Chương 161: chia tay hạ hầu ân
Snake
11/08/2019
Lúc này bên phía Tiêu Phong
Tiêu Phong mang theo Hạ Hầu Ân trọng thương nhanh chóng xuyên trong mặt đất với tốc độ cực nhanh nhưng sau ba canh giờ thì tốc độ bắt đầu yếu bớt đi nhiều.
Tiêu Phong biết đây là vì lực lượng của Độn Thổ phù sắp tiêu hao hết, nếu không phải có thêm một người thì còn chống đỡ được một đoạn thời gian nữa, nhưng dù là vậy cũng là đủ rồi.
Bùm!
Hai người vọt lên khỏi mặt đất.
Địa phương là dưới chân núi.
- Phù.
Hai người dựa vào thân cây nghỉ ngơi.
Hạ Hầu Ân lật tay từ pháp bảo lấy ra một bình đan dược, đổ vài viên ra rồi nuốt xuống. Chầm chậm nhắm mắt điều tức, Tiêu Phong ngồi bên im lặng kiên nhẫn chờ.
Nhìn chân trời, Tiêu Phong khẽ thở dài.
Lúc trước từ giọng điệu của Quang Minh Thánh Tử nói với cô gái áo trắng thì Tiêu Phong nhận ra gã tuyệt đối sẽ không làm khó xử cô gái áo trắng.
Hiện tại cũng đã qua mấy canh giờ, chân trời cuồn cuộn khói đặc, hiển nhiên hết thảy đã kết thúc
Lại một lần nữa nhìn thấy nàng , sau bao nỗ nực của mình, dù không nói được câu nào với. Nàng nhưng Tiêu Phong thấy được nàng thì cũng đã đủ rồi.
Tiêu Phong nhíu mày, ghi nhớ thời gian.
"Bốn tháng sau, Cự Lộc thư viện, thiên thu đại hội?"
Bốn tháng sau cô gái áo trắng sẽ đi đến đó, Tiêu Phong chắc chắn cũng đi. Quá giống, thật là giống y như đúc. Tiêu Phong thậm chí nghi ngờ là Lăng Tuyết chuyển thế, bởi vì nhất định phải làm rõ ràng nguyên do.
Vèo!
Hạ Hầu Ân ở một bên thở ra, tỉnh táo lại. Việc đầu tiên làn nhìn nhìn Tiêu Phong rồi nghiêm túc nói:
- Không ngờ có thể may mắn thoát một kiếp , tất cả thật may có ngươi ra tay tương trợ lần này, xin nhận của ta một Lễ. Mạng của ta là do ngươi cứu nhất đinh ta sẽ báo đáp.
Tiêu Phong xua thay nói hỏi:
- Ngươi không cần bạn suy nghĩ quá nhiều ! Tiếp theo ngươi có tính toán gì không?
Hạ Hầu Ân gật đầu, nói:
- Ta lập tức phải đi ngay, lần này đến phương đông đúng là có chuyện quan trọng cần làm. Đợi mọi chuyện làm xong ta sẽ cảm ơn ngươi đàng hoàng.
Tiêu Phong nhíu mày nói:
- Gấp như vậy? Ngươi không dưỡng thương một chút sao?
Hạ Hầu Ân nghiêm túc nói:
- Không cần! Chuyện này bạn thật sự rất quan trọng!
Tiêu Phong gật đầu, nói:
- Được rồi.
- Hẹn Ngày tái ngộ.
Hạ Hầu Ân nói xong nhấc chân lao ra xa, chớp mắt không còn bóng dáng.
Tiêu Phong nhìn Hạ Hầu Ân rời đi, mỉm cười.
- Phong thủy sư? Quốc gia của trẫm không thể thiếu phong thủy sư, hiện tại trẫm còn chưa đủ thực lực để mời ngươi tương trợ nhưng rồi sẽ có một ngày . Hạ Hầu Ân sao? Ta cũng rất mong chờ ngày gặp lại ngươi.
Tiêu Phong cười tủm tỉm nhìn Hạ Hầu Ân đi xa.
Tiêu Phong phóng lên đỉnh một ngọn núi, nhìn bốn phía mau chóng nhận ra địa hình:
- Xem ra không đi sai đường, đúng là đến từ con đường này.
Vèo!
Tiêu Phong nhấc chân bắn ra xa.
Tiêu Phong mang theo Hạ Hầu Ân trọng thương nhanh chóng xuyên trong mặt đất với tốc độ cực nhanh nhưng sau ba canh giờ thì tốc độ bắt đầu yếu bớt đi nhiều.
Tiêu Phong biết đây là vì lực lượng của Độn Thổ phù sắp tiêu hao hết, nếu không phải có thêm một người thì còn chống đỡ được một đoạn thời gian nữa, nhưng dù là vậy cũng là đủ rồi.
Bùm!
Hai người vọt lên khỏi mặt đất.
Địa phương là dưới chân núi.
- Phù.
Hai người dựa vào thân cây nghỉ ngơi.
Hạ Hầu Ân lật tay từ pháp bảo lấy ra một bình đan dược, đổ vài viên ra rồi nuốt xuống. Chầm chậm nhắm mắt điều tức, Tiêu Phong ngồi bên im lặng kiên nhẫn chờ.
Nhìn chân trời, Tiêu Phong khẽ thở dài.
Lúc trước từ giọng điệu của Quang Minh Thánh Tử nói với cô gái áo trắng thì Tiêu Phong nhận ra gã tuyệt đối sẽ không làm khó xử cô gái áo trắng.
Hiện tại cũng đã qua mấy canh giờ, chân trời cuồn cuộn khói đặc, hiển nhiên hết thảy đã kết thúc
Lại một lần nữa nhìn thấy nàng , sau bao nỗ nực của mình, dù không nói được câu nào với. Nàng nhưng Tiêu Phong thấy được nàng thì cũng đã đủ rồi.
Tiêu Phong nhíu mày, ghi nhớ thời gian.
"Bốn tháng sau, Cự Lộc thư viện, thiên thu đại hội?"
Bốn tháng sau cô gái áo trắng sẽ đi đến đó, Tiêu Phong chắc chắn cũng đi. Quá giống, thật là giống y như đúc. Tiêu Phong thậm chí nghi ngờ là Lăng Tuyết chuyển thế, bởi vì nhất định phải làm rõ ràng nguyên do.
Vèo!
Hạ Hầu Ân ở một bên thở ra, tỉnh táo lại. Việc đầu tiên làn nhìn nhìn Tiêu Phong rồi nghiêm túc nói:
- Không ngờ có thể may mắn thoát một kiếp , tất cả thật may có ngươi ra tay tương trợ lần này, xin nhận của ta một Lễ. Mạng của ta là do ngươi cứu nhất đinh ta sẽ báo đáp.
Tiêu Phong xua thay nói hỏi:
- Ngươi không cần bạn suy nghĩ quá nhiều ! Tiếp theo ngươi có tính toán gì không?
Hạ Hầu Ân gật đầu, nói:
- Ta lập tức phải đi ngay, lần này đến phương đông đúng là có chuyện quan trọng cần làm. Đợi mọi chuyện làm xong ta sẽ cảm ơn ngươi đàng hoàng.
Tiêu Phong nhíu mày nói:
- Gấp như vậy? Ngươi không dưỡng thương một chút sao?
Hạ Hầu Ân nghiêm túc nói:
- Không cần! Chuyện này bạn thật sự rất quan trọng!
Tiêu Phong gật đầu, nói:
- Được rồi.
- Hẹn Ngày tái ngộ.
Hạ Hầu Ân nói xong nhấc chân lao ra xa, chớp mắt không còn bóng dáng.
Tiêu Phong nhìn Hạ Hầu Ân rời đi, mỉm cười.
- Phong thủy sư? Quốc gia của trẫm không thể thiếu phong thủy sư, hiện tại trẫm còn chưa đủ thực lực để mời ngươi tương trợ nhưng rồi sẽ có một ngày . Hạ Hầu Ân sao? Ta cũng rất mong chờ ngày gặp lại ngươi.
Tiêu Phong cười tủm tỉm nhìn Hạ Hầu Ân đi xa.
Tiêu Phong phóng lên đỉnh một ngọn núi, nhìn bốn phía mau chóng nhận ra địa hình:
- Xem ra không đi sai đường, đúng là đến từ con đường này.
Vèo!
Tiêu Phong nhấc chân bắn ra xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.