Chương 168: rời tông
Snake
11/08/2019
Tiêu Phong liền từ biệt mọi người, trở lại Thiên phong Điện.
Phong Đằng cung kính đứng trước Tiêu Phong, Tiểu Miêu Nhi lười biếng ngủ trên một cái huyễn tháp kế bên.
Tiêu Phong nhìn Phong Đằng hỏi:
- Xem Thương Tâm quyết tới đâu rồi?
Phong Đằng nghiêm túc nói:
- Thần đã lĩnh ngộ được hoàn toàn, không phụ công kỳ vọng của Vương !
Tiêu Phong cười hỏi:
- Rất tốt ! nói qua một chút !
Phong Đằng nói:
- Thương Tâm quyết có tổng cộng thập trọng bản thân thần đã lĩnh ngộ trọn vẹn ! tuy nhiên thần thỉnh cầu Vương ân chuẩn cho thần truyền nhất tầng, nhị tầng, theo theo căn cứ vào ngộ tính, công lao của tướng sĩ, dùng hình thức ban thưởng từ từ truyền dạy để nâng cao thực lực binh đoàn.
Tiêu Phong cười nói:
- Tốt ! suy nghĩ thấu đáo ! không tư lợi riêng ! rất tốt !
Phong Đằng kích động nói:
- Đa tạ vương khích lệ!
Tiêu Phong vừa lòng nói:
- Đi truyền dạy đi, sáng sớm ngày mai theo ta lên đường, tiếp theo sẽ có rất nhiều chuyện cần làm.
- Tuân lệnh!
Ngày thứ hai, tất cả người trong Thiên phong rời đi.
Đám đệ tử Đại Thiên tông mờ mịt không hiểu chuyện gì đang sảy ra.
- Thiên phong thật là quái.
- Thì đó, vừa trở về hai ngày, lại đi rồi! Không biết vội vàng cái gì!
- Bọn họ không cần tu luyện sao?
............
......
...
Mọi người nghị luận sôi nổi.
Giữa sườn núi Huyền phong.
Thanh Minh nhíu mày nhìn đám người đi xa bốc bụi mù, mặt âm trầm, sau lưng gã có hai đệ tử Đại Thiên Tông.
Một người biểu tình phức tạp nói:
- Sư huynh ! ta thấy hay là thôi đi, Tiêu Phong quá biến thái.
Một người khác cũng khuyên nhủ:
- Đúng vậy đó sư huynh.
Thanh Minh sắc mặt âm trầm, thản nhiên nói:
- Ta tự mình biết tính toán !
Phong Đằng cung kính đứng trước Tiêu Phong, Tiểu Miêu Nhi lười biếng ngủ trên một cái huyễn tháp kế bên.
Tiêu Phong nhìn Phong Đằng hỏi:
- Xem Thương Tâm quyết tới đâu rồi?
Phong Đằng nghiêm túc nói:
- Thần đã lĩnh ngộ được hoàn toàn, không phụ công kỳ vọng của Vương !
Tiêu Phong cười hỏi:
- Rất tốt ! nói qua một chút !
Phong Đằng nói:
- Thương Tâm quyết có tổng cộng thập trọng bản thân thần đã lĩnh ngộ trọn vẹn ! tuy nhiên thần thỉnh cầu Vương ân chuẩn cho thần truyền nhất tầng, nhị tầng, theo theo căn cứ vào ngộ tính, công lao của tướng sĩ, dùng hình thức ban thưởng từ từ truyền dạy để nâng cao thực lực binh đoàn.
Tiêu Phong cười nói:
- Tốt ! suy nghĩ thấu đáo ! không tư lợi riêng ! rất tốt !
Phong Đằng kích động nói:
- Đa tạ vương khích lệ!
Tiêu Phong vừa lòng nói:
- Đi truyền dạy đi, sáng sớm ngày mai theo ta lên đường, tiếp theo sẽ có rất nhiều chuyện cần làm.
- Tuân lệnh!
Ngày thứ hai, tất cả người trong Thiên phong rời đi.
Đám đệ tử Đại Thiên tông mờ mịt không hiểu chuyện gì đang sảy ra.
- Thiên phong thật là quái.
- Thì đó, vừa trở về hai ngày, lại đi rồi! Không biết vội vàng cái gì!
- Bọn họ không cần tu luyện sao?
............
......
...
Mọi người nghị luận sôi nổi.
Giữa sườn núi Huyền phong.
Thanh Minh nhíu mày nhìn đám người đi xa bốc bụi mù, mặt âm trầm, sau lưng gã có hai đệ tử Đại Thiên Tông.
Một người biểu tình phức tạp nói:
- Sư huynh ! ta thấy hay là thôi đi, Tiêu Phong quá biến thái.
Một người khác cũng khuyên nhủ:
- Đúng vậy đó sư huynh.
Thanh Minh sắc mặt âm trầm, thản nhiên nói:
- Ta tự mình biết tính toán !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.