Chương 272: đến cự lộc thư viện
Snake
14/08/2019
- Ba tháng, rốt cục nhanh đến rồi!
Tiêu Phong hít sâu một cái, nói.
- Công tử, ngươi thật muốn tranh đoạt Phong Thần Sách sao?
Thanh Long cau mày nói.
- Sao vậy?
Tiêu Phong cười nói.
- Phong Thần Sách, đây chính là muốn chiến với quần nho a, Cự Lộc thư viện, biết bao nhiêu đại nho trấn giữ, mà, chỉ có một người công tử, có thể thành công sao?
Thanh Long lo lắng nói.
- Grao !, sợ cái gì, một đám hủ nho mà thôi!
Tiểu Miêu Nhi coi như không đáng nhắc đến nói.
Thanh Long khẽ cười khổ một trận. Hủ nho? Đây cũng không phải là dùng lực tỷ võ, mà là thi thố các thứ của hủ nho a!
- Không cần lo lắng, ta tự có tính toán!
Tiêu Phong khẽ mỉm cười.
- Dạ!
Thanh Long không nói thêm lời nào nữa.
- Cự Lộc thư viện, tọa lạc tại Cự Lộc sơn mạch, bốn phía là một thành trì siêu cấp lớn, vô số tu giả tụ tập, tên gọi là Cự Lộc thành.
Thanh Long nói.
- Cự Lộc thành?
Tiêu Phong suy tư nói.
- Hộ viện thần thú của Cự Lộc thư viện, là Lộc tộc! Tiến vào trong phạm vi này, bất luận kẻ nào cũng không được đả thương lộc, đây là quy củ của Cự Lộc thư viện!
Thanh Long nói.
- Hộ viện thần thú? Lộc? Cũng chỉ có mỗi lộc thôi sao?
- Không, còn có một vài chủng tộc phụ thuộc khác, nhưng cuối cùng lấy Lộc tộc đặt ở địa vị tối cao!
Thanh Long giải thích.
- Ta hiểu!
Tiêu Phong gật đầu. Nguồn tại https://Truyện FULL
- Oanh! Oanh!...
Trên đường Thuyền nhỏ bay về phía Cự Lộc thành, bỗng nhiên, nơi xa từng đạo bạch quang ngất trời vọt lên.
- Ngừng!
Tiêu Phong giật mình.
Thanh Long nhanh chóng khống chế thuyền nhỏ giảm dần tốc độ.
- Hạo nhiên chính khí?
Tiêu Phong giật mình.
Núi rừng xa xa, mặc dù rất nhiều mây mù che khuất, nhưng Hạo nhiên chính khí vẫn bắn lên ngất trời.
- Nơi đó? Công tử, trước kia, ta có theo Thánh nữ đi ngang qua một lần, đó là một tộc quần Hổ tộc! một trong những tộc phụ thuộc Cự Lộc thư viện!
Thanh Long giải thích.
- Hổ tộc, tộc quần?
Trong mắt Tiêu Phong sáng ngời.
Hổ tộc, cũng không phải là động vật ở chung, một đầu mãnh hổ chiếm cứ một phương khu vực, cho dù là không phải là mãnh hổ có tu hành, cũng là loại tập tính này. Nhưng nơi này, lại xuất hiện một tộc quần?
Tộc quần? Chứng minh nơi đây có Hổ tộc văn minh! Một loại huyết mạch tôn ti văn minh!
- Grao… mau đi xem một chút!
Tiêu Miêu Nhi nhất thời hưng phấn nói.
- Đi!
Tiêu Phong gật đầu.
Tiêu Phong hít sâu một cái, nói.
- Công tử, ngươi thật muốn tranh đoạt Phong Thần Sách sao?
Thanh Long cau mày nói.
- Sao vậy?
Tiêu Phong cười nói.
- Phong Thần Sách, đây chính là muốn chiến với quần nho a, Cự Lộc thư viện, biết bao nhiêu đại nho trấn giữ, mà, chỉ có một người công tử, có thể thành công sao?
Thanh Long lo lắng nói.
- Grao !, sợ cái gì, một đám hủ nho mà thôi!
Tiểu Miêu Nhi coi như không đáng nhắc đến nói.
Thanh Long khẽ cười khổ một trận. Hủ nho? Đây cũng không phải là dùng lực tỷ võ, mà là thi thố các thứ của hủ nho a!
- Không cần lo lắng, ta tự có tính toán!
Tiêu Phong khẽ mỉm cười.
- Dạ!
Thanh Long không nói thêm lời nào nữa.
- Cự Lộc thư viện, tọa lạc tại Cự Lộc sơn mạch, bốn phía là một thành trì siêu cấp lớn, vô số tu giả tụ tập, tên gọi là Cự Lộc thành.
Thanh Long nói.
- Cự Lộc thành?
Tiêu Phong suy tư nói.
- Hộ viện thần thú của Cự Lộc thư viện, là Lộc tộc! Tiến vào trong phạm vi này, bất luận kẻ nào cũng không được đả thương lộc, đây là quy củ của Cự Lộc thư viện!
Thanh Long nói.
- Hộ viện thần thú? Lộc? Cũng chỉ có mỗi lộc thôi sao?
- Không, còn có một vài chủng tộc phụ thuộc khác, nhưng cuối cùng lấy Lộc tộc đặt ở địa vị tối cao!
Thanh Long giải thích.
- Ta hiểu!
Tiêu Phong gật đầu. Nguồn tại https://Truyện FULL
- Oanh! Oanh!...
Trên đường Thuyền nhỏ bay về phía Cự Lộc thành, bỗng nhiên, nơi xa từng đạo bạch quang ngất trời vọt lên.
- Ngừng!
Tiêu Phong giật mình.
Thanh Long nhanh chóng khống chế thuyền nhỏ giảm dần tốc độ.
- Hạo nhiên chính khí?
Tiêu Phong giật mình.
Núi rừng xa xa, mặc dù rất nhiều mây mù che khuất, nhưng Hạo nhiên chính khí vẫn bắn lên ngất trời.
- Nơi đó? Công tử, trước kia, ta có theo Thánh nữ đi ngang qua một lần, đó là một tộc quần Hổ tộc! một trong những tộc phụ thuộc Cự Lộc thư viện!
Thanh Long giải thích.
- Hổ tộc, tộc quần?
Trong mắt Tiêu Phong sáng ngời.
Hổ tộc, cũng không phải là động vật ở chung, một đầu mãnh hổ chiếm cứ một phương khu vực, cho dù là không phải là mãnh hổ có tu hành, cũng là loại tập tính này. Nhưng nơi này, lại xuất hiện một tộc quần?
Tộc quần? Chứng minh nơi đây có Hổ tộc văn minh! Một loại huyết mạch tôn ti văn minh!
- Grao… mau đi xem một chút!
Tiêu Miêu Nhi nhất thời hưng phấn nói.
- Đi!
Tiêu Phong gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.