Chương 165: hội họp
Snake
11/08/2019
Bên Hắc Long đàm.
Năm ngàn cẩm y quân nghiêm chỉnh đội hình, Phong Đằng, Triệu Đống thì biểu tình vô cùng lo lắng mắt luôn dõi theo mọi động tĩnh phía hồ nước .
Triệu Đống trầm tư nói:
- Sao thời gian lâu đến vậy mà chưa thấy Vương trở ra ? Mong rằng chỉ là do ta quá lo lắng ! Vương sẽ vạn sự bình an đi!!!
Phong Đằng chắc chắn nói:
- Chắc chắn không có gì, vương sẽ không sao! Chúng ta ở đây đợi Vương.
Hai người nhìn nhau gật đầu kiên định, tiếp tục kiên nhẫn chờ.
Bùm!
Một góc hồ bỗng có tiếng nước dao động.
Một thanh âm non ớt tức giận nói:
- Đồ xấu xa, ta ghét nước, ngươi còn mang ta đi trong nước lâu như vậy, a a a a a a!
Triệu Đống vui mừng kêu lên:
- Vương, là vương!
Phong Đằng cũng mừng rỡ:
- Vương!
Năm ngàn tướng sĩ tỉnh táo lại, nhìn hướng Tiêu Phong chậm rãi đi lên bờ quỳ bái.
Triệu đống vui mừng nói:
- Vương, ngươi rốt cuộc trở lại
Phong Đằng hưng phấn quỳ xuống cung kính nói :
- Đệ nhất quân đoàn phục mệnh, viên mãn hoàn thành nhiệm vụ!
Đám cẩm y quân rống lên:
- Vương, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Tiêu Phong cười nói:
- Tốt! Tất cả khỏi hành lễ . Mau đứng lên .
Tiểu Miêu Nhi nghi hoặc nhìn đám người đang cung kính hành lễ với Tiêu Phong . Thuộc hạ nhiều thế này . Tên này quả không phải kẻ tầm thường đi. Nghe cách xưng hô thì là quân vương rồi . Mà hoàng đế gì mà có mười mấy tuổi miệng hôi sữa sao ? Tiểu Miêu Nhi nhìn Tiêu Phong bĩu môi.
Phong Đằng hưng phấn nói:
- Vương, chúng ta nhổ tạn gốc Nhật Nguyệt Minh Tông, tịch thu đi hết mọi thứ bên trong. Có năm trăm ngàn thượng phẩm linh thạch, còn có pháp bảo, vô số binh khí!
Tiểu Miêu Nhi bỗng nhiên mắt sáng rỡ vội vã kêu lên:
- Lưu Manh người là người có danh phận cao nhất ở đây đúng không ? Mặt lạnh áo bạc nói có linh thạch . Linh thạch ư? Linh thạch ở đâu? Ngươi nói thượng phẩm linh thạch đâu ? Ta muốn xem xem...
- A?
Phong Đằng, Triệu Đống quái dị nhìn Vật nhỏ trong lòng Tiêu Phong.
Biết nói chuyện? Hổ con mà biết nói chuyện?
Thấy Tiêu Phong gật đầu Triệu Đống liền triển khai không gian họa quyển.
Trong họa quyển từ từ lấy ra nhiều linh thạch chất đống.
Tiểu Miêu Nhi kích động gào lên:
- A, a, a!
Đầu lắc, chiếc mũ nhỏ trên đầu Hổ con chĩa hướng núi linh thạch lấp lánh hút đến.
Tiểu Miêu Nhi la lên:
- Thu, thu, thu!
Vù vù vù!
Thật nhiều linh thạch nhanh chóng bay hướng chiếc mũ, quái dị là lúc tới gần thì chúng biến nhỏ đi lập tức bị hút vào bên trong.
Triệu Đống biến sắc mặt kêu lên :
- Mau dừng tay !
Miệng hô tay liền vội giật lại họa quyển thu lại linh thạch vào trong .
Bùm!
Linh thạch rơi đầy đất nhưng rất nhanh bị mũ nhỏ hút vào, chớp mắt trong không gian họa quyển chỉ còn lại hơn một nửa
Triệu Đống biểu tình đau lòng nhìn Tiêu Phong.
Tiểu Miêu Nhi đội Mũ nhỏ lại trên đầu. Từ trong mũ lấy ra một viên thượng phẩm linh thạch vì viên thượng phẩm linh thạch khá to nên Tiểu Miêu Nhi phải lấy cả bốn chân ôm nó, tiếp đến trước bao nhiêu con mắt đang nhìn mình há mồm gặm.
- Răng rắc rắc rắc.
Tiểu Miêu Nhi giống như gặm cơm cháy, rất nhanh ăn sạch một khối thượng phẩm linh thạch.
Tiểu Miêu Nhi ăn xong thượng phẩm linh thạch, lại lấy ra một viên từ trong Mũ nhỏ, lại hưng phấn gặm.
Phong Đằng, Triệu Đống cùng Năm ngàn tướng sĩ biểu tình mờ mịt, tình huống gì đây? Tiêu Phong bất ngờ nhìn Tiểu Miêu Nhi nó ăn linh thạch?
Năm ngàn cẩm y quân nghiêm chỉnh đội hình, Phong Đằng, Triệu Đống thì biểu tình vô cùng lo lắng mắt luôn dõi theo mọi động tĩnh phía hồ nước .
Triệu Đống trầm tư nói:
- Sao thời gian lâu đến vậy mà chưa thấy Vương trở ra ? Mong rằng chỉ là do ta quá lo lắng ! Vương sẽ vạn sự bình an đi!!!
Phong Đằng chắc chắn nói:
- Chắc chắn không có gì, vương sẽ không sao! Chúng ta ở đây đợi Vương.
Hai người nhìn nhau gật đầu kiên định, tiếp tục kiên nhẫn chờ.
Bùm!
Một góc hồ bỗng có tiếng nước dao động.
Một thanh âm non ớt tức giận nói:
- Đồ xấu xa, ta ghét nước, ngươi còn mang ta đi trong nước lâu như vậy, a a a a a a!
Triệu Đống vui mừng kêu lên:
- Vương, là vương!
Phong Đằng cũng mừng rỡ:
- Vương!
Năm ngàn tướng sĩ tỉnh táo lại, nhìn hướng Tiêu Phong chậm rãi đi lên bờ quỳ bái.
Triệu đống vui mừng nói:
- Vương, ngươi rốt cuộc trở lại
Phong Đằng hưng phấn quỳ xuống cung kính nói :
- Đệ nhất quân đoàn phục mệnh, viên mãn hoàn thành nhiệm vụ!
Đám cẩm y quân rống lên:
- Vương, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Tiêu Phong cười nói:
- Tốt! Tất cả khỏi hành lễ . Mau đứng lên .
Tiểu Miêu Nhi nghi hoặc nhìn đám người đang cung kính hành lễ với Tiêu Phong . Thuộc hạ nhiều thế này . Tên này quả không phải kẻ tầm thường đi. Nghe cách xưng hô thì là quân vương rồi . Mà hoàng đế gì mà có mười mấy tuổi miệng hôi sữa sao ? Tiểu Miêu Nhi nhìn Tiêu Phong bĩu môi.
Phong Đằng hưng phấn nói:
- Vương, chúng ta nhổ tạn gốc Nhật Nguyệt Minh Tông, tịch thu đi hết mọi thứ bên trong. Có năm trăm ngàn thượng phẩm linh thạch, còn có pháp bảo, vô số binh khí!
Tiểu Miêu Nhi bỗng nhiên mắt sáng rỡ vội vã kêu lên:
- Lưu Manh người là người có danh phận cao nhất ở đây đúng không ? Mặt lạnh áo bạc nói có linh thạch . Linh thạch ư? Linh thạch ở đâu? Ngươi nói thượng phẩm linh thạch đâu ? Ta muốn xem xem...
- A?
Phong Đằng, Triệu Đống quái dị nhìn Vật nhỏ trong lòng Tiêu Phong.
Biết nói chuyện? Hổ con mà biết nói chuyện?
Thấy Tiêu Phong gật đầu Triệu Đống liền triển khai không gian họa quyển.
Trong họa quyển từ từ lấy ra nhiều linh thạch chất đống.
Tiểu Miêu Nhi kích động gào lên:
- A, a, a!
Đầu lắc, chiếc mũ nhỏ trên đầu Hổ con chĩa hướng núi linh thạch lấp lánh hút đến.
Tiểu Miêu Nhi la lên:
- Thu, thu, thu!
Vù vù vù!
Thật nhiều linh thạch nhanh chóng bay hướng chiếc mũ, quái dị là lúc tới gần thì chúng biến nhỏ đi lập tức bị hút vào bên trong.
Triệu Đống biến sắc mặt kêu lên :
- Mau dừng tay !
Miệng hô tay liền vội giật lại họa quyển thu lại linh thạch vào trong .
Bùm!
Linh thạch rơi đầy đất nhưng rất nhanh bị mũ nhỏ hút vào, chớp mắt trong không gian họa quyển chỉ còn lại hơn một nửa
Triệu Đống biểu tình đau lòng nhìn Tiêu Phong.
Tiểu Miêu Nhi đội Mũ nhỏ lại trên đầu. Từ trong mũ lấy ra một viên thượng phẩm linh thạch vì viên thượng phẩm linh thạch khá to nên Tiểu Miêu Nhi phải lấy cả bốn chân ôm nó, tiếp đến trước bao nhiêu con mắt đang nhìn mình há mồm gặm.
- Răng rắc rắc rắc.
Tiểu Miêu Nhi giống như gặm cơm cháy, rất nhanh ăn sạch một khối thượng phẩm linh thạch.
Tiểu Miêu Nhi ăn xong thượng phẩm linh thạch, lại lấy ra một viên từ trong Mũ nhỏ, lại hưng phấn gặm.
Phong Đằng, Triệu Đống cùng Năm ngàn tướng sĩ biểu tình mờ mịt, tình huống gì đây? Tiêu Phong bất ngờ nhìn Tiểu Miêu Nhi nó ăn linh thạch?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.