theo ngươi, nhưng trước đó ta cần đi Nam Đại Lục một chuyến.”
“Ta biết, ngươi cần tìm được một luyện dược sư cửu giai, luyện chế che khuất khí tức dị chủng tộc cho các ngươi. Ngươi mang theo ta, ta có thể giúp ngươi, đây coi như điều kiện trao đổi, ta cũng ngượng ngùng chiếm lợi ích của ngươi.” Lý Mỹ Diễm nói lưu loát.
“Ngươi giúp ta ư?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.