Chương 328: Tiêu Phong đến cầu hôn Thuỷ Dung Dung
Snake
25/08/2019
Tin tức Tiêu Phong đến diện kiến cầu thân Thuỷ Dung Dung nhanh chóng lan truyền chóng mắt tại cự lộc thành .
Khi đoàn người Tiêu Phong mang sính lễ đến trước cửa thiên điện . Còn kèm theo biết bao ánh mắt dõi nhìn. Có ghen tỵ . Có hâm mộ .
Tiêu Phong cũng biết là mình đường đột . Vì hẹn ước là do hắn và Thủy Dung Dung tự đính ước . Không được lệnh của phụ mẫu . Cũng không do mai mối . Xét cho đúng cũng có chút danh không chính , ngôn không thuận. Bất quá hắn cũng không phải người quá cần nguyên tắc đi.
Đoàn người Tiêu Phong đến trườc cửa Thiên Điện . Một nho sinh đứng ngoài cửa tiếp đón. Tiêu Phong khẽ thi lễ nói :
- Tiêu Phong mạo muội đến Bái phỏng . Thủy viện chủ ! Xin Thông báo viện chủ một tiếng .
Nho sinh cũng cung kính đáp lễ nói :
- Tiêu Công Tử mời qua bên này.
Rồi xoay người tiến về phía trước . Đoàn người không nhanh không chậm bước theo sau . Mộ Dung Phụng vừa đi vừa ba hoa giới thiệu. Mỗi người thì thoảng cũng tham gia vài câu . Không khí cực kỳ vui vẻ . Hôm nay, chỉ có Lý Chiêu Anh là không được đi cùng . Nàng cho nàng ta hậm hực trách móc vài câu rồi bỏ ra ngoài chơi . Tiêu Phong thì mang theo chút cảm giác có chút hồi hộp . Nhưng vẫn thập phần là vui vẻ.
Chốc lát vị nho sinh kia dẫn đám người vào trước cửa một đại điện, toà đại điện vô cùng nguy nga và tráng lệ. Bên ngoài treo tấm hoành phi sơn son thiệp vàng ghi bốn chữ : Phủ viện viện chủ cực kỳ chói mắt .
Sắc mặt Tiêu Phong vui vẻ thêm vài phần,lặng lẽ Quan sát một lượt
Tất cả phủ đệ trong phủ đều sắp đặt cấm chế ngăn cách tinh thần lực tra xét, Ánh mắt Tiêu Phong khẽ động, trong lòng cũng không có mấy cảm thấy kinh ngạc.
Thuỷ gia vốn gia thế cũng hiển hách quá đi nha, hoàn cảnh của nương tử này xem ra thì gia thế thuộc hàng kinh tâm động phách đây .Tiêu Phong âm thầm lưu tâm thêm vài phần.
- Tiêu công tử, mời ngài chờ ở đây chốc lát, học trò xin cao lui.
Nho Sinh khách khí nói một câu, liền vội vàng lui ra ngoài.
Tiêu Phong khẽ gật đầu, khách khí cảm ơn một câu.
Tiêu Phong dẫn đầu đoàn người tiến vào trong phủ .
- Tiêu Phong mạo muội đến cửa xin cầu thân. Chúc Thuỷ Viện Chủ vạn an.
Tiêu Phong thi lễ, đám Mộ. Dung Phụng và Thanh Long cũng thi lễ .
Thủy Thiên Chính ngồi trên ghế lớn trung tâm đại điện cũng đứng dậy nhận lễ. Hôm nay hắn mặc một thân trường bào màu xanh thẫm , thân thể đứng thẳng , khí chất uy nghiêm ánh mắt cương trực nhìn Tiêu Phong mỉm cười :
- Ngồi đi ! tất cả cùng ngồi đi .
Sau khi mọi người ngồi xuống . Thủy Thiên Chính cũng lần lượt giới thiệu mười vị lão giả ngồi hai bên. Chính là mười vị trưởng lão quyền cao trức trọng của Thủy gia hôm nay được Thủy Thiên Chính mời tới . Ngoài ra còn có Thuỷ Thiên Lãng huynh trưởng của Thủy Dung Dung, Liêu Trung cũng ngồi đó . Ánh mắt hấp háy nhìn Tiêu Phong mỉm cười.
Mọi người cùng hàn huyên nói chuyện rất vui Vẻ. Toàn bộ trưởng lão nhất tề ngưng mắt chăm chú nhìn Tiêu Phong, tựa hồ trong lòng tràn đầy hiếu kỳ đối với thiên tài có một không hai Tiêu Phong này.
Tiêu Phong Nhìn một chút Thủy Thiên Chính, chính mình vừa đến đã gặp phải đãi ngộ tốt như vậy, cũng không cần ăn nói khép quá, đơn giản hắn không phải người thích vòng vo, trực tiếp đi vào chủ đề chính, cười dài nói:
- Thủy Viện chủ, tiểu tế và Dung Dung tâm đầu ý hợp, chuyện này thiên hạ đều biết, lần này tiểu tế chính là vì muốn cầu hôn mà tới, hi vong nhạc phụ đại nhân có thể tác thành đoạn nhân duyên của tiểu tế và Dung Dung. Tiểu tế từ hiện nay đã mồ côi cha mẹ. Tự thân mang đến đồ sính lễ làm lễ hỏi, xin nhạc phụ đại nhân không chê cười. vui mừng nhận cho!
Tiêu Phong trực tiếp đổi cách xưng hô . Khiến mọi người vui vẻ cười theo góp vui.
Thoáng chốc, sắc mặt đám người Thuỷ gia vô cùng đặc sắc, lập tức nhỏ giọng bàn tán.
Thuỷ Thiên Chính mỉm cười , hai mắt nhìn chằm chằm nhìn Tiêu Phong
- Tiêu Phong , nếu muốn ta giao Dung Dung cho ngươi không phải không được, chỉ là ngươi phải đồng ý với ta hai điều kiện!
- Tiểu tế xin rửa tai cung kính lắng nghe.
Ánh mắt Tiêu Phong Liệt nháy động, vội vã cung kính nói.
Thủy Thiên Chính, nghiêm nghị nói:
- Điều kiện thứ nhất, ta muốn ngươi đoạn tuyệt quan hệ với những nữ nhân khác, con gái của Thủy Thiên Chính ta không thể chung chồng với nữ nhân khác!
- Khụ khụ.
Tiêu Phong nhướng mày, nhếch miệng ho khan hai tiếng nói:
- Nhạc phụ đại nhân, chuyện này, tiểu tế không có cách nào phục tùng, các nàng trước là do phụ mâu quá cố sắp đặt, sau đều cùng tiểu tế chung họa nạn, tình cảm tương giao, nếu làm như vậy, Tiêu Phong chẳng phải người bạc tình bạc nghĩa sao? Tin rằng Dung Dung cũng không mong muốn tiểu tế làm như vậy!
- Ngươi. . .
Sắc mặt Thủy Thiên Chính tối sầm, thật sự muốn tát Tiêu Phong một cái rồi đuổi ra ngoài.
Phong Liệt thấy không ổn, vội vàng nghiêm nghị nói:
- Nhạc phụ đại nhân! Mặc dù tiểu tế có vài hồng nhan tri kỷ, nhưng các nàng đều là nữ tử thông minh bản tính thuần lương không tranh quyền đoạt thế, tiểu tế dám lấy tính mạng ra bảo đảm, ngày sau chắc chắn sẽ không để Dung Dung chịu ủy khuất nửa điểm!
Đối với tâm tư người làm cha Tiêu Phong Hiểu Thủy Thiên Chính chỉ muốn những thứ tốt nhất giành cho con gái mình . Đó là quyền mà người làm cha làm mẹ luôn giành cho con cái mình. Nên việc Thủy Thiên Chính nổi giận Tiêu Phong không nửa lời oán trách. Nhưng hắn cũng phải thẳng thắn nói rõ. Loại người nói một đằng làm một lẻo không phải Tiêu Phong hắn.
Thuỷ Thiên Chính lạnh lùng trừng mắt nhìn Tiêu Phong hồi lâu, hít sâu vài ngụm lương khí mới đè nén hỏa khí trong lòng xuống, hắn hừ lạnh nói:
- Hừ! Chuyện này tạm thời bỏ qua, ta còn có điều kiện thứ hai!
Tiêu Phong giương mắt, vểnh lỗ tai lên cao lắng nghe.
- Ngươi tại nơi đây . Trước ta và toàn bộ trưởng lão của Thủy Gia . Lập lời thề. Trọn đời trọn kiếp yêu thương che chở cho Thủy Dung Dung . Không được phụ bạc bỏ rơi nàng. Nếu không trời chu đất diệt . Ngươi có làm được không ?
Thủy Thiên Chính hỏi.
Tiêu Phong khẽ sửng sốt, không ngờ tình yêu cho con gái của lão gia hoả này lại lớn đến vậy. Trong lòng suy nghĩ, ánh mắt có chút lăng lệ, nhưng vẫn gật đầu nói:
- Tiêu Phong ta tại đây xin buông lời thề đời đời kiếp kiếp yêu thương , chăm sóc bảo vệ Thủy Dung Dung . Không phụ nàng , càng không bao giờ khiến nàng chịu ủy khuất nửa điểm . Nếu sai lời . Trời chu đất diệt. Tại đây xin toàn bộ người trong đại điện làm nhân chứng cho lời thề của ta .
Tiêu Phong trực tiếp buông lời thề, khiến Thủy Thiên Chính cũng vô cùng bất ngờ.
Sau khi trầm ngâm, Thuỷ Thiên Chính trừng mắt nhìn Tiêu Phong một chút, nhãn thần có chút biến đổi, nghiễm nhiên bộ dáng giống như nhạc phụ nhìn con rể.
- Khụ khụ, Tiêu Phong , đã như vậy, ta cũng yên tâm, chỉ là. . .
- Đa tạ nhạc phụ đại nhân tác thành! Tiểu tế sau này nhất định không phụ Thiên Tử, không để nàng chịu ủy khuất nửa điểm!
Phong Liệt thấy vậy, sắc mặt vui vẻ, vội vàng chắp tay thi lễ cắt ngang lời Thuỷ Thiên Chính nói.
- Ừ ! Dung Dung từ nhỏ đã mất mẹ. Ngươi hãy che chở và bảo vệ con bé thật tốt. Ta đồng ý nhận phần lễ vật ngày hôm nay.
Thủy Thiên Chính gật đầu.
Tiêu Phong liền nói :
- Đại lễ ta muốn cùng một lúc tổ chức cùng ngày với ngày ta khai quốc . Mong nhạc phụ thành toàn
Thuỷ Thiên Chính khẽ kinh ngạc, miệng nhếch lên muốn nói, chỉ là vốn trong lòng hắn có vài phần suy tính, thấy tình hình như vậy lại không tiện lên tiếng.
Trong lòng hắn âm thầm thờ dài, mà thôi, nếu như nữ nhi và tiểu tử này tương đầu ý hợp, hơn nữa tiểu tử này sở hữu tiềm lực vô hạn, hôn sự này thành công, ngược lại cũng rất vui mừng, nói không chừng toàn bộ Thuỷ gia dựa vào gã con rể này tăng thêm vài phần số mệnh, về phần Tiêu Phong còn có vài hồng nhan tri kỷ kỳ thực không coi là đại sự gì lớn.
Tại thế giới cường giả vi tôn, có người vì đạt được thiên phú xuất sắc, lấy tới một trăm tám mươi lão bà, thậm chí một số lão ngoan đồng nghìn thê vạn thiếp cũng không kỳ quái.
Thủy Thiên Chính nghị luận cùng các trưởng lão. Cuối cùng đều đưa đến thống nhất quan điểm. Thủy Thiên Chính cho gọi Thủy Dung Dung. lách mình chạy tới, nàng ôm cánh tay Thuỷ Thiên Chính nói:
- Phụ thân, người đã đáp ứng ?! Vẫn là phụ thân yêu thương Dung Dung nhất
- Aizzz, gái lớn phải gả a...
Thuỷ Thiên Chính vờ cười khổ thở dài một hơi, lại nói:
- Thiên Tử, các ngươi sắp xếp chuyện hôn sự đi. . .
- Phụ thân, làm gì khó nghe như vậy, thật giống như con gà gả ra ngoài hoàn toàn không giống nữ nhi của ngươi.
Thuỷ Dung Dung vểnh miệng đẹp chống đối nói, đôi mắt đẹp léo ra tia giảo hoạt. Mọi người trong đại điện đều cười vang.
Lần cầu hôn này xem như viên mãn thành công. Tiêu Phong chính thức rước một lão bà vào cửa. Mọi người cùng nâng rượu chúc mừng đôi trai tài gái sắc . Không khí thập phần vui vẻ.
Khi đoàn người Tiêu Phong mang sính lễ đến trước cửa thiên điện . Còn kèm theo biết bao ánh mắt dõi nhìn. Có ghen tỵ . Có hâm mộ .
Tiêu Phong cũng biết là mình đường đột . Vì hẹn ước là do hắn và Thủy Dung Dung tự đính ước . Không được lệnh của phụ mẫu . Cũng không do mai mối . Xét cho đúng cũng có chút danh không chính , ngôn không thuận. Bất quá hắn cũng không phải người quá cần nguyên tắc đi.
Đoàn người Tiêu Phong đến trườc cửa Thiên Điện . Một nho sinh đứng ngoài cửa tiếp đón. Tiêu Phong khẽ thi lễ nói :
- Tiêu Phong mạo muội đến Bái phỏng . Thủy viện chủ ! Xin Thông báo viện chủ một tiếng .
Nho sinh cũng cung kính đáp lễ nói :
- Tiêu Công Tử mời qua bên này.
Rồi xoay người tiến về phía trước . Đoàn người không nhanh không chậm bước theo sau . Mộ Dung Phụng vừa đi vừa ba hoa giới thiệu. Mỗi người thì thoảng cũng tham gia vài câu . Không khí cực kỳ vui vẻ . Hôm nay, chỉ có Lý Chiêu Anh là không được đi cùng . Nàng cho nàng ta hậm hực trách móc vài câu rồi bỏ ra ngoài chơi . Tiêu Phong thì mang theo chút cảm giác có chút hồi hộp . Nhưng vẫn thập phần là vui vẻ.
Chốc lát vị nho sinh kia dẫn đám người vào trước cửa một đại điện, toà đại điện vô cùng nguy nga và tráng lệ. Bên ngoài treo tấm hoành phi sơn son thiệp vàng ghi bốn chữ : Phủ viện viện chủ cực kỳ chói mắt .
Sắc mặt Tiêu Phong vui vẻ thêm vài phần,lặng lẽ Quan sát một lượt
Tất cả phủ đệ trong phủ đều sắp đặt cấm chế ngăn cách tinh thần lực tra xét, Ánh mắt Tiêu Phong khẽ động, trong lòng cũng không có mấy cảm thấy kinh ngạc.
Thuỷ gia vốn gia thế cũng hiển hách quá đi nha, hoàn cảnh của nương tử này xem ra thì gia thế thuộc hàng kinh tâm động phách đây .Tiêu Phong âm thầm lưu tâm thêm vài phần.
- Tiêu công tử, mời ngài chờ ở đây chốc lát, học trò xin cao lui.
Nho Sinh khách khí nói một câu, liền vội vàng lui ra ngoài.
Tiêu Phong khẽ gật đầu, khách khí cảm ơn một câu.
Tiêu Phong dẫn đầu đoàn người tiến vào trong phủ .
- Tiêu Phong mạo muội đến cửa xin cầu thân. Chúc Thuỷ Viện Chủ vạn an.
Tiêu Phong thi lễ, đám Mộ. Dung Phụng và Thanh Long cũng thi lễ .
Thủy Thiên Chính ngồi trên ghế lớn trung tâm đại điện cũng đứng dậy nhận lễ. Hôm nay hắn mặc một thân trường bào màu xanh thẫm , thân thể đứng thẳng , khí chất uy nghiêm ánh mắt cương trực nhìn Tiêu Phong mỉm cười :
- Ngồi đi ! tất cả cùng ngồi đi .
Sau khi mọi người ngồi xuống . Thủy Thiên Chính cũng lần lượt giới thiệu mười vị lão giả ngồi hai bên. Chính là mười vị trưởng lão quyền cao trức trọng của Thủy gia hôm nay được Thủy Thiên Chính mời tới . Ngoài ra còn có Thuỷ Thiên Lãng huynh trưởng của Thủy Dung Dung, Liêu Trung cũng ngồi đó . Ánh mắt hấp háy nhìn Tiêu Phong mỉm cười.
Mọi người cùng hàn huyên nói chuyện rất vui Vẻ. Toàn bộ trưởng lão nhất tề ngưng mắt chăm chú nhìn Tiêu Phong, tựa hồ trong lòng tràn đầy hiếu kỳ đối với thiên tài có một không hai Tiêu Phong này.
Tiêu Phong Nhìn một chút Thủy Thiên Chính, chính mình vừa đến đã gặp phải đãi ngộ tốt như vậy, cũng không cần ăn nói khép quá, đơn giản hắn không phải người thích vòng vo, trực tiếp đi vào chủ đề chính, cười dài nói:
- Thủy Viện chủ, tiểu tế và Dung Dung tâm đầu ý hợp, chuyện này thiên hạ đều biết, lần này tiểu tế chính là vì muốn cầu hôn mà tới, hi vong nhạc phụ đại nhân có thể tác thành đoạn nhân duyên của tiểu tế và Dung Dung. Tiểu tế từ hiện nay đã mồ côi cha mẹ. Tự thân mang đến đồ sính lễ làm lễ hỏi, xin nhạc phụ đại nhân không chê cười. vui mừng nhận cho!
Tiêu Phong trực tiếp đổi cách xưng hô . Khiến mọi người vui vẻ cười theo góp vui.
Thoáng chốc, sắc mặt đám người Thuỷ gia vô cùng đặc sắc, lập tức nhỏ giọng bàn tán.
Thuỷ Thiên Chính mỉm cười , hai mắt nhìn chằm chằm nhìn Tiêu Phong
- Tiêu Phong , nếu muốn ta giao Dung Dung cho ngươi không phải không được, chỉ là ngươi phải đồng ý với ta hai điều kiện!
- Tiểu tế xin rửa tai cung kính lắng nghe.
Ánh mắt Tiêu Phong Liệt nháy động, vội vã cung kính nói.
Thủy Thiên Chính, nghiêm nghị nói:
- Điều kiện thứ nhất, ta muốn ngươi đoạn tuyệt quan hệ với những nữ nhân khác, con gái của Thủy Thiên Chính ta không thể chung chồng với nữ nhân khác!
- Khụ khụ.
Tiêu Phong nhướng mày, nhếch miệng ho khan hai tiếng nói:
- Nhạc phụ đại nhân, chuyện này, tiểu tế không có cách nào phục tùng, các nàng trước là do phụ mâu quá cố sắp đặt, sau đều cùng tiểu tế chung họa nạn, tình cảm tương giao, nếu làm như vậy, Tiêu Phong chẳng phải người bạc tình bạc nghĩa sao? Tin rằng Dung Dung cũng không mong muốn tiểu tế làm như vậy!
- Ngươi. . .
Sắc mặt Thủy Thiên Chính tối sầm, thật sự muốn tát Tiêu Phong một cái rồi đuổi ra ngoài.
Phong Liệt thấy không ổn, vội vàng nghiêm nghị nói:
- Nhạc phụ đại nhân! Mặc dù tiểu tế có vài hồng nhan tri kỷ, nhưng các nàng đều là nữ tử thông minh bản tính thuần lương không tranh quyền đoạt thế, tiểu tế dám lấy tính mạng ra bảo đảm, ngày sau chắc chắn sẽ không để Dung Dung chịu ủy khuất nửa điểm!
Đối với tâm tư người làm cha Tiêu Phong Hiểu Thủy Thiên Chính chỉ muốn những thứ tốt nhất giành cho con gái mình . Đó là quyền mà người làm cha làm mẹ luôn giành cho con cái mình. Nên việc Thủy Thiên Chính nổi giận Tiêu Phong không nửa lời oán trách. Nhưng hắn cũng phải thẳng thắn nói rõ. Loại người nói một đằng làm một lẻo không phải Tiêu Phong hắn.
Thuỷ Thiên Chính lạnh lùng trừng mắt nhìn Tiêu Phong hồi lâu, hít sâu vài ngụm lương khí mới đè nén hỏa khí trong lòng xuống, hắn hừ lạnh nói:
- Hừ! Chuyện này tạm thời bỏ qua, ta còn có điều kiện thứ hai!
Tiêu Phong giương mắt, vểnh lỗ tai lên cao lắng nghe.
- Ngươi tại nơi đây . Trước ta và toàn bộ trưởng lão của Thủy Gia . Lập lời thề. Trọn đời trọn kiếp yêu thương che chở cho Thủy Dung Dung . Không được phụ bạc bỏ rơi nàng. Nếu không trời chu đất diệt . Ngươi có làm được không ?
Thủy Thiên Chính hỏi.
Tiêu Phong khẽ sửng sốt, không ngờ tình yêu cho con gái của lão gia hoả này lại lớn đến vậy. Trong lòng suy nghĩ, ánh mắt có chút lăng lệ, nhưng vẫn gật đầu nói:
- Tiêu Phong ta tại đây xin buông lời thề đời đời kiếp kiếp yêu thương , chăm sóc bảo vệ Thủy Dung Dung . Không phụ nàng , càng không bao giờ khiến nàng chịu ủy khuất nửa điểm . Nếu sai lời . Trời chu đất diệt. Tại đây xin toàn bộ người trong đại điện làm nhân chứng cho lời thề của ta .
Tiêu Phong trực tiếp buông lời thề, khiến Thủy Thiên Chính cũng vô cùng bất ngờ.
Sau khi trầm ngâm, Thuỷ Thiên Chính trừng mắt nhìn Tiêu Phong một chút, nhãn thần có chút biến đổi, nghiễm nhiên bộ dáng giống như nhạc phụ nhìn con rể.
- Khụ khụ, Tiêu Phong , đã như vậy, ta cũng yên tâm, chỉ là. . .
- Đa tạ nhạc phụ đại nhân tác thành! Tiểu tế sau này nhất định không phụ Thiên Tử, không để nàng chịu ủy khuất nửa điểm!
Phong Liệt thấy vậy, sắc mặt vui vẻ, vội vàng chắp tay thi lễ cắt ngang lời Thuỷ Thiên Chính nói.
- Ừ ! Dung Dung từ nhỏ đã mất mẹ. Ngươi hãy che chở và bảo vệ con bé thật tốt. Ta đồng ý nhận phần lễ vật ngày hôm nay.
Thủy Thiên Chính gật đầu.
Tiêu Phong liền nói :
- Đại lễ ta muốn cùng một lúc tổ chức cùng ngày với ngày ta khai quốc . Mong nhạc phụ thành toàn
Thuỷ Thiên Chính khẽ kinh ngạc, miệng nhếch lên muốn nói, chỉ là vốn trong lòng hắn có vài phần suy tính, thấy tình hình như vậy lại không tiện lên tiếng.
Trong lòng hắn âm thầm thờ dài, mà thôi, nếu như nữ nhi và tiểu tử này tương đầu ý hợp, hơn nữa tiểu tử này sở hữu tiềm lực vô hạn, hôn sự này thành công, ngược lại cũng rất vui mừng, nói không chừng toàn bộ Thuỷ gia dựa vào gã con rể này tăng thêm vài phần số mệnh, về phần Tiêu Phong còn có vài hồng nhan tri kỷ kỳ thực không coi là đại sự gì lớn.
Tại thế giới cường giả vi tôn, có người vì đạt được thiên phú xuất sắc, lấy tới một trăm tám mươi lão bà, thậm chí một số lão ngoan đồng nghìn thê vạn thiếp cũng không kỳ quái.
Thủy Thiên Chính nghị luận cùng các trưởng lão. Cuối cùng đều đưa đến thống nhất quan điểm. Thủy Thiên Chính cho gọi Thủy Dung Dung. lách mình chạy tới, nàng ôm cánh tay Thuỷ Thiên Chính nói:
- Phụ thân, người đã đáp ứng ?! Vẫn là phụ thân yêu thương Dung Dung nhất
- Aizzz, gái lớn phải gả a...
Thuỷ Thiên Chính vờ cười khổ thở dài một hơi, lại nói:
- Thiên Tử, các ngươi sắp xếp chuyện hôn sự đi. . .
- Phụ thân, làm gì khó nghe như vậy, thật giống như con gà gả ra ngoài hoàn toàn không giống nữ nhi của ngươi.
Thuỷ Dung Dung vểnh miệng đẹp chống đối nói, đôi mắt đẹp léo ra tia giảo hoạt. Mọi người trong đại điện đều cười vang.
Lần cầu hôn này xem như viên mãn thành công. Tiêu Phong chính thức rước một lão bà vào cửa. Mọi người cùng nâng rượu chúc mừng đôi trai tài gái sắc . Không khí thập phần vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.