Chương 330: Vô Ưu Thành có biến
Snake
25/08/2019
Tại Vô Ưu thành.Ngự Yêu tông.
Dã vương đang trò chuyện với đám đệ tử.
Phó Cảnh Ngôn kêu lên:
- Sư phụ, không được!
Dã vương nhíu mày nhìn Phó Cảnh Ngôn:
- Như nào ?
Trong đám đệ tử, đệ tử này là yếu nhất , dù căn cốt cực kém, nhưng tâm tíng lại cực kỳ tàn nhẫn, ánh mắt độc đáo hơn nhiều người, lần trước tranh đoạt Vô Ưu thành cũng nhờ Phó Cảnh Ngôn hỗ trợ góp sức nhiều.
Phó Cảnh Ngôn sắc mặt khó xem nói:
- Sư phụ, không lẽ Ngự Yêu tông ta nhất định phản bội ĐạiThien tông sao?
Đại đệ tử Đan Thanh Tử đứng một bên quát:
- Phản bội? Phản bội cái gì? Ngự Yêu tông ta là phụ thuộc của Đại Thiên tông sao?
Phó Cảnh Ngôn liếc đại đệ tử Đan Thanh Tử, nhíu mày, không để ý đến gã.
Phó Cảnh Ngôn sốt ruột nói:
- Sư phụ, chắc ngươi còn nhớ năm đó cuộc chiến Vô Ưu thành, trận đó ba U tông diệt hết toàn tông, nhổ tận gốc.Không phải sư phụ không thấy thủ đoạn của Tiêu Phong, nếu bây giờ làm như vậy, một khi Tiêu Phong trở về thì cũng là ngày Ngự Yêu tông ta bị diệt!
Đại đệ tử Đan Thanh Tử quát:
- Ăn nói bậy bạ ! đại thiên Tông bị diệt rồi ! Tiêu Phong làm gì còn chỗ dưa, Tiêu Phong có một mình sao làm được chuyện gì? Hắn thì tính là cái thá gì
Phó Cảnh Ngôn trừng mắt nói:
- Tầm nhìn hạn hẹp!
Đại đệ tử Đan Thanh Tử sắc mặt khó xem nói:
- Ngươi nói cái gì?
Phó Cảnh Ngôn lạnh lùng quát:
- Ta kính ngươi là đại sư huynh nên mới gọi ngươi một tiếng sư huynh, nhưng đầu óc heo nhà ngươi tu luyện đến ngu sao? Muốn đẩy Ngự Yêu tông ta vào vạn kiếp bất phục?
Đại đệ tử Đan Thanh Tử lạnh lùng quát:
- Vạn kiếp bất phục? Ngươi mới là đẩy Ngự Yêu tông vào vạn kiếp bất phục! Hiện tại Vô Ưu thành chúng ta đang đứng đầuchúng ta phải sợ ai.. nếu không e ngại đồ sao chổi Tử Tử thì chỉ bằng ta cũng tiêu diệt hết bọn quân tạp nham của Tiêu Phong rồi.
Phó Cảnh Ngôn lại nói:
- Tầm nhìn hạn hẹp.
Đại đệ tử Đan Thanh Tử tức giận trừng Phó Cảnh Ngôn:
- A?
Dã vương nhíu mày nhìn Phó Cảnh Ngôn
Phó Cảnh Ngôn lại nói:
- Sư phụ, Phong Đằng, Triệu Đống hiện đang bị vây khốn trong điện thành chủ, đây chính là thời có tốt nhất. Chúng ta nên trợ giúp Phong Đằng mà không phải giúp đỡ ngũ tông phân chia lợi ích thuộc vệ chúng ta!
Dã vương trầm giọng nói:
- A?
Phó Cảnh Ngôn nói:
- Năm đại tông môn muốn tiến trú Vô Ưu thành, một khi thành công thì lợi ích của Ngự Yêu tông ta sẽ bị áp chế, thậm chí là bị đuổi ra khỏi Vô Ưu thành, nếu họ ác chút thì sẽ nhổ tận gốc Ngự Yêu tông ta!
Dã Vương mắt, nhíu mày nói:
- Nhưng Ngự Yêu tông ta căn bản không thể đối kháng năm đại tông môn này!
Phó Cảnh Ngôn khuyên nhủ:
- Sư phụ, thật ra chỉ cần chúng ta chống một đoạn thời gian. Sư phụ hãy nghĩ xem, Tiêu Phong có tu vi gì?
Dã vương nhớ lại:
- Tinh cảnh, chỉ gần là Tinh cảnh cửu trọng.
Phó Cảnh Ngôn trầm giọng nói:
- Đúng vậy. Tu vi Tinh cảnh đã có thể đem ba U tông, Nhật Nguyệt Minh Tông, bốn đại tông môn nhổ tận gốc, hiện tại lại qua một đoạn thời gian liệu còn ở Tinh cảnh không? Lúc này nếu Ngự Yêu tông ta bỏ đá xuống giếng, Tiêu Phong trở về có tìm Ngự Yêu tông ta báo thù không? Ngự Yêu tông ta có thể đón đỡ sự trả thù của Tiêu Phong không?
Dã vương nghĩ đến Tiêu Phong thì mặt trầm xuống.
Ở trong lòng Dã vương, Tiêu Phong là quái vật biến thái, thực lực và tu vi căn bản không cân bằng. Nếu như Tiêu Phong trở về, chuyên môn tìm Ngự Yêu tông báo thù, vậy thì hậu quả không dám tưởng tượng.
Phó Cảnh Ngôn hít sâu, nói:
- Sư phụ, đệ tử nói một câu bất kính, chúng ta không đấu lại Tiêu Phong. Con người Tiêu Phong là cường giả mạnh nhất ta từng thấy, không phải vì tu vi mà là thủ đoạn của hắn. Đệ tử ở trong trần thế có nghiên cứu quyền mưu, nhưng đệ tử không đoán ra mưu kế của Tiêu Phong. Một khi Tiêu Phong trở về thì sẽ là trời long đất lở!
Đại đệ tử Đan Thanh Tử quát:
- Cái gì trời long đất lở? Cho dù hắn đến Khí cảnh thì sao? Có năm đại tông môn đang chờ hắn, cường giả hạ Hư cảnh ra tay, hắn sẽ chui đầu vô lưới!
Phó Cảnh Ngôn trào phúng cười nói:
- Ha ha ha ha!? Hư cảnh? Đoạn thời gian trước cũng có Hư cảnh lại đây nhưng chẳng phải đã bị Tiêu Phong và Tử cô nương tiêu diệt đó sao?
Mí mắt Dã vương giật giật.
Phó Cảnh Ngôn khuyên can:
- Sư phụ, nếu không chắc chắn thì tốt nhất là đừng nhúng tay vào, không giúp ai cả, làm vậy tuy Ngự Yêu tông ta không gặp lợi ích nhiều nhưng ít nhất sẽ không tổn thất bao nhiêu.
Đại đệ tử Đan Thanh Tử la lên:
- Sư phụ, không được, năm đại tông môn cùng đến, chúng ta không tham gia, lợi ích Cự Lộc thành rất có thể bị bọn họ chiếm lấy!
Dã vương suy tư một lúc lâu, cuối cùng lắc đầu, nói:
- Nghe theo Phó Cảnh Ngôn, không giúp ai.
Phó Cảnh Ngôn thầm thở phào, nói:
- Sư phụ minh giám!
Đại đệ tử Đan Thanh Tử sốt ruột nói:
- Sư phụ!
Dã vương khẽ thở dài nói:
- Tốt rồi, đi ra ngoài đi!
- Tuân lệnh!
Mọi người lùi ra khỏi đại điện.
Ra khỏi đại điện, hai sư huynh đệ chia thành hai phái. Một phe theo Đan Thanh Tử, bởi vì gã là đại sư huynh. Một phe theo Phó Cảnh Ngôn, vì họ tin tưởng năng lực của gã.
Sau khi tách ra, đại đệ tử Đan Thanh Tử sắc mặt tối tăm nói:
- Các vị sư đệ, mặc dù sư phụ không nhúng tay vào nhưng chúng ta không thể mặc kệ, lần này không tham dự, Ngự Yêu tông ta ở trong Vô Ưu thành không còn chỗ đứng!
- Chúng ta nghe theo đại sư huynh!
Bên kia.
Phó Cảnh Ngôn sắc mặt âm trầm nhìn đám người đi theo.
Phó Cảnh Ngôn trầm giọng nói:
- Đa tạ các vị sư huynh tín nhiệm, lần này có lẽ là cơ hội cho chúng ta.
Các sư huynh nói:
- A? Xin nghe cao kiến của sư đệ!
- Chúng ta nghe theo ngươi!
Dã vương đang trò chuyện với đám đệ tử.
Phó Cảnh Ngôn kêu lên:
- Sư phụ, không được!
Dã vương nhíu mày nhìn Phó Cảnh Ngôn:
- Như nào ?
Trong đám đệ tử, đệ tử này là yếu nhất , dù căn cốt cực kém, nhưng tâm tíng lại cực kỳ tàn nhẫn, ánh mắt độc đáo hơn nhiều người, lần trước tranh đoạt Vô Ưu thành cũng nhờ Phó Cảnh Ngôn hỗ trợ góp sức nhiều.
Phó Cảnh Ngôn sắc mặt khó xem nói:
- Sư phụ, không lẽ Ngự Yêu tông ta nhất định phản bội ĐạiThien tông sao?
Đại đệ tử Đan Thanh Tử đứng một bên quát:
- Phản bội? Phản bội cái gì? Ngự Yêu tông ta là phụ thuộc của Đại Thiên tông sao?
Phó Cảnh Ngôn liếc đại đệ tử Đan Thanh Tử, nhíu mày, không để ý đến gã.
Phó Cảnh Ngôn sốt ruột nói:
- Sư phụ, chắc ngươi còn nhớ năm đó cuộc chiến Vô Ưu thành, trận đó ba U tông diệt hết toàn tông, nhổ tận gốc.Không phải sư phụ không thấy thủ đoạn của Tiêu Phong, nếu bây giờ làm như vậy, một khi Tiêu Phong trở về thì cũng là ngày Ngự Yêu tông ta bị diệt!
Đại đệ tử Đan Thanh Tử quát:
- Ăn nói bậy bạ ! đại thiên Tông bị diệt rồi ! Tiêu Phong làm gì còn chỗ dưa, Tiêu Phong có một mình sao làm được chuyện gì? Hắn thì tính là cái thá gì
Phó Cảnh Ngôn trừng mắt nói:
- Tầm nhìn hạn hẹp!
Đại đệ tử Đan Thanh Tử sắc mặt khó xem nói:
- Ngươi nói cái gì?
Phó Cảnh Ngôn lạnh lùng quát:
- Ta kính ngươi là đại sư huynh nên mới gọi ngươi một tiếng sư huynh, nhưng đầu óc heo nhà ngươi tu luyện đến ngu sao? Muốn đẩy Ngự Yêu tông ta vào vạn kiếp bất phục?
Đại đệ tử Đan Thanh Tử lạnh lùng quát:
- Vạn kiếp bất phục? Ngươi mới là đẩy Ngự Yêu tông vào vạn kiếp bất phục! Hiện tại Vô Ưu thành chúng ta đang đứng đầuchúng ta phải sợ ai.. nếu không e ngại đồ sao chổi Tử Tử thì chỉ bằng ta cũng tiêu diệt hết bọn quân tạp nham của Tiêu Phong rồi.
Phó Cảnh Ngôn lại nói:
- Tầm nhìn hạn hẹp.
Đại đệ tử Đan Thanh Tử tức giận trừng Phó Cảnh Ngôn:
- A?
Dã vương nhíu mày nhìn Phó Cảnh Ngôn
Phó Cảnh Ngôn lại nói:
- Sư phụ, Phong Đằng, Triệu Đống hiện đang bị vây khốn trong điện thành chủ, đây chính là thời có tốt nhất. Chúng ta nên trợ giúp Phong Đằng mà không phải giúp đỡ ngũ tông phân chia lợi ích thuộc vệ chúng ta!
Dã vương trầm giọng nói:
- A?
Phó Cảnh Ngôn nói:
- Năm đại tông môn muốn tiến trú Vô Ưu thành, một khi thành công thì lợi ích của Ngự Yêu tông ta sẽ bị áp chế, thậm chí là bị đuổi ra khỏi Vô Ưu thành, nếu họ ác chút thì sẽ nhổ tận gốc Ngự Yêu tông ta!
Dã Vương mắt, nhíu mày nói:
- Nhưng Ngự Yêu tông ta căn bản không thể đối kháng năm đại tông môn này!
Phó Cảnh Ngôn khuyên nhủ:
- Sư phụ, thật ra chỉ cần chúng ta chống một đoạn thời gian. Sư phụ hãy nghĩ xem, Tiêu Phong có tu vi gì?
Dã vương nhớ lại:
- Tinh cảnh, chỉ gần là Tinh cảnh cửu trọng.
Phó Cảnh Ngôn trầm giọng nói:
- Đúng vậy. Tu vi Tinh cảnh đã có thể đem ba U tông, Nhật Nguyệt Minh Tông, bốn đại tông môn nhổ tận gốc, hiện tại lại qua một đoạn thời gian liệu còn ở Tinh cảnh không? Lúc này nếu Ngự Yêu tông ta bỏ đá xuống giếng, Tiêu Phong trở về có tìm Ngự Yêu tông ta báo thù không? Ngự Yêu tông ta có thể đón đỡ sự trả thù của Tiêu Phong không?
Dã vương nghĩ đến Tiêu Phong thì mặt trầm xuống.
Ở trong lòng Dã vương, Tiêu Phong là quái vật biến thái, thực lực và tu vi căn bản không cân bằng. Nếu như Tiêu Phong trở về, chuyên môn tìm Ngự Yêu tông báo thù, vậy thì hậu quả không dám tưởng tượng.
Phó Cảnh Ngôn hít sâu, nói:
- Sư phụ, đệ tử nói một câu bất kính, chúng ta không đấu lại Tiêu Phong. Con người Tiêu Phong là cường giả mạnh nhất ta từng thấy, không phải vì tu vi mà là thủ đoạn của hắn. Đệ tử ở trong trần thế có nghiên cứu quyền mưu, nhưng đệ tử không đoán ra mưu kế của Tiêu Phong. Một khi Tiêu Phong trở về thì sẽ là trời long đất lở!
Đại đệ tử Đan Thanh Tử quát:
- Cái gì trời long đất lở? Cho dù hắn đến Khí cảnh thì sao? Có năm đại tông môn đang chờ hắn, cường giả hạ Hư cảnh ra tay, hắn sẽ chui đầu vô lưới!
Phó Cảnh Ngôn trào phúng cười nói:
- Ha ha ha ha!? Hư cảnh? Đoạn thời gian trước cũng có Hư cảnh lại đây nhưng chẳng phải đã bị Tiêu Phong và Tử cô nương tiêu diệt đó sao?
Mí mắt Dã vương giật giật.
Phó Cảnh Ngôn khuyên can:
- Sư phụ, nếu không chắc chắn thì tốt nhất là đừng nhúng tay vào, không giúp ai cả, làm vậy tuy Ngự Yêu tông ta không gặp lợi ích nhiều nhưng ít nhất sẽ không tổn thất bao nhiêu.
Đại đệ tử Đan Thanh Tử la lên:
- Sư phụ, không được, năm đại tông môn cùng đến, chúng ta không tham gia, lợi ích Cự Lộc thành rất có thể bị bọn họ chiếm lấy!
Dã vương suy tư một lúc lâu, cuối cùng lắc đầu, nói:
- Nghe theo Phó Cảnh Ngôn, không giúp ai.
Phó Cảnh Ngôn thầm thở phào, nói:
- Sư phụ minh giám!
Đại đệ tử Đan Thanh Tử sốt ruột nói:
- Sư phụ!
Dã vương khẽ thở dài nói:
- Tốt rồi, đi ra ngoài đi!
- Tuân lệnh!
Mọi người lùi ra khỏi đại điện.
Ra khỏi đại điện, hai sư huynh đệ chia thành hai phái. Một phe theo Đan Thanh Tử, bởi vì gã là đại sư huynh. Một phe theo Phó Cảnh Ngôn, vì họ tin tưởng năng lực của gã.
Sau khi tách ra, đại đệ tử Đan Thanh Tử sắc mặt tối tăm nói:
- Các vị sư đệ, mặc dù sư phụ không nhúng tay vào nhưng chúng ta không thể mặc kệ, lần này không tham dự, Ngự Yêu tông ta ở trong Vô Ưu thành không còn chỗ đứng!
- Chúng ta nghe theo đại sư huynh!
Bên kia.
Phó Cảnh Ngôn sắc mặt âm trầm nhìn đám người đi theo.
Phó Cảnh Ngôn trầm giọng nói:
- Đa tạ các vị sư huynh tín nhiệm, lần này có lẽ là cơ hội cho chúng ta.
Các sư huynh nói:
- A? Xin nghe cao kiến của sư đệ!
- Chúng ta nghe theo ngươi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.