Bẫy Rập

Chương 19:

Hồng Thứ Bắc

17/09/2022

"Có thể vào được không?" Mấy người mặc cảnh phục đứng ở cửa, ánh mắt không ngừng đánh giá tuần tra nhìn vào trong.

Tô Vãn cách bọn họ gần nhất, nhìn thấy chữ viết trên đồng phục cảnh sát của bọn họ rất rõ ràng, là cảnh sát khu đối diện.

"Mời vào." Tô Vãn đóng cửa tủ lạnh lại, nói với mấy vị cảnh sát bên ngoài.

Nhóm cảnh sát đi vào, quan sát chung quanh, thỉnh thoảng ánh mắt lại di chuyển đến trên người ba người bọn họ, nhất là đối với Tô Vãn.

"Các cậu tới đây là chuẩn bị làm gì?" Một cảnh sát dùng ánh mắt nhìn nghi phạm đối mắt với Quách Nguyên Châu còn đang nằm trên sô pha ở trong góc.

"A?" Quách Nguyên Châu theo bản năng đứng dậy, "Bọn cháu làm máy tính … Không phải, đây là công ty mới của bọn cháu.”

Cảnh sát híp mắt, lấy ra một quyển sổ: "Tên, quê quán, lấy chứng minh thư cho tôi xem một chút.”

Chuyện tương tự cũng xảy ra với Tô Vãn và La Tử Minh, cảnh sát kiểm tra chứng minh thư của bọn họ xong thì tiến hành thẩm vấn đơn giản.

"Các cậu mở công ty máy tính? Sao hai ba ngày nay đều không mở cửa, ban ngày cũng chưa từng thấy qua, chỉ có buổi tối mới đến." Cảnh sát nhìn bộ dáng thấp thỏm của Quách Nguyên Châu, vẻ mặt càng thêm nghiêm túc.

"Cháu,.." Quách Nguyên Châu không quan tâm xem nơi này trang trí như thế nào, cậu ta nào biết chỉ có buổi tối La Tử Minh mới tới đây làm mấy thứ này.

"Chúng tôi là sinh viên đại học gần đây." Tô Vãn được hỏi cùng một câu hỏi, "Ban ngày đi học, buổi tối rảnh rỗi.”

"Gần đây?" Cảnh sát cởi mũ cảnh sát ra, vẻ mặt hận rèn sắt không thành thép, "Gần đây chỉ có một trường trung học, lấy đâu ra đại học? Mấy người tuổi còn trẻ làm cái gì không tốt, còn dám mở cửa hàng ở trước mắt chúng tôi!”

Tô Vãn: "...”

Cô quay đầu hỏi Quách Nguyên Châu và La Tử Minh: "Ai mang theo thẻ sinh viên?”

"Mình!" Quách Nguyên Châu sắp bị chú cảnh sát đối diện bức đến điên, lập tức nói.

"Tử Minh, giấy phép kinh doanh.”



La Tử Minh giơ hai tay lên, ý bảo mình đi lấy giấy phép kinh doanh.

Hai thứ này bị cảnh sát thu lại, những cảnh sát này vây quanh cùng nhau kiểm tra, cuối cùng trầm mặc một hồi, một trong những cảnh sát lớn tuổi mở miệng hỏi: "Mấy đứa đều học Đại học A?”

Lúc này giọng điệu tốt hơn không chỉ gấp đôi.

Tô Vãn gật đầu.

"Ha ha, không dễ dàng, trẻ như vậy đã bắt đầu khởi nghiệp.”

"Đúng vậy, con nhà tôi lớn như vậy nhưng chỉ biết đưa tay đòi tiền, ha ha ha.”

"Có chuyện gì nhớ đến đối diện tìm chúng tôi.”

Trong nháy mắt tình huống biến hóa 180 độ, mấy vị cảnh sát đi tới đi lui như gió, thậm chí trước khi đi còn phất phất tay với bọn họ.

Quách Nguyên Châu sững sờ nhìn đám cảnh sát đi tới cục cảnh sát đối diện, cuối cùng cũng phục hồi tinh thần: "Có phải bọn họ hoài nghi chúng ta hay không?”

Tô Vãn: "... Tháo đèn ở cửa ra vào đi.”

Thời buổi này thủ đoạn làm khu đèn đỏ càng ngày càng cao minh, cũng không chỉ giới hạn ở những nơi như uốn tóc gội đầu, duy nhất không thay đổi chính là biển hiệu đèn đỏ, những cảnh sát này đứng ở đối diện quan sát thật lâu, càng nhìn càng khả nghi, cho rằng đám người bọn họ đánh chủ ý nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, cuối cùng hôm nay cũng tìm tới, kết quả... Náo loạn đại ô long.

La Tử Minh do dự nói: "Không phải đã giải quyết rồi sao?

Đèn này rất nổi bật, ngay cả cảnh sát cũng bị hấp dẫn.”

Tô Vãn cùng Quách Nguyên Châu: "...”

Đến cuối cùng hai tấm biển trước cửa vẫn được La Tử Minh một mực bảo vệ.

Còn chưa bắt đầu làm việc đã bị cảnh sát kiểm tra, ba người ngồi trước mặt máy tính, cuối cùng cũng bật máy.



Tô Vãn vừa bật máy liền nhìn thấy trên máy tính của mình truyền đến ba tin nhắn, mở ra xem tất cả đều là do một người gửi.

Nhân viên kỹ thuật Vian: 【 Xin chào, Zero. Lỗ hổng bảo mật mà bạn gửi chúng tôi đã xem qua, vui lòng để lại số điện thoại liên lạc của bạn, chúng tôi có thể gửi tiền thù lao. 】

Nhân viên kỹ thuật Vian: 【Còn nữa? Không biết bạn có hứng thú gia nhập công ty của chúng tôi? 】

Nhân viên kỹ thuật Vian: 【Đây là số điện thoại liên lạc của tôi xxxxx, xin vui lòng liên hệ trực tiếp với tôi. 】

Tô Vãn nhìn lướt qua rồi trực tiếp tắt tin nhắn, cô không phải vì thù lao.

Từ trước đến nay hệ thống an ninh của công ty Vian luôn bị liệt vào kênh công kiên thành danh, lần trước Tô Vãn liệt kê rõ ràng tất cả sơ hở của đối phương, đặt lên trang web chính thức của bọn họ, gần như có thể gọi là một trận thành danh.

Năm trước mấy người Tô Vãn đều ở nơi khác lang thang khắp nơi, cũng không có cố ý tăng lên thanh danh của mình.

Tô Vãn mở tài liệu công khai của mình, viết tên công ty ở chỗ ký tên.

Cô vừa sửa, La Tử Minh đối diện liền lên tiếng: "Đột nhiên có mấy công ty nhỏ tìm tới.”

"Chậc, mình cũng đi tìm lỗ hổng của một công ty lớn, để cho 307 của chúng ta tiếp tục phát dương quang đại.”

Quách Nguyên Châu chú ý đến động tĩnh của Zero, lúc này cũng sửa bỏ chữ ký của mình.

"Trước tiên đem đơn hàng đã tích lũy trước đó giải quyết.”

Tô Vãn lạnh nhạt nói.

......

Liên tục mấy ngày, buổi tối ba người đều làm việc ở đường Đông Viện, sau khi đơn hàng được hoàn thành, mấy công ty kia phản hồi đều không tệ.

Cùng lúc đó, mười người của khoa máy tính Đại học A đã được chọn ra, ba người Tô Vãn cũng ở trong đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bẫy Rập

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook