Chương 42: CHAP 42
CHANGNOC
04/01/2021
Chớp mắt đã đến cuối tuần , hai người sửa soạn một chút mua thêm ít đồ rồi suất phát về Kỳ gia đại trạch.
Vừa đến cửa đã nghe có tiếng cười nói vui vẻ bên trong . Ta nói đúng là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.
Tiết Phi nhìn thấy Lương Giai Kỳ đang ngoan hiền ngồi cạnh mẹ Kỳ cười nói rất thân thiết , cô hít một hơi thật sâu bình tĩnh bước vào .
Mà Kỳ Hạo Lâm đi bên cạnh cô huyệt thái dương trên đầu anh bắt đầu giật liên hồi....anh thiết nghĩ kiếp trước chắc anh tạo nghiệp nặng lắm không , mà kiếp này toàn gặp chuyện gì không đâu.
Anh nhìn sang Tiết Phi thấy cô đứng bên cạnh vẫn bình tĩnh thong dong như trước , nhưng anh biết trong lòng cô đang rất khó chịu , anh ôm vai cô tiến lên chào hỏi mọi người trước.
" Ông nội , ba mẹ con về rồi"
Lương Giai Kỳ nghe thấy tiếng của anh liền như chim sổ lòng mà chạy lại thân thiết gọi một tiếng.
" Anh về rồi sao , em và mọi người đang đợi anh đấy "
Cô ta làm lơ Tiết Phi bên cạnh anh đi đến định ôm lấy cánh tay anh , nhưng bị anh né đi .
" Phi Phi vào thôi em "
Tiết Phi nhàn nhạt nhìn anh một cái cô gật đầu lướt qua người Lương Giai Kỳ bước vào trong , cô mỉm cười dịu dàng .
" Ông nội , ba mẹ con mới về "
Nghe được câu nói của Tiết Phi Lương Giai Kỳ trợn to hai mắt này....sao có thể ....
Thật ra Tiết Phi đã gọi hai ông bà Kỳ bằng ba mẹ đã lâu rồi , cô thường đến bầu bạn cùng họ lâu ngày cũng sinh ra cảm tình , tính cách cô vốn dịu hiền ngoan ngoãn .
Nên cả hai rất yêu thương và hài lòng với đứa con dâu tương lai này , không ngần ngại mà để cô gọi một tiếng ba mẹ trước.
" Tiểu Phi về rồi thì đến ngồi đây đi con "
Mẹ Kỳ hiền từ nhìn cô vẩy tay ý bảo cô đến , Tiết Phi bước đến ngồi xuống ghế bên trái tay của Kỳ lão gia.
Kỳ Hạo Lâm bị cô ngó lơ vô cùng tuổi thân mà vác mông đi đến ngồi cạnh cô . Lương Giai Kỳ thấy thế cắn răng đi qua ngồi cạnh mẹ Kỳ.
" Ôi ... cháu dâu của ta về rồi à...ta nhớ cháu quá đi mất "
Kỳ lão gia cười tít cả mắt với Tiết Phi , Kỳ Hạo Lâm ngồi cạnh khẽ trề môi .
" Cô ấy chỉ có ba ngày không đến mà ông cứ như ba năm vậy , ông nhớ mấy món ăn cô ấy nấu thì cứ nói đại đi "
" Thằng nhóc thối , có tin ta lấy gậy đánh anh không , con bé ba ngày không đến ta liền nhớ , còn anh ba năm không đến ta cũng mặc kệ ....xéo qua một bên đi...."
" Ông rốt cuộc con có phải cháu của ông không vậy ...."
" Không phải....."
Kỳ Hạo Lâm bi đát ngồi một bên ôm ngực như là đau lòng lắm lắm vậy . Tiết Phi bật cười .
" Ông ơi , cháu có mua ít hạt sen tươi hôm nay cháu nấu chè hạt sen cho ông nếm thử nhé."
" A ... được.... được...ta lâu rồi cũng không có ăn món này ...."
" Vâng ...."
Lương Giai Kỳ thấy bầu không khí giữa họ luôn không có một chút không gian cho người ngoài như cô , cô cắn môi.
" Tiết tiểu thư tôi đến giúp cô một tay nhé "
Tiết Phi bấy giờ mới nhìn đến Lương Giai Kỳ thấy nụ cười vô cùng ngọt ngào trên mặt cô ta , cô cũng dịu dàng cười khẽ.
" Lương tiểu thư là khách ....sao tôi dám làm phiền đến cô , cô cứ ngồi đây là được "
Cái từ " khách " được Tiết Phi nhấn mạnh Lương Giai Kỳ khẽ nắm chặt bàn tay , hừ Tiết Phi để xem cô đắc ý bao lâu.
" Tiết tiểu thư quả là có dáng của một nữ chủ nhân , y hệt phong thái của dì Kỳ vậy."
Ý tứ khích bác quá rõ ràng Tiết Phi cười cười im lặng không nói gì . Mà mẹ Kỳ đang uống trà khẽ nhếch mày , bà tao nhã nhấp một ngụm .
" Đúng vậy , ta vô cùng hài lòng về điểm này của tiểu Phi , dẫu sao sau này con bé cũng là nữ chủ nhân của Kỳ gia bây giờ tập dần cũng không muộn."
Tiết Phi nhìn về phía bà cô khẽ cười cô chờ đợi là câu nói này của mẹ Kỳ . Mẹ Kỳ nhìn lướt qua ba người .
Chuyện năm xưa bà biết rất rõ ràng nói không oán giận là điều không thể , nhưng dẫu sao cũng là chuyện của bọn trẻ bà không tiện quản nhiều.
Nhưng như thế là bà sẽ làm lơ để ai muốn làm gì thì làm , phải trái đúng sai bà luôn phân biệt được.
Nhìn thấy Tiết Phi ngày thường luôn đối đãi ôn hoà với mọi người , nay lại có địch ý rõ ràng với Lương Giai Kỳ như vậy , xem ra giữa bọn họ đã có chuyện rồi.
Bà đưa mắt lườm Kỳ Hạo Lâm , con trai bà mong nó vẫn đủ sáng suốt để nhìn nhận rõ mọi việc.
Lương Giai Kỳ bị nói cho cứng họng cô cười gượng gạo.
" Dì nói phải ạ ...."
Mà ba Kỳ sắc mặt đen như đít nồi nhìn Kỳ Hạo Lâm.....xem chuyện tốt mà con trai của ba tạo dựng kìa.
Kỳ lão gia không rõ chuyện xưa , lúc này đang cau mày đánh giá Lương Giai Kỳ một lần nữa.
Mà Kỳ Hạo Lâm hận không thể tìm một cái bao bố trùm Lương Giai Kỳ lại mà đem đi ném....
Vừa đến cửa đã nghe có tiếng cười nói vui vẻ bên trong . Ta nói đúng là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.
Tiết Phi nhìn thấy Lương Giai Kỳ đang ngoan hiền ngồi cạnh mẹ Kỳ cười nói rất thân thiết , cô hít một hơi thật sâu bình tĩnh bước vào .
Mà Kỳ Hạo Lâm đi bên cạnh cô huyệt thái dương trên đầu anh bắt đầu giật liên hồi....anh thiết nghĩ kiếp trước chắc anh tạo nghiệp nặng lắm không , mà kiếp này toàn gặp chuyện gì không đâu.
Anh nhìn sang Tiết Phi thấy cô đứng bên cạnh vẫn bình tĩnh thong dong như trước , nhưng anh biết trong lòng cô đang rất khó chịu , anh ôm vai cô tiến lên chào hỏi mọi người trước.
" Ông nội , ba mẹ con về rồi"
Lương Giai Kỳ nghe thấy tiếng của anh liền như chim sổ lòng mà chạy lại thân thiết gọi một tiếng.
" Anh về rồi sao , em và mọi người đang đợi anh đấy "
Cô ta làm lơ Tiết Phi bên cạnh anh đi đến định ôm lấy cánh tay anh , nhưng bị anh né đi .
" Phi Phi vào thôi em "
Tiết Phi nhàn nhạt nhìn anh một cái cô gật đầu lướt qua người Lương Giai Kỳ bước vào trong , cô mỉm cười dịu dàng .
" Ông nội , ba mẹ con mới về "
Nghe được câu nói của Tiết Phi Lương Giai Kỳ trợn to hai mắt này....sao có thể ....
Thật ra Tiết Phi đã gọi hai ông bà Kỳ bằng ba mẹ đã lâu rồi , cô thường đến bầu bạn cùng họ lâu ngày cũng sinh ra cảm tình , tính cách cô vốn dịu hiền ngoan ngoãn .
Nên cả hai rất yêu thương và hài lòng với đứa con dâu tương lai này , không ngần ngại mà để cô gọi một tiếng ba mẹ trước.
" Tiểu Phi về rồi thì đến ngồi đây đi con "
Mẹ Kỳ hiền từ nhìn cô vẩy tay ý bảo cô đến , Tiết Phi bước đến ngồi xuống ghế bên trái tay của Kỳ lão gia.
Kỳ Hạo Lâm bị cô ngó lơ vô cùng tuổi thân mà vác mông đi đến ngồi cạnh cô . Lương Giai Kỳ thấy thế cắn răng đi qua ngồi cạnh mẹ Kỳ.
" Ôi ... cháu dâu của ta về rồi à...ta nhớ cháu quá đi mất "
Kỳ lão gia cười tít cả mắt với Tiết Phi , Kỳ Hạo Lâm ngồi cạnh khẽ trề môi .
" Cô ấy chỉ có ba ngày không đến mà ông cứ như ba năm vậy , ông nhớ mấy món ăn cô ấy nấu thì cứ nói đại đi "
" Thằng nhóc thối , có tin ta lấy gậy đánh anh không , con bé ba ngày không đến ta liền nhớ , còn anh ba năm không đến ta cũng mặc kệ ....xéo qua một bên đi...."
" Ông rốt cuộc con có phải cháu của ông không vậy ...."
" Không phải....."
Kỳ Hạo Lâm bi đát ngồi một bên ôm ngực như là đau lòng lắm lắm vậy . Tiết Phi bật cười .
" Ông ơi , cháu có mua ít hạt sen tươi hôm nay cháu nấu chè hạt sen cho ông nếm thử nhé."
" A ... được.... được...ta lâu rồi cũng không có ăn món này ...."
" Vâng ...."
Lương Giai Kỳ thấy bầu không khí giữa họ luôn không có một chút không gian cho người ngoài như cô , cô cắn môi.
" Tiết tiểu thư tôi đến giúp cô một tay nhé "
Tiết Phi bấy giờ mới nhìn đến Lương Giai Kỳ thấy nụ cười vô cùng ngọt ngào trên mặt cô ta , cô cũng dịu dàng cười khẽ.
" Lương tiểu thư là khách ....sao tôi dám làm phiền đến cô , cô cứ ngồi đây là được "
Cái từ " khách " được Tiết Phi nhấn mạnh Lương Giai Kỳ khẽ nắm chặt bàn tay , hừ Tiết Phi để xem cô đắc ý bao lâu.
" Tiết tiểu thư quả là có dáng của một nữ chủ nhân , y hệt phong thái của dì Kỳ vậy."
Ý tứ khích bác quá rõ ràng Tiết Phi cười cười im lặng không nói gì . Mà mẹ Kỳ đang uống trà khẽ nhếch mày , bà tao nhã nhấp một ngụm .
" Đúng vậy , ta vô cùng hài lòng về điểm này của tiểu Phi , dẫu sao sau này con bé cũng là nữ chủ nhân của Kỳ gia bây giờ tập dần cũng không muộn."
Tiết Phi nhìn về phía bà cô khẽ cười cô chờ đợi là câu nói này của mẹ Kỳ . Mẹ Kỳ nhìn lướt qua ba người .
Chuyện năm xưa bà biết rất rõ ràng nói không oán giận là điều không thể , nhưng dẫu sao cũng là chuyện của bọn trẻ bà không tiện quản nhiều.
Nhưng như thế là bà sẽ làm lơ để ai muốn làm gì thì làm , phải trái đúng sai bà luôn phân biệt được.
Nhìn thấy Tiết Phi ngày thường luôn đối đãi ôn hoà với mọi người , nay lại có địch ý rõ ràng với Lương Giai Kỳ như vậy , xem ra giữa bọn họ đã có chuyện rồi.
Bà đưa mắt lườm Kỳ Hạo Lâm , con trai bà mong nó vẫn đủ sáng suốt để nhìn nhận rõ mọi việc.
Lương Giai Kỳ bị nói cho cứng họng cô cười gượng gạo.
" Dì nói phải ạ ...."
Mà ba Kỳ sắc mặt đen như đít nồi nhìn Kỳ Hạo Lâm.....xem chuyện tốt mà con trai của ba tạo dựng kìa.
Kỳ lão gia không rõ chuyện xưa , lúc này đang cau mày đánh giá Lương Giai Kỳ một lần nữa.
Mà Kỳ Hạo Lâm hận không thể tìm một cái bao bố trùm Lương Giai Kỳ lại mà đem đi ném....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.