Chương 18: Gọi Hàn Phu Nhân
Hàn Hạ Nam
13/05/2021
Sáng hôm sau, Trạch Quân dậy muộn hơn mọi khi, tỉnh giấc ảnh thấy bé con bé bỏng của minh đang nằm gọn trong lòng thì cảm giác vui sướng dâng lên. Nhìn ngắm gương mặt dễ thương ấy, anh không biết anh yêu cô từ bao giờ, nhưng anh lại phải phủ nhận vì phải giữ lời hứa bảo vệ cho người con gái ấy, nhưng bây giờ thật tốt rồi,'' thật tốt khi người con gái năm ấy lại chùng hợp là người anh yêu của hiện tại '' anh nghĩ thầm. Dường như bây giờ ông trời cho anh quá đủ rồi. Anh không đòi hỏi gì nữa. Thiên Du khẽ mở mắt, trước tầm mắt mờ ảo của cô là một chàng trai thật đẹp, tốt thật người đó là anh. Cô mở to mắt nở một nụ cười. Anh thấy vậy lên tiếng
'' Bé con của anh em dậy rồi ''
'' Buổi sàng tốt lành ''
'' có em thì đều tốt ''
Trạch Quân đừng dậy xuống giường, thấy cô ngồi dậy vẻ vẫn ngái ngủ lắm, anh đưa hai tay ra ý muốn bế cô
'' Bé con, để anh bế nào ''
Cô thấy anh như vậy cũng dang hai tay ra để anh bế
'' Bé con, từ giờ anh phải chăm em cho tốt mới được, thật gầy quá đi ''
Anh cùng cô vệ sinh cá nhân xong thì xuống ăn sáng, đây là lần đầu tiên cô được cùng anh ăn sáng, thật sự rất vui.
'' Thiên Du cô dậy muộn vậy không định làm việc sao '' giọng nói này là của cô người hầu Tuyết Minh hống hách nọ, cô ta thời gian qua đã không ít lần gây khó dễ cho cô
Trạch Quân nghe thấy giọng cô ta như vậy chừng mắt giọng bộ cảnh cáo
'' Gọi Hàn phu nhân, lần sau còn nói chuyện kiểu đó với vợ tôi thì cút, không cần làm việc nữa, Hàn gia không thiếu người ở ''
Tuyết Minh ngơ người, bình thường cô ta có nói Thiên Du cũng chẳng sao mà bây giờ..
'' ngây ra đó làm gì, còn không mau dọn đồ ăn sáng cho Hàn Phu nhân '' anh quát
Tuyết Minh thấy luống sát khí cũng không dám trậm trễ mà đi ngay. Từ nãy giờ chứng kiến một màn trước mắt Thiên Du vui lắm cười đến híp mắt rồi, nhìn cô đang thích thú anh nhẹ gõ vào chán cô
'' Hàn phu nhân em vui vậy sao ''
'' vui chứ '' Cô đắc ý
'' được em vui thì tốt nhanh ăn sáng rồi cùng anh đến công ty nào ''
Tại Hàn thị
'' Hàn tổng, Hàn phu nhân chào ''
'' Hàn Tổng, Hàn Phu nhân ''
'' Chào buồi sáng Hàn tổng Hàn phu nhân ''
Thiên Du lần đầu đến công ty của anh thì rất choáng ngợp, nghe danh Hàn thị đã lậu nhưng đây là lần đầu cô tới tận đây, còn được mọi người tôn trong nữa, cô thật vui nha. Cô vào phòng làn việc của anh, thật sang trọng nhưng chỉ có 2 màu đen trắng, đúng như con người anh mà. Cô đi qua đi lại khám phá hết phòng làm việc của anh, biểu cảm thích thú của cô thật sinh động đáng yêu. Anh nhìn người con gái như trẻ con cứ đi nghịch lung tung thật làm tim anh tan chảy mà.
'' Du Du em lại đây ''
Đang chơi vui mà bị anh gọi cô hơi phụng phịu mà chạy tới
'' sao ạ ''
'' em ngồi xuống đây '' anh vỗ vỗ đùi mình nói
Cô đứng hơi lưỡng lự thì bị anh kéo xuống. Cô vừa ngồi xuồng thì mặc anh đang áp vào người mình mà thăm dò một vòng bàn làm việc của anh xem có gì thì lại thấy bức ảnh của anh và chị ta
'' Du Du '' anh nhẹ nhàng gọi tên cô nhưng không nghe thấy phản hồi anh ngước lên nhìn thì thấy ánh mắt cô đang chằm chằm nhìn về một phía, anh đưa mắt nhìn theo, hóa ra cô thấy bức ảnh đấy, anh đúng là bất cẩn mà, anh đã vứt hết ảnh mà quên tấm đấy, anh vội vàng cầm bức ảnh lên nhắm thùng rác ném thẳng không chút lưu tình
'' bé con anh xin lỗi, không phải anh cố ý, mà do bức ảnh ấy khuất anh không để ý ''
''.....''
Cô không nói gì anh biết cô không vui rồi
'' anh xin lỗi mà, bây giờ vợ yêu muốn phạt anh gì cũng được '' anh vừa nói vừa dụi dụi vào người cô
'' Được rồi phát anh hít đất 100 cái ''
'' tuân lệnh bà xã '' anh định nhấc cô xuống để thức hiện hình phạt mà bị cô ngăn lại
'' anh định làm thật à '' cô nhìn anh nghi hoặc
'' hình phạt của bà xã đại nhân nhất định phải làm chứ '' anh giọng đây trân thành
Cô xoa xoa đầu anh '' đáng yêu quá đi ''
Thiên Du đặt hai tay lên má anh rồi hôn một cái
'' không phạt anh, hôn anh ''
'' bà xã của anh tuyệt quá '' anh sắp chết trong tình yêu này mất rồi
Ở bên ngoài đám nhân viên đang xì xào bàn tán vì hôm nay sếp lần đầu dẫn phu nhân tới, Hạ Lam hôm nay đến chơi với Cố Phong mà nghe loáng thoáng có nhắc tới Hàn Phu nhân nên tiến lại chỗ đám nhân viên hỏi
'' Hàn phu nhân làm sao ''
'' chị Lam, hôm nay boss dẫn Hàn phu nhân tới đây đấy '' một cậu nhân viên nhanh nhảu đáp
'' thật sao '' cô nghi hoặc hỏi lại
'' thật mà, chị đi xem thử đi ''
Hạ Lam nghe tới đây thì nhanh chóng tới phòng anh hai, dẫn Thiên Du tới sao, nếu thật sự hai người có thể làm lành thì Hạ Lam cô chắc vui chết mất.
'' cốc cốc ''
'' vào đi '' Trạch Quân vọng ra ngoài, thấy tiếng gõ cửa Thiên Du cũng vội đi xuống
Người bước vào phòng không ai khác là Hạ Lam, khi cô vừa thấy Thiên Du đã thốt lên
'' ôi mẹ ơi, Hàn phu nhân thật này, hai người... ''
Thấy phản ứng thái quá của cô em gái Trạch Quân chẳng biết nói gì chỉ gật đầu xác nhận. Thiên Du từ chỗ Trạch Quân chạy lại chỗ Hạ Lam, ''mày tới đây với Cố Phong sao ''
'' Cố Phong gì giờ này, trời ơi cuối cùng điều ước thành sự thật rồi, tao phải mở tiệc ăn mừng ba ngày hai đêm mới được ''
Thấy cô bạn thân vui hơn cả mình Thiên Du đến là buồn cười
'' xem kìa mày còn vui hơn cả tao ''
'' tất nhiên rồi, mày không biết tao đang vui thế nào đâu, bố ơi,mẹ ơi cuối cung đứa con trai ngu ngốc của hai người cũng sáng mắt ra rồi ''
Trạch Quân nghe vậy mặt đen lại, em gái dám bảo anh ngu ngốc sao
'' Hạ Lam em nói ai ngu, dạo này không cho em ăn đòn có phải em nhờn rồi không?''
'' anh không ngu sao? nếu thông minh sao tận bây giờ mới Hàn phu nhân này Hàn phu nhận nọ '' Hạ Lam bĩu môi
Trạch Quân nghe xong suy nghĩ, nghĩ giây lát cũng thấy không sai
'' Phải, đúng là ngu thật '' Trạch Quân vùa nói vừa gật đầu vẻ đồng ý
Thiên Du từ này giờ đứng xem hai anh em nói chyện mà sắp cười chết rồi, cái gì mà ngu, cái gì mà ngu thật. Cô đến là cười chết mất thôi
'' Bé con của anh em dậy rồi ''
'' Buổi sàng tốt lành ''
'' có em thì đều tốt ''
Trạch Quân đừng dậy xuống giường, thấy cô ngồi dậy vẻ vẫn ngái ngủ lắm, anh đưa hai tay ra ý muốn bế cô
'' Bé con, để anh bế nào ''
Cô thấy anh như vậy cũng dang hai tay ra để anh bế
'' Bé con, từ giờ anh phải chăm em cho tốt mới được, thật gầy quá đi ''
Anh cùng cô vệ sinh cá nhân xong thì xuống ăn sáng, đây là lần đầu tiên cô được cùng anh ăn sáng, thật sự rất vui.
'' Thiên Du cô dậy muộn vậy không định làm việc sao '' giọng nói này là của cô người hầu Tuyết Minh hống hách nọ, cô ta thời gian qua đã không ít lần gây khó dễ cho cô
Trạch Quân nghe thấy giọng cô ta như vậy chừng mắt giọng bộ cảnh cáo
'' Gọi Hàn phu nhân, lần sau còn nói chuyện kiểu đó với vợ tôi thì cút, không cần làm việc nữa, Hàn gia không thiếu người ở ''
Tuyết Minh ngơ người, bình thường cô ta có nói Thiên Du cũng chẳng sao mà bây giờ..
'' ngây ra đó làm gì, còn không mau dọn đồ ăn sáng cho Hàn Phu nhân '' anh quát
Tuyết Minh thấy luống sát khí cũng không dám trậm trễ mà đi ngay. Từ nãy giờ chứng kiến một màn trước mắt Thiên Du vui lắm cười đến híp mắt rồi, nhìn cô đang thích thú anh nhẹ gõ vào chán cô
'' Hàn phu nhân em vui vậy sao ''
'' vui chứ '' Cô đắc ý
'' được em vui thì tốt nhanh ăn sáng rồi cùng anh đến công ty nào ''
Tại Hàn thị
'' Hàn tổng, Hàn phu nhân chào ''
'' Hàn Tổng, Hàn Phu nhân ''
'' Chào buồi sáng Hàn tổng Hàn phu nhân ''
Thiên Du lần đầu đến công ty của anh thì rất choáng ngợp, nghe danh Hàn thị đã lậu nhưng đây là lần đầu cô tới tận đây, còn được mọi người tôn trong nữa, cô thật vui nha. Cô vào phòng làn việc của anh, thật sang trọng nhưng chỉ có 2 màu đen trắng, đúng như con người anh mà. Cô đi qua đi lại khám phá hết phòng làm việc của anh, biểu cảm thích thú của cô thật sinh động đáng yêu. Anh nhìn người con gái như trẻ con cứ đi nghịch lung tung thật làm tim anh tan chảy mà.
'' Du Du em lại đây ''
Đang chơi vui mà bị anh gọi cô hơi phụng phịu mà chạy tới
'' sao ạ ''
'' em ngồi xuống đây '' anh vỗ vỗ đùi mình nói
Cô đứng hơi lưỡng lự thì bị anh kéo xuống. Cô vừa ngồi xuồng thì mặc anh đang áp vào người mình mà thăm dò một vòng bàn làm việc của anh xem có gì thì lại thấy bức ảnh của anh và chị ta
'' Du Du '' anh nhẹ nhàng gọi tên cô nhưng không nghe thấy phản hồi anh ngước lên nhìn thì thấy ánh mắt cô đang chằm chằm nhìn về một phía, anh đưa mắt nhìn theo, hóa ra cô thấy bức ảnh đấy, anh đúng là bất cẩn mà, anh đã vứt hết ảnh mà quên tấm đấy, anh vội vàng cầm bức ảnh lên nhắm thùng rác ném thẳng không chút lưu tình
'' bé con anh xin lỗi, không phải anh cố ý, mà do bức ảnh ấy khuất anh không để ý ''
''.....''
Cô không nói gì anh biết cô không vui rồi
'' anh xin lỗi mà, bây giờ vợ yêu muốn phạt anh gì cũng được '' anh vừa nói vừa dụi dụi vào người cô
'' Được rồi phát anh hít đất 100 cái ''
'' tuân lệnh bà xã '' anh định nhấc cô xuống để thức hiện hình phạt mà bị cô ngăn lại
'' anh định làm thật à '' cô nhìn anh nghi hoặc
'' hình phạt của bà xã đại nhân nhất định phải làm chứ '' anh giọng đây trân thành
Cô xoa xoa đầu anh '' đáng yêu quá đi ''
Thiên Du đặt hai tay lên má anh rồi hôn một cái
'' không phạt anh, hôn anh ''
'' bà xã của anh tuyệt quá '' anh sắp chết trong tình yêu này mất rồi
Ở bên ngoài đám nhân viên đang xì xào bàn tán vì hôm nay sếp lần đầu dẫn phu nhân tới, Hạ Lam hôm nay đến chơi với Cố Phong mà nghe loáng thoáng có nhắc tới Hàn Phu nhân nên tiến lại chỗ đám nhân viên hỏi
'' Hàn phu nhân làm sao ''
'' chị Lam, hôm nay boss dẫn Hàn phu nhân tới đây đấy '' một cậu nhân viên nhanh nhảu đáp
'' thật sao '' cô nghi hoặc hỏi lại
'' thật mà, chị đi xem thử đi ''
Hạ Lam nghe tới đây thì nhanh chóng tới phòng anh hai, dẫn Thiên Du tới sao, nếu thật sự hai người có thể làm lành thì Hạ Lam cô chắc vui chết mất.
'' cốc cốc ''
'' vào đi '' Trạch Quân vọng ra ngoài, thấy tiếng gõ cửa Thiên Du cũng vội đi xuống
Người bước vào phòng không ai khác là Hạ Lam, khi cô vừa thấy Thiên Du đã thốt lên
'' ôi mẹ ơi, Hàn phu nhân thật này, hai người... ''
Thấy phản ứng thái quá của cô em gái Trạch Quân chẳng biết nói gì chỉ gật đầu xác nhận. Thiên Du từ chỗ Trạch Quân chạy lại chỗ Hạ Lam, ''mày tới đây với Cố Phong sao ''
'' Cố Phong gì giờ này, trời ơi cuối cùng điều ước thành sự thật rồi, tao phải mở tiệc ăn mừng ba ngày hai đêm mới được ''
Thấy cô bạn thân vui hơn cả mình Thiên Du đến là buồn cười
'' xem kìa mày còn vui hơn cả tao ''
'' tất nhiên rồi, mày không biết tao đang vui thế nào đâu, bố ơi,mẹ ơi cuối cung đứa con trai ngu ngốc của hai người cũng sáng mắt ra rồi ''
Trạch Quân nghe vậy mặt đen lại, em gái dám bảo anh ngu ngốc sao
'' Hạ Lam em nói ai ngu, dạo này không cho em ăn đòn có phải em nhờn rồi không?''
'' anh không ngu sao? nếu thông minh sao tận bây giờ mới Hàn phu nhân này Hàn phu nhận nọ '' Hạ Lam bĩu môi
Trạch Quân nghe xong suy nghĩ, nghĩ giây lát cũng thấy không sai
'' Phải, đúng là ngu thật '' Trạch Quân vùa nói vừa gật đầu vẻ đồng ý
Thiên Du từ này giờ đứng xem hai anh em nói chyện mà sắp cười chết rồi, cái gì mà ngu, cái gì mà ngu thật. Cô đến là cười chết mất thôi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.