Chương 312: Ta muốn chịu trách nhiệm
Snake
15/08/2019
Nhưng Thiên nữ cũng không cho hai người cơ hội
phản ứng, ngay khi nàng mở mắt ra thì đã thấy Tiêu Phong và Thủy Dung
Dung xuất hiện trước mặt mình bằng một tư thế cực kỳ dâm đãng.
- A... Tiêu… Thủy…! Ngươi... Các ngươi vô sỉ!
Thiên Nữ nhảy dựng lên, hét lớn một cách lắp bắp, vội vàng che kín hai mắt mình, trong lòng lo sợ nghĩ:
- Sao bọn họ lại có thể như vậy? Tại sao lại như vậy! Không phải chỉ có vợ chồng mới được làm như vậy sao?
Trong lúc kinh ngạc, Thiên nữ nghe tiếngThủy Dung Dung nhắc nhở nàng một câu:
- Thiên nữ… Độc dục tiên thảo… ngươi… cẩn thẩn… a a.
- Ta không muốn nghe! Hai người vô sỉ các ngươi! Bản tiểu thư thật sự nhìn không ra hai người rồi... Cái gì?
Thiên nữ chính đang phẫn hận quở trách hai người, lại đột nhiên nhớ kỹ lời của Thủy Dung Dung, trên người lành lạnh.
- Dục tiên thảo???!....
Sau lúc ngẩn ngơ, trong lòng nàng nhất thời trở nên cảnh giác, nàng vội vàng liền cũng không nói thêm gì nữa thân hình lảo đảo chạy về phía xa, hi vọng có thể cách hai người đang cuốn lấy nhau dây dưa không ngừng xa một chút. nhưngđiều làm nàng khiếp sợ là lúc này gân mạch trong cơ thể bủn rủn vô lực, ngay cả vận chuyển Nguyên lực cũng không làm được, khiến cho một cao thủ Thần Thông Cảnh ngũ trọng như nàng lập tức biến thành nữ tử tay trói gà không chặt.
- Pháp lực của ta….
Thiên nữ bất lực vì biết chính bản thân mình cũng đã trúng độc của dục tiên thảo, Trong không gian dưới mặt đất, tiểu ma nữ đang tính nuốt một ít linh đan giải độc, mưu tính giải trừ chất độc dục tiên thảo trong cơ thể. Nàng nhanh chóng lấy đan dược trong chữ vật vừa hung hăng nhai nuốt đan dược, vừa thỉnh thoảng trừng mắt nhìn hai người phía xa hiển nhiên đối với sự tình lúc nãy vẫn còn canh cánh trong lòng, tựa hồ như không thể biến hai kẻ không biết liêm sỉ kiabiến thành đan dược nhai nuốt vào trong bụng.
Nhưng mă dù Thiên nữ không ngừng tiếp tục nuốt vào mấy chủng đan dược giải độc. Chẳng những không thể giải trừ được độc tính của dục tiên thảo. Ngược lại còn dẫn độc tính phát huy nhanh một chút.
Thời gian dần trôi qua, Thiên nữ ý nghĩ mê muội, đôi má càng ngày càng đỏ, chỉ cảm thấy trong cơ thể có một ngọn lửa đang thiêu đốt, nóng đến nỗi nàng muốn cởi sạch y phục trên người.
Dần dần, mị ý trong mắt nàng biến ảo không thôi, lý trí dần dần luân hãm.
Vẻ mặt Thiên nữ rất phức tạp, dần dần bị dục niệm cắn nuốt lý trí. Nàng bước một bước về phía Tiêu Phong và thủy Dung dung, nhất thời hai mắt như muốn chảy ra nước. Cuối cùng, ánh mắt nàng nhìn cở thể của Tiêu Phong có sự biến đổi mạnh mẽ. Ánh mắt trong veo giờ như muốn chảy ra thành nước. Vẻ mặt vốn tức giận với hai ngườinay dần dần biến thành một tia khát vọng mê ly.
Chút vô thức, nàng liền chạy tới gần chỗ Phong Liệt, hướng Tiêu Phong vươn tay ôm lấy tấm lung của Tiêu Phong.
Tiêu Phong lien mien cùng Thủy Dung dung trong lúc nhất thời không có chú ý đến động tĩnh thiên nữ. Giờ phút này hắn giật mở to mắt, quay đầu lại nhưng không khỏi bị vẻ mặt mỵ ý của Thiên nữ làm cho nhảy dựng.
Tiêu Phong bất đắc dĩ nhìn thiên nữ, liền cảm thấy nhức đầu. Xem ra vấn đề này tựa hồ như có chút nghiêm trọng.
- A, Tiêu Phong, ta muốn sờ chàng. Sờ thoáng một cái thôi, được không?
Thiên nữ đã hoàn toàn mất kiểm xoát cười nói. Vừa nói nàng vừa dùng Hai tay sờ soạng trên người Tiêu Phong, vẻ mặt say mê chi sắc.
Đang lúc cao trào cùng Thủy Dung Dung, Phong Liệt mơ hồ cảm giác có thân thể mềm mịn như ngọc quấn lấy lưng mình, và bàn tay mềm lạnh sờ soạng thân thể, mùi tràn ngập hương thơm nữ tính khiến lòng người say, làm đáy lòng Phong Liệt bốc lên ngọn lửa. Bất giác thân dưới Tiêu Phong mãnh liệt sốc Thủy dung dung bừa bãi.
Lại nói, thiên nữ bất luận tướng mạo hay dáng người đều quá tuyệt mỹ. Lúc này cọ sát, đoán chừng bất cứ người đàn ông nào cũng kìm nén không được. Tiêu Phong muốn nói là tâm không động thì đó là giả dối.
Nhưng trong lòng hắn biết, đây không phải là ý nguyện của thiên nữ, chỉ là độc tính của dục tiên thảo phát tác..
Thủy Dung Dung lúc này đã lấy được chút ý chí liền lấy tay níu lấy Tiêu Phong nói :
- Hãy giúp nàng ta..Xuân dược phải được giải trừ, thời gian trì hoãn lâu, kinh mạch cơ thể càng là tổn thương lớn…
Cuối cùng trong vô thức tiêu Phong quay lại giọng khàn khàn nói với Thủy Dung Dung :
- Xin Lỗi...
Thủy Dung Dung cuộn người tròn lại tránh né Tiêu Phong, lúc này Thiên nữ đã hoàn toàn mê mờ vì tác dụng của dục thảo.
Tiêu Phong ôm lấy Thiên Nữ, môi hắn chậm rãi rời đi một đường đi xuống chui vào đôi ngực cao vút.
Thiên nữ nhắm chặt đôi mắt, cảm nhận đôi môi của Tiêu Phong di chuyển trên thân thể mình , cảm thấy toàn bộ là ý loạn tình mê. Cơ thể nàng chuyển động, phát ra một tiếng “ ưm “ đầy phiêu tình.
Bàn tay to lớn của tiêu Phong không ngừng xoa bóp nơi mềm mại của nàng, đầu lưỡi nóng rực , cách lớp y phục, hôn lên nụ hoa của nàng,.
- Ngươi…Chàng.. a..a
Thiên nữ dưới sự trêu trọc của hắn, không nói ra nổi một câu hoàn chỉnh. Tiêu Phong cởi xuống lớp y phục che chắn cuối cùng trên người Thiên Nữ ,cảm nhận cơ thể Thiên nữ run lên bần bật . khẽ thì thầm:
- Đừng sợ…
Tiêu Phong nặng nhọc thở dộc, đôi bàn tay to lại di động trên thân thể mềm mại của nàng. rất nhanh , Tiêu Phong không thỏa mãn chỉ như vậy, hắn dùng sức xoa nắn ôn hương nhuyễn ngọc trong người, dường như chỉ có nhét thân thể mềm mại vào ngực mình mới thấy dễ chịu chút.
Lát sau Tiêu Phong đã tìm đúng vị trí hõm vào trên thân thể đối phương, eo ưỡn thẳng mạnh đâm vào. Có tiếng kinh kêu như khóc như án vang lên, hai thân thể hợp thành một.
.
Thủy Dung Dung mở to hai mắt ra, im lặng chăm chú nhìn hai người đang cuốn quýt phía trên.
Chẳng biết tại sao, đối với Tiêu Phong, người đàn ông thứ nhất đã lấy đi đời con gái của mình, trong nội tâm nàng rất không muốn hắn động vào những nữ nhân khác. Thậm chí, nàng còn có một loại cảm xúc muốn xông lên cắt đi cái dưới háng của Tiêu Phong.thôi tình của dục tiên thảo vẫn chưa hết tác dụng, tia lí trí thoáng đi qua liền bị tước đoạt mất. Thủy dung dung lại không tự chủ mà tiền gần tiêu Phong. Lúc này ba người thực sự cuốn quýt lấy nhau Thật là thiên diêu địa động, quần tinh loạn chiến, thiên địa thất sắc, nhật nguyệt vô quang
Thiên Nữ, Thủy Dung dung một người mảnh mai yểu điệu, một người nóng bỏng đẫy đà, thân thể mềm mại lồi lõm mỹ miều, da thịt trắng hơn tuyết, ngực cao vút, như là hai pho tượng băng tuyệt vời tạc thành, khiến Tiêu Phong yêu thích không buông tay.
Gò bồng đào và mông viêu co giãn, vốn trời cho hấp dẫn nhất của con gái, thêm nữa vẻ giận dỗi xen lẫn xấu hổ của hai cô gái khiến Tiêu Phong máu sôi lên, thân dưới cứng như sắt, lien tục vác súng lên ngựa, đại chiến ba ngàn hiệp,
Phút chốc cả không gian sống sắc sinh hương, xuân ý dạt dào.
Hai cô gái gò má đỏ đến nhỏ máu, kiềm nén xấu hổ khi đoạt lại một chút y chí nhưng cơ tể vẫn không nghe theo điều khiển, mắt khép hờ, cực kỳ vất vả mặc cho tẩy rửa thân thể mềm mại, cũng run rẩy cùngp hắn chà sát.
Lúc này Tiêu Phong , hưng phấn hét to, cả không gian vang tiếng kêu liên tục.
Bóng đêm ngày càng đen, trên trời mặt trăng và ánh sáng hoàn toàn giấu trong bóng đêm, không ai ngờ rằng trong quang minh giới đang có cuộc đại chiến xuân sắc sảng khoái lâm li.
Trải qua một đoạn thời gian trong không gian quang minh giới, sau khi trải qua hai giờ chiến đấu hăng hái, rốt cuộc Tiêu Phong cũng xong việc, xụi lơ xuống nằm giữa Thiên nữ và Thủy Dung Dung, tất cả khí lực đều đã bị tiêu hao sạch, cũng may là hiệu quả rất rõ rệt, độc của Dục Tiên thảo trong cơ thể đã được giải trừ hoàn toàn.
Tiêu Phong từ trong mê man dần dần khôi phục lý trí.
Giờ phút này, sau khi giao hoan tu vi của Tiêu Phong đã trùng kích đến khí cảnh ngũ trọng! Liên tục bước qua hai cái tầng thứ. Nhưng kinh khủng hơn Thiên Nữ đang là thần cảnh đệ tứ - Thủy Dung dung đang thần cảnh đệ nhất mà tu vi hiện tại đã lên đên thần cảnh đỉnh phong. Bất cứ lúc nào cũng có thể trùng kích bình cảnh tiến vào hư cảnh…
Nhưng giờ phút này, cả ba người căn bản không có tâm tư nhìn xem tu vi của mình, bởi vì trước mắt còn có một vấn đề lớn hơn rất nhiều…
cả ba người sau vài giây liền lập tức dung tốc độ nhanh nhất để mạc lại quần áo của mình.
.
Nhất thời, ba người cùng mặt đối mặt. Nhuwngc chuyện vừa sảy ra mặc dù do xuân dược nhưng trí nhớ của mọi người đều ghi khắc đến chí phần. Nhất thời không biết phải nói gì.
- Tiêu Phong…Ngươi… đồ bại hoại nhà ngươi…
Sau ki mắng vài câu, Thủy Dung Dung ngồi dưới đất ôm mặt khóc lớn lên. Nàng khóc đến trời đất tối tăm, trên khuôn mặt tuyệt mỹ đầy nước mắt, làm người khác nhìn mà đau lòng.
Tiêu Phong bất giác lấy tay kéo Thủy Dung Dung vào lòng, giờ khắc này bản thân hắn cũng không biết phải nói thế nào. Nhưng nhìn nàng khóc tim hắn có chút khó chịu. đành ôm nàng vào lòng mặc cho nàng dung hai tay đánh lên ngực lên tay mình. Chỉ im lặng.
Thiên Nữ mới vừa tỉnh lại, trong đầu còn một mảnh hỗn độn, sau một phút định thần :
- A!
Thiên Nữ cũng phát ra một tiếng thét chói tai.Nhưng rất nhanh, Thiên nữ vừa mới thét xong, nàng đã co rúc một chỗ, nhỏ giọng nức nở.Tiêu Phong một tay ôm Thủy Dung Dung tay còn lại ôm lấy Thiên nữ. Hai cô gái mỗi người một bên vaiTiêu Phong nức nở.
Nhìn hai cô gái nhỏ đang nức nở, Tiêu Phong khe khẽ thở dài nói:
- Chuyện lần này, đã xảy ra như vậy, ta sẽ có rách nhiệm,hai nàng có nguyện ý cùng kẻ chưa có điều gì lừng lẫy vẻ vang như ta trở về hay không ?
Thiên nữ nhẹ nhàng ngẩng đầu, nhìn về phía Tiêu Phong, hơi mờ mịt nói:
- Ngươi nói vậy là muốn….???
- Ta muốn có trách nhiệm, không lâu sau ta sẽ trở về khai quốc tại yến quốc, hai nàng theo ta trở về.
Tiêu Phong hít sâu một cái nói.
- Ta không cần, ngươi cái tên khốn kiếp này, ta hận ngươi, ta hận ngươi!
Thủy Dung Dung nhất thời lần nữa khóc lên, đứng bật dậy thoát khỏi vòng tay tiêu Phong.
- A... Tiêu… Thủy…! Ngươi... Các ngươi vô sỉ!
Thiên Nữ nhảy dựng lên, hét lớn một cách lắp bắp, vội vàng che kín hai mắt mình, trong lòng lo sợ nghĩ:
- Sao bọn họ lại có thể như vậy? Tại sao lại như vậy! Không phải chỉ có vợ chồng mới được làm như vậy sao?
Trong lúc kinh ngạc, Thiên nữ nghe tiếngThủy Dung Dung nhắc nhở nàng một câu:
- Thiên nữ… Độc dục tiên thảo… ngươi… cẩn thẩn… a a.
- Ta không muốn nghe! Hai người vô sỉ các ngươi! Bản tiểu thư thật sự nhìn không ra hai người rồi... Cái gì?
Thiên nữ chính đang phẫn hận quở trách hai người, lại đột nhiên nhớ kỹ lời của Thủy Dung Dung, trên người lành lạnh.
- Dục tiên thảo???!....
Sau lúc ngẩn ngơ, trong lòng nàng nhất thời trở nên cảnh giác, nàng vội vàng liền cũng không nói thêm gì nữa thân hình lảo đảo chạy về phía xa, hi vọng có thể cách hai người đang cuốn lấy nhau dây dưa không ngừng xa một chút. nhưngđiều làm nàng khiếp sợ là lúc này gân mạch trong cơ thể bủn rủn vô lực, ngay cả vận chuyển Nguyên lực cũng không làm được, khiến cho một cao thủ Thần Thông Cảnh ngũ trọng như nàng lập tức biến thành nữ tử tay trói gà không chặt.
- Pháp lực của ta….
Thiên nữ bất lực vì biết chính bản thân mình cũng đã trúng độc của dục tiên thảo, Trong không gian dưới mặt đất, tiểu ma nữ đang tính nuốt một ít linh đan giải độc, mưu tính giải trừ chất độc dục tiên thảo trong cơ thể. Nàng nhanh chóng lấy đan dược trong chữ vật vừa hung hăng nhai nuốt đan dược, vừa thỉnh thoảng trừng mắt nhìn hai người phía xa hiển nhiên đối với sự tình lúc nãy vẫn còn canh cánh trong lòng, tựa hồ như không thể biến hai kẻ không biết liêm sỉ kiabiến thành đan dược nhai nuốt vào trong bụng.
Nhưng mă dù Thiên nữ không ngừng tiếp tục nuốt vào mấy chủng đan dược giải độc. Chẳng những không thể giải trừ được độc tính của dục tiên thảo. Ngược lại còn dẫn độc tính phát huy nhanh một chút.
Thời gian dần trôi qua, Thiên nữ ý nghĩ mê muội, đôi má càng ngày càng đỏ, chỉ cảm thấy trong cơ thể có một ngọn lửa đang thiêu đốt, nóng đến nỗi nàng muốn cởi sạch y phục trên người.
Dần dần, mị ý trong mắt nàng biến ảo không thôi, lý trí dần dần luân hãm.
Vẻ mặt Thiên nữ rất phức tạp, dần dần bị dục niệm cắn nuốt lý trí. Nàng bước một bước về phía Tiêu Phong và thủy Dung dung, nhất thời hai mắt như muốn chảy ra nước. Cuối cùng, ánh mắt nàng nhìn cở thể của Tiêu Phong có sự biến đổi mạnh mẽ. Ánh mắt trong veo giờ như muốn chảy ra thành nước. Vẻ mặt vốn tức giận với hai ngườinay dần dần biến thành một tia khát vọng mê ly.
Chút vô thức, nàng liền chạy tới gần chỗ Phong Liệt, hướng Tiêu Phong vươn tay ôm lấy tấm lung của Tiêu Phong.
Tiêu Phong lien mien cùng Thủy Dung dung trong lúc nhất thời không có chú ý đến động tĩnh thiên nữ. Giờ phút này hắn giật mở to mắt, quay đầu lại nhưng không khỏi bị vẻ mặt mỵ ý của Thiên nữ làm cho nhảy dựng.
Tiêu Phong bất đắc dĩ nhìn thiên nữ, liền cảm thấy nhức đầu. Xem ra vấn đề này tựa hồ như có chút nghiêm trọng.
- A, Tiêu Phong, ta muốn sờ chàng. Sờ thoáng một cái thôi, được không?
Thiên nữ đã hoàn toàn mất kiểm xoát cười nói. Vừa nói nàng vừa dùng Hai tay sờ soạng trên người Tiêu Phong, vẻ mặt say mê chi sắc.
Đang lúc cao trào cùng Thủy Dung Dung, Phong Liệt mơ hồ cảm giác có thân thể mềm mịn như ngọc quấn lấy lưng mình, và bàn tay mềm lạnh sờ soạng thân thể, mùi tràn ngập hương thơm nữ tính khiến lòng người say, làm đáy lòng Phong Liệt bốc lên ngọn lửa. Bất giác thân dưới Tiêu Phong mãnh liệt sốc Thủy dung dung bừa bãi.
Lại nói, thiên nữ bất luận tướng mạo hay dáng người đều quá tuyệt mỹ. Lúc này cọ sát, đoán chừng bất cứ người đàn ông nào cũng kìm nén không được. Tiêu Phong muốn nói là tâm không động thì đó là giả dối.
Nhưng trong lòng hắn biết, đây không phải là ý nguyện của thiên nữ, chỉ là độc tính của dục tiên thảo phát tác..
Thủy Dung Dung lúc này đã lấy được chút ý chí liền lấy tay níu lấy Tiêu Phong nói :
- Hãy giúp nàng ta..Xuân dược phải được giải trừ, thời gian trì hoãn lâu, kinh mạch cơ thể càng là tổn thương lớn…
Cuối cùng trong vô thức tiêu Phong quay lại giọng khàn khàn nói với Thủy Dung Dung :
- Xin Lỗi...
Thủy Dung Dung cuộn người tròn lại tránh né Tiêu Phong, lúc này Thiên nữ đã hoàn toàn mê mờ vì tác dụng của dục thảo.
Tiêu Phong ôm lấy Thiên Nữ, môi hắn chậm rãi rời đi một đường đi xuống chui vào đôi ngực cao vút.
Thiên nữ nhắm chặt đôi mắt, cảm nhận đôi môi của Tiêu Phong di chuyển trên thân thể mình , cảm thấy toàn bộ là ý loạn tình mê. Cơ thể nàng chuyển động, phát ra một tiếng “ ưm “ đầy phiêu tình.
Bàn tay to lớn của tiêu Phong không ngừng xoa bóp nơi mềm mại của nàng, đầu lưỡi nóng rực , cách lớp y phục, hôn lên nụ hoa của nàng,.
- Ngươi…Chàng.. a..a
Thiên nữ dưới sự trêu trọc của hắn, không nói ra nổi một câu hoàn chỉnh. Tiêu Phong cởi xuống lớp y phục che chắn cuối cùng trên người Thiên Nữ ,cảm nhận cơ thể Thiên nữ run lên bần bật . khẽ thì thầm:
- Đừng sợ…
Tiêu Phong nặng nhọc thở dộc, đôi bàn tay to lại di động trên thân thể mềm mại của nàng. rất nhanh , Tiêu Phong không thỏa mãn chỉ như vậy, hắn dùng sức xoa nắn ôn hương nhuyễn ngọc trong người, dường như chỉ có nhét thân thể mềm mại vào ngực mình mới thấy dễ chịu chút.
Lát sau Tiêu Phong đã tìm đúng vị trí hõm vào trên thân thể đối phương, eo ưỡn thẳng mạnh đâm vào. Có tiếng kinh kêu như khóc như án vang lên, hai thân thể hợp thành một.
.
Thủy Dung Dung mở to hai mắt ra, im lặng chăm chú nhìn hai người đang cuốn quýt phía trên.
Chẳng biết tại sao, đối với Tiêu Phong, người đàn ông thứ nhất đã lấy đi đời con gái của mình, trong nội tâm nàng rất không muốn hắn động vào những nữ nhân khác. Thậm chí, nàng còn có một loại cảm xúc muốn xông lên cắt đi cái dưới háng của Tiêu Phong.thôi tình của dục tiên thảo vẫn chưa hết tác dụng, tia lí trí thoáng đi qua liền bị tước đoạt mất. Thủy dung dung lại không tự chủ mà tiền gần tiêu Phong. Lúc này ba người thực sự cuốn quýt lấy nhau Thật là thiên diêu địa động, quần tinh loạn chiến, thiên địa thất sắc, nhật nguyệt vô quang
Thiên Nữ, Thủy Dung dung một người mảnh mai yểu điệu, một người nóng bỏng đẫy đà, thân thể mềm mại lồi lõm mỹ miều, da thịt trắng hơn tuyết, ngực cao vút, như là hai pho tượng băng tuyệt vời tạc thành, khiến Tiêu Phong yêu thích không buông tay.
Gò bồng đào và mông viêu co giãn, vốn trời cho hấp dẫn nhất của con gái, thêm nữa vẻ giận dỗi xen lẫn xấu hổ của hai cô gái khiến Tiêu Phong máu sôi lên, thân dưới cứng như sắt, lien tục vác súng lên ngựa, đại chiến ba ngàn hiệp,
Phút chốc cả không gian sống sắc sinh hương, xuân ý dạt dào.
Hai cô gái gò má đỏ đến nhỏ máu, kiềm nén xấu hổ khi đoạt lại một chút y chí nhưng cơ tể vẫn không nghe theo điều khiển, mắt khép hờ, cực kỳ vất vả mặc cho tẩy rửa thân thể mềm mại, cũng run rẩy cùngp hắn chà sát.
Lúc này Tiêu Phong , hưng phấn hét to, cả không gian vang tiếng kêu liên tục.
Bóng đêm ngày càng đen, trên trời mặt trăng và ánh sáng hoàn toàn giấu trong bóng đêm, không ai ngờ rằng trong quang minh giới đang có cuộc đại chiến xuân sắc sảng khoái lâm li.
Trải qua một đoạn thời gian trong không gian quang minh giới, sau khi trải qua hai giờ chiến đấu hăng hái, rốt cuộc Tiêu Phong cũng xong việc, xụi lơ xuống nằm giữa Thiên nữ và Thủy Dung Dung, tất cả khí lực đều đã bị tiêu hao sạch, cũng may là hiệu quả rất rõ rệt, độc của Dục Tiên thảo trong cơ thể đã được giải trừ hoàn toàn.
Tiêu Phong từ trong mê man dần dần khôi phục lý trí.
Giờ phút này, sau khi giao hoan tu vi của Tiêu Phong đã trùng kích đến khí cảnh ngũ trọng! Liên tục bước qua hai cái tầng thứ. Nhưng kinh khủng hơn Thiên Nữ đang là thần cảnh đệ tứ - Thủy Dung dung đang thần cảnh đệ nhất mà tu vi hiện tại đã lên đên thần cảnh đỉnh phong. Bất cứ lúc nào cũng có thể trùng kích bình cảnh tiến vào hư cảnh…
Nhưng giờ phút này, cả ba người căn bản không có tâm tư nhìn xem tu vi của mình, bởi vì trước mắt còn có một vấn đề lớn hơn rất nhiều…
cả ba người sau vài giây liền lập tức dung tốc độ nhanh nhất để mạc lại quần áo của mình.
.
Nhất thời, ba người cùng mặt đối mặt. Nhuwngc chuyện vừa sảy ra mặc dù do xuân dược nhưng trí nhớ của mọi người đều ghi khắc đến chí phần. Nhất thời không biết phải nói gì.
- Tiêu Phong…Ngươi… đồ bại hoại nhà ngươi…
Sau ki mắng vài câu, Thủy Dung Dung ngồi dưới đất ôm mặt khóc lớn lên. Nàng khóc đến trời đất tối tăm, trên khuôn mặt tuyệt mỹ đầy nước mắt, làm người khác nhìn mà đau lòng.
Tiêu Phong bất giác lấy tay kéo Thủy Dung Dung vào lòng, giờ khắc này bản thân hắn cũng không biết phải nói thế nào. Nhưng nhìn nàng khóc tim hắn có chút khó chịu. đành ôm nàng vào lòng mặc cho nàng dung hai tay đánh lên ngực lên tay mình. Chỉ im lặng.
Thiên Nữ mới vừa tỉnh lại, trong đầu còn một mảnh hỗn độn, sau một phút định thần :
- A!
Thiên Nữ cũng phát ra một tiếng thét chói tai.Nhưng rất nhanh, Thiên nữ vừa mới thét xong, nàng đã co rúc một chỗ, nhỏ giọng nức nở.Tiêu Phong một tay ôm Thủy Dung Dung tay còn lại ôm lấy Thiên nữ. Hai cô gái mỗi người một bên vaiTiêu Phong nức nở.
Nhìn hai cô gái nhỏ đang nức nở, Tiêu Phong khe khẽ thở dài nói:
- Chuyện lần này, đã xảy ra như vậy, ta sẽ có rách nhiệm,hai nàng có nguyện ý cùng kẻ chưa có điều gì lừng lẫy vẻ vang như ta trở về hay không ?
Thiên nữ nhẹ nhàng ngẩng đầu, nhìn về phía Tiêu Phong, hơi mờ mịt nói:
- Ngươi nói vậy là muốn….???
- Ta muốn có trách nhiệm, không lâu sau ta sẽ trở về khai quốc tại yến quốc, hai nàng theo ta trở về.
Tiêu Phong hít sâu một cái nói.
- Ta không cần, ngươi cái tên khốn kiếp này, ta hận ngươi, ta hận ngươi!
Thủy Dung Dung nhất thời lần nữa khóc lên, đứng bật dậy thoát khỏi vòng tay tiêu Phong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.