Bẫy Tình Đơn Phương

Chương 7: Yêu là gì H++

Ha Tu Mi

08/01/2025

“Tư Minh!”

“Hửm?”

“Tôi là ai vậy? Anh có biết rõ về tôi không?”

Lạc Lạc đưa mắt nhìn về xa xăm. Trong một giây phút nào đó Triệu Tư Minh bỗng nhiên lại nhớ đến chuyện lúc trước. Quá khứ tồi tệ ấy thật sự quá đau lòng.

“Cậu chủ! Nước ấm và đồ của cô Lạc Lạc tôi cũng đã chuẩn bị xong!”

“Tôi biết rồi! Ra ngoài đi!”

Đợi đến khi người hầu ra khỏi phòng, Triệu Tư Minh bế Lạc Lạc vào lòng. Anh cứ thế đi thẳng vào phòng tắm mặc cho đây không phải là việc mà một thiếu gia tài phiệt như anh phải làm.

Lạc Lạc lo sợ liền lập tức hỏi:

“Tư Minh, anh làm gì vậy?”

“Anh tắm cho em!”

Lạc Lạc không hề nghe nhầm, cô đỏ mặt vùng vẫy đẩy người Triệu Tư Minh ra ngoài nhưng không thành.

“Không! Không cần! Anh gọi người giúp việc nữ giúp em là được rồi!”

“Anh không còn tin tưởng bọn họ nữa rồi!”

Triệu Tư Minh đặt Lạc Lạc lên kệ bồn tắm. Nước nóng bốc hơi mịt mù căn phòng. Anh đưa tay cởi từng cúc áo trên người cô ra…

“Tư Minh đừng, em tự làm được!”

Nhìn số vết thương trên người Lạc Lạc, Triệu Tư Minh làm sao có thể giả vờ làm ngơ mà để cô tự tắm. Dù sao thân thể này cũng sẽ thuộc về anh cho nên nhìn thấy trước hay sau cũng là việc phải làm.

“Lạc Lạc nghe lời anh, anh không làm gì quá trớn đâu. Yên tâm!”

Lạc Lạc ngồi im nhưng lòng thì miễn cưỡng. Cô vừa lo vừa sợ, sợ Triệu Tư Minh sẽ làm điều gì đó với cô.

Trên người Lạc Lạc chỉ còn lại đồ nội y, Lạc Lạc ngại ngùng nhắm mắt mặc dù có mở ra thì cô cũng chẳng thấy gì cả.

Triệu Tư Minh nhìn tổng thể thân hình của Lạc Lạc, đa số toàn là vết xước trầy da chỉ cần vệ sinh và bôi thuốc sẽ ổn.



“Nhìn xem trên người em toàn là vết trầy xước đây này.” Triệu Tư Minh xót xa nói.

“Đau không?”

Lạc Lạc lắc đầu.

“Nói dối!”

Nói xong Triệu Tư Minh đưa tay vòng ra sau lưng của Lạc Lạc để tháo khoá áo ngực.

“Ưm…”

“Anh đã nói là sẽ không làm gì em rồi mà! Tắm xong anh sẽ mang em ra ngoài ngay. Ngoan!”

Lúc này Lạc Lạc mới buông thõng hai tay xuống, cô bấu tay vào thành bồn ghì chặt.

Hai quả đồi núi thoáng chốc đã phô bày trước mắt Triệu Tư Minh. Người Lạc Lạc tuy gầy nhưng vòng nào ra vòng nấy rất đầy đặn và nõn nà.

“Đứng dậy!”

Lạc Lạc cứ như một cỗ máy chỉ biết tuân lệnh do Triệu Tư Minh đề ra. Cô đứng dậy, cả thân người trần truồng đang đứng trước người đàn ông mà không biết rằng bản thân mình chỉ là một con cừu non sắp bị ăn thịt.

Lạc Lạc ngại, mặt mày đỏ ửng hết cả lên. Cô không hề biết bản thân mình sẽ trông như thế khi trên người không một mảnh vải che thân.

Chiếc quần con mỏng tanh màu nude đã bị Tư Minh cởi xuống tận hai chân. Anh khuỵu gối mắt ngước nhìn cô từ vị trí ở dưới nhìn lên cao. Toàn bộ những gì mà Lạc Lạc giữ gìn đều phô bày trước mắt Triệu Tư Minh. Anh nuốt một làn nước bọt vào cổ họng nhưng tự hứa sẽ không làm gì quá trớn với cô.

“Nhấc chân lên! Nếu sợ ngã thì bám vào hai vai của anh.”

Lạc Lạc nhấc một chân lên chẳng may xém tí nữa là ngã xuống sàn. Cô sợ sệt liền bám vào vai Triệu Tư Minh.

“Chân còn lại!”

Mặc kệ chiếc quần con đang nằm vương vãi lên sàn, Triệu Tư Minh bế Lạc Lạc đặc vào bồn tắm. Làn nước ấm ôm lấy cơ thể Lạc Lạc, cô cảm thấy dễ chịu, vẻ mặt bắt đầu giãn ra, khoé miệng hơi cong.

Anh dùng xà phòng mát xa cơ thể nhỏ bé của cô. Mùi sữa tắm thơm lừng toả khắp phòng tắm. Lạc Lạc ngây cô vừa tắm vừa đùa giỡn với xà phòng. Cô thích thú vớt lấy một đám xà phòng rồi đưa lên miệng thổi tung khắp nơi.

“Thích không?”

“Dạ thích!”



“Từ nay đừng đi chơi xa quá nhé! Khi nào rảnh anh sẽ đưa em đi chơi được không?”

“Được đi chơi sao? Ở đâu vậy ạ?”

“Ở đâu cũng được! Miễn là em thích.”

“Cảm ơn anh!”

Lạc Lạc nghe xong vô cùng thích thú. Cô mỉm cười để yên cho Triệu Tư Minh chà xát trên cơ thể mỏng manh của mình.

Bàn tay gian manh của anh đi khắp cơ thể cô. Anh không dùng bông tắm mà dùng tay trực tiếp ma sát lên người cô. Từng lớp thịt non trên người cô anh đều cảm nhận rất rõ. Cơ thể này, mùi hương này và cả người con gái này.

Triệu Tư Minh chà vào đùi trong của Lạc Lạc, anh xoa bóp, nắn quặn từng tấc thịt mỏng của cô. Ngón tay của anh cố ý chọc vào vùng nhạy cảm.

Ban đầu Lạc Lạc có vẻ hơi nhột nhưng về sau lại có một cảm giác vừa khó chịu nhưng cũng rất dễ chịu. Một tay Lạc Lạc bóp chặt lấy thành bồn tắm, một tay siết chặt lấy bả vai của Triệu Tư Minh. Cô thở dốc, nhịp thở cộng với những lần xoa nắn của Triệu Tư Minh khiến cho cô phải kêu lên.

“Ưm… ưm…”

Triệu Tư Minh nhìn Lạc Lạc bằng ánh mắt thèm khát. Anh thật sự đã đợi rất lâu rồi.

Một nụ hôn vờn qua bờ môi mỏng nhẹ của Lạc Lạc. Cô cảm nhận rất rõ môi anh đã chạm vào môi cô.

Triệu Tư Minh đưa tay áp vào má của Lạc Lạc. Anh nhìn thật sâu vào ánh mắt của cô. Giá như lúc này Lạc Lạc có thể nhìn thấy được thì tốt quá.

“Chụt…” Môi của Triệu Tư Minh bao phủ lấy môi của Lạc Lạc. Anh ngậm lấy môi cô giữ chặt, đồng thời mút lấy hết nước bọt có trong khoang miệng nhỏ nhắn.

“Ưm… ưm… Tư Minh… anh đang làm gì vậy?” Lạc Lạc ngây thơ hỏi, cô không hề thấy gì cả nhưng cảm giác lúc này rất lạ tại sao cô lại không muốn Triệu Tư Minh dừng lại.

“Hửm! Anh đang yêu thương em đấy! Em có cảm nhận được không?”

“Yêu thương em sao?”

Triệu Tư Minh dùng lời lẽ ngọt ngào để dụ dỗ Lạc Lạc:

“Đúng vậy! Khi anh ôm em và hôn em, điều này chứng tỏ anh rất yêu thương em.”

Lạc Lạc mất trí nhớ là thật nhưng sao đến mấy việc này cô cũng không biết gì hết là như thế nào? Cô ngơ ngác hỏi Triệu Tư Minh:

“Chúng ta đang yêu nhau sao?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Bẫy Tình Đơn Phương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook