Bẫy Tình Đơn Phương

Chương 8: Sau khi tắm cùng nhau H++

Ha Tu Mi

08/01/2025

Lạc Lạc mất trí nhớ là thật nhưng sao đến mấy việc này cô cũng không biết gì hết là như thế nào? Cô ngơ ngác hỏi Triệu Tư Minh:

“Chúng ta đang yêu nhau sao?”

“Đúng vậy! Những người yêu nhau thường làm như vậy!”

“Vâng!”

Đúng thời cơ tốt, Triệu Tư Minh đứng dậy, anh tháo thắt lưng rồi cởi hết quần áo ném xuống sàn. Thân hình lực lưỡng khoe ra trông thật quyến rũ. Từng đường gân và cơ bắp cuồn cuộn khiến cho bất cứ ai cũng đều phải say đắm.

Triệu Tư Minh bước vào bồn tắm, thân người cao to của anh vừa ngồi xuống đã làm nước trong bồn dâng cao rồi trào ra ngoài.

Lạc Lạc cảm nhận được một cơ thể to khoẻ đang đè lên người mình. Cô sợ hãi đang tính tìm chỗ nào đó để chui rúc vào thì lại vô tình chạm vào lồng ngực to khoẻ ấy.

Tai của Lạc Lạc áp vào lồng ngực của Triệu Tư Minh. Cô nghe thấy âm thanh thình thịch từ lồng ngực anh vang lên.

“Hửm? Sao thế?” Triệu Tư Minh nghĩ rằng Lạc Lạc đang sợ mặc dù anh biết cô sẽ chẳng nhìn thấy gì cả nhưng nếu như cô mà thấy được chắc chắn sẽ rất hoảng.

“Không có gì!” Cô ngại ngùng lắc đầu.

Triệu Tư Minh đặt môi hôn lên trán Lạc Lạc, anh xoa nhẹ hai chiếc má bánh bao phúng phính rồi khẽ cười mãn nguyện.

“Mặt đỏ hết cả rồi!”

Triệu Tư Minh đặt người ngồi xuống bồn tắm rồi nhẹ nhàng nhấc người Lạc Lạc ngồi lên đùi mình.

“Aaa!”

“Ngồi xuống! Cứ từ từ thôi!”



Lạc Lạc khuỵu gối, mông ngồi bẹp lên đùi Triệu Tư Minh. Da chạm da có phần hơi trơn tuột nên Lạc Lạc đành phải vịn tay vào bả vai của Triệu Tư Minh để giữ thăng bằng.

“Khi nào chúng ta mới tắm xong?”

Triệu Tư Minh không trả lời. Anh mặc kệ những câu hỏi ngớ ngẩn của Lạc Lạc mà liên tục đưa tay xoa nắn khắp người cô. Bàn tay anh ấm nóng mát xa hai quả đồi núi nhấp nhô, anh nhào nặn điêu luyện như thể là một người thợ làm bánh đích thực.

Cả người Lạc Lạc cũng dần dần run rẩy. Có một vật nhọn ở dưới cứ chọt vào thân dưới của cô khiến cho cô không kiểm soát được mà nhích đến trong vô vọng muốn nuốt chửng lấy con quái thú đó vào trong.

“Ưm… ưm…”

Từng đợt xoa nắn của Triệu Tư Minh làm cho người chat Lạc Lạc nóng lên. Cô ưỡn ngực về phía trước, mông chổng ra sau, thân người tạo thành đường cong hình chữ S rất quyến rũ.

“Thích không?”

“Ưm… ưm… Tư Minh… em cảm thấy khó chịu…”

Triệu Tư Minh khẽ cười, anh đã đợi câu trả lời này từ lâu.

“Khó chịu ở đâu? Ở đây đúng không?”

Chưa nói hết câu, bàn tay thô dài của Triệu Tư Minh đã đặt dưới vùng mật thất. Anh sờ vào nơi ấy nhưng chỉ vừa mới chạm vào đã bị Lạc Lạc siết chặt lại, cô dùng ngón tay ghim lên da anh, mặc dù đau nhưng Triệu Tư Minh lại vô cùng phấn khích.

“Thả lỏng! Hít sâu thở đều vào.”

“Ưm… ưm…”

Bàn tay ấy tiếp tục lấn sâu vào trong. Triệu Tư Minh đắc ý chỉ dùng một ngón vì anh biết người của Lạc Lạc nhỏ như thế nào. Trên người cô những thứ cần to sẽ to và những thứ cần nhỏ sẽ nhỏ.



Từng đợt run rẩy của mép thịt non chuyển động Triệu Tư Minh đều cảm nhận rất rõ. Không ngờ cơ thể của Lạc Lạc lại nhạy cảm như vậy.

Mặc dù đang ở trong bồn tắm và xung quanh đang bao phủ là nước nhưng Triệu Tư Minh lại cảm nhận được một làn nước ấm hơi đặc và nhớt chảy ra tay mình. Anh mãn nguyện bế cô gái nhỏ ra khỏi bồn tắm vì sợ cô sẽ cảm lạnh.

Bị bế đi, Lạc Lạc nảy thắc mắc. Cô đang trong cơn đê mê nhưng vẫn bồi hồi tỉnh dậy, miệng lí nhí hỏi anh:

“Tư Minh, chúng ta đi đâu vậy?”

“Từ từ em sẽ biết thôi! Hôm nay là đêm đầu tiên của chúng ta.” Giọng nói chứa đậm chất điệu d.a.m d.a.n.g của Triệu Tư Minh phát ra.

Anh đặt cô lên bệ cao, nhẹ nhàng tách hai chân cô ra. Lạc Lạc không biết gì cả cứ phó thác cơ thể của mình cho Tư Minh.

Kìm nén đến vậy cũng đã quá sức chịu đựng của Triệu Tư Minh rồi. Anh cần được giải phóng năng lượng của mình ngay bây giờ.

Triệu Tư Minh nhẹ nhàng cầm thứ đó trên tay. Anh biết nó hơi quá sức với Lạc Lạc nhưng anh thật sự rất muốn thử cảm giác khích đến căng ra là như thế nào.

Anh nhẹ nhàng ve vẩy bên ngoài mật thất, từ từ găm nó vào trong cơ thể của Lạc Lạc.

“Aaa.” Cả hai cùng nhau phát chung tiếng rên.

Triệu Tư Minh dùng hết sức đẩy vào nhưng chỉ vừa mới đi được ⅓ đoạn đường thì anh phải dừng lại vì Lạc Lạc.

“Tư Minh, em đau quá! Đừng, đừng, em thật sự rất đau.”

Lạc Lạc đánh vào người Triệu Tư Minh, tay chân cô run rẩy không còn sức lực và ngất lụi đi vào ngực anh.

Triệu Tư Minh nghe xong mấy lời cầu xin từ Lạc Lạc liền nhanh chóng rút ra ngay. Anh xót xa nhìn cô gái nhỏ trong đau đớn. Đáng lý anh ra anh nên kiềm chế dục vọng của bản thân mình lại sao có thể ép Lạc Lạc làm chuyện quá sức như vậy.

Phần dưới tê tê giật giật khiến cho Lạc Lạc mất sức, tim cô đập co thắt từng nhịp, cơ thể nóng bừng lên, toàn thân được bao phủ một lớp màn sương dày đặc. Lạc Lạc không nói gì cứ thể ngủ thiếp đi mà không hề hay biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Bẫy Tình Đơn Phương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook