Bị Bắt Trở Thành Npc Trong Trò Chơi Vô Hạn
Chương 34: Phòng Livestream Kinh Hoàng
Thiên Tẫn Hoan
05/03/2024
Mặc dù Nguyễn Thanh không nhìn thấy nhưng vẫn có thể cảm nhận được bàn tay của mình đang bị người khác nắm chặt, ngay sau đó xúc cảm ấm áp dính ướt từ trên đầu ngón tay truyền đến. Tiếp theo là cả ngón tay giống như đang bị một con rắn độc theo dõi làm cậu rợn cả tóc gáy.
Động tác của người đàn ông mang theo ý không cho phép từ chối giống như muốn nuốt Nguyễn Thanh vào trong bụng khiến Nguyễn Thanh không có cách nào giãy giụa, cũng không cách nào tránh thoát.
‘‘Ưm...Ưm...’‘ Thiếu niên liều mạng muốn rút về tay nhưng không biết là do đụng phải vết thương trên cổ hay là bởi vì sợ hãi mà nước mắt đong đầy hốc mắt, thấm ướt lông mi. Một giây tiếp theo giống như chuỗi trân châu bị đứt, vô số hạt châu theo cặp mắt rơi xuống, đáng thương không chịu được nhưng sự yếu ớt và đáng thương của thiếu niên không khiến người phía sau thương tiếc mà chỉ càng làm cho hắn không nhịn được muốn hung hăng bắt nạt cậu, kéo cậu rơi vào bóng tối.
Trong lúc nhất thời, bàn tay của người đàn ông giống như không còn thoả mãn với việc chỉ dừng lại ở tay của thiếu niên nữa. Người đàn ông quay người thiếu niên đối diện với hắn, một cái tay theo vạt áo trượt vào bên trong áo của thiếu niên, nắm chặt vòng eo nhỏ nhắn không bằng một nắm tay, sau đó dùng ngón tay vuốt ve da thịt nơi thắt lưng cậu.
Sức lực của thiếu niên quá nhỏ nên dù dùng cả hai cái tay để giữ tay của người đàn ông thì cũng không thể ngăn cản được động tác của hắn, chỉ có thể đáng thương nhỏ giọng nức nở, nước mắt không cầm được chảy xuống, nhỏ lên bàn tay đang bịt miệng thiếu niên. Những giọt nước mắt lạnh lẽo rơi vào trên tay người đàn ông giống như lông chim phe phất trong lòng khiến người đàn ông dâng lên những ý tưởng tối tăm.
Vẻ mặt của người đàn ông tối tăm không rõ, hắn cúi đầu nhìn chằm chằm thiếu niên ở trước mặt. Miệng thiếu niên bị bịt kín, tầm mắt của người đàn ông lại đi xuống sau đó rơi vào miệng thiếu niên. Mặc dù có chút tối nhưng sau khi thích ứng thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến tầm nhìn.
Cái cổ như ngọc của thiếu niên bị băng gạc bao quanh, thiếu niên mặc áo sơ mi có chút rộng hơn nữa trên cổ đang bị thương nên không gài nút trên cùng, chỉ gài từ nút thứ hai khiến một phần xương quai xanh như ẩn như hiện, tinh xảo mê người, còn lại đều bị áo sơ mi che giấu làm cho người nhìn không khỏi tưởng tượng nhiều hơn, đồng thời cũng làm cho hắn muốn... xé bỏ lớp áo sơ mi chướng mắt này.
Lúc người đàn ông đang muốn làm những hành động quá đáng hơn thì tiếng đánh nhau cách đó không xa rốt cục cũng dừng lại thay vào đó là tiếng chửi tục, tiếng huyên náo, có thể nghe được một cách rõ ràng. Rốt cục cũng có người phát hiện ra thiếu niên đã mất tích.
Nguyễn Thanh cũng nghe được nên dùng hết sức để giãy giụa muốn gây sự chú ý với những người bên ngoài. Có lẽ do thiếu niên giãy giụa quá dữ dội nên người sau lưng có chút không nhịn được, trực tiếp dùng tay đánh vào gáy thiếu niên. Trước mắt Nguyễn Thanh đột nhiên tối sầm lại, thân thể nhất thời mềm nhũn ngã vào trong ngực người đàn ông, hoàn toàn mất đi năng lực chống cự.
Không biết bao lâu, lông mi của Nguyễn Thanh hơi rung động, cái tay nắm dây túi đeo vai cũng siết chặt hơn, mặc dù đã khôi phục ý thức nhưng cậu vẫn không lập tức mở mắt.
Bốn phía khá yên tĩnh, không nghe được tiếng động gì, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nhàn nhạt và mùi nấm mốc. Giường phía dưới rất cứng giống như được làm bằng một tấm ván gỗ đơn giản. Rõ ràng là cậu đã không còn ở nhà hàng lúc trước nữa.... Hình như cậu đang ở.... Phòng trọ của nguyên chủ?
Nguyễn Thanh không cần mở mắt cũng xác định được việc này vì từ trước đến nay khứu giác và cảm giác của cậu rất nhạy bén, chỉ có phòng trọ của nguyên chủ mới có không khí mát mẻ hòa lẫn mùi mốc meo như vậy nên rất dễ dàng nhận ra.
Lúc này cậu đang nằm ở trên giường mà bên cạnh cậu còn có một người khác cũng đang nằm vì bên cạnh đang vang tiếng hít thở như có như không. Mùi máu tươi nhàn nhạt chính là truyền tới từ người bên cạnh nên không cần mở mắt Nguyễn Thanh cũng biết người đang nằm bên cạnh mình là ai. Chính là chủ trọ của nguyên chủ, Giang Tứ Niên.
Nguyễn Thanh cũng đã sớm đoán được người bắt cóc mình chính là Giang Tứ Niên vì lúc giãy giụa cậu đã phát hiện bên hông Giang Tứ Niên có thương tích hơn nữa còn là vết thương trí mệnh. Chỉ cần cậu giả vờ giãy giụa sau đó đánh mạnh vào vết thương của hắn thì chưa chắc không thể thoát được nhưng Nguyễn Thanh không làm bởi vì Kỷ Ngôn, cũng bởi vì Ôn Lễ.
Kỷ Ngôn khác hẳn những người khác. Những người khác còn có thể vẻ ra thân sĩ, lịch sự, cho người ta có cơ hội lá mặt lá trái nhưng Kỷ Ngôn thì hoàn toàn không. Hắn hành động tùy tâm trạng hơn nữa lại còn rất thông minh. Một người vừa có đầu óc lại vừa có sức mạnh thì chính là người đáng sợ nhất nên Nguyễn Thanh rất khó toàn thây trong tay hắn. Cho tới bây giờ cậu đều không muốn rơi vào tay bất kì kẻ nào sau đó trở thành chim hoàng yến trong lồng người khác. Mất đi tự do không nói, lại còn phải lúc nào cũng lo lắng chủ nhân không đủ mạnh sau đó bị đổi chủ.
Về phần Ôn Lễ thì hiệu quả ảnh hưởng đến đầu óc của thôi miên sẽ tăng lên theo thời gian, nếu cứ ở chung một chỗ với hắn cũng không phải là quyết định sáng suốt cho nên Nguyễn Thanh không chút do dự lựa chọn đi cùng Giang Tứ Niên, dù sao trên người Giang Tứ Niên cũng có vết thương trí mệnh, có muốn làm gì cậu cũng không được nên cậu sẽ có cơ hội chạy trốn.
Trong một ngày ngắn ngủi nhưng đã xảy ra quá nhiều chuyện khiến Nguyễn Thanh ngay cả cơ hội thở dốc cũng không có vì vậy cả người đang rất mệt mỏi. Quan trọng nhất là còn chưa hoàn thành được việc nào trong kế hoạch, tiến độ điều tra trò chơi cũng ít đến đáng thương. Trước mắt việc duy nhất có thể xác định được là Giang Tứ Niên, Kỷ Ngôn và Ôn Lễ đều không thoát khỏi liên quan đến phòng livestream kinh hoàng.
Thân phận của Giang Tứ Niên đã được xác định, chính là một trong những sát thủ của phòng livestream kinh hoàng, trên cơ bản có thể loại hắn ra khỏi phạm vi của chủ nhân phòng livestream kinh hoàng.
Ban đầu khi Nguyễn Thanh tìm Cố Chiếu Tây mượn 50 vạn thì cũng không phải là nói bậy, chủ yếu mục đích có ba cái.
Thứ nhất là cậu muốn vào quán bar sau đó thừa dịp hỗn loạn để chạy trốn, nếu như mượn quá ít thì sợ rằng Cố Chiếu Tây sẽ trực tiếp chuyển khoản.
Động tác của người đàn ông mang theo ý không cho phép từ chối giống như muốn nuốt Nguyễn Thanh vào trong bụng khiến Nguyễn Thanh không có cách nào giãy giụa, cũng không cách nào tránh thoát.
‘‘Ưm...Ưm...’‘ Thiếu niên liều mạng muốn rút về tay nhưng không biết là do đụng phải vết thương trên cổ hay là bởi vì sợ hãi mà nước mắt đong đầy hốc mắt, thấm ướt lông mi. Một giây tiếp theo giống như chuỗi trân châu bị đứt, vô số hạt châu theo cặp mắt rơi xuống, đáng thương không chịu được nhưng sự yếu ớt và đáng thương của thiếu niên không khiến người phía sau thương tiếc mà chỉ càng làm cho hắn không nhịn được muốn hung hăng bắt nạt cậu, kéo cậu rơi vào bóng tối.
Trong lúc nhất thời, bàn tay của người đàn ông giống như không còn thoả mãn với việc chỉ dừng lại ở tay của thiếu niên nữa. Người đàn ông quay người thiếu niên đối diện với hắn, một cái tay theo vạt áo trượt vào bên trong áo của thiếu niên, nắm chặt vòng eo nhỏ nhắn không bằng một nắm tay, sau đó dùng ngón tay vuốt ve da thịt nơi thắt lưng cậu.
Sức lực của thiếu niên quá nhỏ nên dù dùng cả hai cái tay để giữ tay của người đàn ông thì cũng không thể ngăn cản được động tác của hắn, chỉ có thể đáng thương nhỏ giọng nức nở, nước mắt không cầm được chảy xuống, nhỏ lên bàn tay đang bịt miệng thiếu niên. Những giọt nước mắt lạnh lẽo rơi vào trên tay người đàn ông giống như lông chim phe phất trong lòng khiến người đàn ông dâng lên những ý tưởng tối tăm.
Vẻ mặt của người đàn ông tối tăm không rõ, hắn cúi đầu nhìn chằm chằm thiếu niên ở trước mặt. Miệng thiếu niên bị bịt kín, tầm mắt của người đàn ông lại đi xuống sau đó rơi vào miệng thiếu niên. Mặc dù có chút tối nhưng sau khi thích ứng thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến tầm nhìn.
Cái cổ như ngọc của thiếu niên bị băng gạc bao quanh, thiếu niên mặc áo sơ mi có chút rộng hơn nữa trên cổ đang bị thương nên không gài nút trên cùng, chỉ gài từ nút thứ hai khiến một phần xương quai xanh như ẩn như hiện, tinh xảo mê người, còn lại đều bị áo sơ mi che giấu làm cho người nhìn không khỏi tưởng tượng nhiều hơn, đồng thời cũng làm cho hắn muốn... xé bỏ lớp áo sơ mi chướng mắt này.
Lúc người đàn ông đang muốn làm những hành động quá đáng hơn thì tiếng đánh nhau cách đó không xa rốt cục cũng dừng lại thay vào đó là tiếng chửi tục, tiếng huyên náo, có thể nghe được một cách rõ ràng. Rốt cục cũng có người phát hiện ra thiếu niên đã mất tích.
Nguyễn Thanh cũng nghe được nên dùng hết sức để giãy giụa muốn gây sự chú ý với những người bên ngoài. Có lẽ do thiếu niên giãy giụa quá dữ dội nên người sau lưng có chút không nhịn được, trực tiếp dùng tay đánh vào gáy thiếu niên. Trước mắt Nguyễn Thanh đột nhiên tối sầm lại, thân thể nhất thời mềm nhũn ngã vào trong ngực người đàn ông, hoàn toàn mất đi năng lực chống cự.
Không biết bao lâu, lông mi của Nguyễn Thanh hơi rung động, cái tay nắm dây túi đeo vai cũng siết chặt hơn, mặc dù đã khôi phục ý thức nhưng cậu vẫn không lập tức mở mắt.
Bốn phía khá yên tĩnh, không nghe được tiếng động gì, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nhàn nhạt và mùi nấm mốc. Giường phía dưới rất cứng giống như được làm bằng một tấm ván gỗ đơn giản. Rõ ràng là cậu đã không còn ở nhà hàng lúc trước nữa.... Hình như cậu đang ở.... Phòng trọ của nguyên chủ?
Nguyễn Thanh không cần mở mắt cũng xác định được việc này vì từ trước đến nay khứu giác và cảm giác của cậu rất nhạy bén, chỉ có phòng trọ của nguyên chủ mới có không khí mát mẻ hòa lẫn mùi mốc meo như vậy nên rất dễ dàng nhận ra.
Lúc này cậu đang nằm ở trên giường mà bên cạnh cậu còn có một người khác cũng đang nằm vì bên cạnh đang vang tiếng hít thở như có như không. Mùi máu tươi nhàn nhạt chính là truyền tới từ người bên cạnh nên không cần mở mắt Nguyễn Thanh cũng biết người đang nằm bên cạnh mình là ai. Chính là chủ trọ của nguyên chủ, Giang Tứ Niên.
Nguyễn Thanh cũng đã sớm đoán được người bắt cóc mình chính là Giang Tứ Niên vì lúc giãy giụa cậu đã phát hiện bên hông Giang Tứ Niên có thương tích hơn nữa còn là vết thương trí mệnh. Chỉ cần cậu giả vờ giãy giụa sau đó đánh mạnh vào vết thương của hắn thì chưa chắc không thể thoát được nhưng Nguyễn Thanh không làm bởi vì Kỷ Ngôn, cũng bởi vì Ôn Lễ.
Kỷ Ngôn khác hẳn những người khác. Những người khác còn có thể vẻ ra thân sĩ, lịch sự, cho người ta có cơ hội lá mặt lá trái nhưng Kỷ Ngôn thì hoàn toàn không. Hắn hành động tùy tâm trạng hơn nữa lại còn rất thông minh. Một người vừa có đầu óc lại vừa có sức mạnh thì chính là người đáng sợ nhất nên Nguyễn Thanh rất khó toàn thây trong tay hắn. Cho tới bây giờ cậu đều không muốn rơi vào tay bất kì kẻ nào sau đó trở thành chim hoàng yến trong lồng người khác. Mất đi tự do không nói, lại còn phải lúc nào cũng lo lắng chủ nhân không đủ mạnh sau đó bị đổi chủ.
Về phần Ôn Lễ thì hiệu quả ảnh hưởng đến đầu óc của thôi miên sẽ tăng lên theo thời gian, nếu cứ ở chung một chỗ với hắn cũng không phải là quyết định sáng suốt cho nên Nguyễn Thanh không chút do dự lựa chọn đi cùng Giang Tứ Niên, dù sao trên người Giang Tứ Niên cũng có vết thương trí mệnh, có muốn làm gì cậu cũng không được nên cậu sẽ có cơ hội chạy trốn.
Trong một ngày ngắn ngủi nhưng đã xảy ra quá nhiều chuyện khiến Nguyễn Thanh ngay cả cơ hội thở dốc cũng không có vì vậy cả người đang rất mệt mỏi. Quan trọng nhất là còn chưa hoàn thành được việc nào trong kế hoạch, tiến độ điều tra trò chơi cũng ít đến đáng thương. Trước mắt việc duy nhất có thể xác định được là Giang Tứ Niên, Kỷ Ngôn và Ôn Lễ đều không thoát khỏi liên quan đến phòng livestream kinh hoàng.
Thân phận của Giang Tứ Niên đã được xác định, chính là một trong những sát thủ của phòng livestream kinh hoàng, trên cơ bản có thể loại hắn ra khỏi phạm vi của chủ nhân phòng livestream kinh hoàng.
Ban đầu khi Nguyễn Thanh tìm Cố Chiếu Tây mượn 50 vạn thì cũng không phải là nói bậy, chủ yếu mục đích có ba cái.
Thứ nhất là cậu muốn vào quán bar sau đó thừa dịp hỗn loạn để chạy trốn, nếu như mượn quá ít thì sợ rằng Cố Chiếu Tây sẽ trực tiếp chuyển khoản.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.