Ngôn TìnhXuyên KhôngQuan Trường
Nguồn: Sưu tầm; Chuyển ngữ: Sư Tử Cưỡi Gà
699,350
Hoàn Thành
16:34:03 11/09/2021
Bắt Nạt Tướng Quân Đến Phát Khóc
Đánh giá: 8.4/10 từ 70 lượt
Bắt Nạt Tướng Quân Đến Phát Khóc - Đang tiến hành - Cung Tâm Văn
Giới thiệu truyện xuyên không hấp dẫn này:
Trình Thiên Diệp phát hiện mình xuyên không rồi.
Nhưng hiện tại nàng không rảnh để kinh ngạc về chuyện này. Bởi vì cổ nàng đang bị một dải lụa màu trắng siết chặt, thân thể nàng đang bị dải lụa trắng ba thước kia treo trên xà ngang, tục gọi là treo cổ.
Giờ khắc này dưới chân nàng, mấy nữ nhân mặc phục sức cổ đại, bao quanh nàng khóc rống nước mắt đầm đìa, nhưng không có một ai đến cứu nàng cả.
Nàng đau đớn muốn chết, liều mạng đạp chân.
Thật may là chất lượng dải lụa trắng này không tốt, trong lúc nàng giãy giụa đã bị đứt toạc ra rồi. Trình Thiên Diệp ngã lăn quay xuống đất, che cổ, liều mạng hít thở, kịch liệt ho khan. Một phụ nhân trung niên mặc cẩm trường bào thêu hoa văn long phượng, bỗng nhào đến chỗ nàng, ôm nàng kêu gào: "Con ta, con ta."
Cổ họng Trình Thiên Diệp đau rát, nói không ra lời.
Trong lòng mắng: "Con gì mà con, nếu ngươi là mẹ ruột ta sao có thể trơ mắt nhìn ta treo cổ chứ."
Giờ phút này trong đầu nàng thoáng qua vô số hình ảnh, cảnh tượng, thanh âm, tựa như của một con người xa lạ, cô đọng lại, rồi nhét hết vào đầu nàng, dùng tốc độ tia chớp, dồn vào một lần.
Thần kỳ chính là nàng có thể hiểu được.
Vị phu nhân này thật sự là mẹ ruột của nàng, ôi mẹ ơi, người trước mắt này là mẹ ruột của nàng sao.
Người khác xuyên không, nàng cũng xuyên không.
Người khác xuyên thành công chúa, vừa tỉnh lại có bảy tám nha hoàn vây quanh, hầu hạ ăn ngon uống kỹ.
Nàng cũng xuyên không thành công chúa, vừa tỉnh lại cũng bảy tám nha hoàn vây quanh, hầu nàng treo cổ.
Giới thiệu truyện xuyên không hấp dẫn này:
Trình Thiên Diệp phát hiện mình xuyên không rồi.
Nhưng hiện tại nàng không rảnh để kinh ngạc về chuyện này. Bởi vì cổ nàng đang bị một dải lụa màu trắng siết chặt, thân thể nàng đang bị dải lụa trắng ba thước kia treo trên xà ngang, tục gọi là treo cổ.
Giờ khắc này dưới chân nàng, mấy nữ nhân mặc phục sức cổ đại, bao quanh nàng khóc rống nước mắt đầm đìa, nhưng không có một ai đến cứu nàng cả.
Nàng đau đớn muốn chết, liều mạng đạp chân.
Thật may là chất lượng dải lụa trắng này không tốt, trong lúc nàng giãy giụa đã bị đứt toạc ra rồi. Trình Thiên Diệp ngã lăn quay xuống đất, che cổ, liều mạng hít thở, kịch liệt ho khan. Một phụ nhân trung niên mặc cẩm trường bào thêu hoa văn long phượng, bỗng nhào đến chỗ nàng, ôm nàng kêu gào: "Con ta, con ta."
Cổ họng Trình Thiên Diệp đau rát, nói không ra lời.
Trong lòng mắng: "Con gì mà con, nếu ngươi là mẹ ruột ta sao có thể trơ mắt nhìn ta treo cổ chứ."
Giờ phút này trong đầu nàng thoáng qua vô số hình ảnh, cảnh tượng, thanh âm, tựa như của một con người xa lạ, cô đọng lại, rồi nhét hết vào đầu nàng, dùng tốc độ tia chớp, dồn vào một lần.
Thần kỳ chính là nàng có thể hiểu được.
Vị phu nhân này thật sự là mẹ ruột của nàng, ôi mẹ ơi, người trước mắt này là mẹ ruột của nàng sao.
Người khác xuyên không, nàng cũng xuyên không.
Người khác xuyên thành công chúa, vừa tỉnh lại có bảy tám nha hoàn vây quanh, hầu hạ ăn ngon uống kỹ.
Nàng cũng xuyên không thành công chúa, vừa tỉnh lại cũng bảy tám nha hoàn vây quanh, hầu nàng treo cổ.
5 chương mới nhất truyện Bắt Nạt Tướng Quân Đến Phát Khóc
Danh sách chương truyện Bắt Nạt Tướng Quân Đến Phát Khóc
- Chương 1 - Hiện trường xếp hàng thắt cổ
- Chương 2 - Từ nhỏ Mặc Kiều Sinh đã ghét nam nhân
- Chương 3 - Đối với nô lệ, còn sống, chính là sự ban thưởng lớn nhất
- Chương 4 - Không chỉ có nữ nhân, ngay cả nam nhân trẻ tuổi yếu đuối cũng không may mắn thoát được
- Chương 5 - Thống khổ như trong tưởng tượng hồi lâu vẫn chưa xuất hiện
- Chương 6 - Chỉ qua một đêm, A Vân thích cười ấy đã không còn nữa
- Chương 7 - Ngươi có muốn làm nô lệ của ta không?
- Chương 8 - Ta thu dùng hắn trước, tính ra là ta tới trước
- Chương 9 - Dùng lương câu phụ vương để lại đổi lấy ‘mỹ nhân’
- Chương 10 - Đi thôi, ta dẫn ngươi đi ngâm Nguyệt Thần tuyền
- Chương 11 - Mảnh vải không thể tháo nha
- Chương 12 - Trước mắt, ta không hiểu nhiều, nhưng ta sẽ bắt đầu học
- Chương 13 - Tự tiến cử chẩm tịch
- Chương 14 - Còn nữa, không ngờ hiền đệ rất biết điều giáo người
- Chương 15 - Cho dù là một tòa thành trì, ta cũng không chịu đổi ngươi đâu
- Chương 16 - Ngươi cho rằng, trong lòng ta, ngươi là đóa bạch liên hoa ư?
- Chương 17 - Đối với huynh đệ không đề phòng mình
- Chương 18 - Mặc Kiều Sinh kia, phải xử trí thế nào?
- Chương 19 - Nói cho ta biết, Chúa công ngài, có phải ngài là...
- Chương 20 - Ngươi không phải Chúa công, ngươi là Thiên Diệp công chúa!
- Chương 21 - Đừng bán ta, chủ nhân
- Chương 22 - Màu xanh ngọc bích lấy một tấm lòng trung để đối đãi với nàng
- Chương 23 - Ta biết sớm muộn gì ngươi cũng sẽ trở thành người của ta!
- Chương 24 - Khiêng hắn về đi, trong vòng một tháng, không được tùy tiện ra khỏi giường.
- Chương 25 - Không sao, thật sự không được, còn chưa chết mà
- Chương 26 - Chúa công thật sự quá xấu xa rồi
- Chương 27 - Trình Thiên Diệp đặt Mặc Kiều Sinh xuống đất, cởi bỏ y phục của hắn để băng bó vết thương.
- Chương 28 - Con tim luôn bất ngờ rung động, khiến người ta không kịp chuẩn bị.
- Chương 29 - Chương 29
- Chương 30 - Chương 30