Because Of Love(Bởi Vì Yêu)

Chương 8

mewzakuro

17/05/2013

Trễ rồi trời ơi!Tôi đang chạy với tốc độ ánh sáng để cho kịp giờ.Tại vì tối hôm qua tôi không ngủ được nên bây giờ tôi không khác gì 1 con gấu trúc.Để biết lí do tôi lại thành ra thế này,tôi sẽ kể cho các bạn nghe.

~~~~~~~Flashback~~~~~~

Minh Tuấn quay sang vẻ mặt vui mừng như trúng sổ số vậy:

_Có thật cô ấy vẫn còn sống không?

_Thế mà anh cũng tin sao?Em chỉ thử 3 anh mà thôi-Tuyết Đan quay mặt qua chỗ khác

_Chuyện đó mà cũng đem đùa được hả?Em thật là...-Lâm Phong quát to lên

_Vậy tại sao em lại nói như vậy?-Hoàng Nguyên bình tĩnh hỏi

_Vì em chỉ không muốn bạn của em dính vào rắc rối của các anh thôi-Tuyết Đan cười như không cười

_Hay là muốn che đậy điều gì đó-Bảo Hoàng nghi hoặc

_Em tuyên bố trước mọi người:cậu ấy không phải là Dương Tuyết Linh,cậu ấy có khuôn mặt giống như chị ấy là do may mắn mà có thôi,còn những hành động giống như chị ấy là vì muốn bắt chước thần tượng.Đúng không chị Tuyết Linh?-Tuyết Đan nhìn tôi

_Đúng,đúng,người tôi hâm mộ là cô ấy.Hình mẫu hoàn hảo.Ha ha ha!-tôi cứ như 1 đứa ngu ngơ

_Thì ra là vậy,bản sao vẫn chỉ là bản sao mà thôi-Lâm Phong nhìn khinh khỉnh như nhìn thấy 1 vật ghê tởm

_Đúng là học đòi,chắc cô cũng vất vả lắm nhỉ?-Minh Tuấn cười đểu

_Ừ,cái kiểu đó sao làm là cô ấy được chứ,chẳng bằng 1 góc của cô ấy-Hoàng Nguyên liếc tôi

_Tốt!Chúng ta đi thôi-Tuyết Đan kéo tôi và Bảo Ly

Khốn!Dám chê bai ta hả?Ta làm gì mà hâm mộ cô ả chứ,thật ra do Tuyết Đan nháy mắt với tôi nên tôi mới làm vậy.Nhờ mấy người đó,tôi bắt đầu ghét cô nàng họ Dương đó.Vì có khuôn mặt giống,nên lúc nào cũng bị soi mói cho bằng được.Bảo Ly lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi:

_Có thật như vậy không?

_Tùy chị thôi-Tuyết Đan lại cười

Sao Tuyết Đan hôm nay lại cười nhiều thế không biết?Nụ cười ẩn chứa 1 bí mật,nụ cười của sự vui mừng khó ai nhận ra được.Phức tạp thiệt!!!-.-

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Thế đấy,vì những câu nói "nhận xét" của 3 thằng cha đó mà tôi đã thức giấc rất nhiều lần.Thôi không nghĩ nữa,bây giờ mục tiêu là cái cổng trường.Sắp đóng cổng phải chạy nhanh hơn mới được.Tôi tăng tốc nhanh hơn 1 chút và cuối cùng cũng đã kịp giờ.Bác bảo vệ đứng đó,mặt khó hiểu quay sang hỏi thầy giám thị:

_Này chú,chú có thấy cái gì đi ngang qua không?

_Không,chắc là 1 cơn gió nào đó lướt qua thôi-thầy giám thị lắc đầu tiến đến những học sinh đang vi phạm

Cảm ơn 2 người đã quá khen!Sức chạy của tôi có thể ngang với vận động viên thế giới ấy chứ.Đến lớp rồi,tôi bước vào lớp,chân đưa lên không trung,miệng hả to ra,mắt căng như muốn rớt con mắt.Lùi lại lùi lại,nhìn cái biển lớp có bị lộn không,lớp 10D21.Đúng mà chẳng lẽ tôi do nghĩ đến 3 tên khỉ quá nên bây giờ mắt bị ảo giác hay sao.Cô giáo thấy tôi gọi:

_Tuyết Linh,vào lớp đi.Tự dưng đứng chình ình ở đó vậy

_Cô ơi,sao...sao...sao 3 người...người...người...họ lại ở đây-tôi ấp úng chỉ về phía 3 con người đó

_Vì 3 em đó có góp vốn vào học viện,nên được quyền tự do chuyển vào lớp nào cũng được-cô giáo giải thích

_Vậy em ngồi ở đâu?-mặt tôi bắt đầu xám xịt

_Ở đây nè em-tôi nhìn theo hướng cô giáo

Bùm bùm bùm!!Ngồi với song song với cái tên này ư?Tôi sẽ miêu tả cho các bạn xem:

Bàn 1:Lâm Tinh. Vương Tuyết

Bàn 2:Hoàng Nguyên. Bảo Ly

Bàn 3:Minh Tuấn Tuyết Đan

Bàn 4:Lâm Phong. Tôi



Oan gia ngõ hẹp!!Tôi đành về chỗ ngồi,Lâm Phong nói chỉ cho tôi nghe:

_Chúng ta sẽ gặp nhau dài dài đấy-hắn còn kèm theo nụ cười chết người

Tôi đỏ mặt lònh luôn thầm nghĩ sẽ quan tâm đến tên khỉ này.Nhưng sao ấy nhỉ,tôi cũng có 1 chút tình cảm với 2 tên kia.Giờ tôi mới khám phá ra 1 điều về bản thân tôi:Gặp ai thích nấy.Khổ cho ai làm người yêu của tôi.Phéo bụp!!!!1 lớp bụi màu trắng dính ngay vào mặt tôi.Cô gái nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn hỏi tôi:

_Tuyết Linh,em hãy giải bài tập này cho tôi

_Em không biết làm cô ạ-bây giờ tính trung thực của tôi lại tái phát

_Em đứng trên đây,chép phạt cho tôi 40 lần bài này-cô giáo tức tối ban chỉ lệnh

Tôi lê đôi chân của mình lên góc cửa.Mặt e lệ như cô gái đôi mươi.Đám bạn ở dưới đó cười như chưa được cười.Lâm Tinh lên tiếng nhắc nhở tôi:

_Em iu,lau mặt đi kìa em,nhìn em giống như geisha vậy-Lâm Tinh ôm bụng cười tiếp

Mặt mình dị hợm quá àh?Tôi quay sang cô thấy cô đang bụm miệng cười.Lâm Tinh có lòng tốt đưa cho tôi cái gương,cầm lên nhìn.OMG!Tóc đen dài rũ rượi,mặt trắng toát,miệng đỏ như máu.Tôi giật mình hét lên:

_Ma nữ,mèn ơi!!

_Cô chứ ai mà nói nữa-Lâm Phong mỉa mai tôi

_Cho cô đi đóng phim ma là chuẩn lắm đấy-Minh Tuần bồi thêm

_Ai mà thấy cái mặt cô khó lòng mà ngủ lắm-Hoàng Nguyên đế thêm

_Chuẩn-cô giáo+7 con người gật gù

Bị đem ra làm trò cười,lúc nào cũng vậy.Tôi hận các người,aaaaaaaaaa!Hãy đợi đấy,đón lấy màn trả thù "ngọt ngào" của tôi đây.

Giờ ra chơi

Tôi rón rén đến chỗ từng người 1 trừ bàn giáo viên ra(t/giả:chị này sợ bị phạt nên không dám tới bàn giáo viên).Hà hà,để coi có dám cười ta nữa không?Tôi đi ra khỏi lớp với nụ cười nguy hiểm.

Giờ học

_Á Á Á Á!!!!!!!!!!!!!!!

Chẳng biết tiếng hét làm rung chuyển học viện,tường nứt,các học sinh ngủ gật giật mình,...Tiếng hét đó không ai khác tiếng là cô nàng điệu đà Bảo Ly.Và 5 gương mặt dở khóc dở cười không biết phải làm sao.Tôi bước vào lớp ngạc nhiên hỏi:

_Có chuyện gì vậy mấy bạn?

_Hôm nay lớp chúng ta xin nghỉ luôn đi-Lâm Phong mặt đen xì

Tôi sẽ kể cho các bạn nghe tình hình là thế này:họ đứng lên và sau mông họ có gắn cái ghế ngồi.Đương nhiên vì tôi đã bôi keo con voi vào nên không dính mới là lạ.Cái tội chọc quê tôi,như thế còn chưa đủ đâu.

_Trời ơi!Sao mà thay đồ được,cái ghế cứ...-Tuyết Đan than vãn

_Ai đã làm việc này?-Minh Tuấn hét lên

_Chúng ta không gây thù chuốc oán với ai cả,không lẽ...-Vương Tuyết kéo dài giọng liếc qua tôi

Không hẹn mà gặp,7 con người đó quay sang nhìn tôi.Tôi huýt sáo nhìn qua chỗ khác.Sau 5',có đám người mang theo quần áo cho mấy người kia,và không quên mang theo khu thay đồ tự động.Khi thay đồ xong,với gương mặt hình sự,họ quyết điều tra ra người làm:

_Tuyết Linh,cô có gì muốn nói không-Lâm Phong nhếch miệng

_Tôi..tôi...sao...chứ-tôi ấp úp

_Cái lớp này không phải ai cũng được vào trừ khi là thành viên của lớp này,có dấu vân tay trên ghế,xét nghiệm ra là nữ,cao,da trắng,tóc dài,...Nhưng không ngờ dấu vân tay đó lại khớp với dấu vân tay của cậu.Cậu có gì để giải thích không?-Bảo Ly dũa móng tay

Ôi mài gót!Họ cứ như có mắt ở phía sau vậy.Cái gì cũng điều tra cho bằng được,nhà giàu có khác.Tôi cúi xuống,tay nắm chặt,mồ hôi đổ ướt cả áo.Tôi giống như kẻ tội phạm chờ quan toàn xét xử vậy:

_Chúng ta nên có hình phạt gì cho Tuyết Linh nhỉ?-Minh Tuấn mỉa mai

_Để coi,có rồi hà hà-Vương Tuyết cười gian

Tôi cảm thấy lạnh sóng lưng,không lẽ cuộc đời mình lại kết thúc tại đây ư?



_Tuyết Linh,vở!

_Tuyết Linh,lau bảng!

_Tuyết Linh,sách!

_Tuyết Linh,cặp!

_Tuyết Linh,thước!

_Tuyết Linh,đi mua đồ ăn đi!

_Tuyết Linh,trực lớp đi!

Ba chân bốn cẳng chạy qua chạy lại.Hình phạt của họ thật đáng sợ.Đó chính là làm osin của 7 người họ trong 1 tháng.Bây giờ tôi cứ như người ăn xin vậy,tóc bù xù,môi nức nẻ,chân đầy vết bầm,quần áo xộc xệch.Tình trạng này diễn ra cả 2 tuần rồi.Tôi bước vào lớp,đầu óc thấy choáng váng,sao trước mặt tôi lại màu đen hết thế này.Hay là lớp học chưa bật đèn nhỉ?

Bíp bíp bíp!Đây là đâu?Tôi bật dậy nhìn xung quanh,thì ra là lớp học.Nhưng sao lại có tiếng bíp nhỉ?Bên phải tôi là người con trai mái tóc màu ánh kim,lông mi rủ xuống,tay đang cầm điện thoại làm gì đó.Người quay người lại với tôi,mặt hiện lên vẻ lo lắng,hỏi tôi:

_Cô không sao chứ?

_Không sao,mà Hoàng Nguyên sao cậu lại ở đây,những người khác đâu-tôi lơ mơ hỏi

_Đi học thể dục rồi,xin lỗi đã khiến cô ra thế này-Hoàng Nguyên cúi mặt xuống

_Không sao đâu,dù sao tôi đáng bị như vậy-tôi lè lưỡi

Hoàng Nguyên nhìn tôi,đôi mắt đầy cảm xúc.Hoàng Nguyên kéo tôi đi,tôi đành đi theo.Bỗng có giọng nói lạnh lùng vang lên:

_Hai người định đi đâu?

_Đi đâu không phải là việc của cậu-Hoàng Nguyên lạnh lùng đáp trả

Người con trai xuất hiện với bộ đồng phục thể dục,mái tóc đỏ làm nổi bật gương mặt trắng,bên trái đôi khuyên tai đen đầy cá tính,Lâm Phong?Sao hắn lại ở đây nhỉ?Tôi nhìn xang hắn,mặt hắn lạnh lùng đến phát sợ,mặt không biểu cảm.3 người họ ai cũng mặt lạnh hơn tủ lạnh vậy.Lúc ở bên họ,tôi cứ như ở châu Bắc Cực.Lâm Phong nhếch môi nói:

_Hay lại tưởng cô ta là Dương Tuyết Linh?Sự thật thì cô ấy đã CHẾT từ lâu rồi-Lâm Phong cố tình nhấn mạnh từ chết

_Tùy cậu nghĩ,tôi đi đây-Hoàng Nguyên kéo tôi đi

Tay phải của tôi bị kéo về phía sau,tay trái kéo về phía trước.Quay sang bên phải,Lâm Phong đang cầm tay phải của tôi.Bên trái thì Hoàng Nguyên kéo tay tôi với vẻ mặt bực tức.Họ cứ tiếp tục đấu mắt với nhau,chẳng ai chịu nhường ai.Tôi chẳng khác gì con thú nhồi bông trong tay họ.Đã nắng rồi mà còn đứng xem họ đấu mắt.Tôi hất ra tay cả 2,đi về phía lớp học trong tâm trạng mệt mỏi.Cả 2 mặt ngớ ra rồi không ai nói câu nào đi về phía sau học viện.Đúng là đẹp trai mà bị khùng.Tôi đang đi thì thấy Nguyên Tinh,Tuyết Đan,Bảo Ly,Vương Tuyết hớn hả chạy về phía tôi,giijng hoảng hốt:

_Không xong rồi!!!!-Bảo Ly nói

_Có chuyện gì vậy?-tôi ngạc nhiên nhìn mọi người

_Lâm Phong,Minh Tuấn,Hoàng Nguyên sắp đánh nhau-Nguyên Tinh thở khoing ra hơi

_Ở đâu vậy?-tôi hỏi

_Vào lúc 9h hôm nay,chớ mà ra ngoài kẻo dính họa đấy-Vương Tuyết khuyên chúng tôi

Đến lúc vào học,chẳng thấy 3 người họ đâu.Lúc tan học,lòng tôi cứ lo lắng,hồi hộp.Tôi suy nghĩ cũng là 8h30,mình có nên đi coi không nhỉ?Sắp bắt đầu rồi,nghe Tuyết Đan nói là ở bãi đất trống khu B,nơi dành tụi ăn chơi khét tiếng ở đó.Khu B là nơi có các quán bar nổi tiếng.Lén đi coi đã,học hỏi thêm mấy thế đánh nhau cũng hay.Tôi rón rén bước ra khỏi nhà,tôi như bay trên đường cho kịp giờ.Gió mùa thu mát thật,lá rụng xào xạc tạo nên khung cảnh lãng mạng.Quá lãng mạng nếu không có tiếng xe moto,tôi được miễn phí hít khói độc hại mà "chú" moto trao tặng.Cuối cùng cũng đến nơi,sao nhiều người dữ vậy nè.Tưởng đánh nhau ai cũng ai ở nhà chứ ai dè lại đông hơi bữa đua xe nữa(mời bạn bạn coi trang 8,9).Hình bóng ai quen quen vậy ta?Té ra mấy người "bạn tốt" đi mà không rủ.Nguyên Tinh đang 8 chuyện với Vương Tuyết,Tuyết Đan chỉnh sửa móng tay,Bảo Ly nghịch điện thoại.Mỗi lần có dịp hay là họ lại rủ nhau cho tôi ra rìa vậy.Được lắm,chị sẽ xử mấy cưng sau.Tôi ngồi vào 1 góc khuất của khán đài,chăm chú quan sát.Ở đây khá rộng cho việc đánh nhau,xung quanh là những cô cậu ấm người đầy mùi nước họ.Ngửi đã muốn đau đầu rồi ấy chứ.Hiện tại tôi không khác chi là 1 kẻ ăn chơi.Tóc cột cao lộ ra vầng trán.Áo thun+áo khoác gim xanh và quần đen bó sát,chân mang đầy giày nhiều đinh.Vì tôi không muốn gây sự chú ý nên đã đeo kính đội mũ.Đang im đang lành,mấy con nào tới chỗ cô gây chuyện:

_Con nhỏ này nhìn thật chướng mắt-cô gái tóc vàng lên tiếng

_Này mày là ai mà vào đây hả?-cô gái tóc đỏ đẩy tôi

Tôi cố im lặng không nói gì,1 sự nhịn là 9 sự lành.Thấy tôi im,2 cô ả còn lấn tới:

_Mày câm hả con ** kia?

_Dám khinh lời tao hả-cô gái tóc vàng giơ tay định tát tôi

Không thể nhịn thêm được nữa!Tôi cầm tay cô ả ngoặc ra đằng sau,gằn giọng:

_Đừng có chọc giận tôi,các người sẽ không biết hậu quả sẽ ra sao đâu

Cô gái tóc đỏ sợ tái mặt,tôi thả tai cô gái tóc vàng.2 cô ả chạy miệng không ngừng c.h.ử.i.Được cái múa võ ngoài chợ là cùng.Còn 15' nữa là bắt đầu rồi.Đánh bằng 3 người sao mà đánh được.Ai đó đang chen chúc đẩy tôi qua đẩy lại.Tôi nhảy lại lên rồi tiếp đất an toàn.Bốn bề sao im lặng dữ,quay lại nhìn thấy 3 bang hội tập trung chuẩn bị trận đánh.Bảo Hoàng,Bảo Tú,Bảo Minh kìa.Ở đây nhìn vào rõ ghê,chỗ này thuận lợi cho việc đánh nhau.Nhìn lên trên thấy nhiều người đang ngồi thấy tôi mặt không khỏi ngạc nhiên.Hình như mình...đã tiếp đất nhầm chỗ rồi thì phải.Nơi tôi đang đứng chính là nơi sắp diễn ra trận đấu.OMG!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Because Of Love(Bởi Vì Yêu)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook