Chương 277: ngươi mới 18 tuổi phải không ?
Snake
14/08/2019
Phía bên nhóm người Tiêu Phong
- Tiêu huynh, mới vừa rồi, rốt cuộc các ngươi xảy ra chuyện gì?
Mộ Dung Phụng vẻ mặt hèn mọn hỏi.
- Không có phát sinh cái gì!
Tiêu Phong lắc đầu.
- grao, ta biết!
Tiểu Miêu Nhi nhất thời đắc ý nói.
- A? Kia Tiểu Miêu Nhi ngươi nói xem!
Mộ Dung Phụng nhất thời hưng phấn nói.
- Có cực phẩm linh thạch ta sẽ nói cho ngươi biết!
Tiểu Miêu Nhi nghiêng nghiêng đầu , trong mắt loé lên một tia rảnh mãnh nói.
- A, tốt, tốt!
Mộ Dung Phụng nhanh chóng lấy ra cực phẩm linh thạch.
- Grao!
Tiểu Miêu Nhi lòng kêu lên.
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Mộ Dung Phụng hỏi.
- Lúc ấy y phục hai người bọn họ cũng trống trơn rồi, sau đó Thủy Dung Dung bảo Tiêu Phong là Lưu Manh!
Tiểu Miêu Nhi nhất thời kêu lên.
- A?
Mộ Dung Phụng nhất thời sáng lên.
- Tiểu Miêu Nhi, đừng nói mò!
Tiêu Phong nhất thời cau mày mắng .
- Không có sao? Chính ta còn an ủi nàng ấy khỏi khóc!
Mộ Dung Phụng kêu lên.
- nàng khóc sao ? vậy thì….
- A?
Mộ Dung Phụng sùng kính nhìn về phía Tiêu Phong.
- Tiểu Miêu Nhi không được Càn quấy! Nói bậy cái gì thế!
Tiêu Phong có chút nhức đầu. Con hổ nhỏ này cái gì không giỏi chỉ có cái miệng giỏi nói mấy lời nghịch ngợm.
…
Nhóm mấy người Tiêu Phong bỗng nhiên dừng lại, nhìn về phía trước mắt một ngọn thành trì lớn, thành trì vây quanh một sơn mạch mà xây lên, chạy dài mãi, nhìn không thấy điểm đầu.
Trong thành, đại lượng phù đảo vờn quanh, nhìn giống như tiên cảnh.
Bị vây trong sơn mạch, vô số hạo nhiên chính khí lóng lánh phát ra, làm cho sơn mạch trở nên trang nghiêm túc mục vô cùng.
Trên bầu trời, một đám mây màu vàng khổng lồ chí cực, bao trùm cả thành trì.
Đám mây màu vàng thật dầy, cuồn cuộn sôi trào, lại phóng ra kim quang chói mắt.
Trên mây vàng, có năm chùm mây với hình dáng Kim Long, bò lên trên mây vàng, nhìn thật hùng vĩ đồ sộ vô cùng.
Thanh Long nói.
- Đây chính là Cự Lộc thành!
Mộ Dung Phụng đắc ý nói
- Đồ sộ không, Kim Vân kia chính là Số mệnh biển mây, phía trên có năm con Số Mệnh Kim Long. Cự Lộc thành này, chính là Đại Thành trì lớn nhất thiên hạ, kinh nghiệm năm vạn năm, nội tình hùng hậu chí cực!
Trong mắt Tiêu Phong hiện lên một tia sáng
- Số mệnh biển mây
Mộ Dung Phụng nhìn về phía Tiêu Phong.
- Đúng rồi, mới vừa nói đến chỗ nào rồi? Ngươi nói là muốn tham gia Thiên Thụ đại hội?
Tiêu Phong gật đầu.
- Không sai!
Mộ Dung Phụng ánh mắt sáng lên nói.
- Ha ha ha, một lần trước, cha ngươi tự mình dẫn đến, Huyết Ma vừa ra, ai dám tranh phong, lần này, ngươi cũng muốn tham gia, lại muốn tranh Thiên Sách?
- Không!
Tiêu Phong lắc đầu.
- A?
- Lần này, ta muốn tranh giành Phong Thần Sách!
Trong mắt Tiêu Phong hiện lên một tia kiên định.
- Cái gì? Phong, Phong Thần Sách?
Mộ Dung Phụng kinh ngạc nói.
- Phong Thần Sách mà thôi, ngươi khẩn trương cái gì?
Tiểu Miêu Nhi trợn mắt một cái.
Sắc mặt Mộ Dung Phụng đầy vẻ cổ quái nói:
- Tiêu gia các ngươi thật đúng là năng nhân bối xuất a! Năm đó, Cha ngươi đã đủ kinh thế hãi tục rồi, lấy Thần cảnh chi năng, cùng một đám hư cảnh tranh đoạt Thiên Sách, cuối cùng còn thắng! Ngươi lại còn muốn hơn, chưa có đạt đến thần cảnh còn muốn tranh đoạt Phong Thần Sách?
Tiêu Phong cười nói.
- Làm sao? Chẳng lẽ hiện tại, quy củ tranh đoạt Phong Thần Sách không đật thần cảnh thì không được phép tranh đoạt?
- Không phải vậy ! chẳng qua là, đến lúc đó ngươi muốn độc chiến quần nho ngươi phải có thực lực mạnh mẽ, mà ngươi mới mười tám tuổi phải không?
Mộ Dung Phụng Phái nhìn Tiêu Phong như nhìn một tên quái vật.
Tiêu Phong khẽ mỉm cười xác nhận.
- Tiêu huynh, mới vừa rồi, rốt cuộc các ngươi xảy ra chuyện gì?
Mộ Dung Phụng vẻ mặt hèn mọn hỏi.
- Không có phát sinh cái gì!
Tiêu Phong lắc đầu.
- grao, ta biết!
Tiểu Miêu Nhi nhất thời đắc ý nói.
- A? Kia Tiểu Miêu Nhi ngươi nói xem!
Mộ Dung Phụng nhất thời hưng phấn nói.
- Có cực phẩm linh thạch ta sẽ nói cho ngươi biết!
Tiểu Miêu Nhi nghiêng nghiêng đầu , trong mắt loé lên một tia rảnh mãnh nói.
- A, tốt, tốt!
Mộ Dung Phụng nhanh chóng lấy ra cực phẩm linh thạch.
- Grao!
Tiểu Miêu Nhi lòng kêu lên.
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Mộ Dung Phụng hỏi.
- Lúc ấy y phục hai người bọn họ cũng trống trơn rồi, sau đó Thủy Dung Dung bảo Tiêu Phong là Lưu Manh!
Tiểu Miêu Nhi nhất thời kêu lên.
- A?
Mộ Dung Phụng nhất thời sáng lên.
- Tiểu Miêu Nhi, đừng nói mò!
Tiêu Phong nhất thời cau mày mắng .
- Không có sao? Chính ta còn an ủi nàng ấy khỏi khóc!
Mộ Dung Phụng kêu lên.
- nàng khóc sao ? vậy thì….
- A?
Mộ Dung Phụng sùng kính nhìn về phía Tiêu Phong.
- Tiểu Miêu Nhi không được Càn quấy! Nói bậy cái gì thế!
Tiêu Phong có chút nhức đầu. Con hổ nhỏ này cái gì không giỏi chỉ có cái miệng giỏi nói mấy lời nghịch ngợm.
…
Nhóm mấy người Tiêu Phong bỗng nhiên dừng lại, nhìn về phía trước mắt một ngọn thành trì lớn, thành trì vây quanh một sơn mạch mà xây lên, chạy dài mãi, nhìn không thấy điểm đầu.
Trong thành, đại lượng phù đảo vờn quanh, nhìn giống như tiên cảnh.
Bị vây trong sơn mạch, vô số hạo nhiên chính khí lóng lánh phát ra, làm cho sơn mạch trở nên trang nghiêm túc mục vô cùng.
Trên bầu trời, một đám mây màu vàng khổng lồ chí cực, bao trùm cả thành trì.
Đám mây màu vàng thật dầy, cuồn cuộn sôi trào, lại phóng ra kim quang chói mắt.
Trên mây vàng, có năm chùm mây với hình dáng Kim Long, bò lên trên mây vàng, nhìn thật hùng vĩ đồ sộ vô cùng.
Thanh Long nói.
- Đây chính là Cự Lộc thành!
Mộ Dung Phụng đắc ý nói
- Đồ sộ không, Kim Vân kia chính là Số mệnh biển mây, phía trên có năm con Số Mệnh Kim Long. Cự Lộc thành này, chính là Đại Thành trì lớn nhất thiên hạ, kinh nghiệm năm vạn năm, nội tình hùng hậu chí cực!
Trong mắt Tiêu Phong hiện lên một tia sáng
- Số mệnh biển mây
Mộ Dung Phụng nhìn về phía Tiêu Phong.
- Đúng rồi, mới vừa nói đến chỗ nào rồi? Ngươi nói là muốn tham gia Thiên Thụ đại hội?
Tiêu Phong gật đầu.
- Không sai!
Mộ Dung Phụng ánh mắt sáng lên nói.
- Ha ha ha, một lần trước, cha ngươi tự mình dẫn đến, Huyết Ma vừa ra, ai dám tranh phong, lần này, ngươi cũng muốn tham gia, lại muốn tranh Thiên Sách?
- Không!
Tiêu Phong lắc đầu.
- A?
- Lần này, ta muốn tranh giành Phong Thần Sách!
Trong mắt Tiêu Phong hiện lên một tia kiên định.
- Cái gì? Phong, Phong Thần Sách?
Mộ Dung Phụng kinh ngạc nói.
- Phong Thần Sách mà thôi, ngươi khẩn trương cái gì?
Tiểu Miêu Nhi trợn mắt một cái.
Sắc mặt Mộ Dung Phụng đầy vẻ cổ quái nói:
- Tiêu gia các ngươi thật đúng là năng nhân bối xuất a! Năm đó, Cha ngươi đã đủ kinh thế hãi tục rồi, lấy Thần cảnh chi năng, cùng một đám hư cảnh tranh đoạt Thiên Sách, cuối cùng còn thắng! Ngươi lại còn muốn hơn, chưa có đạt đến thần cảnh còn muốn tranh đoạt Phong Thần Sách?
Tiêu Phong cười nói.
- Làm sao? Chẳng lẽ hiện tại, quy củ tranh đoạt Phong Thần Sách không đật thần cảnh thì không được phép tranh đoạt?
- Không phải vậy ! chẳng qua là, đến lúc đó ngươi muốn độc chiến quần nho ngươi phải có thực lực mạnh mẽ, mà ngươi mới mười tám tuổi phải không?
Mộ Dung Phụng Phái nhìn Tiêu Phong như nhìn một tên quái vật.
Tiêu Phong khẽ mỉm cười xác nhận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.