Chương 41: CHAP 41
CHANGNOC
04/01/2021
Kỳ Hạo Lâm không có tinh thần lật tài liệu trong tay , anh buồn rầu liếc qua thư ký Trần bỗng hỏi một câu .
" Trần Minh anh có bạn gái chưa "
Thư ký Trần hơi ngạc nhiên vì câu hỏi của anh nhưng vẫn thành thật trả lời.
" Có rồi ạ...."
" Vậy khi anh làm bạn gái giận thì sẽ dùng cách gì để dỗ cô ấy ..."
" Ờ.....cái này...."
Thư ký Trần gãi gãi đầu , này là Kỳ tổng và Tiết tiểu thư đang giận dỗi nhau đi.....
" Thì.....bạn gái tôi giận thì tôi hay tặng quà lắm , cô ấy có quà liền vui vẻ ngay"
Kỳ Hạo Lâm im lặng suy tư....quà thì nên tặng quà gì chứ , hơn nữa Phi Phi rất ít mua đồ này nọ lắm nên anh cũng không biết cô thích gì..... không lẽ cô thích vẽ tranh thì anh đi mua màu vẽ tặng sao....quá thô thiển ....
Anh đưa tay miết cằm ra chiều suy nghĩ sâu xa , ánh mắt anh bỗng lướt qua khung lịch trên bàn .....hơ có rồi....
" Tốt tiền thưởng cuối năm của anh tăng gấp đôi...."
" Ơ....thật sao ạ...."
" Tôi đùa anh làm gì , được rồi không nói chuyện này nữa anh đi theo tôi...."
" Nhưng ....có vài bản báo cáo anh chưa xem và ký tên mà ạ...."
" Khi nào xong thì ký sau cũng không muộn "
Anh đưa tay xách cổ áo thư ký Trần lôi đi....Trần Minh chỉ biết đỡ trán haizzz thôi đi dẫu sao cũng không phải công ty nhà anh , người ta là chủ còn không lo thì anh lo làm gì cho thừa ....
20 : 00 giờ , tại khách sạn 5 sao Kim Tước.
" Kỳ tổng yên tâm chúng tôi sẽ chuẩn bị thật chu đáo và ổn thoả ạ "
Quản lý khách sạn vô cùng niềm nở tiếp đón Kỳ Hạo Lâm.
" Còn vài chỗ tôi chưa hài lòng lắm....này chỗ này...chỗ này..."
Anh một bộ dáng lạnh nhạt đưa tay ra chỉ vào một vài chỗ .
" Vâng , vâng , tôi sẽ cho người sửa lại...."
Anh nói đoạn đưa tay lên xem đồng hồ , ơ nhanh thế lại tới giờ về ăn cơm rồi....về nhà ôm vợ thôi....
" Được rồi , tạm thời cứ như vậy đi "
" Vâng , Kỳ tổng đi thong thả "
Anh đi ra ngoài cửa khách sạn đợi thư ký Trần lấy xe đến , đang nhàn nhã hóng gió đêm thì có người đến quấy rối.
" Hạo Lâm...."
Vừa nghe tiếng chưa thấy người thì đã bị người ta ôm lấy . Kỳ Hạo Lâm bực bội đẩy Lương Giai Kỳ người toàn mùi rượu ra , khiến cô ta lão đão té xuống mặt đất.
"Lại là cô , không thấy phiền sao ...."
Cô gái này tại sao bao năm lại biến thành cái dạng dai như đĩa thế này , anh đã cấm không cho cô ta bước vào Kỳ thị bây giờ đổi chiến lược à .
Lương Giai Kỳ bị anh đẩy ngã , cô ta cắn chặt môi ánh mắt lập loè tia hung ác.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Kỳ Hạo Lâm về đến nhà , nghe thấy tiếng động trong bếp anh suy nghĩ một chút lên tầng tắm rửa một phen rồi mới đi xuống.
Kỳ Hạo Lâm mặc một bộ đồ ngủ thoải mái anh đi đến phòng bếp hơi ngơ ngẩn nhìn ngắm bóng lưng mảnh khảnh của Tiết Phi .
Anh nhẹ nhàng đi đến ôm lấy cô từ phía sau.
" Em nấu món gì thế , thơm quá "
Tiết Phi bị anh ôm có chút mất tự nhiên hai người dẫu sao cũng đang giận nhau cơ đấy....cô khẽ nghiêng đầu.
" Canh gà...."
" Ohhh....em nấu cho anh sao...."
Kỳ Hạo Lâm ngoài da mặt dày như cái đít nồi ra thì chẳng còn gì khác ..... anh cọ mặt vào cổ cô .
" Nhà chỉ có hai người , không nấu cho anh ăn thì ai ăn "
" Anh biết là em thương anh nhất mà "
Tiết Phi bị anh trêu ghẹo còn cọ tới cọ lui , hai má nóng bừng bừng .
" Anh đi ra ngoài đi , ở đây vướn tay vướn chân "
Kỳ Hạo Lâm ánh mắt xoay tròn anh cười lưu manh , vươn tay xoay người cô lại.
" Phi Phi , em còn giận anh sao ?"
" Không.... không có"
Cô né tránh ánh mắt anh , đưa tay chống lên ngực anh.
" Vậy sao em muốn đuổi anh đi "
" Không có mà...."
" Em có ....."
" Anh... anh....thật hết thuốc chữa mà "
Rốt cuộc bị sự vô sỉ của anh chọc cho nổi đoá , cô đưa mắt lườm anh.
" Ừ anh hết thuốc chữa rồi , không có Phi Phi quan tâm , anh liền thành thế này đấy "
Miệng cô cứ đóng rồi lại mở không biết nói gì hơn....
" Phi Phi , chúng ta hoà nhau được không , cứ thế này mãi cả hai cũng không thoải mái gì cho cam , được không em....."
Cô cụp mắt vẫn im lặng không lên tiếng , anh bắt đầu mè nheo làm trò trưng ra bộ mặt đáng thương lấy chóp mũi cọ cọ chóp mũi cô .
" Anh xin lỗi .....Anh xin lỗi .....Anh xin lỗi .....Anh xin lỗi .....Anh xin lỗi .....Anh xin lỗi .....Anh xin lỗi .....Anh xin lỗi .....Anh xin lỗi .....em Phi Phi...."
Tiết Phi bị một tràng tiếng xin lỗi và cái đầu xoay qua xoay lại của anh làm cho hoa đầu chóng mặt .
" Dừng ..... dừng...chúng ta hoà nhau được chưa "
" Thật sao , em không bỏ mặc anh nữa đúng không....."
" Ừ.... nhưng anh không được xoay đầu nữa ...."
Cô đưa tay xoa xoa trán , tên này cũng lớn to xác thế kia mà sao cứ như trẻ con không bằng vậy .
" Được , được .....moah....moah.....anh yêu em nhất , Phi Phi là nhất....."
Anh hôn chụt chụt lên hai má cô , rồi bỗng bế thóc cô lên cao . Cô bất ngờ vì động tác của anh , cô bật cười đánh lên vai anh.
" Này , được rồi đấy , thả em xuống mau đồ ăn sắp cháy khét cả rồi kìa "
" Anh không muốn thả ra đâu , lỡ em chạy mất thì làm sao...."
" Anh ...."
Khắp căn phòng tràn ngập tiếng cười đùa , khiến căn nhà bao ngày qua ảm đạm liền trở nên ấm cúng biết bao .
" Trần Minh anh có bạn gái chưa "
Thư ký Trần hơi ngạc nhiên vì câu hỏi của anh nhưng vẫn thành thật trả lời.
" Có rồi ạ...."
" Vậy khi anh làm bạn gái giận thì sẽ dùng cách gì để dỗ cô ấy ..."
" Ờ.....cái này...."
Thư ký Trần gãi gãi đầu , này là Kỳ tổng và Tiết tiểu thư đang giận dỗi nhau đi.....
" Thì.....bạn gái tôi giận thì tôi hay tặng quà lắm , cô ấy có quà liền vui vẻ ngay"
Kỳ Hạo Lâm im lặng suy tư....quà thì nên tặng quà gì chứ , hơn nữa Phi Phi rất ít mua đồ này nọ lắm nên anh cũng không biết cô thích gì..... không lẽ cô thích vẽ tranh thì anh đi mua màu vẽ tặng sao....quá thô thiển ....
Anh đưa tay miết cằm ra chiều suy nghĩ sâu xa , ánh mắt anh bỗng lướt qua khung lịch trên bàn .....hơ có rồi....
" Tốt tiền thưởng cuối năm của anh tăng gấp đôi...."
" Ơ....thật sao ạ...."
" Tôi đùa anh làm gì , được rồi không nói chuyện này nữa anh đi theo tôi...."
" Nhưng ....có vài bản báo cáo anh chưa xem và ký tên mà ạ...."
" Khi nào xong thì ký sau cũng không muộn "
Anh đưa tay xách cổ áo thư ký Trần lôi đi....Trần Minh chỉ biết đỡ trán haizzz thôi đi dẫu sao cũng không phải công ty nhà anh , người ta là chủ còn không lo thì anh lo làm gì cho thừa ....
20 : 00 giờ , tại khách sạn 5 sao Kim Tước.
" Kỳ tổng yên tâm chúng tôi sẽ chuẩn bị thật chu đáo và ổn thoả ạ "
Quản lý khách sạn vô cùng niềm nở tiếp đón Kỳ Hạo Lâm.
" Còn vài chỗ tôi chưa hài lòng lắm....này chỗ này...chỗ này..."
Anh một bộ dáng lạnh nhạt đưa tay ra chỉ vào một vài chỗ .
" Vâng , vâng , tôi sẽ cho người sửa lại...."
Anh nói đoạn đưa tay lên xem đồng hồ , ơ nhanh thế lại tới giờ về ăn cơm rồi....về nhà ôm vợ thôi....
" Được rồi , tạm thời cứ như vậy đi "
" Vâng , Kỳ tổng đi thong thả "
Anh đi ra ngoài cửa khách sạn đợi thư ký Trần lấy xe đến , đang nhàn nhã hóng gió đêm thì có người đến quấy rối.
" Hạo Lâm...."
Vừa nghe tiếng chưa thấy người thì đã bị người ta ôm lấy . Kỳ Hạo Lâm bực bội đẩy Lương Giai Kỳ người toàn mùi rượu ra , khiến cô ta lão đão té xuống mặt đất.
"Lại là cô , không thấy phiền sao ...."
Cô gái này tại sao bao năm lại biến thành cái dạng dai như đĩa thế này , anh đã cấm không cho cô ta bước vào Kỳ thị bây giờ đổi chiến lược à .
Lương Giai Kỳ bị anh đẩy ngã , cô ta cắn chặt môi ánh mắt lập loè tia hung ác.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Kỳ Hạo Lâm về đến nhà , nghe thấy tiếng động trong bếp anh suy nghĩ một chút lên tầng tắm rửa một phen rồi mới đi xuống.
Kỳ Hạo Lâm mặc một bộ đồ ngủ thoải mái anh đi đến phòng bếp hơi ngơ ngẩn nhìn ngắm bóng lưng mảnh khảnh của Tiết Phi .
Anh nhẹ nhàng đi đến ôm lấy cô từ phía sau.
" Em nấu món gì thế , thơm quá "
Tiết Phi bị anh ôm có chút mất tự nhiên hai người dẫu sao cũng đang giận nhau cơ đấy....cô khẽ nghiêng đầu.
" Canh gà...."
" Ohhh....em nấu cho anh sao...."
Kỳ Hạo Lâm ngoài da mặt dày như cái đít nồi ra thì chẳng còn gì khác ..... anh cọ mặt vào cổ cô .
" Nhà chỉ có hai người , không nấu cho anh ăn thì ai ăn "
" Anh biết là em thương anh nhất mà "
Tiết Phi bị anh trêu ghẹo còn cọ tới cọ lui , hai má nóng bừng bừng .
" Anh đi ra ngoài đi , ở đây vướn tay vướn chân "
Kỳ Hạo Lâm ánh mắt xoay tròn anh cười lưu manh , vươn tay xoay người cô lại.
" Phi Phi , em còn giận anh sao ?"
" Không.... không có"
Cô né tránh ánh mắt anh , đưa tay chống lên ngực anh.
" Vậy sao em muốn đuổi anh đi "
" Không có mà...."
" Em có ....."
" Anh... anh....thật hết thuốc chữa mà "
Rốt cuộc bị sự vô sỉ của anh chọc cho nổi đoá , cô đưa mắt lườm anh.
" Ừ anh hết thuốc chữa rồi , không có Phi Phi quan tâm , anh liền thành thế này đấy "
Miệng cô cứ đóng rồi lại mở không biết nói gì hơn....
" Phi Phi , chúng ta hoà nhau được không , cứ thế này mãi cả hai cũng không thoải mái gì cho cam , được không em....."
Cô cụp mắt vẫn im lặng không lên tiếng , anh bắt đầu mè nheo làm trò trưng ra bộ mặt đáng thương lấy chóp mũi cọ cọ chóp mũi cô .
" Anh xin lỗi .....Anh xin lỗi .....Anh xin lỗi .....Anh xin lỗi .....Anh xin lỗi .....Anh xin lỗi .....Anh xin lỗi .....Anh xin lỗi .....Anh xin lỗi .....em Phi Phi...."
Tiết Phi bị một tràng tiếng xin lỗi và cái đầu xoay qua xoay lại của anh làm cho hoa đầu chóng mặt .
" Dừng ..... dừng...chúng ta hoà nhau được chưa "
" Thật sao , em không bỏ mặc anh nữa đúng không....."
" Ừ.... nhưng anh không được xoay đầu nữa ...."
Cô đưa tay xoa xoa trán , tên này cũng lớn to xác thế kia mà sao cứ như trẻ con không bằng vậy .
" Được , được .....moah....moah.....anh yêu em nhất , Phi Phi là nhất....."
Anh hôn chụt chụt lên hai má cô , rồi bỗng bế thóc cô lên cao . Cô bất ngờ vì động tác của anh , cô bật cười đánh lên vai anh.
" Này , được rồi đấy , thả em xuống mau đồ ăn sắp cháy khét cả rồi kìa "
" Anh không muốn thả ra đâu , lỡ em chạy mất thì làm sao...."
" Anh ...."
Khắp căn phòng tràn ngập tiếng cười đùa , khiến căn nhà bao ngày qua ảm đạm liền trở nên ấm cúng biết bao .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.