Bí Mật Thiên Địa

Chương 166: Trở về Đại Thiên Tông

Snake

11/08/2019

Triệu Đống với cùng ngạc nhiên cổ quái nhìn hổ con:

- Vương, cái này... Cái này...

Tiêu Phong Với phản ứng của Triệu Đống cũng không quá ngạc nhiên liền giải thích .

- Nó là một con hổ, tên gọi Tiểu Miêu Nhi.

- Hổ?

Năm ngàn tướng sĩ biểu tình mờ mịt.

Tiêu Phong cười nói:

- Sau này nó đi theo ta, sau này cất linh thạch kỹ chút.

- Vâng.. Thưa Vâng....

Triệu Đống vẫn chưa tỉnh táo lại lắp bắp nói.

Tiểu Miêu Nhi nằm trên vai Tiêu Phong cắn thượng phẩm linh thạch, bĩu môi nói:

- Hừ! Đồ keo kiệt!

Tiêu Phong đưa cuộn công pháp hướng Phong Đằng nói:

- Phong Đằng, hãy chăm chỉ tu luyện bộ công pháp thiên cấp Thương Tâm quyết này.

Phong Đằng biểu tình vui sướng cung kính nhận lấy và nói:

- Tạ chủ long ân

Tiêu Phong hải lỏng mỉm cười nói:

- Tất cả nghỉ ngơi giây lát sau đó chính đốn toàn quân, chờ ta thay y phục xong thì quay về Đại Thiên Tông.

- Tuân lệnh!

Tiêu Phong tiến vào lều nghỉ ngơi, Tiểu Miêu Nhi vẫn cuốn quýt bên cạnh.

Khi chỉ có riêng nó và Tiêu Phong nó mới thì thầm nói :

- Lưu manh ! Ta có chuyện này muốn nói với ngươi .

Tiêu Phong nhìn nó, ý như cứ nói. Tiểu Miêu Nhi có chút bí hiểm thì thầm.

- Ta phát hiện ra khi thu linh thạch vào trong mũ nhỏ của ta có rất nhiều thứ. Đặc biệt có một cái quan tài làm ta rất khó chịu. Có thể vứt ra không ?

Tiêu Phong trợn mắt ngạc nhiên hỏi :



- quan tài ??? Có thể cho ta xem?

Tiểu Miêu Nhi liền tháo mũ mở ra chỉ cho Tiêu Phong. Trong mũ mơ hồ là một không gia lưu trữ. Có điều đập vào mắt Tiêu Phong chính là táng thiên đồng quan bị thu nhỏ đang trôi nơ lửng trong đó. Tiêu Phong dứt khoát nói :

- không được ! Ngươi lại dám hớt tay trên đồ của Quang Mình Thánh Tử. Mang nó vứt ra ngoài ta với ngươi coi như song đi. Vả lại nó còn liên quan đến lai lịch của ngươi. Đợi đến chỗ an toàn mang ra ta cùng ngươi xem sét.

Tiểu Miêu Nhi đôi mắt mờ mịt nhìn Tiêu Phong :

- Lại lịch của ta sao ? Vậy được. Ta chỉ cảm thấy có chút không ưa mỗi khi lấy đồ ăn lại nhìn thấy nó mà thôi.

Tiêu Phong cũng không đáp lời nó . Trong lòng cũng quá mức dậy sóng. Không ngờ cái mũ nhỏ lại thần bí vậy. Có thời gian nhất định phải nghiên cứu một phen.hình ảnh Hạ Hầu Ân thoáng hiện ra . Có vật hắn cần trong tay. Nhất định sẽ có cách quy phục hắn . Nghĩ đến tâm tình Tiêu Phong lại vui lên một chút.

sau một hồi chuẩn bị liền hạ lệnh dẫn đại quân chậm rãi ra khỏi rừng núi thẳng hướng

Đại Thiên Tông tiến về, vì thực lực quân đoàn đã được tang cao nên rất nhanh đã đến nơ

- Tiêu Phong Huyết Ma, lại là một Huyết Ma Nha!

- Nghe nói chưa? Tiêu Phong ở trong Phong Yêu sơn trong một đêm giết sáu ngàn đệ tử Nhật Nguyệt Minh Tông chết khô không còn giọt máu!

- Một người, chỉ một mình hắn! Quái vật aa..

- Nghe nói đội quân của Tiêu Phong ở Thiên phong cũng nhổ tạn gốc Nhật Nguyệt Minh Tông.

- Quả nhiên không hổ danh là Phong chủ trẻ nhất trong lịch sử của tong.

............

.........

...

Thật nhiều đệ tử Đại thiên tông đi ra trông ngóng, giờ phút này so với lần trước nghênh tiếp căn bản là khái niệm khác nhau hoàn toàn. Lần trước không ai chú trọng nhóm người này, giờ thì rất nhiều đệ tử lộ vẻ sùng bái, nể phục.



Đại Thiên tông, Đại Thiên điện.

Chu Thái Thiên, Đỗ Tam Thanh, cùng phong chủ bốn phong đứng chờ sẵn.

Phong chủ Huyền phong,Chu Thiên Vũ kinh ngạc nhìn Tiêu Phong:

- Tinh cảnh ngũ trọng? Ngươi đột phá ??

Không lâu trước kia Tiêu Phong mới chỉ là Tinh cảnh nhị trọng đi?

Tiêu Phong cười nói:

- Ở Phong Yêu sơn mạch có chút kỳ ngộ nhỏ.



Cao Bất Phàm cảm thán cười nói:

- Kỳ ngộ nhỏ? Ngươi giết nhiều người như vậy mà còn nhỏ sao?

Mạc Vô Hối thản nhiên nói:

- Nhật Nguyệt Minh Tông và Đại Thiên tông vốn có thù, giết thì cứ giết.

Dù giọng điệu của Mạc Vô Hối lạnh nhạt nhưng không khó nghe ra nàng hận Nhật Nguyệt Minh tông vô cùng.

Tiêu Phong nhìn Chu Thái Thiên và Đỗ Tam Thanh hỏi:

- Chưởng môn, các ngươi khỏe hơn chưa?

Chu Thái Thiên cười nói:

- Ta sắp lành rồi, Đỗ Tam Thanh mới tỉnh lại, pahir qua một đoạn thời gian mới hồi phục.

Đỗ Tam Thanh nghiêm túc nói:

- Lần này ở Phong Yêu sơn thật may có ngươi cứu giúp. đa tạ ngươi Tiêu Phong. Đỗ Tam Thanh ta vĩnh viện nợ ngươi nhân tình này nguyên sau này chỉ cần ngươi lên tiếng cần giúp đỡ, có chết cũng không chối từ.

Đoạn Tam Thuật vốn không có thuốc cứu chữa, không ngờ nhờ Tiêu Phong gã có thể tìm được đường sống trong chỗ chết.

Tiêu Phong mỉm cười nói:

- Không cần khách sáo như vậy ! chúng ta vốn cũng xem như người một nhà. Chúc mừng ngươi tai qua nạn khỏi.

Chu Thái Thiên cũng vui vẻ cười theo rồi hướng Tiêu Phong hỏi:

- thật sự là quá may mắn đi ! Tiếp theo Thiên phong của ngươi có ý định gì không? Tiếp tục ra ngoài rèn luyện sao?

Tiêu Phong lắc đầu, mỉm cười nói:

- Đây là nguyên nhân ta đến tìm ngươi.

- A?

Tiêu Phong hỏi:

- ở Vô Ưu thành nghe nói có Đại Thiên Tông ta góp hần?

Mọi người khó hiểu hỏi:

- Vô Ưu thành?

Chu Thái Thiên gật đầu, nói:

- Đúng vậy. Lúc trước lục đại tông môn chúng ta cùng nhau mở ra một thành tu giả, cùng nhau quản lý Vô Ưu thành, chia lục điện. Đại Thiên Tông chiếm cứ Đại Hà điện ở Vô Ưu thành, mỗi năm thu nhập thuế trong thành chia súa phần, Đại Thiên Tông chiếm một phần.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bí Mật Thiên Địa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook