Bị Bắt Trở Thành Npc Trong Trò Chơi Vô Hạn

Chương 49: Phòng Livestream Kinh Hoàng

Thiên Tẫn Hoan

08/03/2024

[Con mẹ nó! Mọi chuyện rõ ràng hơn nhiều rồi đấy!]

Dĩ nhiên nguyên chủ không phải là kẻ ngu, còn Nguyễn Thanh thì đang chờ có người nói cho cậu biết ‘‘chân tướng’‘ nếu không cậu chỉ có thể bị nhốt ở cái phòng cho thuê này, cũng không uổng phí cậu viết lại tình hình cho đám người Tô Tiểu Chân đồng thời để lại số điện thoại của mình. Tính tình nguyên chủ rất đa nghi nên chỉ cần có người nói cho hắn biết chân tướng thì cho dù không tin hắn cũng sẽ không làm lơ. Theo như tính cách của nguyên chủ thì nhất định sẽ lựa chọn đề phòng sự việc được nhắc đến trong tin nhắn, dù sao cũng chỉ bảy ngày, có sai cũng không gây ra tổn thất gì cả. Nói cách khác là Nguyễn Thanh có thể rời khỏi căn phòng cho thuê này rồi. Điện thoại di động của nguyên chủ có hai sim, một số trong đó là Nguyễn Thanh dùng để làm thẻ căn cước, sau khi làm xong thì rút sim ra. Vốn cậu có thể hủy luôn sim này nhưng cậu muốn cho Tô Tiểu Chân một cơ hội nhưng phải xem cô ta có bắt được cơ hội này không. (Là cái sim này không phải số điện thoại hay dùng của em, giờ em lắp vào giả giọng giao hàng để giúp Tô Tiểu Chân chạy á mấy nị)

....

Quả thật tình hình ở phòng bên cạnh đang đánh nhau giống như Nguyễn Thanh đã đoán cho nên mấy người trong phòng mới không nghe người gõ cửa nói chuyện bởi vì sau khi vào phòng thì lập tức lao vào đánh nhau, mỗi người ra tay đều độc ác như muốn lấy mạng người khác, bao gồm cả Giang Tứ Niên mới vừa tỉnh lại còn chưa rõ mọi chuyện. Dù sao hiện tại ở đây đang có một Kỷ Ngôn muốn giết hắn không cần lý do, hắn không đánh chính là chịu chết. Trong lúc nhất thời cục diện cực kỳ hỗn loạn, ai là địch ai là bạn đều không phân biệt rõ, một giây trước đang còn hợp tác đánh một người thì một giây sau đã trở mặt quay sang đánh nhau. Tô Tiểu Chân nhìn mấy người này đang đánh nhau cực kỳ hung ác thì đáng thương co rút ở trong góc, sợ bị liên lụy đến mình, trong lúc đám người đang đánh nhau đến khó phân biệt được ai vào ai thì đột nhiên không biết điện thoại của người nào đổ chuông, bọn hắn không thèm quan tâm nhưng tiếng chuông vẫn vang lên liên tục khiến đám người không giết được đối phương càng thêm nóng nảy. Kỷ Ngôn ở gần nhất không nhịn được cầm điện thoại lên, âm u mở miệng: ‘‘Có chuyện gì?’‘

‘‘Alo, xin chào, đồ ăn anh đặt đã được giao đến, phiền anh mở cửa ra lấy.’‘

Đồ ăn hắn đặt?

Ai giao?

Bởi vì Kỷ Ngôn vừa đánh vừa nghe điện thoại nên bật loa ngoài, vì vậy những người khác cũng nghe thấy. Bọn hắn cũng không hiểu vì không ai đặt đồ ăn bên ngoài cả. Mà lúc này tiếng gõ cửa vang lên lần nữa, hình như là đang gõ cửa phòng của thiếu niên. Đám người đang đánh nhau không hẹn mà cùng ngừng tay, xoay người đi về phía cửa. Nhân viên giao hàng chờ rất lâu nhưng không thấy ai mở cửa thì lộ ra một nụ cười điên cuồng lại bệnh hoạn. Xem ra là bị lộ rồi... Lúc hắn đang định phá cửa vào thì có tiếng mở cửa.. Nhưng không phải là cửa phòng của thiếu niên mà là phòng đối diện. Người đàn ông giao hàng nghe thấy động tĩnh thì quay đầu lại sau đó nụ cười trên mặt cứng lại. Bốn người đàn ông người toàn vết máu đứng ở cửa, hai tay đút túi quần, ánh mắt không tốt nhìn hắn.



Người đàn ông giao hàng: ‘‘???’‘

Người đàn ông giao hàng nhìn rất sau đó mới nhận ra được một người trong bốn người toàn thân đầy máu.

‘‘...Kỷ...tiền bối?’‘ Hắn nghiêng đầu mang theo vài phần nhõng nhẽo, bất kể là vẻ mặt hay là giọng nói đều khác hẳn lúc gõ cửa hơn nữa mặc dù kêu tiền bối nhưng trên thực tế bất kể là thái độ hay là giọng nói đều không có bất kỳ sự tôn kính nào.

Kỷ Ngôn híp mắt lại nói: ‘‘Con tới làm gì?’‘ Nhưng không đợi nhân viên giao hàng trả lời, hắn liếc nhìn trang phục của nhân viên giao hàng sau đó lại nhìn cánh cửa phía sau, sắc mặt thay đổi: ‘‘Cậu ấy là..mục tiêu của con?’‘

‘‘Dĩ nhiên.’‘ Nhân viên giao hàng lại nở nụ cười bệnh hoạn, thoạt nhìn có vẻ giống người bệnh tâm thần.

Tô Tiểu Chân trong phòng nhìn mấy người đang đứng ở cửa sau đó lại nhìn vị trí cửa sổ. Cô biết những người chơi khác chắc chắn sẽ không mạo hiểm tánh mạng tới cứu mình vì dù sao cô cũng chỉ là người chơi mới không có tác dụng nhưng nếu ở lại với mấy ác ma này thì chỉ có một con đường chết nên cách duy nhất chính là tự cứu mình. Tô Tiểu Chân nhìn thấy mấy người ngoài cửa vẫn chưa chú ý đến mình thì lặng yên không tiếng động di chuyển về phía cửa sổ sau đó hít một hơi thật sâu, nhanh chóng đứng lên nhảy ra ngoài. Cô vừa mới phát hiện cửa sổ bên này khác phòng của thiếu niên, bên này dưới cửa sổ chính là một gờ tường hơi nhô ra nhưng nếu nhảy xuống cũng không có nghĩa là an toàn bởi vì chỗ này rất dễ bị người khác phát hiện. Tô Tiểu Chân chịu đựng đau đớn trên thân thể, chậm rãi di chuyển trên gờ tường nhỏ hẹp nhưng nó thật sự quá nhỏ, cho dù không bị thương thì cô cũng không nhất định đi được, càng đừng nói đến việc mới bị người đàn ông giống như ác ma kia bóp cổ. Hơn nữa bây giờ còn là buổi tối, ánh sáng không đủ, Tô Tiểu Chân cố gắng một lúc lâu, cuối cùng hao hết sức lực sau đó trượt tay, hẫng người rồi rơi từ tầng năm xuống. Cô nhìn gờ tường càng ngày càng xa, trợn to hai mắt, lúc này thời gian giống như chậm lại. Cô.. sắp chết phải không? Trong lúc Tô Tiểu Chân cho là mình không cứu được nữa, tuyệt vọng nhắm mắt lại thì tay của cô đột nhiên bị ai đó nắm lấy.

‘‘Á...’‘ Trong nháy mắt khi Nguyễn Thanh bắt được Tô Tiểu Chân thì cảm giác đau đớn từ tay lập tức truyền đến kích thích khiến nước mắt Nguyễn Thanh chảy ra, thậm chí còn nhỏ xuống trên tay cậu. Lực rơi xuống của một người thật sự là quá lớn, thiếu chút nữa Nguyễn Thanh đã không bắt được, cũng may là kịp. Có điều có thể tay cậu đã bị trật khớp, quả nhiên việc này quá miễn cưỡng đối với thân thể yếu ớt này.

Sau khi tay bị một người nắm lấy thì Tô Tiểu Chân lập tức mở mắt ra, ngẩng đầu nhìn người phía trên. Mặc dù là buổi tối nhưng nhờ có ánh đèn của phòng bên cạnh mà cô nhìn rõ được người ở trên, sáng tối giao nhau chiếu vào trên người thiếu niên làm cho thiếu niên giống như thiên sứ hạ phàm. Đột nhiên Tô Tiểu Chân cảm thấy trái tim mình như trật nhịp, sống sót sau tai nạn khiến cô trào nước mắt, muốn nói cảm ơn nhưng không thể nói thành lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bị Bắt Trở Thành Npc Trong Trò Chơi Vô Hạn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook