Chương 155: phá trận
Snake
11/08/2019
Bùm!
Tiêu Phong nhảy vào lĩnh vực của chư tiên.
Phút chốc xung quanh như có lực lượng kỳ lạ phong ấn Tiêu Phong.
Bùm!
Không thể dùng tinh nguyên, Tiêu Phong té xuống đất, nặng nề lăn trên mặt đất, bụi bay đầy trời.
Vèo!
Trên đài cao, người trong suốt chợt mở mắt ra, nhìn chằm chằm vào Tiêu Phong.
Vù vù!
Một đao nhẫn hình nửa vầng trăng màu lam bỗng nhiên hiện ra, đao nhẫn như hư như thật, xung quanh vòng quanh cơn gió, hiển nhiên do gió xanh ngưng tụ thành.
Vèo!
Phong nhẫn nháy mắt bắn về phía Tiêu Phong, hắn xoay người, cực kỳ nguy hiểm tránh đi phong nhẫn.
Vèo!
Phong nhẫn bắn lên trời nhưng không biết mất, lướt qua Tiêu Phong, lại bay trở về. Một thanh phong nhẫn biến thành hai cái, lần thứ hai giết hướng hắn.
Tiêu Phong nét mặt sa sầm, lắc người, lần thứ hai tránh thoát một thanh phong nhẫn. Ngọc Đế kiếm khẽ rung đụng hướng thanh phong nhẫn kia.
Bùm!
Tiêu Phong bị đụng lùi một bước nhưng phong nhẫn kia bị một kiếm chém vỡ.
Thiên Lãng Tiên Sinh tán thán:
- Kiếm tốt!
Thiên Lãng Tiên Sinh biết phong nhẫn sắc bén, pháp bảo không rót vào pháp lực thì chỉ có thể xem chất liệu. Lúc nãy rất nhiều pháp bảo của tu giả bị phong nhẫn đụng nát, nhưng kiếm của Tiêu Phong chỉ bằng vào tài liệu đập nát phong nhẫn.
Tiêu Phong cười nói:
- Ngụy Ngã sao? Sợ rồi? Lấy tu vi Thần cảnh như ngươi mà sợ Tinh cảnh như ta đây? Ha ha ha!
Bên kia đám yêu tộc cũng cười lên.
- Ha ha ha ha!
Quang Minh thánh tử thấy phía xa Yêu Thiên Vương trào phúng cười thì mặt sụ xuống.
Quang Minh thánh tử trầm giọng nói:
- Còn không đi xuống?
Ngụy Ngã sắc mặt khó xem nói:
- Vâng! Vâng!
Quang Minh thánh tử trầm giọng quát:
- Xuống hết đi!
Gần ba trăm người đồng thanh:
- Tuân lệnh!
Vù vù vù!
Gần ba trăm tu giả đạp bước bay hướng lĩnh vực của chư tiên.
Thấy mọi người đều xuống, Quang Minh thánh tử lạnh băng nhìn Tiêu Phong.
Quang Minh thánh tử nói với người đàn ông áo tím:
- Tử Thị!
- Có!
Quang Minh thánh tử lạnh lùng nói:
- Ta ghét Tiêu Phong này, lát nữa nếu hắn chết thì thôi, nếu thật sự phá trận này thì giết hắn cho ta! Ta không muốn nhìn thấy hắn!
Người đàn ông áo tím trầm giọng nói:
- Tuân lệnh!
Bùm!
Gần ba trăm tu giả rơi vào đại trận.
Vù vù!
Trong lĩnh vực của chư tiên đột nhiên cuồng phong gào thét, người trong suốt cao cao tại thượng, bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện càng lúc càng nhiều phong nhẫn, bách đạo, thiên đạo, vạn đạo.
Vạn đạo phong nhẫn như mưa to xối vào mọi người.
Ầm ầm!
Như đại hà gột rửa gần ba trăm tu giả.
Đinh đinh đinh đinh!
Đám tu giả vội giơ kiếm đỡ đao khsi lao đến. Phút chốc thật nhiều đao khí tạc nổ, những đao khí nổ tung được người trong suốt khống chế chớp mắt hồi phục như cũ.
Mưa to gió lớn như vạn mũi tên đổ xuống, giết gần ba trăm tu giả chật vật không chịu nổi.
Không có pháp lực, không có khí tường, ai nấy chỉ có thể dựa vào huyền diệu của kiếm pháp, đao pháp.
- A!
Một cánh tay của tu giả bị thanh đao khí chặt đứt, trườmg kiếm rơi xuống đất, biến thành dê chờ làm thịt.
- Cứu mạng!
Người kia không cần cánh tay .Nhưng đã muộn, gần trăm đao khí ồ ạt cắt người gã.
Phập phập phập phập phập!
- A!
Như thiên đao vạn quả, trong thống khổ máu tươi bắn tung tóe, chớp mắt thành đống thịt vụn.
Một tu giả chỉ chốc lát đã chết.
Có người la lên:
- Mau, mau vào các cửa, nhanh lên!
Ầm ầm!
Đỡ thật nhiều đao khí, mọi người xông hướng cánh cửa khác nhau.
Ngụy Ngã có kiếm pháp cao siêu, mau chóng đỡ đao khí xung quanh, xông hướng một cánh cửa.
Bùm!
Các đao khí tán đi, Tiêu Phong bỗng chắn trước mặt Ngụy Ngã.
Ngụy Ngã đối diện Tiêu Phong , trên nét mặt hiện rõ sự bàng hoàng kinh ngạc, hắn ta trừng mắt với Tiêu Phong hét lớn:
- Ngươi mau cút qua một bên !
Tiêu Phong đỡ đao khí xung quanh, cười nói:
- Ngươi nghĩ ta sẽ nghe lời ngươi sao ?
Ngụy Ngã sốt ruột nói:
- Nếu còn không tránh thì đao khí sẽ ngày càng nhiều, đến lúc ngươi cũng chỉ có đường chết!
Đúng vậy, qua một lát đao khí sẽ tăng nhiều thêm, bản thân Ngụy Ngã không chịu nổi.
Tiêu Phong cười hỏi:
- Ngụy minh chủ, ngươi cả một khoảng thời gian rồi màn không có cảm giác được cái gì sao?
Ngụy Ngã nghi hoặc hỏi :
- Ngươi muốn nói gì ?
Tiêu Phong mỉm cười nói:
- Công đức! Ngươi không có cảm giác sao ?
Ngụy Ngã biến sắc mặt giật mình kêu lên:
- Công đức của ta đã biến mất!! là ngươi làm sao ? Không có lẽ ... không thể nào
Tiêu Phong cười nói:
- Sáu ngàn tu giả truy sát ta, có biết tại sao họ không giết chết ta được không?
- Ngươi...
Ngụy Ngã biểu tình âm trầm, dường như đã đoán được điều gì.
Tiêu Phong cười lạnh nói:
- Ngươi đoán đúng rồi, lần này Nhật Nguyệt Minh Tông nguyên khí đại thương, sáu ngàn tu giả đã bị ta giết sạch, số còn lại tại tông ta cũng cho người diệt sạch. Toàn tông của ngươi đã bị diệt! cho nên ngươi mới cảm thấy công đức biến mất.
Ngụy Ngã giật mình kêu lên:
- Không, không, không có khả năng!
Tiêu Phong cười nói:
- Không có gì là không thể, đã bị giết sạch rồi.
Ngụy Ngã một bên đỡ đao khí một bên giật mình kêu lên
- Sao có thể? Tại sao như vậy?
Tiêu Phong đụng bay nhiều đao khí, la lên:
- Nhật Nguyệt Minh Tông của ngươi từ nay đã bị trừ danh khỏi thiên hạ.nhổ tận gốc, không chừa một tên!
Ngụy Ngã giật mình kêu lên:
- Không, không, không , ngươi không thể làm vậy ....không..,
Tiêu Phong quát:
- Không có gì là không thể, hôm qua là nhân, hôm nay là quả, bức tử cha mẹ ta, hôm nay hãy nhận báo thù của ta. Dù thế này cũng không đủ trả lại tất cả những gì ngươi đã làm với Cha mẹ ta.... người trong Nhật Nguyệt Minh Tông đều chết hết, bây giờ đến lượt ngươi!
Tiêu Phong dứt lời vung trườmg kiếm chém hướng Ngụy Ngã
Chớp mắt Tiêu Phong đã tới trước mặt Ngụy Ngã.
Ngọc Đế kiếm va chạm với Ngụy Ngã kiếm.
Đinh!
Đinh!
Kiếm giao nhau, trườmg kiếm của Ngụy Ngã vỡ ra từng tấc, cực kỳ hiểm hóc.
Ngụy Ngã giật mình kêu lên:
- Đồ điên ! Ta có chết thì ngươi cũng bị ngàn vạn đao khí phanh thây. Mau lùi lại chúng ta có gì thương lượng
Bùm!
Một đao khí làm tóc Ngụy Ngã xõa tung, gã cực kỳ chật vật.
Tiêu Phong cười nói:
- Tu vi của ta không cao ! Nhưng cũng vẫn thừa sức để bức ngươi đến chỗ chết ...
Đinh!
Đinh!
Tiêu Phong một kiếm nhanh hơn một kiếm, không ngừng buộc Ngụy Ngã lùi đến đài cao người trong suốt ngồi.
Ngụy Ngã rốt cuộc phát hiện thâm ý của Tiêu Phong , hắn ta là muốn mượn tay Đao Khí để giết mình . Ngụy Ngã liền liều mạng tay trái chống đỡ kiếm của Tiêu Phong, rồi dơ cao tay phải định tung một chưởng về phía Tiêu Phong . Nhưng thật tiếc
Cho tính toán của hắn. đúng lúc hắn vừa dơ tay lên thì tia đao khí toán loạn cắt ngang qua .
Ngụy Ngã hét lên một tiếng thảm khốc, chớp mắt mất đi cánh tay phải. Bên này Tiêu Phong ánh mắt lạnh lẽo vẫn thẳng hướng hắn chém đến không dừng, máu từ cánh tay phải của ngụy ngã tuôn ra xối xả hắn một đường đỡ đao khí toán loạn , một đường đỡ kiếm của Tiêu Phong chém tới vô cùng chật vật.
Đao khí mỗi lúc một nhiều Tiêu Phong lúc này cũng tập trung tránh đao khí nhưng chiến ý vẫn nhằm thẳng Nguỵ Ngã không rời, mà Nguỵ Ngã liên tục bị Tiêu Phong bức lùi, một tia đao khí lại chém qua khiến cánh tay trái của Nguỵ ngã đứt lìa. Hắn hét lên thảm
Thiết. Mất đi hai tay hắn lấy gì chống đỡ ?? Mất đi hai tay coi như là đoạn tuyệt sinh cơ thật rồi !!
Ngụy Ngã nghiến răng rít lên, tóc tai bù xù thảm hại, miệng phát ra tiếng văng tục chửi mắng :
- Mẹ Kiếp Tiêu Phong ngươi... Ta mà chết ngươi cũng đừng mong sống ... ngươi là một tên điên, ngươi... đồ điên!!!!
Tiêu Phong nhìn ngụy ngã, trên nét mặt làm một tầng hàn băng, ánh mắt nhìn Nguỵ ngã không khác gì nhìn một vật chết
- Chết đi !
Keng keng!
Ngọc Đế kiếm bỗng vung lên.
Phập!
chớp mắt đâm thủng cổ họng Ngụy Ngã.
- Ngươi...!
Ngụy Ngã che cổ họng, cực kỳ kinh hoàng.
Mình đường đường là cao thủ Thần cảnh, thế mà không không bằng một Tinh cảnh? Làm sao có thể? Không có khả năng!
Hình ảnh Tiêu Phong cắt cổ Ngụy Ngã khiến nhiều người giật mình.
Nhan Tử kinh ngạc nói:
- Chủ thượng, ngươi đã đúng, ngươi này thật sự bất phàm. Tinh cảnh, cho dù như thế cũng không thể nào giết chết Thần cảnh được! Ta còn nghĩ hắn bức trên đó để Lợi dụng Đao Khí phanh thây. Không ngờ lại tự tay đâm chết... đâm chết được một thần cảnh a... thật đặc sắc ...
Yêu Thiên Vương nheo mắt nói:
- Kiếm pháp của hắn rất vi diệu... mà kiếm trên tay hắn lại càng vô cùng biến thái. Kẻ này có thể nhìn thấu được tu vi nhưng lại không thấu được thực lực. Thật giỏi!!!
Nhan Tử kinh ngạc nói:
- Chủ thượng rất ít khen ai.
Yêu Thiên Vương tán thán nói:
- Nhưng hắn đáng được khen tặng !
Bên kia, Quang Minh thánh tử sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Một kiếm cắt cổ Ngụy Ngã, tựa như Tiêu Phong một tát đánh vào mặt Quang Minh thánh tử.
Mặc dù Quang Minh thánh tử không thích Ngụy Ngã nhưng nói như thế nào thì gã đi theo Quang Minh thánh tử đến, vậy mà bị Tiêu Phong ở trước mặt mọi người giết chết, hắn coi Quang Minh thánh tử là cái gì?
Quang Minh thánh tử mặt âm trầm:
- Hừ!
Bên này
Tiêu Phong nhấc chân, dùng Ngọc Đế kiếm chĩa vào Ngụy Ngã vọt hướng người trong suốt.
Ầm ầm
Phút chốc hàng trăm, ngàn đao khí bắn hướng Tiêu Phong và Ngụy Ngã, có gã ngụy Ngã làm bia chắn nên tốc độ của Tiêu Phong càng lúc càng nhanh, phút chốc thật nhiều đao khí đánh vào lưng của Ngụy Ngã.
Ầm!
Ầm!
Sau lưng Ngụy Ngã nháy mắt bị thiên đao vạn quả, máu thịt nhầy nhụa.
Tiêu Phong nhấc chân tiến tới, ghim xác Ngụy Ngã nhào hướng người trong suốt.
Ầm!
Người trong suốt kinh hoảng, máu của Ngụy Ngã đã nhuộm vào thân gã.
- A!
Người trong suốt phát ra tiếng hét thống khổ.
Tiêu Phong dùng xác của Ngụy Ngã đỡ đòn phản kích từ người trong suốt.
Tiêu Phong cầm Ngọc Đế kiếm bỗng chém ra.
- Đứt cho ta!
Ầm!
Ngụy Ngã và người trong suốt cùng bị chém eo.
- A!
Người trong suốt hét thảm, nổ tung. Cuồng phong nổi lên bốn phía, đao khí xung quanh bị gió to thổi bay.
Người trong suốt bị diệt ngay lập tức?
Ầm!
Người trong suốt bị tiêu diệt, kết giới bên ngoài nổ tung.
Có người giật mình kêu lên:
- Lĩnh vực của chư tiên đã nổ?
- Phá rồi? Người trong suốt bị chém? Không phải không thể giết chết sao?
- Không phải không thể giết chết, chẳng qua lúc trước không biết làm sao giết, thì ra là dùng máu ô nhiễm người trong suốt, như vậy mới giết chết được.
- Tiêu Phong giết người trong suốt?
...............
.........
...
Các cường giả xung quanh kinh ngạc nhìn một màn này, ai nấy rục rịch, vì phong nhẫn bị phá, bên dưới dễ dàng hơn, thượng cổ phong ấn sắp mở ra.
Yêu Thiên Vương biểu tình nghiêm túc nói:
- Chuẩn bị sẵn sàng!
Bầy yêu đồng thanh:
- Tuân lệnh!
Quang Minh thánh tử đến bây giờ vẫn không thể tin:
- Tiêu Phong? Bị Tiêu Phong phá?
Người đàn ông áo tím đứng một bên kêu lên:
- Thánh tử, cẩn thận Yêu Thiên Vương!
Quang Minh thánh tử nhanh chóng ra lệnh:
- Chuẩn bị, chuẩn bị!
Bên kia Thiên Lãng Tiên Sinh híp mắt nhìn Tiêu Phong.
Lần trước tại phong thủy trận thì Tiêu Phong biết rành rẽ, thượng cổ phong ấn lần này không lẽ hắn cũng biết? Nếu không thì tại sao hắn dễ dàng phá nó?
Thiên Lãng Tiên Sinh nhìn chằm chằm Tiêu Phong, nhìn hắn giết chết người trong suốt xong liền lao vào một cánh cửa.
Tiêu Phong nhảy vào lĩnh vực của chư tiên.
Phút chốc xung quanh như có lực lượng kỳ lạ phong ấn Tiêu Phong.
Bùm!
Không thể dùng tinh nguyên, Tiêu Phong té xuống đất, nặng nề lăn trên mặt đất, bụi bay đầy trời.
Vèo!
Trên đài cao, người trong suốt chợt mở mắt ra, nhìn chằm chằm vào Tiêu Phong.
Vù vù!
Một đao nhẫn hình nửa vầng trăng màu lam bỗng nhiên hiện ra, đao nhẫn như hư như thật, xung quanh vòng quanh cơn gió, hiển nhiên do gió xanh ngưng tụ thành.
Vèo!
Phong nhẫn nháy mắt bắn về phía Tiêu Phong, hắn xoay người, cực kỳ nguy hiểm tránh đi phong nhẫn.
Vèo!
Phong nhẫn bắn lên trời nhưng không biết mất, lướt qua Tiêu Phong, lại bay trở về. Một thanh phong nhẫn biến thành hai cái, lần thứ hai giết hướng hắn.
Tiêu Phong nét mặt sa sầm, lắc người, lần thứ hai tránh thoát một thanh phong nhẫn. Ngọc Đế kiếm khẽ rung đụng hướng thanh phong nhẫn kia.
Bùm!
Tiêu Phong bị đụng lùi một bước nhưng phong nhẫn kia bị một kiếm chém vỡ.
Thiên Lãng Tiên Sinh tán thán:
- Kiếm tốt!
Thiên Lãng Tiên Sinh biết phong nhẫn sắc bén, pháp bảo không rót vào pháp lực thì chỉ có thể xem chất liệu. Lúc nãy rất nhiều pháp bảo của tu giả bị phong nhẫn đụng nát, nhưng kiếm của Tiêu Phong chỉ bằng vào tài liệu đập nát phong nhẫn.
Tiêu Phong cười nói:
- Ngụy Ngã sao? Sợ rồi? Lấy tu vi Thần cảnh như ngươi mà sợ Tinh cảnh như ta đây? Ha ha ha!
Bên kia đám yêu tộc cũng cười lên.
- Ha ha ha ha!
Quang Minh thánh tử thấy phía xa Yêu Thiên Vương trào phúng cười thì mặt sụ xuống.
Quang Minh thánh tử trầm giọng nói:
- Còn không đi xuống?
Ngụy Ngã sắc mặt khó xem nói:
- Vâng! Vâng!
Quang Minh thánh tử trầm giọng quát:
- Xuống hết đi!
Gần ba trăm người đồng thanh:
- Tuân lệnh!
Vù vù vù!
Gần ba trăm tu giả đạp bước bay hướng lĩnh vực của chư tiên.
Thấy mọi người đều xuống, Quang Minh thánh tử lạnh băng nhìn Tiêu Phong.
Quang Minh thánh tử nói với người đàn ông áo tím:
- Tử Thị!
- Có!
Quang Minh thánh tử lạnh lùng nói:
- Ta ghét Tiêu Phong này, lát nữa nếu hắn chết thì thôi, nếu thật sự phá trận này thì giết hắn cho ta! Ta không muốn nhìn thấy hắn!
Người đàn ông áo tím trầm giọng nói:
- Tuân lệnh!
Bùm!
Gần ba trăm tu giả rơi vào đại trận.
Vù vù!
Trong lĩnh vực của chư tiên đột nhiên cuồng phong gào thét, người trong suốt cao cao tại thượng, bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện càng lúc càng nhiều phong nhẫn, bách đạo, thiên đạo, vạn đạo.
Vạn đạo phong nhẫn như mưa to xối vào mọi người.
Ầm ầm!
Như đại hà gột rửa gần ba trăm tu giả.
Đinh đinh đinh đinh!
Đám tu giả vội giơ kiếm đỡ đao khsi lao đến. Phút chốc thật nhiều đao khí tạc nổ, những đao khí nổ tung được người trong suốt khống chế chớp mắt hồi phục như cũ.
Mưa to gió lớn như vạn mũi tên đổ xuống, giết gần ba trăm tu giả chật vật không chịu nổi.
Không có pháp lực, không có khí tường, ai nấy chỉ có thể dựa vào huyền diệu của kiếm pháp, đao pháp.
- A!
Một cánh tay của tu giả bị thanh đao khí chặt đứt, trườmg kiếm rơi xuống đất, biến thành dê chờ làm thịt.
- Cứu mạng!
Người kia không cần cánh tay .Nhưng đã muộn, gần trăm đao khí ồ ạt cắt người gã.
Phập phập phập phập phập!
- A!
Như thiên đao vạn quả, trong thống khổ máu tươi bắn tung tóe, chớp mắt thành đống thịt vụn.
Một tu giả chỉ chốc lát đã chết.
Có người la lên:
- Mau, mau vào các cửa, nhanh lên!
Ầm ầm!
Đỡ thật nhiều đao khí, mọi người xông hướng cánh cửa khác nhau.
Ngụy Ngã có kiếm pháp cao siêu, mau chóng đỡ đao khí xung quanh, xông hướng một cánh cửa.
Bùm!
Các đao khí tán đi, Tiêu Phong bỗng chắn trước mặt Ngụy Ngã.
Ngụy Ngã đối diện Tiêu Phong , trên nét mặt hiện rõ sự bàng hoàng kinh ngạc, hắn ta trừng mắt với Tiêu Phong hét lớn:
- Ngươi mau cút qua một bên !
Tiêu Phong đỡ đao khí xung quanh, cười nói:
- Ngươi nghĩ ta sẽ nghe lời ngươi sao ?
Ngụy Ngã sốt ruột nói:
- Nếu còn không tránh thì đao khí sẽ ngày càng nhiều, đến lúc ngươi cũng chỉ có đường chết!
Đúng vậy, qua một lát đao khí sẽ tăng nhiều thêm, bản thân Ngụy Ngã không chịu nổi.
Tiêu Phong cười hỏi:
- Ngụy minh chủ, ngươi cả một khoảng thời gian rồi màn không có cảm giác được cái gì sao?
Ngụy Ngã nghi hoặc hỏi :
- Ngươi muốn nói gì ?
Tiêu Phong mỉm cười nói:
- Công đức! Ngươi không có cảm giác sao ?
Ngụy Ngã biến sắc mặt giật mình kêu lên:
- Công đức của ta đã biến mất!! là ngươi làm sao ? Không có lẽ ... không thể nào
Tiêu Phong cười nói:
- Sáu ngàn tu giả truy sát ta, có biết tại sao họ không giết chết ta được không?
- Ngươi...
Ngụy Ngã biểu tình âm trầm, dường như đã đoán được điều gì.
Tiêu Phong cười lạnh nói:
- Ngươi đoán đúng rồi, lần này Nhật Nguyệt Minh Tông nguyên khí đại thương, sáu ngàn tu giả đã bị ta giết sạch, số còn lại tại tông ta cũng cho người diệt sạch. Toàn tông của ngươi đã bị diệt! cho nên ngươi mới cảm thấy công đức biến mất.
Ngụy Ngã giật mình kêu lên:
- Không, không, không có khả năng!
Tiêu Phong cười nói:
- Không có gì là không thể, đã bị giết sạch rồi.
Ngụy Ngã một bên đỡ đao khí một bên giật mình kêu lên
- Sao có thể? Tại sao như vậy?
Tiêu Phong đụng bay nhiều đao khí, la lên:
- Nhật Nguyệt Minh Tông của ngươi từ nay đã bị trừ danh khỏi thiên hạ.nhổ tận gốc, không chừa một tên!
Ngụy Ngã giật mình kêu lên:
- Không, không, không , ngươi không thể làm vậy ....không..,
Tiêu Phong quát:
- Không có gì là không thể, hôm qua là nhân, hôm nay là quả, bức tử cha mẹ ta, hôm nay hãy nhận báo thù của ta. Dù thế này cũng không đủ trả lại tất cả những gì ngươi đã làm với Cha mẹ ta.... người trong Nhật Nguyệt Minh Tông đều chết hết, bây giờ đến lượt ngươi!
Tiêu Phong dứt lời vung trườmg kiếm chém hướng Ngụy Ngã
Chớp mắt Tiêu Phong đã tới trước mặt Ngụy Ngã.
Ngọc Đế kiếm va chạm với Ngụy Ngã kiếm.
Đinh!
Đinh!
Kiếm giao nhau, trườmg kiếm của Ngụy Ngã vỡ ra từng tấc, cực kỳ hiểm hóc.
Ngụy Ngã giật mình kêu lên:
- Đồ điên ! Ta có chết thì ngươi cũng bị ngàn vạn đao khí phanh thây. Mau lùi lại chúng ta có gì thương lượng
Bùm!
Một đao khí làm tóc Ngụy Ngã xõa tung, gã cực kỳ chật vật.
Tiêu Phong cười nói:
- Tu vi của ta không cao ! Nhưng cũng vẫn thừa sức để bức ngươi đến chỗ chết ...
Đinh!
Đinh!
Tiêu Phong một kiếm nhanh hơn một kiếm, không ngừng buộc Ngụy Ngã lùi đến đài cao người trong suốt ngồi.
Ngụy Ngã rốt cuộc phát hiện thâm ý của Tiêu Phong , hắn ta là muốn mượn tay Đao Khí để giết mình . Ngụy Ngã liền liều mạng tay trái chống đỡ kiếm của Tiêu Phong, rồi dơ cao tay phải định tung một chưởng về phía Tiêu Phong . Nhưng thật tiếc
Cho tính toán của hắn. đúng lúc hắn vừa dơ tay lên thì tia đao khí toán loạn cắt ngang qua .
Ngụy Ngã hét lên một tiếng thảm khốc, chớp mắt mất đi cánh tay phải. Bên này Tiêu Phong ánh mắt lạnh lẽo vẫn thẳng hướng hắn chém đến không dừng, máu từ cánh tay phải của ngụy ngã tuôn ra xối xả hắn một đường đỡ đao khí toán loạn , một đường đỡ kiếm của Tiêu Phong chém tới vô cùng chật vật.
Đao khí mỗi lúc một nhiều Tiêu Phong lúc này cũng tập trung tránh đao khí nhưng chiến ý vẫn nhằm thẳng Nguỵ Ngã không rời, mà Nguỵ Ngã liên tục bị Tiêu Phong bức lùi, một tia đao khí lại chém qua khiến cánh tay trái của Nguỵ ngã đứt lìa. Hắn hét lên thảm
Thiết. Mất đi hai tay hắn lấy gì chống đỡ ?? Mất đi hai tay coi như là đoạn tuyệt sinh cơ thật rồi !!
Ngụy Ngã nghiến răng rít lên, tóc tai bù xù thảm hại, miệng phát ra tiếng văng tục chửi mắng :
- Mẹ Kiếp Tiêu Phong ngươi... Ta mà chết ngươi cũng đừng mong sống ... ngươi là một tên điên, ngươi... đồ điên!!!!
Tiêu Phong nhìn ngụy ngã, trên nét mặt làm một tầng hàn băng, ánh mắt nhìn Nguỵ ngã không khác gì nhìn một vật chết
- Chết đi !
Keng keng!
Ngọc Đế kiếm bỗng vung lên.
Phập!
chớp mắt đâm thủng cổ họng Ngụy Ngã.
- Ngươi...!
Ngụy Ngã che cổ họng, cực kỳ kinh hoàng.
Mình đường đường là cao thủ Thần cảnh, thế mà không không bằng một Tinh cảnh? Làm sao có thể? Không có khả năng!
Hình ảnh Tiêu Phong cắt cổ Ngụy Ngã khiến nhiều người giật mình.
Nhan Tử kinh ngạc nói:
- Chủ thượng, ngươi đã đúng, ngươi này thật sự bất phàm. Tinh cảnh, cho dù như thế cũng không thể nào giết chết Thần cảnh được! Ta còn nghĩ hắn bức trên đó để Lợi dụng Đao Khí phanh thây. Không ngờ lại tự tay đâm chết... đâm chết được một thần cảnh a... thật đặc sắc ...
Yêu Thiên Vương nheo mắt nói:
- Kiếm pháp của hắn rất vi diệu... mà kiếm trên tay hắn lại càng vô cùng biến thái. Kẻ này có thể nhìn thấu được tu vi nhưng lại không thấu được thực lực. Thật giỏi!!!
Nhan Tử kinh ngạc nói:
- Chủ thượng rất ít khen ai.
Yêu Thiên Vương tán thán nói:
- Nhưng hắn đáng được khen tặng !
Bên kia, Quang Minh thánh tử sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Một kiếm cắt cổ Ngụy Ngã, tựa như Tiêu Phong một tát đánh vào mặt Quang Minh thánh tử.
Mặc dù Quang Minh thánh tử không thích Ngụy Ngã nhưng nói như thế nào thì gã đi theo Quang Minh thánh tử đến, vậy mà bị Tiêu Phong ở trước mặt mọi người giết chết, hắn coi Quang Minh thánh tử là cái gì?
Quang Minh thánh tử mặt âm trầm:
- Hừ!
Bên này
Tiêu Phong nhấc chân, dùng Ngọc Đế kiếm chĩa vào Ngụy Ngã vọt hướng người trong suốt.
Ầm ầm
Phút chốc hàng trăm, ngàn đao khí bắn hướng Tiêu Phong và Ngụy Ngã, có gã ngụy Ngã làm bia chắn nên tốc độ của Tiêu Phong càng lúc càng nhanh, phút chốc thật nhiều đao khí đánh vào lưng của Ngụy Ngã.
Ầm!
Ầm!
Sau lưng Ngụy Ngã nháy mắt bị thiên đao vạn quả, máu thịt nhầy nhụa.
Tiêu Phong nhấc chân tiến tới, ghim xác Ngụy Ngã nhào hướng người trong suốt.
Ầm!
Người trong suốt kinh hoảng, máu của Ngụy Ngã đã nhuộm vào thân gã.
- A!
Người trong suốt phát ra tiếng hét thống khổ.
Tiêu Phong dùng xác của Ngụy Ngã đỡ đòn phản kích từ người trong suốt.
Tiêu Phong cầm Ngọc Đế kiếm bỗng chém ra.
- Đứt cho ta!
Ầm!
Ngụy Ngã và người trong suốt cùng bị chém eo.
- A!
Người trong suốt hét thảm, nổ tung. Cuồng phong nổi lên bốn phía, đao khí xung quanh bị gió to thổi bay.
Người trong suốt bị diệt ngay lập tức?
Ầm!
Người trong suốt bị tiêu diệt, kết giới bên ngoài nổ tung.
Có người giật mình kêu lên:
- Lĩnh vực của chư tiên đã nổ?
- Phá rồi? Người trong suốt bị chém? Không phải không thể giết chết sao?
- Không phải không thể giết chết, chẳng qua lúc trước không biết làm sao giết, thì ra là dùng máu ô nhiễm người trong suốt, như vậy mới giết chết được.
- Tiêu Phong giết người trong suốt?
...............
.........
...
Các cường giả xung quanh kinh ngạc nhìn một màn này, ai nấy rục rịch, vì phong nhẫn bị phá, bên dưới dễ dàng hơn, thượng cổ phong ấn sắp mở ra.
Yêu Thiên Vương biểu tình nghiêm túc nói:
- Chuẩn bị sẵn sàng!
Bầy yêu đồng thanh:
- Tuân lệnh!
Quang Minh thánh tử đến bây giờ vẫn không thể tin:
- Tiêu Phong? Bị Tiêu Phong phá?
Người đàn ông áo tím đứng một bên kêu lên:
- Thánh tử, cẩn thận Yêu Thiên Vương!
Quang Minh thánh tử nhanh chóng ra lệnh:
- Chuẩn bị, chuẩn bị!
Bên kia Thiên Lãng Tiên Sinh híp mắt nhìn Tiêu Phong.
Lần trước tại phong thủy trận thì Tiêu Phong biết rành rẽ, thượng cổ phong ấn lần này không lẽ hắn cũng biết? Nếu không thì tại sao hắn dễ dàng phá nó?
Thiên Lãng Tiên Sinh nhìn chằm chằm Tiêu Phong, nhìn hắn giết chết người trong suốt xong liền lao vào một cánh cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.