Bí Mật Thiên Địa

Chương 260: khí cảnh nhất trọng

Snake

13/08/2019

Bên kia.

Lý Chiêu Anh một đao bức Tử Ôn vào góc chết, nàng ngoái đầu thấy cảnh tượng đồ sộ Tiêu Phong nuốt thiên lôi thì cũng ngẩn ngơ.

Lý Chiêu Anh cảm thán nói một câu:

- Tiêu Phong !!Ngươi thật biến thái !

Nhưng Lý Chiêu Anh chỉ liếc một cái rồi thôi, nàng lại tập trung vào chiến đấu với Tử Ôn.

- Vạn Đao Quy Lưu!

Lý Chiêu Anh một đao chém ra, ngàn vạn đao khí đánh hướng Tử Ôn.

- A!

Tử Ôn bị cuốn vào ngàn vạn đao khí.

Hai phong thủy sư luôn nhìn chằm chằm vào chiến đấu phía trên, nhìn cảnh tượng Tiêu Phong há mồm nuốt lôi điện. Hai phong thủy sư chợt phát hiện trong Diễn Sinh giới dường như Tiêu Phong mới là chính, còn bọn họ chỉ là làm nền.

Mấy ngàn phượng hoàng, gần ngàn long tộc, trước thiên lôi huyến lệ, không, là nuốt thiên lôi huyến lệ thì chỉ là phông nền.

Độc Sư ngây như phỗng, ngơ ngác nói:

- Đang đùa phải không? Có thể nuốt thiên lôi như vậy sao?



Xẹt đùng xẹt đùng!

Lỗ chân lông của Tiêu Phong toát ra nhiều lôi điện, vòng quanh thân thể hắn, xoay tròn.

- Grao!

Tiêu Phong không ngừng nuốt thiên lôi.

Vèo!

Thiên lôi hơi dừng lại, Tiêu Phong nhíu mày. quay đầu lại, người toát ra lôi điện nhìn hướng ba người Chu Tước:

- Vòng cuối cùng phải tự các ngươi làm rồi.

Mọi người cảm kích nói:

- Vâng, đa tạ công tử!

Đã đến một vòng cuối cùng, nhận thiên kiếp tẩy lễ. Ba người tích súc lực lượng đã lâu đương nhiên có thể dốc hết sức độ qua.

Ầm ầm!

Lại một vòng thiên lôi từ trên trời giáng xuống.

Ầm!

Ngân xà múa may, thác lôi đổ xuống.

Phía không xa mười Thần cảnh đã hấp hối, dù Tử Xuyên là Hư cảnh nhưng giờ đây bị sét đánh chật vật không chịu nổi.

Tiêu Phong không để ý đến mọi người, quanh thân lôi điện càng lúc càng nhiều, dần hiện hình bàn long xoay quanh hắn, chậm rãi nâng hắn lên.

Ầm ầm!

Thân thể Tiêu Phong càng lúc càng cao, hắn vừa nuốt một phần lôi điện vừa bay lên trời.

Ầm ầm!

Thật nhiều thiên lôi giáng xuống xông hướng mọi người.

Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ siết nắm tay hướng trời, nghênh đón thiên kiếp tẩy lễ cuối cùng.

Ầm ầm!

Một vòng thiên lôi cuối cùng, bầu trời bị thiên lôi tạc ra một cái lỗ hổng chậm rãi bị tử khí che đậy, khiến người không thấy kiếp vân bên ngoàn Diễn Sinh giới.

Tiêu Phong đang ra khỏi Diễn Sinh giới.

Tiêu Phong bay lên trời, vẫn đang hú dài.

- Grao!

Ầm ầm!

Nhị trọng thiên kiếp vân bị Tiêu Phong kéo xuống.

Tiêu Phong há miệng lớn tiếng rống to, kiếp vân ùa vào miệng hắn.

Mọi người trong Diễn Sinh giới nếu trông thấy cảnh này đều vô cùng kinh thán.

Nuốt lôi điện thì thôi đi ! Con bà nó lại còn nuốt cả kiếp vân ??? Hắn là ngao thiết dưới hình dạng con người sao ? Dạ dày , ruột gan hắn làm bằng gì đây ?

Con bà nó

Bà nội nó

Khắp nơi vang lên tiếng chửi rủa để đánh tan sự khủng hoảng của mọi ngừoi đang chứng kiến. Đây là thiên lôi , là kiếp vân của hư cảnh nha. Bình thường để qua được kiếp nạn này cần phải hai chết 1 sống... đằng này hắn há mồm nuốt trọn như rót nước vào miệng. Điên rồ... phi lý hết sức a....

Kiếp vân cuồn cuộn khổng lồ từ từ bị kéo lại , Tiêu Phong gầm rống, nó như nhất trọng thiên kiếp vân ngày trước, hoàn toàn bị hắn hút vào trong miệng.

Tiêu Phong gầm lên:

- Vẫn chưa đủ, chưa đủ!



Tiêu Phong ngẩng đầu, nhìn hướng càng cao.

- Tứ trọng thiên kiếp vân?

Không trung càng cao, kiếp vân đám Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ độ kiếp chưa tán đi.

- Có quá sớm không?

Tiêu Phong sắc mặt trầm xuống nói:

- Không, ta có siêu cấp thần thông, có ý chí tinh thần, ta còn có ý chí chân long đế vương kiếp trước! Nhất định phải thành công.

Vù vù!

Trên bầu trời sao xa xôi, Tử Vi Tinh càng thêm lấp lánh, tinh lực ùa vào người Tiêu Phong.

- Grao!

Tiêu Phong há mồm trừng mắt tứ trọng thiên kiếp vân, rống to.

Ầm ầm!

Tứ trọng thiên kiếp vân đột nhiên lăn cuồn cuộn, dường như tức giận con kiến bên dưới khiêu khích.

Tiêu Phong gào thét:

- Đại Thế Thôn Thiên!

Ầm ầm!

Thật nhiều thiên lôi đánh xuống, Tiêu Phong đón lôi mà lên. Trong tiếng nổ, quanh thân Tiêu Phong bao phủ ánh sao, huyết vụ vòng quanh.

Một tiếng rồng ngâm tận trời:

- Grao!

Ầm ầm!

Tiêu Phong há mồm hút lôi điện, không ngừng hút tứ trọng thiên kiếp vân.

kiếp vân giường như kinh hãi giãy dụa, nhưng Tiêu Phong dưới lực hút bá đạo , cuối cùng nó chậm rãi tới gần hắn.

Ầm ầm!

kiếp vân vào trong miệng Tiêu Phong

- Grao!

Tiêu Phong mạnh mẽ hút nó.

Xẹt đùng xẹt đùng!

Thân xác Tiêu Phong rung động mãnh liệt, vô số lôi điện thoát khỏi người.

Ầm ầm!

Lôi điện không ngừng nổ như muốn đánh nát thân xác Tiêu Phong.

- Grao!

Ý chí chân long chấn lại xác thịt Tiêu Phong, khiến thân thể không nổ tung.

Ầm ầm!

Toàn thân Tiêu Phong rung lắc mãnh liệt, y phục cháy thảm hại, làn da khét đen, hắn như biến thành cục than đen kịt

Vèo!

Tiêu Phong một hơi hoàn toàn nuốt trọn kiếp vân to lớn vào trong bụng.

Tứ trọng thiên kiếp vân, cũng bị nuốt vào.

Vù vù!

Lỗ chân lông của Tiêu Phong đóng lại, ngăn cản lôi điện thoát ra.

Tiêu Phong mắt đỏ ngầu trừng trừng:

- Toàn bộ đi huyệt Thần Đình khiếu cho ta!

Ầm ầm!

Trong người Tiêu Phong liên tục nổ vang, vô số lôi điện, kiếp vân cuồn cuộn ùa vào huyệt Thần Đình khiếu, dung hợp với mây đen lúc trước bị hắn nuốt.

Mây đen càng tụ tập càng nhiều.

Bỗng nhiên mây đen trướng lên, vô tận lôi điện nổ vang huyệt Thần Đình, như muốn bạo tạc huyệt Thần Đình khiếu của hắn

- Grao!

Một con kim long gầm rống, ý chí chân long mạnh mẽ quất lôi điện vô tận.

Vèo!

Lôi điện bị áp súc lại, biến lại nhỏ xíu.

Ầm!

Kiếp vân lần thứ hai bạo tạc, kim long lần thứ hai áp súc.

Một bạo một rút lại, tròn ba trăm sáu mươi mốt lần.

Thể xác và tinh thần Tiêu Phong như bị dằn vặt.



Rốt cuộc, nửa canh giờ sau, hết thảy kết thúc.

Kim long đã cực kỳ mệt mỏi, nhưng kiếp vân ở huyệt Thần Đình khiếu biến thành màu xanh, từng đợt sức sống dạt dào hiện ra.

Tiêu Phong ngạc nhiên hỏi:

- Màu xanh? Không phải mệnh cách của ta là vàng sao? Tại sao biến thành màu xanh?

Tiêu Phong Suy nghĩ :

- Có lẽ là vì chuyển thế, nhưng mặc kệ như thế nào, rốt cuộc luyện thành. Thôn Thiên Đại Pháp trong "Thôn Thiên Đạo Kinh" rốt cuộc hoàn thành đệ nhất trọng! Ngưng tụ ra thiên kiếp của riêng mình, một thiên kiếp thuộc về ta. Màu xanh, vậy kêu là Thanh Thiên Lôi Vân đi.

Mặc kệ cả người cháy đen, Tiêu Phong nhìn một ngọn núi phía xa, trừng mắt.

Ầm!

Không khí hiện lên thiên lôi, đánh vào ngọn núi cao.

Ầm ầm!

Đỉnh núi cao tạc nổ.

Tiêu Phong trầm tư :

- Uy lực thiên lôi nhị trọng thiên sao? Xem ra ta bị hạn chế tu vi, độ qua vài thiên kiếp trọng thiên thì có thể thao túng bao nhiêu thiên lôi thiên địa vài trọng? 'Thanh Thiên Lôi Vân' của ta chỉ tiêu hao một chút, hít thở là hồi phục lại ngay?

Mắt Tiêu Phong lóe tia mong chờ:

- "Thôn Thiên Đạo Kinh" có tổng cộng chín trọng, đệ nhất trọng đã có thể khống chế thiên kiếp sao? Vậy đệ cửu trọng sẽ ra sao?

Khí cảnh có thể nội khí xuất thể, hình thành khí tường, khống chế một chút khí lưu nâng đỡ mình, đây là lý do tại sao là Khí cảnh mới bay lên được. Tiêu Phong chậm rãi trầm xuống, rất nhanh lại vào Diễn Sinh giới.

Trong Diễn Sinh giới truyền ra tiếng Tử Xuyên bi thương và căm hận:

- Khốn kiếp, Chu Tước, Huyền Vũ, thánh tử sẽ báo thù cho chúng ta!

Chu Tước, Huyền Vũ hiện đang truy sát Tử Xuyên bị trọng thương.

Ầm!

Tử Xuyên lao ra khỏi Diễn Sinh giới.

Hai người nhìn nhìn, cuối cùng không truy sát.

Bên kia, Tử Ôn đã chết. Lý Chiêu Anh yên lặng đứng bên xác Tử Ôn, dường như nàng đang chờ Tiêu Phong.

Tiêu Phong người khét đen đi về phía mọi người, nhìn có vẻ khá thảm hại nhưng vẫn rất bá đạo...

- Grao!

Tiểu Miêu Nhi lo lắng xông tới.

Tiêu Phong cười nói:

- Ta không sao. lấy bộ đồ mới cho ta, lớp đen trên người là da chết.

Tiêu Phong khẽ động suy nghĩ 1 nhánh cây từ cánh tay nhanh chóng biến dài quấn quanh người Tiêu Phong tạo thành một cái lồng lớn, sau đó cởi bỏ y phục rồi nhẹ nhàng xé, lớp da tay khét đen bị xé xuống lộ ra da thịt trắng bóc bên trong.

- Grao

Tiểu Miêu Nhi từ trong mũ nỉ nhỏ nhanh chóng lấy ra một bộ đồ ném vào lồng cây cho Tiêu Phong.

Vèo!

Rất nhanh, Tiêu Phong thay đồ xong, vung tay, nhánh cây liền thu lại

Trải qua thôn lôi vừa rồi, 'Siêu cấp' thần thông cũng bị áp chế, Tiêu Phong hồi phục như ban đầu, chẳng qua kiểu tóc biến thành nửa tấc nhìn ngầu hơn . Hắn vẫn mặc trang phục đen tuyền, càng tôn thêm vẻ lạnh lẽo trầm tĩnh như sắt đá, mi mục như hoạ, sáng sủa tách biệt.

Tiểu Miêu Nhi nhảy đến gần Tiêu Phong tỏ Vẻ thương xót chỉ tay lên tóc hắn nói:

- Tiêu Phong, tóc của ngươi...!

Tiêu Phong Mỉm cười xua tay:

- Không sao, rất nhanh sẽ mọc ra.

Bạch Hổ vẫn mang theo bộ mặt khó hiểu hỏi:

- công tử ! Ta thấy khó hiểu quá ...

Tiêu Phong cười nói:

- Như thế nào?

Bạch Hổ vội hỏi:

- Hiện tại ngươi có tu vi gì? Tại sao lại nuốt được mấy thứ kinh khủng kia vào miệng ?

Tình cảnh lúc trước Tiêu Phong nuốt lôi quá hung tàn, nếu Bạch Hổ đặt vào hoàn cảnh của hắn thì sớm đã bị đánh chết.

Tiêu Phong hỏi ngược lại môi vẫn điểm nụ cười :

- Không phải độ xong kiếp đều là Khí cảnh nhất trọng sao?

Bạch Hổ Cảm thấy bản thân bị làm cho hồ đồ luôn , choáng váng nói:

- Khí cảnh nhất trọng?

Tiêu Phong Nhún vai một cái, giọng điệu pha chút lười biếng trả lời:

- Đúng vậy !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bí Mật Thiên Địa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook