Bí Mật Thiên Địa

Chương 170: thành cao trăm trượng

Snake

11/08/2019

Lúc này bên dưới có một gã đàn ông áo xanh đi tới.

Gã đàn ông được Phong Đằng dẫn tới trước mặt Tiêu Phong.

Gã đàn ông căng thẳng nhìn rồi cung kính hướng Tiêu Phong nói:

- Tại hạ tên Mộc Thiên Tình, không biết các vị tiền bối có gì chỉ dạy?

Tiêu Phong mỉm cười nói:

- Ngươi không cần lo lắng, chúng ta chỉ là đi qua thấy khó ra tay tương trợ tuyệt không có ý khác, thuận tiện có vài việc muốn hỏi ngươi.

Mộc Thiên Tình nghe thấy mấy lời của Tiêu Phong nhưng nét lo lắng trên khuân mặt vẫn chưa hoàn toàn tan đi :

- Vậy các vị không đánh chủ ý lên trư yêu?

Tiêu Phong mỉm cười nói:

- Không !

Mộc Thiên lý hưng phấn nói:

- Đa tạ ngài, ngài có gì cứ hỏi, trong tầm hiểu biết ta xin trả lời hết tuyệt không nói hai lời!

Tiêu Phong gật gù rồi tò mò hỏi:

- Vừa rồi nghe các ngươi nói các ngươi là người Vô Ưu thành? Nhiệm vụ gì? Các ngươi thuộc tông môn nào? Có thể nói ta nghe rõ không?

Mộc Thiên Tình ngạc nhiên nói:

- A, ngài chỉ cần biết những chuyện này?

Tiêu Phong cười nói:

- Chỉ có bao nhiêu đó.

Mộc Thiên Tình cung kính nói:

- Những vấn đề ngài hỏi không phải bí mật gì, chúng ta đều là người ở Vô Ưu thành, đa số là tán tu, có một ít là tiểu tông môn. Bởi vì lực lượng của chúng ta nhỏ nên chỉ có thể tụ cùng một chỗ, tại Vô Ưu thành chúng ta được gọi chung là 'dong tu'.

Tiêu Phong nghi hoặc hỏi:

- Dong tu?

Mộc Thiên Tình cười khổ nói:

- Đúng vậy. Tại Vô Ưu thành thì những dong tu như chúng ta nhận nhiệm vụ của người khác, ví dụ tìm luyện đan nào đó, tài liệu nào đó. Chúng ta giúp bọn họ tìm đến, bọn họ cho chúng ta linh thạch. Tu giả tu hành cần nhiều tài nguyên, chúng ta khó khăn lắm mới đạt đến Tinh cảnh, tất nhiên phải cố gắng kiếm nhiều linh thạch, được thêm tài nguyên tu luyện.

Phong Đằng đứng một bên kinh ngạc bật thốt:

- Vậy cũng coi như là làm công cho kẻ khác rồi!

Mộc Thiên Tình cười khổ không giải thích .

Tiêu Phong lại hỏi:



- Vậy thí dụ ngươi một tháng có thể kiếm bao nhiêu linh thạch?

Mộc Thiên Tình liền không do dự trả lời:

- Linh thạch ta kiếm được sao ? Không có cố định, nhưng tính bình quân đại khái có thể kiếm năm mươi viên hạ phẩm linh thạch. Hai mươi viên cho mình tu luyện, còn lại ba mươi viên cho thê tử, nhi tử của ta dùng.

Hiển nhiên một tháng năm mươi viên hạ phẩm linh thạch là một con số rất thành công đối với hắn nên khuân mặt hiện nên có chút tự hào vui vẻ.

Tiêu Phong lại tiếp tục hỏi:

- Vô Ưu thành có nhiều dong tu giống như ngươi không ?

Mộc Thiêntình chắc chắn nói:

- Nhiều, dĩ nhiên là nhiều, ít nhất có mấy vạn!

Tiêu Phong gật đầu mỉm cười nói:

- Ta biết rồi, đa tạ! Ngươi có thể đi.

- Vâng, tạ ơn tiền bối ra tay tương trợ ! phần ân tình này Mộc Thiên tình ta xin ghi khắc sau này có việc gì phân phó ta tuyệt không chối từ.

Mộc Thiên Tình cung kính từ biệt đi xuống núi.

Mộc Thiên Tình đến dưới núi thì gặp cẩm y quân thu lại Xạ Nhật tiễn cắm trên lợn rừng đang đi lên.

Mộc Thiên Tình liền tò mò hỏi một cẩm y quân sắp rời đi:

- Vị huynh đài này, xin hỏi một chút, vương của các ngươi là ai?

cẩm y quân kia tự hào nói:

- Vương? Ha ha ha, vương của ta chính là các chủ Thiên phong, Đại Thiên Tông!

Nói xong cẩm y quân bỏ lại Mộc Thiên lý biểu tình kinh ngạc. Text được lấy tại Truyện FULL

Mộc Thiên Tình lắp bắp nói:

- Thiên phong, Đại Thiên Tông? Một đêm chém giết sáu ngàn đệ tử Nhật Nguyệt Minh Tông, Huyết Ma Tiêu Phong ?



Trên đỉnh một ngọn núi.

Tiêu Phong mang theo đại quân ngừng lại, cơ hồ các tướng sĩ kinh ngạc nhìn phía xa.

Phía xa, trời xanh mây trắng.

Bên dưới có một tường thành cao vút, được tạo thành từ một loại đá màu xanh lam nhìn với cùng đẹp mắt. kéo dài vô tận, liếc mắt nhìn không đến cuối. Hoàn toàn có thể dùng hai từ khổng lồ để hình dung.

Trên tường thành bềnh bồng nhiều phù văn, dường như là trận pháp nào đó hộ vệ tường thành, tạo lên một khí thế sừng sững hiên ngang, thách thức thời gian bàn mọi giới hạn. Trên đường lớn , người người đi đi lại lại vô cùng tấp lập,

Phong Đằng ngạc nhiên nhìn bức tường thành , trầm trồ :

- Khoa trương quá đi !! Ta có cảm giác bức tường thành này che đi nửa bầu trời a... Đây mà là tường thành sao ? Tường thành của chúng ta chỉ có cao năm trượng a!!!



Sở Tử Huyên bật cười cười nói:

- Năm trượng? Còn không bằng thân hình một số yêu thú ở đây, như vậy mà làm tường thành gì?

Tam Kiếm hiệp giải thích thêm:

- Tường này không chỉ có thể chặn yêu thú, nói đến nếu không mở cấm

Chế thì dù là cường giả Thượng hư cảnh cũng đừng mơ phá được tường này.

Phong Đằng ngạc nhiên hỏi lại:

- Cái này cần tốn bao nhiêu tinh lực đây? Cái này không tưởng tượng nổi làm bằng cách nào a

Tiêu Miêu Nhi vẻ mặt khinh thường nói:

- Ngu ngốc ! Đây là đâu chứ ...

Phong Đằng mặt cứng đơ:

- A!

Sở Tử Huyên ý nhị nhìn Tiểu Miêu Nhi một cái rồi giải thích rằng:

- Tất nhiên để xây dựng cũng tốn vô số tinh lực và vật lực .

Triệu Đống cũng không ngăn được tò mò khó hiểu hỏi:

- Thành cao như này, ngươi nói Đến Thượng hư cảnh cũng chưa chắc phá được, vậy họ không biết bay qua sao?

Sở Tử Huyên mỉm cười đáp

- Thành trì bố trí vô số trận pháp, trên tường thành có vô số trận pháp, thành trì cũng cũng có rất nhiều trận pháp khác nhau. không thể phá được phòng ngự của Vô Ưu thành, muốn vào thành chỉ có một cách, là đi vào từ cửa thành. Đi bộ .

Phía xa có một cửa thành to lớn, trên cửa thành bềnh bồng ba chữ to 'Vô Ưu thành'. Cửa thành xếp hàng nhiều tu giả, kiểm tra người ra vào.

Phong Đằng nghi hoặc hỏi:

- Tại sao lẠi như vậy ?

Sở Tử Huyên lại tiếp tục nói:

- Chỗ này là một bảo địa, nguyên khí thiên địa đầy đủ, sau này phong thủy sư dẫn tới năm đại hình long mạch, nguyên khí thiên địa cực kỳ sung túc, trong thành ngụ ở rất nhiều tu giả. Có một số là tu giả của tông môn, có một số là tu giả của các gia tộc, càng nhiều hơn là tán tu. Bên trong mở cửa hàng đan dược, cửa tiệm pháp bảo vân vân, có gần trăm vạn người. Cấm chế làn để bảo vệ tất cả người trong thành.

Triệu Đống ngạc nhiên hỏi:

- Trăm vạn tu giả? Nhiều như vậy sao?

Sở Tử Huyên cười nói:

- Ha ha ha ha! Trăm vạn tu giả đã tính là gì, không nói đến những đại hình tiên thành, chỉ tính xung quanh gần ba trăm quốc gia phàm nhân, gần ngàn ức phàm nhân, thế thì tu giả một thành này nhiều thế nào?

Triệu Đống cơ mặt co quắp im lặng.

Số liệu này tính ra khiến hắn phát hiện tầm nhìn trước kia của mình quá ư là hạn hẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bí Mật Thiên Địa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook