Chương 273: gặp ngừoi quen cũ
Snake
14/08/2019
Thuyền nhỏ nhanh chóng hướng về nơi phát ra Hạo nhiên chính khí mà bay đi.
- Tiêu Miêu Nhi, nhớ được những lời đã nói cho ngươi lúc trước chứ? Không cần biểu lộ thân phận!
Tiêu Phong nhỏ giọng nói.
- Được!
Tiêu Miêu Nhi lập tức gật đầu.
Rất nhanh, hai người một mèo đã đến phụ cận.
Đến phụ cận mới phát hiện, nơi đây đã vây quanh mấy ngàn tu giả, cũng là tu giả đứng vây mà xem thôi.
Một đám nhìn chăm chú vào ba cái đoàn thể đang giằng co trong tràng.
Đang phía tây, mấy ngàn mãnh hổ yêu thú, một đám gầm gừ không dứt, ở phía trước bầy hổ, có ba nam tử đứng đó, cầm đầu là một trung niên nam tử mang áo bào trắng, sắc mặt lạnh nhạt, trong ánh mắt có ẩn tàng một cổ ngạo khí. Đứng phía sau là một cái lão nhân áo đỏ.
Thanh Long chân mày cau lại hỏi
- kia hẳn là Hổ Vương ? nhưng còn những đại yêu kia là sao?
Tiêu Phong gật đầu :
- đại yêu bạch y kia là Hổ Vương gọi là Yêu Thiên vương, lão giả áo đỏ kia là Nhan tử, ta có gặp qua.
Phía sau Yêu Thiên Vương và Nhan Tử, còn đứng mười thân ảnh, phần lớn Tiêu Phong cũng đã gặp qua, bởi vì trong đó có mấy người, chính là đại yêu trong Phong Yêu sơn bị Yêu Thiên Vương thu phục.
Yêu Thiên Vương cầm đầu, lạnh lùng nhìn một đoàn thể cuối cùng ở phía nam.
Một đoàn thể này, ai cũng mặc nho bào. Trợn mắt mà trừng Yêu Thiên Vương phía đối diện.
Có một người đứng đầu, đó là Thủy Dung Dung mà ngày xưa bị Tiêu Phong chọc giận mà bỏ đi! Tại Việt kinh, Mạnh Dung Dung muốn mời Dịch Thiên Hàn vào Cự Lộc thư viện, bị Tiêu Phong đánh cờ chặn lại. Là nữ nhi của Cự Lộc thư viện viện trưởng, muội muội của Thiên Lãng tiên sinh, Thủy Dung Dung!
- Bạch Thích, ngươi nói cho bọn hủ nho biết, có phải ngươi đáp ứng hay không, toàn bộ Hổ tộc theo ta đi Bắc phương, đầu nhập vào nhà chủ thượng của ta?
Nhan Tử quát lên.
- Hừ, Bạch Thích, những năm này, Cự Lộc thư viện ta đối với các ngươi cũng không hẹp hòi, năm đó Hổ tộc đại gặp tai họa, trăm tông vây giết, nhưng là Cự Lộc thư viện ta xuất lực bảo vệ Hổ tộc nhất mạch của các ngươi ở nơi này. Làm sao? Hiện tại các ngươi chuẩn bị rời đi mà một câu cũng không nói? Các ngươi như vậy là thế nào đây ?
Thủy Dung Dung quát lớn.
Sắc mặt lão giả áo vàng đứng phía sau Yêu Thiên Vương bước ra hiện lên từng nét đau khổ.
- Thủy nha đầu, Những năm này, Hổ tộc đã làm bao nhiêu chuyện cho các ngươi, đã chết bao nhiêu yêu hổ? So với ân huệ năm đó đã sớm huề nhau! Nay Vương của chúng ta xuất thế, chúng ta muốn quy về một mối, quả thật lời khó nói nên bất đắc dĩ mới muốn rời đi không trống không kèn như này.
Bạch Thích khẽ cười khổ một trận, nói.
Bạch y nam tử ảm đạm cười, nhìn phía Thủy Dung Dung.
- Nhị vị...!
Yêu Thiên Vương đang muốn mở miệng.
Bỗng nhiên, hai mắt Yêu Thiên Vương đột nhiên ngưng tụ, ngẩng đầu, thoáng cái nhìn về phía phương xa, trên mặt nghiêm túc vô cùng.
Mà ánh mắt của Yêu Thiên Vương, hướng thẳng về thuyền nhỏ của Thanh Long ở giữa không trung.
Nhìn thẳng vào Tiêu Phong.
Sắc mặt Tiêu Phong trầm xuống.
- Grao!
Tiểu Miêu Nhi nhất thời trừng mắt liếc.
Hai mắt Yêu Thiên Vương nhíu lại, gắt gao ngó chừng Tiểu Miêu Nhi.
- Phát hiện?
Trong mắt Tiêu Phong nhất thời hiện lên một cổ ngưng trọng.
Tiêu Phong ôm Tiểu Miêu Nhi, đứng mũi chịu sào cảm nhận được ý chí của Yêu Thiên Vương, một cổ ý chí liều lĩnh chí cực. Chỉ có một ánh mắt, nhất thời để cho Tiêu Phong đề phòng mãnh liệt.
Ánh mắt hung thế như vậy, lại so với mình kiếp trước cũng không kém là bao nhiêu? Yêu Thiên Vương?
- Grao, người nọ ngó chừng ta, ta sợ!
Tiểu Miêu Nhi dính sát vào người Tiêu Phong.
Đối diện, Yêu Thiên Vương đang nhìn Tiểu Miêu Nhi, chân mày nhăn lại thật sâu. Trong mắt một trận âm tình bất định, tò mò, không giải thích được, kinh ngạc.
- Làm sao có thể?
Yêu Thiên Vương ấp úng kinh ngạc nói.
- Vương, có chuyện gì sao?
Nhan Tử nghi ngờ nói.
Nhan Tử mặc dù cũng là hư cảnh, nhưng hai người cũng không có mẫn cảm như Yêu Thiên Vương vậy, căn bản không được cảm thụ dị thường trên người Tiểu Miêu Nhi.
Yêu Thiên Vương không để ý tới Thủy Dung Dung cứ nhìn về phương xa, nhất thời dẫn tới mọi người quay đầu lại, toàn bộ ánh mắt của toàn bộ tu hành giả đã tập trung tại phía trên thuyền nhỏ, trong chốc lát, chiếc thuyền nhỏ này của Tiêu Phong đã trở thành tiêu điểm.
- Ồ? Tiêu huynh!
Trong đám người Cự Lộc thư viện, đột nhiên truyền đến một tiếng kêu vui mừng.
Chỉ thấy ở bên trong một đám nho bào tu giả, đi ra một tu giả mập mạp, khuôn mặt vui mừng, thật giống như gặp lại lão hữu sau nhiều năm không thấy.
- Mộ Dung Phụng?
Tiêu Phong khẽ ngoài ý muốn.
- Tiêu Phong?
Sắc mặt Thủy Dung Dung trầm xuống.
- Tiêu huynh, tới nơi này, tới nơi này!
Mộ Dung Phụng kêu.
- Qua đó!
Tiêu Phong hướng về phía Thanh Long nói.
- Dạ!
- Vù!
Thuyền nhỏ xuyên qua một đám tu giả vây xem, nhanh chóng hướng nhóm người Cự Lộc thư viện quần thể đi tới.
- Hô!
Thanh Long thu hồi thuyền nhỏ, cùng Tiêu Phong nhảy xuống dưới đám nho bào tu giả.
Một bên, sắc mặt Thủy Dung Dung âm trầm nhìn về Tiêu Phong.
- Hừ!
Thủy Dung Dung hướng về phía Tiêu Phong hừ lạnh một tiếng, không để ý đến nữa.
Yêu Thiên Vương nhìn chằm chằm vào Tiểu Miêu Nhi, chân mày vẫn không có buông ra.
Sau đó
Ánh mắt Yêu Thiên Vương rời khỏi thân thể của Tiểu Miêu Nhi, nhìn thoáng qua hai phe.Cuối cùng hít sâu một cái nói:
- Hổ tộc tai ương, Cự Lộc thư viện vươn ra viện thủ, Yêu Thiên Vương khắc trong tâm khảm, nhưng là, Hổ tộc ta có con đường riêng của Hổ tộc, Cự Lộc thư viện không có khả năng cho họ những thứ mà họ muốn! Chúng ta là Yêu phải về một mối mong cô nương không gây khó dễ cho thần tử của ta.
- Thật ra ta không biết ngươi là ai ! nhưng Bạch Thích cùng hổ tộc đã nương nhờ cự lộc thư viện ta che chở trong thời gian dài, chúng ta tin tưởng giao một phương cho bọn hắn cai quản, nay rời bỏ không một lời, ngươi nói xem như vậy là sao?
Thủy Dung Dung trầm giọng nói.
- Ha ha ha, Thủy nha đầu, chim khôn biết chọn cây mà đậu, Bạch Thích là thần tử của yêu tộc, Cự Lộc thư viện ngươi tuy mạnh, nhưng cuối cùng chẳng qua là trung vị tông môn mà thôi, Hổ tộc tuy ít, nhưng chỉ cần trở thành thủ hạ dưới trướng chủ thượng ta, mới có thể danh dương thiên hạ!
Nhan Tử cười to nói.
Yêu Thiên Vương quay đầu xem một chút Nhan Tử, khóe miệng lộ ra một tia cười nhạt, nhưng trong mắt lại hiện lên đầy ngạo khí!
- Tiêu Miêu Nhi, nhớ được những lời đã nói cho ngươi lúc trước chứ? Không cần biểu lộ thân phận!
Tiêu Phong nhỏ giọng nói.
- Được!
Tiêu Miêu Nhi lập tức gật đầu.
Rất nhanh, hai người một mèo đã đến phụ cận.
Đến phụ cận mới phát hiện, nơi đây đã vây quanh mấy ngàn tu giả, cũng là tu giả đứng vây mà xem thôi.
Một đám nhìn chăm chú vào ba cái đoàn thể đang giằng co trong tràng.
Đang phía tây, mấy ngàn mãnh hổ yêu thú, một đám gầm gừ không dứt, ở phía trước bầy hổ, có ba nam tử đứng đó, cầm đầu là một trung niên nam tử mang áo bào trắng, sắc mặt lạnh nhạt, trong ánh mắt có ẩn tàng một cổ ngạo khí. Đứng phía sau là một cái lão nhân áo đỏ.
Thanh Long chân mày cau lại hỏi
- kia hẳn là Hổ Vương ? nhưng còn những đại yêu kia là sao?
Tiêu Phong gật đầu :
- đại yêu bạch y kia là Hổ Vương gọi là Yêu Thiên vương, lão giả áo đỏ kia là Nhan tử, ta có gặp qua.
Phía sau Yêu Thiên Vương và Nhan Tử, còn đứng mười thân ảnh, phần lớn Tiêu Phong cũng đã gặp qua, bởi vì trong đó có mấy người, chính là đại yêu trong Phong Yêu sơn bị Yêu Thiên Vương thu phục.
Yêu Thiên Vương cầm đầu, lạnh lùng nhìn một đoàn thể cuối cùng ở phía nam.
Một đoàn thể này, ai cũng mặc nho bào. Trợn mắt mà trừng Yêu Thiên Vương phía đối diện.
Có một người đứng đầu, đó là Thủy Dung Dung mà ngày xưa bị Tiêu Phong chọc giận mà bỏ đi! Tại Việt kinh, Mạnh Dung Dung muốn mời Dịch Thiên Hàn vào Cự Lộc thư viện, bị Tiêu Phong đánh cờ chặn lại. Là nữ nhi của Cự Lộc thư viện viện trưởng, muội muội của Thiên Lãng tiên sinh, Thủy Dung Dung!
- Bạch Thích, ngươi nói cho bọn hủ nho biết, có phải ngươi đáp ứng hay không, toàn bộ Hổ tộc theo ta đi Bắc phương, đầu nhập vào nhà chủ thượng của ta?
Nhan Tử quát lên.
- Hừ, Bạch Thích, những năm này, Cự Lộc thư viện ta đối với các ngươi cũng không hẹp hòi, năm đó Hổ tộc đại gặp tai họa, trăm tông vây giết, nhưng là Cự Lộc thư viện ta xuất lực bảo vệ Hổ tộc nhất mạch của các ngươi ở nơi này. Làm sao? Hiện tại các ngươi chuẩn bị rời đi mà một câu cũng không nói? Các ngươi như vậy là thế nào đây ?
Thủy Dung Dung quát lớn.
Sắc mặt lão giả áo vàng đứng phía sau Yêu Thiên Vương bước ra hiện lên từng nét đau khổ.
- Thủy nha đầu, Những năm này, Hổ tộc đã làm bao nhiêu chuyện cho các ngươi, đã chết bao nhiêu yêu hổ? So với ân huệ năm đó đã sớm huề nhau! Nay Vương của chúng ta xuất thế, chúng ta muốn quy về một mối, quả thật lời khó nói nên bất đắc dĩ mới muốn rời đi không trống không kèn như này.
Bạch Thích khẽ cười khổ một trận, nói.
Bạch y nam tử ảm đạm cười, nhìn phía Thủy Dung Dung.
- Nhị vị...!
Yêu Thiên Vương đang muốn mở miệng.
Bỗng nhiên, hai mắt Yêu Thiên Vương đột nhiên ngưng tụ, ngẩng đầu, thoáng cái nhìn về phía phương xa, trên mặt nghiêm túc vô cùng.
Mà ánh mắt của Yêu Thiên Vương, hướng thẳng về thuyền nhỏ của Thanh Long ở giữa không trung.
Nhìn thẳng vào Tiêu Phong.
Sắc mặt Tiêu Phong trầm xuống.
- Grao!
Tiểu Miêu Nhi nhất thời trừng mắt liếc.
Hai mắt Yêu Thiên Vương nhíu lại, gắt gao ngó chừng Tiểu Miêu Nhi.
- Phát hiện?
Trong mắt Tiêu Phong nhất thời hiện lên một cổ ngưng trọng.
Tiêu Phong ôm Tiểu Miêu Nhi, đứng mũi chịu sào cảm nhận được ý chí của Yêu Thiên Vương, một cổ ý chí liều lĩnh chí cực. Chỉ có một ánh mắt, nhất thời để cho Tiêu Phong đề phòng mãnh liệt.
Ánh mắt hung thế như vậy, lại so với mình kiếp trước cũng không kém là bao nhiêu? Yêu Thiên Vương?
- Grao, người nọ ngó chừng ta, ta sợ!
Tiểu Miêu Nhi dính sát vào người Tiêu Phong.
Đối diện, Yêu Thiên Vương đang nhìn Tiểu Miêu Nhi, chân mày nhăn lại thật sâu. Trong mắt một trận âm tình bất định, tò mò, không giải thích được, kinh ngạc.
- Làm sao có thể?
Yêu Thiên Vương ấp úng kinh ngạc nói.
- Vương, có chuyện gì sao?
Nhan Tử nghi ngờ nói.
Nhan Tử mặc dù cũng là hư cảnh, nhưng hai người cũng không có mẫn cảm như Yêu Thiên Vương vậy, căn bản không được cảm thụ dị thường trên người Tiểu Miêu Nhi.
Yêu Thiên Vương không để ý tới Thủy Dung Dung cứ nhìn về phương xa, nhất thời dẫn tới mọi người quay đầu lại, toàn bộ ánh mắt của toàn bộ tu hành giả đã tập trung tại phía trên thuyền nhỏ, trong chốc lát, chiếc thuyền nhỏ này của Tiêu Phong đã trở thành tiêu điểm.
- Ồ? Tiêu huynh!
Trong đám người Cự Lộc thư viện, đột nhiên truyền đến một tiếng kêu vui mừng.
Chỉ thấy ở bên trong một đám nho bào tu giả, đi ra một tu giả mập mạp, khuôn mặt vui mừng, thật giống như gặp lại lão hữu sau nhiều năm không thấy.
- Mộ Dung Phụng?
Tiêu Phong khẽ ngoài ý muốn.
- Tiêu Phong?
Sắc mặt Thủy Dung Dung trầm xuống.
- Tiêu huynh, tới nơi này, tới nơi này!
Mộ Dung Phụng kêu.
- Qua đó!
Tiêu Phong hướng về phía Thanh Long nói.
- Dạ!
- Vù!
Thuyền nhỏ xuyên qua một đám tu giả vây xem, nhanh chóng hướng nhóm người Cự Lộc thư viện quần thể đi tới.
- Hô!
Thanh Long thu hồi thuyền nhỏ, cùng Tiêu Phong nhảy xuống dưới đám nho bào tu giả.
Một bên, sắc mặt Thủy Dung Dung âm trầm nhìn về Tiêu Phong.
- Hừ!
Thủy Dung Dung hướng về phía Tiêu Phong hừ lạnh một tiếng, không để ý đến nữa.
Yêu Thiên Vương nhìn chằm chằm vào Tiểu Miêu Nhi, chân mày vẫn không có buông ra.
Sau đó
Ánh mắt Yêu Thiên Vương rời khỏi thân thể của Tiểu Miêu Nhi, nhìn thoáng qua hai phe.Cuối cùng hít sâu một cái nói:
- Hổ tộc tai ương, Cự Lộc thư viện vươn ra viện thủ, Yêu Thiên Vương khắc trong tâm khảm, nhưng là, Hổ tộc ta có con đường riêng của Hổ tộc, Cự Lộc thư viện không có khả năng cho họ những thứ mà họ muốn! Chúng ta là Yêu phải về một mối mong cô nương không gây khó dễ cho thần tử của ta.
- Thật ra ta không biết ngươi là ai ! nhưng Bạch Thích cùng hổ tộc đã nương nhờ cự lộc thư viện ta che chở trong thời gian dài, chúng ta tin tưởng giao một phương cho bọn hắn cai quản, nay rời bỏ không một lời, ngươi nói xem như vậy là sao?
Thủy Dung Dung trầm giọng nói.
- Ha ha ha, Thủy nha đầu, chim khôn biết chọn cây mà đậu, Bạch Thích là thần tử của yêu tộc, Cự Lộc thư viện ngươi tuy mạnh, nhưng cuối cùng chẳng qua là trung vị tông môn mà thôi, Hổ tộc tuy ít, nhưng chỉ cần trở thành thủ hạ dưới trướng chủ thượng ta, mới có thể danh dương thiên hạ!
Nhan Tử cười to nói.
Yêu Thiên Vương quay đầu xem một chút Nhan Tử, khóe miệng lộ ra một tia cười nhạt, nhưng trong mắt lại hiện lên đầy ngạo khí!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.