Bẫy Tình Đơn Phương

Chương 13: Vợ sắp cưới xuất hiện

Ha Tu Mi

08/01/2025

Vẫn là Hoàng Kiến Phúc đến khám bệnh cho Triệu Tư Minh. Cậu ta còn nhớ như in hôm qua mình vừa đến đây để khâm cho Lạc Lạc, không ngờ bây giờ lại quay trở lại đây một lần nữa.

Hoàng Kiến Phúc thầm suy nghĩ: “Rốt cuộc mình là tay sai của hai người này ư? Phiền chết đi được!”

Mặc dù Hoàng Kiến Phúc không mấy hài lòng với hai vợ chồng nhà này nhưng cậu ta không còn cách nào khác. Cậu ta đâu để trốn thoát khỏi vòng tay to lớn của Triệu Tư Minh.

Nhưng chẳng lẽ cứ đến đây hoài sao? Đường đường là một trưởng khoa danh giá đâu ai biết được lại trở thành một kẻ hầu người hạ dưới trướng của Triệu Tư Minh.

“Tư Minh không sao chứ?” Lạc Lạc nhỏ giọng hỏi.

Hoàng Kiến Phúc tháo thiết bị đo nhịp tim xuống. Cậu ta liếc nhìn Lạc Lạc.

“Không sao! Có thể là bị lây bệnh cảm cúm từ cô. Thời tiết dạo này đang thay đổi thất thường nên bị cảm cúm cũng là điều dễ hiểu thôi.”

Lạc Lạc cảm thấy có lỗi có lẽ vì suốt đêm qua Triệu Tư Minh đã ở cùng cô.

“Có cần nhập viện để điều trị không?”

“Không cần! Vả lại cậu ta cũng chẳng đến bệnh viện đâu bởi vì cậu ta bận như sao hạng A mà! Haizz hai người đừng có mà bị bệnh nữa nhé! Tôi mệt lắm rồi!”

Hoàng Kiến Phúc đưa mắt nhìn chăm chăm vào Lạc Lạc. Cậu ta thắc mắc tại sao Lạc Lạc có thể nhìn vào khuôn mặt của Triệu Tư Minh một cách chăm chú đến vậy. Đối với một người mù sẽ rất khó nhìn vào một điểm chính diện mà họ muốn nhìn nhưng tại sao Lạc Lạc có thể? Nhìn ánh mắt của Lạc Lạc, Hoàng Kiến Phúc bỗng nhiên nảy sinh nghi ngờ.

Cậu ta bắt đầu thăm dò tình hình:



“Hôm nào cô đến bệnh viện của tôi khám thử đi! Biết đâu sẽ có cách chữa trị. Có vẻ như bệnh của cô không quá nghiêm trọng như mọi người nghĩ đâu.”

Lạc Lạc khẽ cười, cô từ chối:

“Tôi cũng muốn nhìn thấy lại ánh sáng nhưng hiện tại tôi không đủ chi phí để chữa trị. Chuyện này tôi sẽ suy nghĩ thêm. Cảm ơn anh đã giúp đỡ!”

Hoàng Kiến Phúc giấu nụ cười nham hiểm. Cậu ta thừa biết Triệu Tư Minh đã chi bao nhiêu tiền cho Lạc Lạc. Chỉ cần cô mở miệng xin Triệu Tư Minh thì đến cả việc móc tim gan ra để cho cô Triệu Tư Minh cũng có thể làm.

“Nếu không còn việc gì nữa thì tôi xin phép trở về đây!”

“Khoan đã! Anh có nên ở lại để thăm khám cho Tư Minh không? Tôi sợ rằng bệnh sẽ trở nặng hơn.”

“Không cần đâu! Mấy bệnh này vài ngày sẽ khỏi thôi ấy mà! Cậu ta mạnh bạo hơn cô nghĩ nhiều đấy!”

Hoàng Kiến Phúc cứ thế rời đi.

Căn phòng lúc này chỉ còn lại Lạc Lạc và Triệu Tư Minh. Cô di chuyển từng bước chầm chậm để đến gần anh, nhẹ nhàng ngồi kế bên anh thăm dò.

Lạc Lạc đưa tay sờ vào người Triệu Tư Minh, có vẻ như anh đã đỡ sốt hơn rất nhiều, thân thể cũng đã đỡ nóng hơn.

*Reng, reng, reng* điện thoại của Triệu Tư Minh bỗng nhiên rung lên.

Một số điện thoại lạ gọi đến. Lạc Lạc với tay tìm điện thoại. Có ai đó gọi đến Triệu Tư Minh nhưng anh đang sốt mê man có thể sẽ không thể nghe cuộc gọi này.

Lạc Lạc tạm thời để lên bàn nhưng có vẻ như có ai đó rất gấp gáp gặp Triệu Tư Minh. Chiếc điện thoại rung lên liên tục, Lạc Lạc e rằng sẽ bỏ lỡ thông tin quan trọng nên đánh liều nghe máy giúp cho Triệu Tư Minh.



Cô vẽ lên màn hình điện thoại nhiều đường, mãi một lúc mới chạm đúng vào nút nghe máy. Lạc Lạc đặt điện thoại lên tai.

“Chào anh! Em là Vương Nhã Uyên là vợ tương lai của anh đây! Hôm nay anh rảnh không chúng ta cùng nhau đi ăn tối nhé!”

Giọng nói từ một người phụ nữ lạ văng vẳng bên tai Lạc Lạc, cô bối rối không biết nên trả lời như thế nào cho phải. Nhưng hình như ở lồng ngực của cô lại có cảm giác nhói lòng khi nghe đến ba từ “vợ tương lai”. Chẳng phải Triệu Tư Minh đã nói rằng anh và cô đang yêu nhau hay sao? Sự xuất hiện của người phụ nữ này là sao? Họ đã có hôn ước với nhau ư? Triệu Tư Minh đã lừa cô sao?

Không thấy trả lời, Vương Nhã Uyên tiếp tục nói:

“Alo! Anh à! Tôi nay chúng ta cùng nhau ăn tối nhé? Bố mẹ em rất mong được gặp anh đấy!”

Lạc Lạc bắt đầu run rẩy, cô muốn tắt ngang cuộc gọi điện này nhưng như vậy bất lịch sự quá.

“Tư Minh bị ốm có thể sẽ không đi được! Khi nào anh ấy tỉnh dậy tôi sẽ báo lại giúp cô!”

“Cô là ai? Cô là thư ký của anh ấy à?”

“Ưm…. đúng… tôi là thư ký của Tư Minh!”

“Anh ấy đang ở đâu? Cô gửi định vị qua đi tôi sẽ trực tiếp đến thăm anh ấy.”

“Xin lỗi! Khi nào anh ấy tỉnh dậy tôi sẽ báo cáo lại với anh ấy ngay.”

Lạc Lạc vội cúp máy. Cô đặt điện thoại lên giường, hai hàng nước mắt tuôn trào. Có lẽ cô sắp bị Triệu Tư Minh đá khỏi đây chăng?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Bẫy Tình Đơn Phương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook