Bí Mật Thiên Địa

Chương 186: nắm tình hình thực lực

Snake

12/08/2019

Tại bên bàn đá trước điện, Tiêu Phong và Chu Thái Thiên cùng ngồi xuống nói chuyện

Tiêu Phong nhìn Chu Thái Thiên hỏi :

- Có thể cho ta biết qua về tình hình và thực lực của tông ta và các tông khác ở vô ưu thành được không ?

Chu thái thiên suy nghĩ một lát rồi trầm ngâm nói :

- Vô Ưu Thành trước kia có sáu đại tông môn, nguyên bản Đại Thiên Tông ta là lớn nhất, dù cho hiện tại vẫn là như vậy, đệ tử đời thứ nhất cũng có mười ba cường giả Thần Cảnh, nhưng đại thể đều nhàn tản ở bên ngoài

- Tại xung quanh Đại Thiên Tông chỉ có ta là thần cảnh đỉnh phong, còn có phong chủ của ba phong, thêm Đỗ Tam Thanh nữa là năm người! Cũng chỉ được năm người mà thôi.

Chu Thái Thiên nói.

- Điều này ta hiểu, hiện tại Đại Thiên Tông có năm Thần Cảnh tổng cộng.

Tiêu Phong đổ một chén rượu, cười nói.

- Tam U Tông cũng có nhiều Thần Cảnh, hơn nữa đều ở trong vòng tông môn, tính ra đã là mười lăm người, còn có Ngự Yêu Tông cũng sở hữu bốn Thần Cảnh, Đại Thiên Tông ta làm sao có thể diệt trừ tận gốc bọn họ?

Chu Thái Thiên không giải thích được liền thẳng thắn hỏi.

- Đây chẳng phải nguyên nhân ta muốn tìm ngươi nói chuyện sao? Bọn họ có mười chín Thần Cảnh, vậy thì sao chứ?

Tiêu Phong cười nói.

- Ách ??

- Ta đã nghiên cứu qua đại trận thủ sơn của Đại ThiênTông, vì sao không bỏ ra bố trí tại Vô Ưu Thành?

Tiêu Phong cười nói.

- Bỏ ra? Làm sao được? Đó là cơ mật quan trọng nhất của Đại Thiên Tông ta, mặc dù trong tông cũng không mở ra hoàn toàn, làm sao có thể bố trí ở chỗ này? Một khi bị bốn tông kia nghiên cứu được kỳ diệu bên trong, Đại Thiên Tông ta chẳng phải không còn một tầng bảo vệ cuối cùng gì sao?

Chu Thái Thiên nhất thời lắc đầu, nói.

- Ha ha ha, cũng không phải, một tầng bảo hộ cuối cùng? Vì sao phải phòng vệ? Nhổ tận gốc những tông môn kia rồi, còn phải bảo vệ gì nữa? Huống hồ, biện pháp phòng thủ tốt nhất cũng không phải những trận pháp này, biện pháp phòng thủ tốt nhất chính là cường thịnh, khi bản thân mình cường thịnh rồi, còn ai dám đến xâm phạm?

Tiêu Phong trầm giọng nói.

Hai mắt Chu Thái Thiên híp lại, tựa hồ có chút suy nghĩ.

- Đại trận thủ sơn của Đại Thiên Tông bao phủ cả Vô Ưu Thành, không chỉ có chúng ta, ngươi còn nói bốn tông khác cùng bố trí trận pháp cực mạnh của bọn họ trên bầu trời Vô Ưu Thành, khiến Vô ưu Thành có được phòng ngự cực mạnh.

Tiêu Phong trầm giọng nói.

- đúng vậy !

Chu Thái Thiên Gật đầu xác nhận.

- Phòng ngự cực mạnh, không chỉ có phòng ngự bên ngoài, đồng dạng cũng là phòng ngự bên trong, đến thời cơ thích hợp, vây khốn chư hùng, tru sát toàn bộ!

Tiêu Phong trầm giọng nói.

- Ngươi muốn giết bọn hắn tại trong Vô Ưu Thành?

Chu Thái Thiên kinh ngạc nói.



- Không sai!

Tiêu Phong trầm giọng nói.

- Thế nhưng…

Chu Thái Thiên nhíu mày.

- Yên tâm, ta đã có mai phục, đến lúc đó sẽ có đủ Thần Cảnh!

Tiêu Phong mỉm cười nói.

- Ngươi thực điên cuồng!

Sắc mặt Chu Thái Thiên phức tạp, nói.

- A?

- Có điều, ta thích, ha ha ha!

Chu Thái Thiên bỗng nhiên nở nụ cười.

Ngẫm nghĩ một chút Chu Thái Thiên liền chủ động mở lời ;

- Ta biết, nếu ngươi đã nói ra lời này, khẳng định đã cân nhắc và làm sẵn bố trí, ngươi nói đi, phải làm như thế nào?

- Thời gian đại khái vào một tháng sau, thế nên hiện tại bắt đầu, chuyện thứ nhất là phái đệ tử trong tông lặng lẽ triệu hồi toàn bộ đệ tử đời thứ nhất, nhớ phải hành động lặng lẽ!

Tiêu Phong cười, nói.

- Có tám đệ tử đời thứ nhất đang tản du tại bên ngoài, nhưng vị tất có thể triệu hồi toàn bộ bọn họ trở về! Có một vài người, ta thậm chí không biết họ đi đến nơi nào nữa!

Chu Thái Thiên nhíu mày, nói.

- Có thể trở về được bao nhiêu hay bấy nhiêu, đế lúc đó thì nói cho họ biết trong tông đến lúc sinh tử tồn vong, nhất định phải trở lại!

Tiêu Phong trầm giọng nói.

- Được!

Chu Thái Thiên gật đầu.

- Chuyện thứu hai, ngươi đi liên hệ tông chủ các tông, bố trận tại Vô Ưu Thành.

Tiêu Phong cười nói.

- Bố trận? Có lý do gì mới được.

- Mấy ngày trước, Vô Ưu Thành cuồn cuộn thiên lôi, thiếu chút nữa đánh xuống thiên phạt, đây chính là cớ, cần phải thủ vệ Vô Ưu Thành, lấy cớ này cũng đủ rồi!

Tiêu Phong tự tin nói.

- Nhưng bọn họ cũng không có khả năng "Vô tư" được như ta, bọn họ không có khả năng đều tự bố trí toàn bộ đại trận thủ sơn của mình.

Chu Thái Thiên ngẫm lại, nói.



- Vậy không phải rất tốt sao?

Tiêu Phong cười nói.

- Ách, cũng đúng, ha ha ha!

Chu Thái Thiên cười nói.

- Nhưng đến lúc đó, cho dù có trận pháp, Đại Thiên Tông ta cũng cật lực vô cùng.

Chu Thái Thiên trầm giọng nói.

- Sao? Ha ha, yên tâm đi, ta sẽ có biện pháp!

Tiêu Phong cười nói.

- A?

Chu Thái Thiên hiếu kỳ, nói.

- Chuyện này qua vài ngày nữa sẽ biết! Chờ đến lúc đó rồi xem đi!

Tiêu Phong nói.

- Được!

Chu Thái Thiên gật đầu.

- Còn nữa, chỗ linh thạch có được khi tiêu diệt Nhật Nguyệt Minh Tông chỉ đủ chống đỡ cho bốn vạn đại quân trong mấy tháng, ta chiêu binh cũng phải mất một thời gian dài, nếu được ta muốn nhờ chỗ linh thạch còn thiếu Đại Thiên Tông giúp đỡ.

Tiêu Phong cười nói.

- Ta biết chắc ngươi sẽ nói tới chỗ này, bốn vạn đại quân, một tháng tiêu tốn bốn ngàn linh thạch thượng phẩm, con số này quá kinh khủng rồi, không hiểu sao ngươi tuyển nhận nhiều binh như vậy?

Chu Thái Thiên nhíu mày nói.

- Tự ta có chỗ sử dụng, hơn nữa ta còn ngại ít nữa đây!

Tiêu Phong lắc đầu.

- Ngại ít?

Chu Thái Thiên không biết nói gì hơn.

- Yên tâm đi, chờ một năm sau, Vô Ưu Thành sẽ là của chúng ta, khi đó không phải quá lo lắng về linh thạch như hiện tại nữa!

Tiêu Phong nói.

Chu Thái Thiên lại càng không biết nói gì. Nói hắn vô sỉ cũng là không quá.

- Được rồi, về linh thạch ta sẽ nỗ lực giúp ngươi .

Chu Thái Thiên gật đầu, nói.

- Chưởng môn thật rộng rãi, ta kính ngươi một chén!

Tiêu Phong nâng chén cười nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bí Mật Thiên Địa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook