Chương 311: phát độc
Snake
15/08/2019
Mà lúc này Thủy Dung Dung đã vô cùng thảm hại.
Ánh mắt nàng bối rối, hai tay vơ nắm loạn xạ xé rách cả quần áo trên người của mình, khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng đã đỏ bừng, hạ thể chảy ròng xuân thủy. Tuy đã không thể vãn hồi, nhưng nàng lại cắn chặt răng đau khổ kiên trì. Quyết không rên rỉ một tiếng.
Tiêu Phong mặc dù đã cố chống đỡ nhưng khi nãy phân tâm để cứu Thủy Dung Dung tự sát, đã hoàn toàn bị phân tâm Giờ phút này toàn bộ thân thể hắn gần như đã mất kiểm soát, hạ thể như muốn đâm rách quần áo. mặc dù có đế vương ý chí chống đỡ, nhưng linh hồn hắn cũng đã trúng độc của Dục Tiên thảo, giờ phút này đã ở bên bờ của việc đánh mất lý trí, ánh mắt cũng liên tục biến đổi từ thanh minh đến cuồng loạn.
Rốt cuộc ở một khắc, vẻ thanh minh trong mắt Phong Liệt hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại sự cuồng loạn và dâm dục.
Lúc này, Thủy Dung Dung gần như đã xé rách hết quần áo trên người mình, cơ thể trắng nõn không tỳ vết, bộ ngực to lớn hơi run rẩy. Ánh mắt nàng không ngừng giãy dụa trong sự cuồng loạn, cố gắng khắc chế mình không đến gần Tiêu Phong.
Thân hình Tiêu Phong không tự chủ đứng dậy tiến về phía Thủy Dung Dung, ý nghĩ cũng có chút mơ hồ. Ánh mắt mông lung nhìn thấy rõ Thủy Dung dung và Thiên nữ phía xa
- A? Tiêu Phong! Ngươi đừng tới đây!
Thủy Dung Dung hô lớn một tiếng, hai tay vội vàng bảo vệ bộ ngực đang rung động.
Chẳng qua, tiếng hô của nàng lại không làm cho Tiêu Phong thanh tỉnh được nửa phần, ngược lại còn lập tức gợi lên dục hỏa mà hắn đè nén đã lâu, nhất là bộ ngực đồ sộ của nàng, cộng thêm hai mắt hàm xuân, ngọc thể cuộn mình khiêu gợi. Hiện giờ cho dù là nam nhân bình thường cũng sẽ mất kiểm soát, huống chi là Tiêu Phong đang trúng độc tình lúc này.
Trong lúc nhất thời, Thủy Dung Dung không khỏi xấu hổ và giận dữ muốn chết, gần như muốn cắn lưỡi tự sát. Ngay khi nàng đang hoảng hốt, Tiêu Phong đã lao lên ôm nàng vào lòng, điên cuồng hôn lên môi nàng.
- Ô...
Thủy Dung Dung muốn kêu to theo bản năng, nhưng khi thanh âm ra đến miệng thì lại hóa thành một tiếng rên sung sướng. Ngay sau đó, một cỗ khí tức dày đặc của nam tử đã hoàn toàn đốt cháy tia lý trí cuối cùng của nàng. Nàng vòng tay ôm chặt Tiêu Phong, vuốt ve lung tung trên người hắn.
Trong lúc nhất thời, dục hỏa trào ra như nước lũ vỡ đê, hoàn toàn cắn nuốt lý trí của hắn, trong lòng chỉ thầm nghĩ phải mây mưa một trận cho thỏa thích.
Tiêu Phong và Thủy Dung Dung lúc này đã chân chính nói lên cái gì gọi là củi khô lửa cháy.
Tiêu Phong nhanh chóng cởi sạch đồ trên người mình và Thủy Dung Dung, Hai thân thể trần như nhộng nhanh chóng cuốn vào một chỗ.
Tuy động tác của Thủy Dung Dung không kém sự nhiệt tình nhưng cũng rất trúc trắc vì chưa có kinh nghiệm bao giờ, mà Tiêu Phong thì khác đã qua một kiếp có thê tử, rất am hiểu việc phòng the này. Tiêu Phong dán cơ thể nóng rực lên người nàng, ôn nhu dỗ giành:
- Có thể đau một chút, rất nhanh sẽ qua thôi !
Hắn nâng hai đùi trắng nõn của Thủy Dung Dung lên, lắc eo một cái, lập tức bảo kiếm nhập vỏ.
- A....
Thủy Dung Dung kêu lên một tiếng đau đớn, nghe tiếng kêu Tiêu Phong cố kìm nén đợi một lúc cho cơn đâu của nàng qua đi. Trong đau đớn Thuỷ Dung Dung vẫn cảm nhận sự quan tâm mà Tiêu Phong giành cho mình. Hai chân nàng bám lấy eo của Tiêu Phong , đôi mắt đã ướt đẫm những hạt châu đua nhau rơi tí tách, nàng khẽ rên rỉ.
Tiêu Phong hôn nhẹ lên những giọt nước mắt của nàng sau đó liền bắt đầu từ từ tiến công. Theo đó, trong thiên địa rất nhanh đã vang lên một trận rên rỉ như khóc như sướng và những tiếng “bộp bộp” của thân thể va chạm vào nhau.
- A —— a —— a ——
Bộp! Bộp! Bộp! Bộp!
...
Dưới tác dụng của Dục Tiên thảo, Tiêu Phong giống như phát điên với thân thể trắng nõn mềm mại bên dưới, không ngừng trùng kích, mà Thủy Dung Dung cũng rất phối hợp, lắc eo ưỡn mông hưởng ứng. Hai người không ngừng đạt tới từ cao trào này đến cao trào khác, tiếng thở dốc ồ ồ, tiếng rên rỉ mê người vang vọng không dứt trong thiên địa.
Cũng không biết là trải qua bao lâu, Tiêu Phong và Thủy Dung Dung đang đắm chìm trong kích tình cũng dần khôi phục chút tỉnh táo.
Vừa phối hợp, ánh mắt hai người vừa nhìn nhau, đều thấy được một chút phức tạp trong mắt đối phương.
Vốn hai người không thể nào có khả năng mà giờ hạ thể lại đang dính chặt lấy nhau. Nhất là hiện giờ họ đã lạc trong vô tận khoái cảm, không thể tự kiểm chế, cảm nhận được sự thăng hoa về cả thể xác lẫn tinh thần, hai người quả thực đều muốn cứ tiếp tục như vậy cả đời.
- A... A! Tiêu Phong... Ngày sau... Nhất định ta sẽ giết ngươi, Ta muốn xé xác ngươi thành một vạn mảnh,... A... ưm... Nhanh hơn nữa...
Thủy Dung Dung một bên lẩm bẩm, một bên khẽ cắn môi, phát ra những tiếng rên vô cùng mê người.
- Tiểu Yêu tinh! Rõ ràng là chính mình cũng muốn mà còn hô đánh hô giết!
- Ô ô ô, ngươi bắt nạt ta! Ô ô, xú Tiêu Phong! Ta sẽ mách Cha là ngươi bắt nạt ta! Ô ô ô...
- Ngoan nào…
Tiêu Phong cũng ân cần nói một câu, thân hình không dừng lại dù chỉ một giây.
Thủy Dung Dung vốn đã rất xinh đẹp, dáng người nóng bỏng, làn da trắng nõn, giờ phút này bị dục vọng khống chế nên cực kỳ phối hợp hưởng thụ, điều này càng làm cho Tiêu Phong hưng phấn hơn, hắn dùng sức hơn nữa, làm cho tiểu mỹ nhân dưới người càng thêm điên cuồng.
Trong không gian , thân hình dính chặt lấy nhau đang chiến đấu hăng say.
Theo thời gian hai người giao hợp ngày càng lâu, độc của Dục Tiên thảo trong cơ thể cũng mất đi không ít, đầu óc hai người dần dần thanh tỉnh hơn .
Nhưng vào lúc này, Thiên nữ nằm ở bên cạnh “ưm” một tiếng, thế nhưng lại vừa vặn tỉnh lại.
Tiêu Phong và Thủy Dung Dung cùng quay đầu lại nhìn, nhất thời thầm hô không ổn. Thiên nữ mở mắt ra liền nhìn thấy cảnh này…Nghĩ đến đây, Tiêu Phong không khỏi đau đầu.
Ánh mắt nàng bối rối, hai tay vơ nắm loạn xạ xé rách cả quần áo trên người của mình, khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng đã đỏ bừng, hạ thể chảy ròng xuân thủy. Tuy đã không thể vãn hồi, nhưng nàng lại cắn chặt răng đau khổ kiên trì. Quyết không rên rỉ một tiếng.
Tiêu Phong mặc dù đã cố chống đỡ nhưng khi nãy phân tâm để cứu Thủy Dung Dung tự sát, đã hoàn toàn bị phân tâm Giờ phút này toàn bộ thân thể hắn gần như đã mất kiểm soát, hạ thể như muốn đâm rách quần áo. mặc dù có đế vương ý chí chống đỡ, nhưng linh hồn hắn cũng đã trúng độc của Dục Tiên thảo, giờ phút này đã ở bên bờ của việc đánh mất lý trí, ánh mắt cũng liên tục biến đổi từ thanh minh đến cuồng loạn.
Rốt cuộc ở một khắc, vẻ thanh minh trong mắt Phong Liệt hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại sự cuồng loạn và dâm dục.
Lúc này, Thủy Dung Dung gần như đã xé rách hết quần áo trên người mình, cơ thể trắng nõn không tỳ vết, bộ ngực to lớn hơi run rẩy. Ánh mắt nàng không ngừng giãy dụa trong sự cuồng loạn, cố gắng khắc chế mình không đến gần Tiêu Phong.
Thân hình Tiêu Phong không tự chủ đứng dậy tiến về phía Thủy Dung Dung, ý nghĩ cũng có chút mơ hồ. Ánh mắt mông lung nhìn thấy rõ Thủy Dung dung và Thiên nữ phía xa
- A? Tiêu Phong! Ngươi đừng tới đây!
Thủy Dung Dung hô lớn một tiếng, hai tay vội vàng bảo vệ bộ ngực đang rung động.
Chẳng qua, tiếng hô của nàng lại không làm cho Tiêu Phong thanh tỉnh được nửa phần, ngược lại còn lập tức gợi lên dục hỏa mà hắn đè nén đã lâu, nhất là bộ ngực đồ sộ của nàng, cộng thêm hai mắt hàm xuân, ngọc thể cuộn mình khiêu gợi. Hiện giờ cho dù là nam nhân bình thường cũng sẽ mất kiểm soát, huống chi là Tiêu Phong đang trúng độc tình lúc này.
Trong lúc nhất thời, Thủy Dung Dung không khỏi xấu hổ và giận dữ muốn chết, gần như muốn cắn lưỡi tự sát. Ngay khi nàng đang hoảng hốt, Tiêu Phong đã lao lên ôm nàng vào lòng, điên cuồng hôn lên môi nàng.
- Ô...
Thủy Dung Dung muốn kêu to theo bản năng, nhưng khi thanh âm ra đến miệng thì lại hóa thành một tiếng rên sung sướng. Ngay sau đó, một cỗ khí tức dày đặc của nam tử đã hoàn toàn đốt cháy tia lý trí cuối cùng của nàng. Nàng vòng tay ôm chặt Tiêu Phong, vuốt ve lung tung trên người hắn.
Trong lúc nhất thời, dục hỏa trào ra như nước lũ vỡ đê, hoàn toàn cắn nuốt lý trí của hắn, trong lòng chỉ thầm nghĩ phải mây mưa một trận cho thỏa thích.
Tiêu Phong và Thủy Dung Dung lúc này đã chân chính nói lên cái gì gọi là củi khô lửa cháy.
Tiêu Phong nhanh chóng cởi sạch đồ trên người mình và Thủy Dung Dung, Hai thân thể trần như nhộng nhanh chóng cuốn vào một chỗ.
Tuy động tác của Thủy Dung Dung không kém sự nhiệt tình nhưng cũng rất trúc trắc vì chưa có kinh nghiệm bao giờ, mà Tiêu Phong thì khác đã qua một kiếp có thê tử, rất am hiểu việc phòng the này. Tiêu Phong dán cơ thể nóng rực lên người nàng, ôn nhu dỗ giành:
- Có thể đau một chút, rất nhanh sẽ qua thôi !
Hắn nâng hai đùi trắng nõn của Thủy Dung Dung lên, lắc eo một cái, lập tức bảo kiếm nhập vỏ.
- A....
Thủy Dung Dung kêu lên một tiếng đau đớn, nghe tiếng kêu Tiêu Phong cố kìm nén đợi một lúc cho cơn đâu của nàng qua đi. Trong đau đớn Thuỷ Dung Dung vẫn cảm nhận sự quan tâm mà Tiêu Phong giành cho mình. Hai chân nàng bám lấy eo của Tiêu Phong , đôi mắt đã ướt đẫm những hạt châu đua nhau rơi tí tách, nàng khẽ rên rỉ.
Tiêu Phong hôn nhẹ lên những giọt nước mắt của nàng sau đó liền bắt đầu từ từ tiến công. Theo đó, trong thiên địa rất nhanh đã vang lên một trận rên rỉ như khóc như sướng và những tiếng “bộp bộp” của thân thể va chạm vào nhau.
- A —— a —— a ——
Bộp! Bộp! Bộp! Bộp!
...
Dưới tác dụng của Dục Tiên thảo, Tiêu Phong giống như phát điên với thân thể trắng nõn mềm mại bên dưới, không ngừng trùng kích, mà Thủy Dung Dung cũng rất phối hợp, lắc eo ưỡn mông hưởng ứng. Hai người không ngừng đạt tới từ cao trào này đến cao trào khác, tiếng thở dốc ồ ồ, tiếng rên rỉ mê người vang vọng không dứt trong thiên địa.
Cũng không biết là trải qua bao lâu, Tiêu Phong và Thủy Dung Dung đang đắm chìm trong kích tình cũng dần khôi phục chút tỉnh táo.
Vừa phối hợp, ánh mắt hai người vừa nhìn nhau, đều thấy được một chút phức tạp trong mắt đối phương.
Vốn hai người không thể nào có khả năng mà giờ hạ thể lại đang dính chặt lấy nhau. Nhất là hiện giờ họ đã lạc trong vô tận khoái cảm, không thể tự kiểm chế, cảm nhận được sự thăng hoa về cả thể xác lẫn tinh thần, hai người quả thực đều muốn cứ tiếp tục như vậy cả đời.
- A... A! Tiêu Phong... Ngày sau... Nhất định ta sẽ giết ngươi, Ta muốn xé xác ngươi thành một vạn mảnh,... A... ưm... Nhanh hơn nữa...
Thủy Dung Dung một bên lẩm bẩm, một bên khẽ cắn môi, phát ra những tiếng rên vô cùng mê người.
- Tiểu Yêu tinh! Rõ ràng là chính mình cũng muốn mà còn hô đánh hô giết!
- Ô ô ô, ngươi bắt nạt ta! Ô ô, xú Tiêu Phong! Ta sẽ mách Cha là ngươi bắt nạt ta! Ô ô ô...
- Ngoan nào…
Tiêu Phong cũng ân cần nói một câu, thân hình không dừng lại dù chỉ một giây.
Thủy Dung Dung vốn đã rất xinh đẹp, dáng người nóng bỏng, làn da trắng nõn, giờ phút này bị dục vọng khống chế nên cực kỳ phối hợp hưởng thụ, điều này càng làm cho Tiêu Phong hưng phấn hơn, hắn dùng sức hơn nữa, làm cho tiểu mỹ nhân dưới người càng thêm điên cuồng.
Trong không gian , thân hình dính chặt lấy nhau đang chiến đấu hăng say.
Theo thời gian hai người giao hợp ngày càng lâu, độc của Dục Tiên thảo trong cơ thể cũng mất đi không ít, đầu óc hai người dần dần thanh tỉnh hơn .
Nhưng vào lúc này, Thiên nữ nằm ở bên cạnh “ưm” một tiếng, thế nhưng lại vừa vặn tỉnh lại.
Tiêu Phong và Thủy Dung Dung cùng quay đầu lại nhìn, nhất thời thầm hô không ổn. Thiên nữ mở mắt ra liền nhìn thấy cảnh này…Nghĩ đến đây, Tiêu Phong không khỏi đau đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.