Chương 261: cùng lý chiêu anh tiến vào ngọc sơn
Snake
13/08/2019
-...
Chu Tước, Huyền Vũ ở một bên nhanh chóng chạy tới:
-...
Mọi người trong thâm tâm đều cảm thấy vô cùng rối rắm, Khí cảnh nhất trọng sao? Đùa giỡn cái gì đây!!!
Chu Tước liền báo cáo lại tình hình:
- Những Thần cảnh và Tử Ôn đều đã chết hết, chỉ có Tử Xuyên là chạy thoát.
Chu Tước nghiêm túc nói:
- Công tử ! lần này quả thật vô cùng đa tạ người , chúng ta hiện đã là Hư cảnh rồi, dù chỉ là hạ hư chi cảnh, nhưng có được thành tựu này hoàn toàn là nhờ ơn người giúp đỡ. Thật không biết phải báo đáp thế nào...
Tiêu Phong gật đầu mỉm cười:
- Đủ duyên hoa sẽ nở! Mọi chuyện cũng là cơ duyên của chúng ta . Các ngươi có được thành tựu ta cũng chúc mừng các ngươi. Nhưng cũng đừng quá khách sáo. Ta cũng không xem các ngươi là người xa lạ.
Mọi người nhìn nhau. Ánh mắt nhiều hơn một chút thâm tình.
Thanh Long ôm vết thương đi tới vẫn là khuân mặt hết sức lo lắng nói :
- Công tử!! chúng ta hiện tại có thể cứu thánh nữ được không?
Tiêu Phong hơi nhíu mày, khoé môi mím chặt, ánh mắt trở nên tĩnh mịch bình tĩnh nói :
- Vẫn chưa được. Độc Sư khống chế quá nhiều phượng hoàng, những phượng hoàng có nhiều con đều là hạ hư chi cảnh, trừ phi có tu vi trung hư chi cảnh mới cưỡng ép cứu ra Vân Khanh được.
Thanh Long sốt ruột nói:
- Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?
Tiêu Phong đáp:
- Bốn người các ngươi ở lại phụ trách bảo vệ Vân Khanh. Nhớ kỹ ! Không được hành động lỗ mãng, bây giờ Độc Sư không dám làm bị thương Vân Khanh. Chỉ cần Vân Khanh còn sống thì mọi chuyện đều có cách giải quyết.
Bốn người nghe Tiêu Phong nói hoàn toàn hợp lý nên cùng gật đầu nghiêm túc nói:
- Tuân lệnh!
Thanh Long chần chừ một lát rồi hỏi:
- Còn công tử dự định như thế nào ?
Tiêu Phong nghiêm túc nói:
- Ta đi Ngọc sơn, tìm cơ hội, ít nhất nghĩ cách phá hỏng việc tốt của họ, khiến Độc Sư bất đắc dĩ rút lui. Nếu Độc Sư lùi đi thì Diễn Sinh giới sẽ kết thúc, khi đó là thời cơ tốt nhất cứu Vân Khanh ra, tuyệt đối đừng bỏ qua!
Bốn người đồng loạt lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Phía không xa Lý Chiêu Anh chậm rãi lên tiếng:
- Tiêu Phong! Ta có chuyện muốn nói với ngươi.
Tiêu Phong Nghe Lý Chiêu Anh nói thì ánh mắt chậm rãi rơi về phía nàng, đồng tử loé sáng, mỉm cười nói:
- Nàng nói đi !
Lý Chiêu Anh trầm giọng nói:
- Vốn ta chuẩn bị một mình đi vào nhưng bây giờ ta đã đổi ý, ngươi có muốn đi chung với ta không ?
Tiêu Phong khó hiểu hỏi:
- Đi chung? Vì sao nàng lại muốn đi chung với ta ?
Lý Chiêu Anh trầm giọng nói:
- Ngươi là hậu nhân của Tiêu Tuấn, mọi thứ trong Bất Tử thánh địa có một phần của ngươi. Thiên Ngọc cung này vốn là do mấy người phụ thân chúng ta có ra sức đóng góp, ngươi có tư cách chia một phần di sản, theo ta đi!
Tiêu Phong vẻ mặt biến đổi, cuối cùng trịnh trọng gật đầu, nói:
- Được! Vừa rồi . Ta cũng xin cảm tạ sự trợ giúp của nàng.
Tiêu Phong đưa tay hành lễ, Lý Chiêu Anh thoáng bối rồi rồi lảng tránh nói:
- Đó là chuyện ta nên làm.
Tiểu Miêu Nhi nhảy đến gần Tiêu Phong:
- Ta cũng muốn đi vào đó !
Lý Chiêu Anh lắc đầu, nói:
- Trong đó có cấm chế cho yêu thú, con hổ nhỏ của ngưoi đi theo ta không dám chắc không sảy ra bất trắc.
Tiểu Miêu Nhi làm nũng kêu lên:
- Grao…
Tiêu Phong khuyên nhủ:
- Tiểu Miêu Nhi, Lý chiêu Anh cũng có ý tốt cho an toàn của ngươi ở bên ngoài này ngoan ngoãn chờ ta về.
Tiểu Miêu Nhi Có chút bất mãn nhưng vẫn gật đầu, nói:
- Được rồi!
Tiêu Phong nhìn hướng bốn người Thanh Long nghiêm túc nói:
- Bên kia là do Quang Minh thánh tử mang vào, một loại trận pháp công đức, không ngăn người sống, chỉ hướng tới hư vật trong phong thủy trận. Nếu Độc Sư phái phượng hoàng công kích các ngươi thì hãy tránh vào Đại Nhật Công Đức Thiên Trận sẽ an toàn .
Đám Thanh Long gật đầu, nói:
- Tuân lệnh! Cảm ơn công tử chỉ điểm.
Tiêu Phong gật đầu rồi nhanh chóng từ biệt mọi người. cùng Lý Chiêu Anh đi tới gần Ngọc sơn.
Tiêu Phong định bước vào trong thì
Lý Chiêu Anh lắc đầu, ngăn lại nói:
- Không vào Thiên Ngọc cung như vậy!
- Nàng biết cách vào bên trong như nào sao ?
Lý Chiêu Anh không trả lời câu hỏi mà chậm rãi nói:
- Ngươi có huyết mạch của Tiêu Tuấn, ta có huyết mạch của phụ thân, chúng ta lấy máu dẫn môn, tiến vào chỗ sâu nhất.
Lý Chiêu Anh nói rồi ngón tay nặn ra chút máu ấn trên Ngọc sơn.
Vèo!
Lý Chiêu Anh bị Ngọc sơn hút vào trong.
Tiêu Phong ngẫm nghĩ, làm theo cách của Lý Chiêu Anh, nặn ra máu ấn vào Ngọc sơn. Tiêu Phong cũng lập tức bị Ngọc sơn hút vào bên trong.
Chu Tước, Huyền Vũ ở một bên nhanh chóng chạy tới:
-...
Mọi người trong thâm tâm đều cảm thấy vô cùng rối rắm, Khí cảnh nhất trọng sao? Đùa giỡn cái gì đây!!!
Chu Tước liền báo cáo lại tình hình:
- Những Thần cảnh và Tử Ôn đều đã chết hết, chỉ có Tử Xuyên là chạy thoát.
Chu Tước nghiêm túc nói:
- Công tử ! lần này quả thật vô cùng đa tạ người , chúng ta hiện đã là Hư cảnh rồi, dù chỉ là hạ hư chi cảnh, nhưng có được thành tựu này hoàn toàn là nhờ ơn người giúp đỡ. Thật không biết phải báo đáp thế nào...
Tiêu Phong gật đầu mỉm cười:
- Đủ duyên hoa sẽ nở! Mọi chuyện cũng là cơ duyên của chúng ta . Các ngươi có được thành tựu ta cũng chúc mừng các ngươi. Nhưng cũng đừng quá khách sáo. Ta cũng không xem các ngươi là người xa lạ.
Mọi người nhìn nhau. Ánh mắt nhiều hơn một chút thâm tình.
Thanh Long ôm vết thương đi tới vẫn là khuân mặt hết sức lo lắng nói :
- Công tử!! chúng ta hiện tại có thể cứu thánh nữ được không?
Tiêu Phong hơi nhíu mày, khoé môi mím chặt, ánh mắt trở nên tĩnh mịch bình tĩnh nói :
- Vẫn chưa được. Độc Sư khống chế quá nhiều phượng hoàng, những phượng hoàng có nhiều con đều là hạ hư chi cảnh, trừ phi có tu vi trung hư chi cảnh mới cưỡng ép cứu ra Vân Khanh được.
Thanh Long sốt ruột nói:
- Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?
Tiêu Phong đáp:
- Bốn người các ngươi ở lại phụ trách bảo vệ Vân Khanh. Nhớ kỹ ! Không được hành động lỗ mãng, bây giờ Độc Sư không dám làm bị thương Vân Khanh. Chỉ cần Vân Khanh còn sống thì mọi chuyện đều có cách giải quyết.
Bốn người nghe Tiêu Phong nói hoàn toàn hợp lý nên cùng gật đầu nghiêm túc nói:
- Tuân lệnh!
Thanh Long chần chừ một lát rồi hỏi:
- Còn công tử dự định như thế nào ?
Tiêu Phong nghiêm túc nói:
- Ta đi Ngọc sơn, tìm cơ hội, ít nhất nghĩ cách phá hỏng việc tốt của họ, khiến Độc Sư bất đắc dĩ rút lui. Nếu Độc Sư lùi đi thì Diễn Sinh giới sẽ kết thúc, khi đó là thời cơ tốt nhất cứu Vân Khanh ra, tuyệt đối đừng bỏ qua!
Bốn người đồng loạt lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Phía không xa Lý Chiêu Anh chậm rãi lên tiếng:
- Tiêu Phong! Ta có chuyện muốn nói với ngươi.
Tiêu Phong Nghe Lý Chiêu Anh nói thì ánh mắt chậm rãi rơi về phía nàng, đồng tử loé sáng, mỉm cười nói:
- Nàng nói đi !
Lý Chiêu Anh trầm giọng nói:
- Vốn ta chuẩn bị một mình đi vào nhưng bây giờ ta đã đổi ý, ngươi có muốn đi chung với ta không ?
Tiêu Phong khó hiểu hỏi:
- Đi chung? Vì sao nàng lại muốn đi chung với ta ?
Lý Chiêu Anh trầm giọng nói:
- Ngươi là hậu nhân của Tiêu Tuấn, mọi thứ trong Bất Tử thánh địa có một phần của ngươi. Thiên Ngọc cung này vốn là do mấy người phụ thân chúng ta có ra sức đóng góp, ngươi có tư cách chia một phần di sản, theo ta đi!
Tiêu Phong vẻ mặt biến đổi, cuối cùng trịnh trọng gật đầu, nói:
- Được! Vừa rồi . Ta cũng xin cảm tạ sự trợ giúp của nàng.
Tiêu Phong đưa tay hành lễ, Lý Chiêu Anh thoáng bối rồi rồi lảng tránh nói:
- Đó là chuyện ta nên làm.
Tiểu Miêu Nhi nhảy đến gần Tiêu Phong:
- Ta cũng muốn đi vào đó !
Lý Chiêu Anh lắc đầu, nói:
- Trong đó có cấm chế cho yêu thú, con hổ nhỏ của ngưoi đi theo ta không dám chắc không sảy ra bất trắc.
Tiểu Miêu Nhi làm nũng kêu lên:
- Grao…
Tiêu Phong khuyên nhủ:
- Tiểu Miêu Nhi, Lý chiêu Anh cũng có ý tốt cho an toàn của ngươi ở bên ngoài này ngoan ngoãn chờ ta về.
Tiểu Miêu Nhi Có chút bất mãn nhưng vẫn gật đầu, nói:
- Được rồi!
Tiêu Phong nhìn hướng bốn người Thanh Long nghiêm túc nói:
- Bên kia là do Quang Minh thánh tử mang vào, một loại trận pháp công đức, không ngăn người sống, chỉ hướng tới hư vật trong phong thủy trận. Nếu Độc Sư phái phượng hoàng công kích các ngươi thì hãy tránh vào Đại Nhật Công Đức Thiên Trận sẽ an toàn .
Đám Thanh Long gật đầu, nói:
- Tuân lệnh! Cảm ơn công tử chỉ điểm.
Tiêu Phong gật đầu rồi nhanh chóng từ biệt mọi người. cùng Lý Chiêu Anh đi tới gần Ngọc sơn.
Tiêu Phong định bước vào trong thì
Lý Chiêu Anh lắc đầu, ngăn lại nói:
- Không vào Thiên Ngọc cung như vậy!
- Nàng biết cách vào bên trong như nào sao ?
Lý Chiêu Anh không trả lời câu hỏi mà chậm rãi nói:
- Ngươi có huyết mạch của Tiêu Tuấn, ta có huyết mạch của phụ thân, chúng ta lấy máu dẫn môn, tiến vào chỗ sâu nhất.
Lý Chiêu Anh nói rồi ngón tay nặn ra chút máu ấn trên Ngọc sơn.
Vèo!
Lý Chiêu Anh bị Ngọc sơn hút vào trong.
Tiêu Phong ngẫm nghĩ, làm theo cách của Lý Chiêu Anh, nặn ra máu ấn vào Ngọc sơn. Tiêu Phong cũng lập tức bị Ngọc sơn hút vào bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.