Chương 192: lấy thiên phạt ra thị uy
Snake
12/08/2019
Ầm ầm…
Bên ngoài Ngự Yêu Tông, bầu trời đột nhiên nổi trận kiếp vân cuồn cuộn, tiếng sấm vờn quanh, một cỗ thiên uy cực lớn áp bách xuống.
Vô số yêu thú trong Ngự Yêu Tông kinh khủng nằm bò trên mặt đất, chúng đệ tử càng kinh hãi không hiểu nổi.
- Thiên phạt? Là thiên phạt như ngày đó tại Vô Ưu Thành?
- Đó là? Tiêu Phong? Tiêu Phong ở bên đó, là do Tiêu Phong đưa tới!
Mọi người kinh ngạc nhìn về phía xa xa.
- Tiêu Phong? Nhi tử này Tiêu Phong được sinh ra thế nào?
Mục Vương lộ ra một tia cười khổ.
…
- gào gào!
Trong rừng, tiếng Tiểu Miêu Nhi kêu vang tận trời.
- Đại lưu manh, cổ họng ta khô cả rồi, không nên chải nữa, gào gào!
Tiểu Miêu Nhi oán giận kêu lên.
Tiêu Phong nở nụ cười , cười đến rất vui vẻ.
Sắc mặt Tử Tử ửng đỏ, đoạt lấy chiếc lược trong tay Tiêu Phong, lập tức đứng qua một bên.
- gào !
Ầm ầm!
Thiên phạt kiếp vân, chậm rãi thối lui.
- Tiểu Miêu Nhi, lúc trước trong Ngự Yêu Tông, ta thấy lão hổ kia có vẻ rất sợ ngươi?
Tiêu Phong hiếu kỳ nói.
- Đó là tự nhiên, ta chính là vua của vạn hổ! Toàn bộ lão hổ đều phải bái ta là lão đại!
Tiểu Miêu Nhi nhất thời đắc ý nói.
- Ngươi không sợ chúng nó nuốt ngươi, luyện hóa huyết mạch ngươi để tăng huyết mạch bản thân chúng?
Tiêu Phong cười nói.
- Ách? Nghe ra cũng có vẻ nguy hiểm!
Tiểu Miêu Nhi nhất thời biến sắc.
- Lần sau nhớ cẩn thận, có điều ngươi yên tâm, sau này ta sẽ tìm rất nhiều lão hổ nghe lời cho ngươi điều khiển!
Tiêu Phong cười nói.
- grao groa, đại lưu manh quả nhiên là người tốt!
Tiểu Miêu Nhi lập tức nhảy đến cọ người vào Tiêu Phong lấy lòng.
- Xì!
Tử Tử đứng một bên nhìn bộ dáng của Tiểu Miêu Nhi, không tránh khỏi buồn cười.
Xa xa, Triệu Đống, Chu Thái Thiên rất nhanh qua đây.
- Thiên phạt? Tử Tử, ngươi thực… Thực… Thực… Lợi hại!
Sắc mặt Chu Thái Thiên hiện vẻ chấn động.
Kiếp vân mới vừa rồi kinh khủng cỡ nào? Triệu Đống có thể không có khái niệm, nhưng Chu Thái Thiên thì minh bạch được, kiếp vân kia, không nói chính mình, dù là Hư Cảnh bình thường, khẳng định cũng phải xong đời.
Chu Thái Thiên kinh ngạc nhìn Tử Tử, lập tức lựa chọn cách xa một chút.
- Vương, tất cả đã nói xong cả rồi chứ?
Triệu Đống lập cúi người nói.
Tiêu Phong đưa ra một quyển trục màu vàng trong tay, cười nói:
- Có ký tên của ba Thần Cảnh bên Ngự Yêu Tông, mọi việc đã xong.
- Ta nhìn xem!
Chu Thái Thiên tiếp nhận, nhìn qua một chút.
- Minh ước? Thứ đồ chơi này hữu dụng sao?
Chu Thái Thiên nhíu mày nói.
- Hiện tại Mục Vương khẳng định còn do dự, quá vài ngày nữa, hắn sẽ suy nghĩ cẩn thận tất cả, đến lúc đó sẽ tìm tới chúng ta. Huống hồ, vừa rồi Tử Tử và Tiểu Miêu Nhi cũng đã mệt sức, hôm nay thiên phạt vừa hiện, Mục Vương càng thêm không rõ được nội tình của chúng ta, đại sự cũng định rồi!
Tiêu Phong thỏa mãn nói.
- Thực sự?
Chu Thái Thiên có chút sợ hãi than.
- Yên tâm đi, tất cả đều ổn thỏa rồi, kế tiếp, chính là xử lý Tam U Tông thế nào thôi.
Tiêu Phong mỉm cười.
- Đi, ta lưu lại hỗ trợ ngươi, ha ha!
Chu Thái Thiên thư sướng nói.
Vô Ưu Thành! Thượng U Điện!
Tông chủ Thượng U Tông nhìn mấy người đệ tử đứng trước mặt.
- Xử lý thế nào rồi?
Tông chủ Thượng U Tông hỏi.
- Phụ thân, nguyên bản đệ tử phụ trách thống kê sản nghiệp của Nhật Nguyệt Minh Tông, những sản nghiệp này đều bị chúng ta lục lọi nắm giữ, chỉ cần thu thập hết, đến lúc đó cho dù mở ra chia đều, chúng ta cũng coi như nuốt vào hơn phân nữa sản nghiệp Nhật Nguyệt Minh Tông rồi! Hơn nữa, ai cũng không nói được gì!
Một gã nam tử cười nói.
- Thượng Ân, ngươi trưởng thành rồi!
Tông chủ Thượng U Tông cười nói.
- Đều do công dạy dỗ của phụ thân!
Nam tử kia cung kính nói.
- Có điều, phụ thân, vừa rồi tông chủ Hạ U Tông và thành chủ đều phái người tới thúc dục. Hỏi chúng ta khi nào bắt đầu phân chi sản nghiệp Nhật Nguyệt Minh Tông?
Thượng Ân nghi hoặc nói.
- Hừ, bọn họ không chờ được nữa rồi? Tiêu Phong, Mục Vương tới hỏi còn nghe được, bọn họ tới làm gì? Đến lúc đó cũng không phải không cho bọn hắn!
Tông chủ Thượng U Tông trầm giọng nói.
- Phụ thân, vậy cấp cho họ bao nhiêu?
Thượng Ân nhíu mày nói.
Tông chủ Thượng U Tông hơi trầm mặc suy nghĩ một trận, nói:
- Đến lúc đó rồi nói.
- Vâng!
Bên ngoài Ngự Yêu Tông, bầu trời đột nhiên nổi trận kiếp vân cuồn cuộn, tiếng sấm vờn quanh, một cỗ thiên uy cực lớn áp bách xuống.
Vô số yêu thú trong Ngự Yêu Tông kinh khủng nằm bò trên mặt đất, chúng đệ tử càng kinh hãi không hiểu nổi.
- Thiên phạt? Là thiên phạt như ngày đó tại Vô Ưu Thành?
- Đó là? Tiêu Phong? Tiêu Phong ở bên đó, là do Tiêu Phong đưa tới!
Mọi người kinh ngạc nhìn về phía xa xa.
- Tiêu Phong? Nhi tử này Tiêu Phong được sinh ra thế nào?
Mục Vương lộ ra một tia cười khổ.
…
- gào gào!
Trong rừng, tiếng Tiểu Miêu Nhi kêu vang tận trời.
- Đại lưu manh, cổ họng ta khô cả rồi, không nên chải nữa, gào gào!
Tiểu Miêu Nhi oán giận kêu lên.
Tiêu Phong nở nụ cười , cười đến rất vui vẻ.
Sắc mặt Tử Tử ửng đỏ, đoạt lấy chiếc lược trong tay Tiêu Phong, lập tức đứng qua một bên.
- gào !
Ầm ầm!
Thiên phạt kiếp vân, chậm rãi thối lui.
- Tiểu Miêu Nhi, lúc trước trong Ngự Yêu Tông, ta thấy lão hổ kia có vẻ rất sợ ngươi?
Tiêu Phong hiếu kỳ nói.
- Đó là tự nhiên, ta chính là vua của vạn hổ! Toàn bộ lão hổ đều phải bái ta là lão đại!
Tiểu Miêu Nhi nhất thời đắc ý nói.
- Ngươi không sợ chúng nó nuốt ngươi, luyện hóa huyết mạch ngươi để tăng huyết mạch bản thân chúng?
Tiêu Phong cười nói.
- Ách? Nghe ra cũng có vẻ nguy hiểm!
Tiểu Miêu Nhi nhất thời biến sắc.
- Lần sau nhớ cẩn thận, có điều ngươi yên tâm, sau này ta sẽ tìm rất nhiều lão hổ nghe lời cho ngươi điều khiển!
Tiêu Phong cười nói.
- grao groa, đại lưu manh quả nhiên là người tốt!
Tiểu Miêu Nhi lập tức nhảy đến cọ người vào Tiêu Phong lấy lòng.
- Xì!
Tử Tử đứng một bên nhìn bộ dáng của Tiểu Miêu Nhi, không tránh khỏi buồn cười.
Xa xa, Triệu Đống, Chu Thái Thiên rất nhanh qua đây.
- Thiên phạt? Tử Tử, ngươi thực… Thực… Thực… Lợi hại!
Sắc mặt Chu Thái Thiên hiện vẻ chấn động.
Kiếp vân mới vừa rồi kinh khủng cỡ nào? Triệu Đống có thể không có khái niệm, nhưng Chu Thái Thiên thì minh bạch được, kiếp vân kia, không nói chính mình, dù là Hư Cảnh bình thường, khẳng định cũng phải xong đời.
Chu Thái Thiên kinh ngạc nhìn Tử Tử, lập tức lựa chọn cách xa một chút.
- Vương, tất cả đã nói xong cả rồi chứ?
Triệu Đống lập cúi người nói.
Tiêu Phong đưa ra một quyển trục màu vàng trong tay, cười nói:
- Có ký tên của ba Thần Cảnh bên Ngự Yêu Tông, mọi việc đã xong.
- Ta nhìn xem!
Chu Thái Thiên tiếp nhận, nhìn qua một chút.
- Minh ước? Thứ đồ chơi này hữu dụng sao?
Chu Thái Thiên nhíu mày nói.
- Hiện tại Mục Vương khẳng định còn do dự, quá vài ngày nữa, hắn sẽ suy nghĩ cẩn thận tất cả, đến lúc đó sẽ tìm tới chúng ta. Huống hồ, vừa rồi Tử Tử và Tiểu Miêu Nhi cũng đã mệt sức, hôm nay thiên phạt vừa hiện, Mục Vương càng thêm không rõ được nội tình của chúng ta, đại sự cũng định rồi!
Tiêu Phong thỏa mãn nói.
- Thực sự?
Chu Thái Thiên có chút sợ hãi than.
- Yên tâm đi, tất cả đều ổn thỏa rồi, kế tiếp, chính là xử lý Tam U Tông thế nào thôi.
Tiêu Phong mỉm cười.
- Đi, ta lưu lại hỗ trợ ngươi, ha ha!
Chu Thái Thiên thư sướng nói.
Vô Ưu Thành! Thượng U Điện!
Tông chủ Thượng U Tông nhìn mấy người đệ tử đứng trước mặt.
- Xử lý thế nào rồi?
Tông chủ Thượng U Tông hỏi.
- Phụ thân, nguyên bản đệ tử phụ trách thống kê sản nghiệp của Nhật Nguyệt Minh Tông, những sản nghiệp này đều bị chúng ta lục lọi nắm giữ, chỉ cần thu thập hết, đến lúc đó cho dù mở ra chia đều, chúng ta cũng coi như nuốt vào hơn phân nữa sản nghiệp Nhật Nguyệt Minh Tông rồi! Hơn nữa, ai cũng không nói được gì!
Một gã nam tử cười nói.
- Thượng Ân, ngươi trưởng thành rồi!
Tông chủ Thượng U Tông cười nói.
- Đều do công dạy dỗ của phụ thân!
Nam tử kia cung kính nói.
- Có điều, phụ thân, vừa rồi tông chủ Hạ U Tông và thành chủ đều phái người tới thúc dục. Hỏi chúng ta khi nào bắt đầu phân chi sản nghiệp Nhật Nguyệt Minh Tông?
Thượng Ân nghi hoặc nói.
- Hừ, bọn họ không chờ được nữa rồi? Tiêu Phong, Mục Vương tới hỏi còn nghe được, bọn họ tới làm gì? Đến lúc đó cũng không phải không cho bọn hắn!
Tông chủ Thượng U Tông trầm giọng nói.
- Phụ thân, vậy cấp cho họ bao nhiêu?
Thượng Ân nhíu mày nói.
Tông chủ Thượng U Tông hơi trầm mặc suy nghĩ một trận, nói:
- Đến lúc đó rồi nói.
- Vâng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.