Chương 185: ai nói là không thể
Snake
12/08/2019
Chu Thái Thiên cười khổ nói:
- Tiêu Phong, bốn vạn đại quân, một năm này chính là mấy ngàn thượng phẩm linh thạch, ngươi nuôi được không?
Tiêu Phong cười nói:
- Đây cũng là lý do ta tìm ngươi, nhưng trước đó còn muốn xin vài người bên ngươi.
- A?
Tiêu Phong cười nói:
- Là hai người Nhị Kiếm hiệp ,Đại Kiếm hiệp.
Đại Kiếm hiệp tò mò hỏi:
- Sư thúc có gì dặn bảo?
Nhị Kiếm hiệp cũng nói ngay:
- Đúng vậy. Sư thúc có gì sai bảo cứ nói, chắc chắn chúng ta sẽ thực hiện!
Chu Thái Thiên tò mò hỏi:
- Có chuyện gì?
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Triệu Đống sắp đi nhân gian một chuyến, đi Việt quốc của ta lấy một vài thứ trở lại. Đại Kiếm hiệp, Nhị Kiếm hiệp hãy đi theo, giúp ta bảo hộ an toàn của một người, có lẽ sẽ mất một thời gian.
Đại Kiếm hiệp ngạc nhiên hỏi:
- Có lâu không vậy ?
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Đương nhiên sau này nếu thấy chán thì có thể đổi Kiếm hiệp khác đến, nhưng phải bảo đảm bên cạnh hắn có hai tu giả Khí cảnh trở lên bảo vệ. Các ngươi đi bảo vệ người, Đại Thiên tông phát tài nguyên linh thạch cho các ngươi tăng gấp năm lần.
Hai Kiếm hiệp ngạc nhiên hỏi:
- Tăng linh thạch gấp năm lần?
Tam Kiếm hiệp cười nói:
- Gấp năm lần! Sư thúc, không bằng để ta đi?
Tứ Kiếm hiệp cũng nói:
- Đúng vậy. Để ta đi, gấp năm lần!
Tiêu Phong lắc đầu, nói:
- Ha ha ha ha! Đại Kiếm hiệp, Nhị Kiếm hiệp trầm ổn hơn, hai người họ chịu được buồn chán cho nên ta mới mời họ trước hết cùng Triệu Đống là bảo vệ , sau là cùng một thần tử quan trọng của ta cần giúp đỡ.
Chu Thái Thiên nghi hoặc hỏi:
- Là ai lại khiến ngươi để tâm đến vậy?
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Ta có một thần tử tên gọi Dịch Thiên Hàn.
Chu Thái Thiên nhìn Đại Kiếm hiệp, Nhị Kiếm hiệp noi :
- Nhiệm vụ lần này các ngươi phải hết sức để tâm !
Hai người chắc chắn nói:
- Tông chủ, sư thúc, xin yên tâm, chúng ta nhất định sẽ dốc hết sức mình.
Tiêu Phong gật đầu, nói:
- Đa tạ !
Tiêu Phong nói với Triệu Đống:
- Nếu vậy thì, Triệu Đống, ngươi đi đặt mua các loại công pháp , vũ khí , Đan dược như ta phân phó, chuẩn bị khởi trình đi!
Triệu Đống cung kính nói:
- Vâng, xin vương yên tâm!
Triệu Đống cười nói với Đại Kiếm hiệp, Nhị Kiếm hiệp:
- Hai vị, xin đi theo ta, trong Vô Ưu thành có nhiều thứ còn cần hai vị mua giúp.
- Ừm!
Hai người đi theo Triệu Đống rời đi.
Sở Tử Huyên hỏi:
- Sư thúc, còn chúng ta thì sao? Chúng ta có giúp được gì không?
Tuy không biết Tiêu Phong định làm gì nhưng Sở Tử Huyên cảm giác được hắn đang lập kế hoạch.
Tiêu Phong mỉm cười nói:
- Tiếp theo chúng ta không có gì gấp, các ngươi cứ tĩnh dưỡng đi.
Chu Thái Thiên thản nhiên nói:
- Các ngươi đi xuống trước đi, ta có lời muốn nói riêng với Tiêu Phong.
Mọi người gật đầu, nói:
- Tuân lệnh!
Chu Thái Thiên hỏi:
- Nói đi, ngươi muốn làm cái gì?
Tiêu Phong đứng ở quảng trường trước Tiêu Vương điện, nhìn xuống Vô Ưu thành, hít sâu, nói:
- Ngươi thấy Vô Ưu thành thế nào?
Chu Thái Thiên nheo mắt, dường như đoán được điều gì.
Tiêu Phong mỉm cười.
Chu Thái Thiên trầm giọng nói:
- Năm đó cha ngươi từng nói sau này sẽ nghĩ cách hoàn toàn nắm giữ Vô Ưu thành, tiếc là... Không lẽ ngươi cũng muốn?
Tiêu Phong cười hỏi:
- Tại sao không thể?
Chu Thái Thiên nhìn Tiêu Phong, lắc đầu, nói:
- Không đủ, bốn vạn đại quân của ngươi căn bản vô dụng. Vô Ưu thành này không dễ lấy, bốn đại tông môn không có khả năng chắp tay nhường.
Tiêu Phong lộ nụ cười lạnh nói:
- Nhường? Ai cần họ nhường!
Chu Thái Thiên nghe xong không khỏi há mồm trợn mắt.
- A?
Tiêu Phong mắt lóe tia sáng lạnh, nói:
- Ba U tông bức chết phụ thân ta, ta muốn nhổ tận gốc ba U tông!
Chu Thái Thiên sắc mặt sững sờ, ngạc nhiên thốt lên:
- Không thể nào. Thực lực của ba U tông nếu góp lại thì mạnh hơn lúc Đại Thiên tông ta , ngoằn ra còn được bảo trợ từ Đại Vũ Thiên Tông, làm sao có thể nhổ tận gốc?
Đôi mắt sau thẳm như hồ nước cửa Tiêu Phong bớt đi ý cười , đôi môi gợi cảm khẽ nhếch lên lạnh lùng nói :
- Ai nói không thể?
- Tiêu Phong, bốn vạn đại quân, một năm này chính là mấy ngàn thượng phẩm linh thạch, ngươi nuôi được không?
Tiêu Phong cười nói:
- Đây cũng là lý do ta tìm ngươi, nhưng trước đó còn muốn xin vài người bên ngươi.
- A?
Tiêu Phong cười nói:
- Là hai người Nhị Kiếm hiệp ,Đại Kiếm hiệp.
Đại Kiếm hiệp tò mò hỏi:
- Sư thúc có gì dặn bảo?
Nhị Kiếm hiệp cũng nói ngay:
- Đúng vậy. Sư thúc có gì sai bảo cứ nói, chắc chắn chúng ta sẽ thực hiện!
Chu Thái Thiên tò mò hỏi:
- Có chuyện gì?
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Triệu Đống sắp đi nhân gian một chuyến, đi Việt quốc của ta lấy một vài thứ trở lại. Đại Kiếm hiệp, Nhị Kiếm hiệp hãy đi theo, giúp ta bảo hộ an toàn của một người, có lẽ sẽ mất một thời gian.
Đại Kiếm hiệp ngạc nhiên hỏi:
- Có lâu không vậy ?
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Đương nhiên sau này nếu thấy chán thì có thể đổi Kiếm hiệp khác đến, nhưng phải bảo đảm bên cạnh hắn có hai tu giả Khí cảnh trở lên bảo vệ. Các ngươi đi bảo vệ người, Đại Thiên tông phát tài nguyên linh thạch cho các ngươi tăng gấp năm lần.
Hai Kiếm hiệp ngạc nhiên hỏi:
- Tăng linh thạch gấp năm lần?
Tam Kiếm hiệp cười nói:
- Gấp năm lần! Sư thúc, không bằng để ta đi?
Tứ Kiếm hiệp cũng nói:
- Đúng vậy. Để ta đi, gấp năm lần!
Tiêu Phong lắc đầu, nói:
- Ha ha ha ha! Đại Kiếm hiệp, Nhị Kiếm hiệp trầm ổn hơn, hai người họ chịu được buồn chán cho nên ta mới mời họ trước hết cùng Triệu Đống là bảo vệ , sau là cùng một thần tử quan trọng của ta cần giúp đỡ.
Chu Thái Thiên nghi hoặc hỏi:
- Là ai lại khiến ngươi để tâm đến vậy?
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Ta có một thần tử tên gọi Dịch Thiên Hàn.
Chu Thái Thiên nhìn Đại Kiếm hiệp, Nhị Kiếm hiệp noi :
- Nhiệm vụ lần này các ngươi phải hết sức để tâm !
Hai người chắc chắn nói:
- Tông chủ, sư thúc, xin yên tâm, chúng ta nhất định sẽ dốc hết sức mình.
Tiêu Phong gật đầu, nói:
- Đa tạ !
Tiêu Phong nói với Triệu Đống:
- Nếu vậy thì, Triệu Đống, ngươi đi đặt mua các loại công pháp , vũ khí , Đan dược như ta phân phó, chuẩn bị khởi trình đi!
Triệu Đống cung kính nói:
- Vâng, xin vương yên tâm!
Triệu Đống cười nói với Đại Kiếm hiệp, Nhị Kiếm hiệp:
- Hai vị, xin đi theo ta, trong Vô Ưu thành có nhiều thứ còn cần hai vị mua giúp.
- Ừm!
Hai người đi theo Triệu Đống rời đi.
Sở Tử Huyên hỏi:
- Sư thúc, còn chúng ta thì sao? Chúng ta có giúp được gì không?
Tuy không biết Tiêu Phong định làm gì nhưng Sở Tử Huyên cảm giác được hắn đang lập kế hoạch.
Tiêu Phong mỉm cười nói:
- Tiếp theo chúng ta không có gì gấp, các ngươi cứ tĩnh dưỡng đi.
Chu Thái Thiên thản nhiên nói:
- Các ngươi đi xuống trước đi, ta có lời muốn nói riêng với Tiêu Phong.
Mọi người gật đầu, nói:
- Tuân lệnh!
Chu Thái Thiên hỏi:
- Nói đi, ngươi muốn làm cái gì?
Tiêu Phong đứng ở quảng trường trước Tiêu Vương điện, nhìn xuống Vô Ưu thành, hít sâu, nói:
- Ngươi thấy Vô Ưu thành thế nào?
Chu Thái Thiên nheo mắt, dường như đoán được điều gì.
Tiêu Phong mỉm cười.
Chu Thái Thiên trầm giọng nói:
- Năm đó cha ngươi từng nói sau này sẽ nghĩ cách hoàn toàn nắm giữ Vô Ưu thành, tiếc là... Không lẽ ngươi cũng muốn?
Tiêu Phong cười hỏi:
- Tại sao không thể?
Chu Thái Thiên nhìn Tiêu Phong, lắc đầu, nói:
- Không đủ, bốn vạn đại quân của ngươi căn bản vô dụng. Vô Ưu thành này không dễ lấy, bốn đại tông môn không có khả năng chắp tay nhường.
Tiêu Phong lộ nụ cười lạnh nói:
- Nhường? Ai cần họ nhường!
Chu Thái Thiên nghe xong không khỏi há mồm trợn mắt.
- A?
Tiêu Phong mắt lóe tia sáng lạnh, nói:
- Ba U tông bức chết phụ thân ta, ta muốn nhổ tận gốc ba U tông!
Chu Thái Thiên sắc mặt sững sờ, ngạc nhiên thốt lên:
- Không thể nào. Thực lực của ba U tông nếu góp lại thì mạnh hơn lúc Đại Thiên tông ta , ngoằn ra còn được bảo trợ từ Đại Vũ Thiên Tông, làm sao có thể nhổ tận gốc?
Đôi mắt sau thẳm như hồ nước cửa Tiêu Phong bớt đi ý cười , đôi môi gợi cảm khẽ nhếch lên lạnh lùng nói :
- Ai nói không thể?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.