Bí Mật Thiên Địa

Chương 336: chủ nhân Việt Quốc

Snake

30/08/2019

Việt Kinh, bên ngoài hoàng cung. Sáng sớm tràn ngập sương mù, tầm nhìn rất hạn chế.

Dịch Thiên Hàn vội vàng chạy tới.

"Bái kiến Vương!" Dịch Thiên Hàn cung kính thi lễ nói.

"Ha ha ha ha, không cần đa lễ!" Tiêu Phong ngay lập tức tiến lên đở lấy Dịch Thiên Hàn, trên mặt lộ ra một nụ cười. Dịch Thiên Hàn vội vàng nhanh chóng đến, Tiêu Phong trong lòng Thập phần vui vẻ và hài lòng!

Thật nhiều thị vệ đóng giữ ở cửa hoàng thành, dù trời đầy sương vẫn nghiêm ngặt tuân thủ chức vụ.

Bỗng nhiên thấy phía xa có bóng người đi tới.

Một thị vệ tức giận quát:

- To gan, người tới là ai? Dám xâm nhập hoàng thành?

Két két két két!

Từng trường thương chỉ hướng người đến.

Khi thấy đám người tới gần, thị vệ dẫn đầu biến sắc mặt.

Tiêu Phong cùng Dịch Thiên Hàn ôn chuyện, cũng không sai biệt lắm kết thúc.

Thị vệ giật mình kêu lên:

- Là Nhất Tịnh Tự Kiên Vương?

Thủ lĩnh thị vệ cung kính bái nói:

- Bái kiến Nhất Tịnh Tự Kiên Vương!

Tất cả thị vệ quỳ xuống:

- Bái kiến Nhất Tịnh Tự Kiên Vương!

Tiêu Phong lạnh nhạt nói:

- Đi báo cho Tiêu Vũ, nói là ta ở triều đình chờ hắn

Thị vệ kia cung kính nói:

- Tuân lệnh!

Tiêu Phong quay ngưòi hạ lệnh

- Toàn bộ binh sĩ ở lại, còn lại theo ta

- Tuân Lệnh Vương !

Chúng binh sĩ đồng thanh hô lên.

- ừm

Tiêu Phong nói rồi nhấc chân cùng đoàn người đi vào trong hoàng thành.

Tiêu Phong bỗng ngoái đầu lại, thản nhiên nói:

- Còn nữa, khiến Tiêu Vũ báo cho bách quan Việt quốc đến triều đình vào chầu!

Thị vệ đó cung kính nói:

- Tuân lệnh!

Tiêu Phong dẫn theo Nhóm người đi qua, thân phận, uy vọng của Tiêu Phong khiến thật nhiều thị vệ không ai dám ngăn cản.

Việt Kinh, Triều đình

Tiêu Vũ cầm một cây trường kiếm, xung quanh có khoảng mười tên tướng sĩ cùng thái giám đứng xung quanh ..

Ầm!

Tiêu Vũ một kiếm chém bể mấy khối gạch đá.

Ầm!

Tiêu Vũ đứng đứng giữa đám tướng sĩ, khó kiềm nén sắc mặt hưng phấn.

Đám tướng sĩ chúc mừng:

- Chúc mừng bệ hạ đạt đến Tinh cảnh, bước vào hàng tu tiên!

Tiêu Vũ vừa lòng gật đầu, mắt bắn ra tia sáng, dường như mơ về tương lai, mình sẽ trường sinh bất tử.

Bỗng có một thị vệ nhanh chóng lao tới.

Thị vệ đó cung kính nói:

- Khởi bẩm bệ hạ, Nhất Tịnh Tự Kiên Vương đã trở lại!

Tiêu Vũ nhướng mày nói:

- A?



Thị vệ kia cung kính nói:

- Nhất Tịnh Tự Kiên Vương nói là chờ bệ hạ tại triều định, và mời bệ hạ triệu tập quần thần vào chầu!

Tiêu Vũ nói:

- Hắn trở lại rồi? Ngày này rốt cuộc đến!

Tiêu Vũ hít sâu một hơi, đè nén những suy nghĩ trong lòng. trầm giọng nói:

- Thay y phục, báo cho quần thần vào chầu!

Một lão thái giám đứng cạnh gật đầu, nói:

- Tuân lệnh!



Đại điện triều đình Việt quốc.

Ngoài điện, Tiêu Vũ dẫn theo đám thị vệ vội vàng chạy tới.

Tiêu Vũ nhìn đại điện,hít sâu, nói:

- Các ngươi chờ ở bên ngoài, khi quần thần đến thì đứng ngoài điện chờ.

Đám thị vệ gật đầu, nói:

- Tuân lệnh!

Một mình Tiêu Vũ đi vào đại điện triều đình.

Tiêu Vũ vào đại điện, nhướng chân mày.

Chỉ thấy trong đại điện mười mấy người cung kính đứng hai bên, Tiêu Phong thì lại ngồi trên long ỷ Tiêu Vũ thường ngồi. bên cạnh còn có ba mỹ nữ tuyệt sắc ngồi ở ghế hoàng hậu và phi tần ngay bên cạnh.

Trên sàn long ỷ có con hổ nhỏ chạy tới chạy lui, Tiêu Phong cùng ba nữ tử ngồi trên long ỷ đùa con hổ vô cùng nhàn nhã.

Long ỷ, đó là ngôi cửu ngũ chí tôn thuộc về mình!

Trong lòng Tiêu Vũ nổi lên một chút buồn phiền.

Trên long ỷ, Tiêu Phong phát hiện Tiêu Vũ, nhìn gã.

Diêm Thu Vũ hít sâu, tiến lên một bước nói:

- Ngươi trở lại rồi !

Tiêu Phong mỉm cười nói:

- Tinh cảnh? Tiêu Vũ, chúc mừng ngươi!

Tiêu Vũ nhấc chân đi tới, trong đại điện không ai lên tiếng.

Tiêu Vũ trầm giọng hỏi:

- Ngươi đã trở về lần này dự định thế nào?

Tiêu Phong nhìn biểu tình của Tiêu Vũ, hắn hiểu tâm tình gã. Làm đế vương ai cam nguyện nhường vị?.

Nhưng lần này Tiêu Phong trở về nhất định phải giải quyết xong mọi chuyện.

Tiêu Phong thản nhiên nói:

- Ta đã trở về, đã tới lúc lấy lại thứ thuộc về ta.

Tiêu Vũ nhíu mày nói:

- A? Ta nghe nói ngươi ở Đại Hà tông làm chủ Thiên phong, trở thành chưởng môn một tông. Tại sao? Tại sao còn muốn quay về kế thừa Việt quốc bé nhỏ này?

Tiêu Phong nhìn Tiêu Vũ, thản nhiên nói:

- Như thế nào? Ta không thể kế thừa Việt quốc?

Tiêu Vũ mặt cứng ngắc, lắc đầu, nói:

- Ta không có ý đó, chỉ khó hiểu tại sao ngươi từ bỏ tiền đồ tốt đẹp để trở về nhân gian thôi.

Tiêu Phong hít sâu, nói:

- Tiền đồ tốt đẹp? Ha ha, con đường của ta không cần ngươi dạy!

Tiêu Vũ biểu tình phức tạp. hít sâu, gật đầu, nói:

- Được rồi! mọi chuyện đều theo ý ngươi

Mặc dù trong lòng có giãy dụa nhưng trong mắt Tiêu Vũ dù sao đây cũng là chuyện sớm muộnm

Tiêu Phong gật đầu, nói:

- Ta đã sai người viết xong hịch văn nhường ngôi, hãy ấn tỉ của ngươi lên nó, bố cáo cho thiên hạ Việt quốc!

Dịch Thiên Hàn lập tức lấy ra thánh chỉ Việt quốc, mặt trên đã viết xong hết, đưa ra.



Tiêu Vũ nhíu mày nhìn thánh chỉ, lại nhìn Tiêu Phong, thầm thở dài.

Bên cạnh long án đặt ngự Tiêu Vũ cầm lấy chấm mực, nhìn thánh chí.

Tiêu Vũ có chút không nỡ, không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn ấn xuống.

Đùng!

Ấn tỉ ấn xuống, thánh chỉ có tác dụng ngay.

Tiêu Phong hít sâu, đứng dậy, nghiêm túc nói:

- Tiêu Vũ ! Ta biết ngươi là ngưòi có tâm có đức, tuy nhiên Việt quốc ở trong tay ngươi không phát huy ra bao nhiêu uy lực. Chỉ có ở trong tay ta mới phát triển nó hung mạnh nhất, trừ Việt quốc ra, toàn bộ rất nhanh sẽ trở thành lãnh thổ của ta!

Tiêu Vũ ngạc nhiên hỏi:

- A?Toàn bộ ??

Tiêu Phong trịnh trọng hứa hẹn:

- Ngươi là truởng bối của Ta, chờ ta khai quốc sẽ phong Vương tước cho ngươi!

Tiêu Vũ gật đầu, nói:

- Ừm!

Hai người lại nói chuyện một lúc, Thì văn võ bá quan bên ngoài vào điện.

Văn vỏ bá quan vào đại điện thấy hình ảnh ngoài ý muốn.

Ngồi trên long ỷ không phải là Tiêu Vũ.

Có đại thân giật mình kêu lên:

- To gan!

- Nhất Tịnh Tự Kiên Vương?

......

...

Quần thần bối rối.

Tiêu Vũ đi ra một bước, nghiêm túc nói:

- Các vị, Nhất Tịnh Tự Kiên Vương mới là tài đức vẹn toàn, hơn trẫm nhiều. Từ hôm nay trở đi, bố cáo cho thiên hạ, Ta nhường vị cho Nhất Tịnh Tự Kiên Vương, Tiêu Phong!

- Cái gì? Không được!

- Nhường vị? Việc lớn của quốc gia sao có thể trò đùa như vậy?

- Bệ hạ, không được!

............

.........

...

Đám cựu thần một số giật mình kêu lên.

Nhưng trong văn vó bá quan của gần một nửa người bỗng hướng Tiêu Phong.

- Tiêu Vương vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

-Tiêu Vương vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

............

.........

...

Một nửa thần tử bỗng nhiên quỳ lạy Tiêu Phong?

Dịch Thiên Hàn đứng một bên cười khẽ, trong nhiều người tại đây đều là môn sinh cố lại của lão. Trước khi Tiêu Phong đi giới tu hành thì có sắp xếp sẵn rồi, Dịch Thiên Hàn đã sắp đặt tốt.

- Khốn kiếp, Lễ bộ thượng thư, ngươi, ngươi...

- Công bộ thượng thư? Ta, ngươi nhưng lại...

............

.........

...

Đám cựu thần vừa kinh vừa giận nhìn đám thần tử bái Tiêu Phong.

Mặc dù bốn phương có số ít phản đối nhưng vì Dịch Thiên Hàn sớm sắp xếp tốt mọi chuyện, hết thảy tiến hành đâu vào đấy.

Chủ nhân Việt quốc từ đây thuộc về Tiêu Phong.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bí Mật Thiên Địa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook