Chương 335: chuẩn bị về Việt Kinh
Snake
29/08/2019
Tiêu Phong vừa lòng cất đi bảng Phong Thần, nói:
- Ấn tỉ, bảng Phong Thần, mọi chuyện đã sẵn sàng, chuẩn bị khai quốccoi như đã xong phần cốt lõi!
Làm xong mọi chuyện, Tiêu Phong nhấc chân đi tới cửa.
Két!
Cửa đại điện mở ra.
Ngoài điện, Tiểu Miêu Nhi nhào lên.
tò mò hỏi:
- Grao! Tiêu Phong, ngươi ở bên trong làm cái gì vậy? chúng ta chờ đợi thật lâu… ngươi xem xem chúng ta đã trợ giúpTriệu Đống, Phong Đằng dẹp yên mọi chuyện giúp ngưoi rồi. ngưoi nói có phải ta đây rất tài giỏi không ?
Tiêu Phong bật cưòi nói :
- Tốt ! ngưoi thật tài giỏi
Tử Tử nhẹ nhàng nói :
- Mọi ngưòi chờ chàng ở quảng trường. chúng ta mau đến đó.
Tiêu Phong mỉm cưòi nhìn nàng :
- Thời gian này nàng sống tốt không ?
Tử Tử gật đầu :
- Cũng tốt ! chỉ là biến cố vừa rồi ! ta không giúp được nhiều cho chàng… thẩm chí ta nghĩ những việc sảy ra ở Đại Thiên tong và Vô ưu Thành có liên quan đến vận rủi trên ngưòi ta…
Tiêu Phongliền ngắt lời nang :
- Không liên quan nàng ! không phải mọi chuyện đều đã giải quyết song rồi sao ? nếu không có nàng giúp ta chống đơc, hẳn bọn chúng đã bùng phát từ lâu chứ không phải thời điểm này mới tiến đánh. Nàng luôn là phúc tinh của tiêu Phong ta.
Tử Tử cảm động gật đầu, trong mắt chợt có chút biến hoá liền nói :
- Ta có nghe từ Tiểu Miêu Nhi, chuyến đi lần này… chàng thu hoạch thêm đuợc bốn lão bà ??
- Nga ??
Tiêu Phong quả thật không có gì phải giấu diếm Tử Tử, nhưng nghe câu thu hoạch bốn lão bà thì bản thân Tiêu Phong có chút đau nhức nơi đầu.
Tiêu Phong tiến đến nắm tay Tử Tử kể lần luợt từng chuyện cho nàng nghe. Tử Tử là ngưòi biết trên biết dưới nên rất ôn nhu nghe.
- Ta đã hiểu ! mà tất Mọi ngưòi đang chờ chàng ở quảng trường. chúng ta mau đến đó.
Tử Tử dịu dàng nói,
Tiêu Phong gật đầu, mọi ngưòi nhanh chóng tiến về quảng truờng.
Ở trước mặt Tiêu Phong, trên quảng trường.
Đám Triệu đống, Phong Đằng, Thuỷ Thiên Lãng, Mộ Dung Phụng, Lý Chiêu Anh, Thuỷ Dung Dung, Thanh Long, Phó Cảnh Ngôn đang đứng đứng, còn có mười mấy tên tướng lĩnh.
Mọi người cung kính Đám Triệu đống, Phong Đằng nói:
- Bái kiến vương!
Phó Cảnh Ngôn cũng Trịnh trọng nói :
- Tham kiến Tiêu Vương !
Những ngưòi còn lại đều khách khí chào .
Tiêu Phong gật đầu cười huớng Triệu đống, Phong Đằng nói:
- Triệu đống, Phong Đằng thời gian nay đã vất vả cho các ngươi!
Triệu đống, Phong Đằng lập tức nói:
- Đây là chúng ta nên làm!
Tiêu Phong nhìn hướng Phó Cảnh Ngôn nói lên:
- Phó Cảnh Ngôn!
Phó Cảnh Ngôn cực kỳ cung kính tiến lên, biểu tình kích động:
- Có Thần !
Tiêu Phong gật đầu :
- Trận chiến phản kích Vô Ưu thành ngươi làm khá lắm.
Phó Cảnh Ngôn vội khiêm tốn nói:
- Chỉ là một chút sức hèn đóng góp ! Mong Tiêu Vuơng không chê cưòi
Tiêu Phong gật đầu, nói:
- Ừm!
Tiêu Phong nhìn Phong Đằng
- Phong Đằng!
Phong Đằng lập tức tiến lên trước:
- Có thần
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Tình hình bên phía bọn ngưoi ra sao rồi ?
Phong Đằng cung kính nói:
- Lần này các tông tập thể xuát động, Thần cảnh, và các đệ tự đều đã bị bắt hết!
- Giao cho ngươi quền làm chủ ! ngưòi xin hàng cho làm khế uớc làm bầy tôi của quốc gia. Ai không khuất phục lập tức giết bỏ.
Phong Đằng nghiêm túc nói:
- Tuân lệnh!
Phó Cảnh Ngôn đứng một bên, trong mắt đầy khát vọng.
Tiêu Phong nhìn Phó Cảnh Ngôn, cười hỏi:
- Phó Cảnh Ngôn, Ngự Yêu tông ngươi có tính toán gì không?
Phó Cảnh Ngôn chú ý cẩn thận nói:
- Bẩm Tiêu vương, sư phụ biết lần này xem như có đắc tội vơi Tiêu Vuơng, mặc dù phút cuối đã nhận thấy sai lầm đã toàn tâm dốc sức vì Tiêu Vương, bản thân và các đồng môn đều gặp trấn thuơng nặng, nên mang nhiều đệ tử trở về. Tại hạ đã được sư phụ đồng ý, mang một đám sư huynh đệ tiến đến, nguyện xin đuợc gia nhập vào quốc gia của ngưòi, dung sức hèn của mình cốn hiến hết mình cho Tiêu vương! Chỉ hy vọng Tiêu vương không vì chuyện cũ mà ghét bỏ!
Tiêu Phong nhìn chằm chằm Phó Cảnh Ngôn, tư liệu trước kia xẹt qua trong đầu.
Phó Cảnh Ngôn không dám nói lời nào, cung kính chờ đợi.
Tiêu Phong nhìn Phó Cảnh Ngôn một lúc sau, gật đầu, mỉm cười nói:
- Nếu vậy rất hoan nghênh các ngươi ! sau này trẫm tuyệt đối sẽ không bạc đãi.
Trẫm? Tiêu Phong chỉ xưng hô từ này với hai loại người, một là kẻ địch, một là thần tử.
Tiêu Phong nói 'trẫm' với Phó Cảnh Ngôn biểu thị đã thu nhận nhận gã.
Phó Cảnh Ngôn hưng phấn nói:
- Đa tạ vương!
Tiêu Phong hít sâu, nói:
- Phong Đằng, ngươi chuẩn bị xuất binh tiến hành mọi việc đi, những người khác thì theo trẫm về Việt Kinh!
- Tuân lệnh!
- Ấn tỉ, bảng Phong Thần, mọi chuyện đã sẵn sàng, chuẩn bị khai quốccoi như đã xong phần cốt lõi!
Làm xong mọi chuyện, Tiêu Phong nhấc chân đi tới cửa.
Két!
Cửa đại điện mở ra.
Ngoài điện, Tiểu Miêu Nhi nhào lên.
tò mò hỏi:
- Grao! Tiêu Phong, ngươi ở bên trong làm cái gì vậy? chúng ta chờ đợi thật lâu… ngươi xem xem chúng ta đã trợ giúpTriệu Đống, Phong Đằng dẹp yên mọi chuyện giúp ngưoi rồi. ngưoi nói có phải ta đây rất tài giỏi không ?
Tiêu Phong bật cưòi nói :
- Tốt ! ngưoi thật tài giỏi
Tử Tử nhẹ nhàng nói :
- Mọi ngưòi chờ chàng ở quảng trường. chúng ta mau đến đó.
Tiêu Phong mỉm cưòi nhìn nàng :
- Thời gian này nàng sống tốt không ?
Tử Tử gật đầu :
- Cũng tốt ! chỉ là biến cố vừa rồi ! ta không giúp được nhiều cho chàng… thẩm chí ta nghĩ những việc sảy ra ở Đại Thiên tong và Vô ưu Thành có liên quan đến vận rủi trên ngưòi ta…
Tiêu Phongliền ngắt lời nang :
- Không liên quan nàng ! không phải mọi chuyện đều đã giải quyết song rồi sao ? nếu không có nàng giúp ta chống đơc, hẳn bọn chúng đã bùng phát từ lâu chứ không phải thời điểm này mới tiến đánh. Nàng luôn là phúc tinh của tiêu Phong ta.
Tử Tử cảm động gật đầu, trong mắt chợt có chút biến hoá liền nói :
- Ta có nghe từ Tiểu Miêu Nhi, chuyến đi lần này… chàng thu hoạch thêm đuợc bốn lão bà ??
- Nga ??
Tiêu Phong quả thật không có gì phải giấu diếm Tử Tử, nhưng nghe câu thu hoạch bốn lão bà thì bản thân Tiêu Phong có chút đau nhức nơi đầu.
Tiêu Phong tiến đến nắm tay Tử Tử kể lần luợt từng chuyện cho nàng nghe. Tử Tử là ngưòi biết trên biết dưới nên rất ôn nhu nghe.
- Ta đã hiểu ! mà tất Mọi ngưòi đang chờ chàng ở quảng trường. chúng ta mau đến đó.
Tử Tử dịu dàng nói,
Tiêu Phong gật đầu, mọi ngưòi nhanh chóng tiến về quảng truờng.
Ở trước mặt Tiêu Phong, trên quảng trường.
Đám Triệu đống, Phong Đằng, Thuỷ Thiên Lãng, Mộ Dung Phụng, Lý Chiêu Anh, Thuỷ Dung Dung, Thanh Long, Phó Cảnh Ngôn đang đứng đứng, còn có mười mấy tên tướng lĩnh.
Mọi người cung kính Đám Triệu đống, Phong Đằng nói:
- Bái kiến vương!
Phó Cảnh Ngôn cũng Trịnh trọng nói :
- Tham kiến Tiêu Vương !
Những ngưòi còn lại đều khách khí chào .
Tiêu Phong gật đầu cười huớng Triệu đống, Phong Đằng nói:
- Triệu đống, Phong Đằng thời gian nay đã vất vả cho các ngươi!
Triệu đống, Phong Đằng lập tức nói:
- Đây là chúng ta nên làm!
Tiêu Phong nhìn hướng Phó Cảnh Ngôn nói lên:
- Phó Cảnh Ngôn!
Phó Cảnh Ngôn cực kỳ cung kính tiến lên, biểu tình kích động:
- Có Thần !
Tiêu Phong gật đầu :
- Trận chiến phản kích Vô Ưu thành ngươi làm khá lắm.
Phó Cảnh Ngôn vội khiêm tốn nói:
- Chỉ là một chút sức hèn đóng góp ! Mong Tiêu Vuơng không chê cưòi
Tiêu Phong gật đầu, nói:
- Ừm!
Tiêu Phong nhìn Phong Đằng
- Phong Đằng!
Phong Đằng lập tức tiến lên trước:
- Có thần
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Tình hình bên phía bọn ngưoi ra sao rồi ?
Phong Đằng cung kính nói:
- Lần này các tông tập thể xuát động, Thần cảnh, và các đệ tự đều đã bị bắt hết!
- Giao cho ngươi quền làm chủ ! ngưòi xin hàng cho làm khế uớc làm bầy tôi của quốc gia. Ai không khuất phục lập tức giết bỏ.
Phong Đằng nghiêm túc nói:
- Tuân lệnh!
Phó Cảnh Ngôn đứng một bên, trong mắt đầy khát vọng.
Tiêu Phong nhìn Phó Cảnh Ngôn, cười hỏi:
- Phó Cảnh Ngôn, Ngự Yêu tông ngươi có tính toán gì không?
Phó Cảnh Ngôn chú ý cẩn thận nói:
- Bẩm Tiêu vương, sư phụ biết lần này xem như có đắc tội vơi Tiêu Vuơng, mặc dù phút cuối đã nhận thấy sai lầm đã toàn tâm dốc sức vì Tiêu Vương, bản thân và các đồng môn đều gặp trấn thuơng nặng, nên mang nhiều đệ tử trở về. Tại hạ đã được sư phụ đồng ý, mang một đám sư huynh đệ tiến đến, nguyện xin đuợc gia nhập vào quốc gia của ngưòi, dung sức hèn của mình cốn hiến hết mình cho Tiêu vương! Chỉ hy vọng Tiêu vương không vì chuyện cũ mà ghét bỏ!
Tiêu Phong nhìn chằm chằm Phó Cảnh Ngôn, tư liệu trước kia xẹt qua trong đầu.
Phó Cảnh Ngôn không dám nói lời nào, cung kính chờ đợi.
Tiêu Phong nhìn Phó Cảnh Ngôn một lúc sau, gật đầu, mỉm cười nói:
- Nếu vậy rất hoan nghênh các ngươi ! sau này trẫm tuyệt đối sẽ không bạc đãi.
Trẫm? Tiêu Phong chỉ xưng hô từ này với hai loại người, một là kẻ địch, một là thần tử.
Tiêu Phong nói 'trẫm' với Phó Cảnh Ngôn biểu thị đã thu nhận nhận gã.
Phó Cảnh Ngôn hưng phấn nói:
- Đa tạ vương!
Tiêu Phong hít sâu, nói:
- Phong Đằng, ngươi chuẩn bị xuất binh tiến hành mọi việc đi, những người khác thì theo trẫm về Việt Kinh!
- Tuân lệnh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.