Chương 337: xây dựng tẩm cung
Snake
04/09/2019
Nhật quốc!
Phó Cảnh Ngôn dẫn theo ba mươi tu giả đáp xuống hoàng cung Nhật quốc.
Đám hậu đại Mục vương tức giạn trừng Phó Cảnh Ngôn.
Phó Cảnh Ngôn trầm giọng nói:
- Đây là mệnh lệnh của Dã vương, các ngươi không nghe theo sao?
Hoàng đế Nhật quốc nhìn Phó Cảnh Ngôn, biểu tình phức tạp.
Phó Cảnh Ngôn lắc đầu khuyên nhủ:
- Nhật đế, sau này ngươi sẽ hiểu sắp xếp của sư phụ. Buông tay đi, Nhật quốc không tồn tại tiếp được, gia nhập và đầu quân cho Tiêu Vuơng là sáng suốt nhất.
Nhật đế không cam lòng hỏi:
- Tại sao Dã Vương lại ra mệnh lệnh này? Toàn Nhật quốc đầu hàng Việt quốc? Tại sao? Tại sao?
Phó Cảnh Ngôn sửa lại :
- Không phải Việt quốc, Chúng ta đầu quân cho tiêu Phong, Tiêu Vương của Việt quốc!
Nhật đế sắc mặt cực kỳ khó xem, đám hoàng tử, hoàng tôn sau lưng gã cũng tức giận trừng Phó Cảnh Ngôn.
Phó Cảnh Ngôn không để ý đến ánh mắt của những người này, nhìn hướng Nhất đế.
Phó Cảnh Ngôn giọng điệu lạnh nhạt nói:
- Nhật đế, các ngươi đều là hậu đại của sư phụ, ta không muôn sử dụng thủ đoạn. Nếu còn dây dưa thì ta sẽ không nương tay, quyết định đi!
Nhật đế cười khổ nhìn Phó Cảnh Ngôn
- Bệ hạ, không được!
- Phụ hoàng, không thể!
.........
.........
Mọi người không cam lòng, Nhật đế hít sâu một hơi.
Cuối cùng Nhật đế nói:
- Được, ta đồng ý với ngươi!
Phó Cảnh Ngôn nói:
- Đa ta Nhật đế thành toàn!
Nhật đế trầm giọng nói:
- Nhưng huyết mạch hoàng thất chúng ta thì sao?
Phó Cảnh Ngôn cười nói:
- Ha ha ha ha! Nhật đế yên tâm, Theo lệnh của tiêu Vương , Nhật quốc đầu quân Việt Quốc sẽ phong Vuơng hầu, toàn bộ con cháu tôn tử hoàng thất và con dân của Việt quốc đều đuợc cấp phát công pháp, huởng khí vận để tu hành, nếu muốn đều có thế đi Ngự Yêu tông,hoặc Đại Thiên tông từ nay nhận tông môn chỉ dạy, trợ giúp các vị sớm ngày bước lên con đường tu hành trường sinh!
- A? Thật sự?
- Tu tiên?
Phó Cảnh Ngôn gật đầu cười nói:
- Đương nhiên rồi.
Đám hoàng tử, hoàng tôn không tức giận nữa, ai nấy lộ vẻ khao khát.
Từ hôm nay Nhật quốc xóa tên trên đời.
Việt Kinh.
Hiện tại đang xảy ra biến đổi trời long đất lở.
Từ khi Việt đế nhường ngôi, chủ nhân hoàng cung tất nhiên trở thành của Tiêu Phong.
Tiêu Phong ra lệnh, hoàng cung sửa đổi nhiều, có nhiều chỗ bị san bằng, xây dựng rầm rộ một hoàng thành to lớn.
Tất nhiên điều càng quan trọng là sau khi Tiêu Phong cai quản Việt quốc, hắn phát nhiều công pháp tu hành.
Những công pháp này một bộ tùy tiện tuôn ra ngoài đều sẽ khiến giang hồ điên cuồng, hiện tại như rau cải trắng phát cho toàn bộ con dân việt kinh
Con đường tu tiên, Tiêu Phong cho Việt quốc một con đường tu tiên. Lúc này không còn tiếng oán thân mà chỉ có mang ơn.
Hoàng cung xây dựng rầm rộ, Tiêu Phong mang theo Dịch Thiên Hàn đi tới một chỗ cao nhìn Việt Kinh thịnh huống.
Dịch Thiên Hàn cung kính nói:
- Bẩm bệ hạ, Hạ Hầu Ân kia ở tại Việt Kinh sắp sếp một sô thứ, xung quanh Việt Kinh không ngừng vang tiếng gầm rú hình như là động đất, nhưng không biết đến từ đâu.
Tiêu Phong lắc đầu, nói:
- Đó là đại địa long mạch, Hạ Hầu Ân là phong thủy sư, hắn dựa theo yêu cầu của ta dẫn đến bốn phía long mạch ít nhất một trăm cái. Chờ qua một thời gian, ngày mưòi tháng mười, ngày trùng dương, bách long hành hương là phong thủy trận sẽ hiện ra trước mắt mọi người.
Dịch Thiên Hàn hít sâu, nói:
-Bệ hạ, sắp tới khai quốc, thần lo trong thời gian này những kẻ đối địch sẽ đến gây rối.
Tiêu Phong ánh mắt lạnh lùng nói:
- Không sao, xung quanh Việt Kinh có nhiều trận pháp, sẽ không ra việc lớn, nhưng sau khi khai quốc thì chúng ta sẽ sát phạt Tông môn đầu tiên. Đại vũ thiên Tông
Dịch Thiên Hàn giật mình kêu lên:
- Sau khi khai quốc? Bệ hạ định phát binh tấn công Đại Vũ Thiên tông? Người muốn tiêu diệt Đại Vũ Thiên tông? Điều này sao có thể? Đệ tử của Đại Vũ Thiên ai nấy tu vi cao siêu, chúng ta vừa khai quốc, nóng vôịo như vậy e là không tốt.
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Đúng vậy.đây là Một trung vị tông môn, nằm trong trăm tông môn, năm đóbức chết phụ mẫu của trẫm, thù này phải trả.
Dịch Thiên Hàn liền hiểu chuyệnm gật đầu, nói:
- Tuân lệnh!
Tiêu Phong hít sâu một hơi, nói:
- Thời gian tiếp theo sẽ để Thanh Long mang ngươi đi các đại thành trì.
Dịch Thiên Hàn khó hiểu hỏi:
- Các đại thành trì? Để làm cái gì?
Tiêu Phong cười nói:
- Chiêu binh mãi mã!
Dịch Thiên Hàn giật mình kêu lên:
- A? Ngưòi lại muốn chiêu nạp dong tu?
Tiêu Phong hít sâu nhìn hướng Dịch Thiên Hàn, nói:
- Đúng vậy. Tiên quốc của ta hải nạp trăm xuyênchính mình bồi dưỡng nhân tài, cũng muốn thu nạp cường giả bốn phương. Dịch Thiên Hàn, tiếp theo phải vất vả ngươi rồi, phân biệt tướng sĩ là một quá trình phức tạp.
Dịch Thiên Hàn hỏi:
- Xin vương của ta yên tâm, nhưng Người của ta cần bao nhiêu binh?
Tiêu Phong hít sâu, nói:
- Trăm vạn đại quân!
Dịch Thiên Hàn giật mình kêu lên:
- Trăm vạn đại quân? Chiêu binh này là phải phát lương, trăm vạn đại quân cần bao nhiêu linh thạch nuôi dưỡng?
Tiêu Phong cười nói:
- Linh thạch? Chẳng phải Có trăm vạn đại quân, tiêu diệt Đại Vũ Thiên tông thì chẳng phải là linh thạch càng nhiều sao?
- A?
Tiêu Phong hít sâu, nói:
- Còn nữa, chuyến đi này nhớ đem việc trầm khai quốc truyền đi bốn phương!
Phó Cảnh Ngôn kính cẩn nhận lệnh.
Một tháng sau, Việt Kinh.
Dân chúng Việt Kinh di dời, xung quanh xây dựng rầm rộ, hoàng cung nhanh chóng hiện ra từng tòa cung điện to lớn.
Trong hoàng cung, đằng trước cung điện lớn nhất.
Tiêu Phong nhìn thật nhiều tu giả lùi xuống, một tòa cung điện to lớn nguy nga lộng lẫy hiện ra.
Điện cao trăm trượng, là Việt Kinh đệ nhất điện.
Tiêu Phong mang theo Phó Cảnh Ngôn đứng trước đại điện, nhìn cung điện hùng vĩ.
Phó Cảnh Ngôn kinh thán nói:
- Cung điện thật lớn, vương, đây chính là đại điện triều hội sau này?
Tiêu Phong gật đầu, nói:
- Đúng vậy.
Phó Cảnh Ngôn hỏi:
- Tên của điện này là gì?
Phía không xa có mấy tướng sĩ nâng một tấm bảng to đi đến, trên tấm biển có ba chữ lớn tỏa ánh sáng vàng.
Ba chữ kia ẩn chứa khí thế khí thôn sơn hà, từ xa nhìn lại khiến người sợ hãi.
Phó Cảnh Ngôn hít sâu, đọc ra:
- Triều Thiên điện!
Phó Cảnh Ngôn tán thán hỏi:
- Đây là chữ của vương?
Tiêu Phong gật đầu, nói:
- Ừm!
Phó Cảnh Ngôn khen rằng:
- Chữ của vương trong thiên hạ này hiếm ai sánh bằng.
Tiêu Phong cười khẽ, nhìn đám tướng sĩ treo tấm biển lên đại điện.
Tiêu Phong lạnh nhạt nói:
- Phó Cảnh Ngôn!
Phó Cảnh Ngôn cung kính nói:
- Có thần!
Tiêu Phong hỏi:
- Ngươi có biết Dịch Thiên Hàn đi vì cái gì không?
Phó Cảnh Ngôn gật đầu, nói:
- Thần biết, Phó Cảnh Ngôn đi vì chiêu binh mãi mã cho vương.
Tiêu Phong thản nhiên nói:
- Ngươi thấy sao?
Phó Cảnh Ngôn nghiêm túc nói:
- Mười vạn đại quân đệ nhất quân đoàn của Phong Đằng đại nhân đều là tu giả Vô Ưu thành, đã hiểu tận gốc rễ. Nhưng lần này Dịch Thiên Hàn Đại Nhân đi triệu trăm vạn đại quân, thần sợ là quá hỗn tạp, trong thời gian ngắn khó thể hoàn toàn hiệu trung với vương.
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Đúng vậy. Không chỉ là trăm vạn đại quân, tiếp theo còn có quần thần, thậm chí tiếp đến khoa cử sẽ có nhiều người gia nhập vào triều của trẫm. Trẫm có thể cho bọn họ quyền lợi nhưng chưa chắc không có gian tế vài tông môn phái tới.
Phó Cảnh Ngôn tò mò hỏi:
- Đúng vậy. Thế thì vương có tính toán gì không?
Tiêu Phong thản nhiên nói:
- Trẫm chuẩn bị dựng một bộ phận trong nội triều.
- Nga ???
Tiêu Phong ánh mắt lạnh lùng nói:
- Chỉ trung với trẫm, nội giám sát quần thần, ngoại giám sát thiên hạ!
Phó Cảnh Ngôn đánh rùng mình, Giám sát quần thần? Giám sát thiên hạ? Đây là cơ cấu đặc biệt, cũng là một tổ chức nội báo vô cùng quan trọng!
Trái tim Phó Cảnh Ngôn đập nhanh, tại sao vương nói lời này với gã?
Tiêu Phong thản nhiên nói:
- Nó tên là 'Đông Tập Sự bộ', trẫm muốn cho ngươi đảm nhiệm chức 'tổng đốc chủ'.
Bùm!
Phó Cảnh Ngôn quỳ xuống, vẻ mặt kích động nói:
- Vương của ta yên tâm, thần sẽ dốc hết sức vào Đông Tập Sự Bộ, để đền đáp hơn thưởng thức của vương!
Tiêu Phong thản nhiên nói:
- Ừm! đừng khiến trẫm thất vọng.
- Tuân lệnh!
Phó Cảnh Ngôn ôm hưng phấn dạt dào lùi ra.
Chỉ để lại một mình Tiêu Phong nhìn tòa cung điện hùng vĩ nhất, Triều Thiên điện.
Phó Cảnh Ngôn dẫn theo ba mươi tu giả đáp xuống hoàng cung Nhật quốc.
Đám hậu đại Mục vương tức giạn trừng Phó Cảnh Ngôn.
Phó Cảnh Ngôn trầm giọng nói:
- Đây là mệnh lệnh của Dã vương, các ngươi không nghe theo sao?
Hoàng đế Nhật quốc nhìn Phó Cảnh Ngôn, biểu tình phức tạp.
Phó Cảnh Ngôn lắc đầu khuyên nhủ:
- Nhật đế, sau này ngươi sẽ hiểu sắp xếp của sư phụ. Buông tay đi, Nhật quốc không tồn tại tiếp được, gia nhập và đầu quân cho Tiêu Vuơng là sáng suốt nhất.
Nhật đế không cam lòng hỏi:
- Tại sao Dã Vương lại ra mệnh lệnh này? Toàn Nhật quốc đầu hàng Việt quốc? Tại sao? Tại sao?
Phó Cảnh Ngôn sửa lại :
- Không phải Việt quốc, Chúng ta đầu quân cho tiêu Phong, Tiêu Vương của Việt quốc!
Nhật đế sắc mặt cực kỳ khó xem, đám hoàng tử, hoàng tôn sau lưng gã cũng tức giận trừng Phó Cảnh Ngôn.
Phó Cảnh Ngôn không để ý đến ánh mắt của những người này, nhìn hướng Nhất đế.
Phó Cảnh Ngôn giọng điệu lạnh nhạt nói:
- Nhật đế, các ngươi đều là hậu đại của sư phụ, ta không muôn sử dụng thủ đoạn. Nếu còn dây dưa thì ta sẽ không nương tay, quyết định đi!
Nhật đế cười khổ nhìn Phó Cảnh Ngôn
- Bệ hạ, không được!
- Phụ hoàng, không thể!
.........
.........
Mọi người không cam lòng, Nhật đế hít sâu một hơi.
Cuối cùng Nhật đế nói:
- Được, ta đồng ý với ngươi!
Phó Cảnh Ngôn nói:
- Đa ta Nhật đế thành toàn!
Nhật đế trầm giọng nói:
- Nhưng huyết mạch hoàng thất chúng ta thì sao?
Phó Cảnh Ngôn cười nói:
- Ha ha ha ha! Nhật đế yên tâm, Theo lệnh của tiêu Vương , Nhật quốc đầu quân Việt Quốc sẽ phong Vuơng hầu, toàn bộ con cháu tôn tử hoàng thất và con dân của Việt quốc đều đuợc cấp phát công pháp, huởng khí vận để tu hành, nếu muốn đều có thế đi Ngự Yêu tông,hoặc Đại Thiên tông từ nay nhận tông môn chỉ dạy, trợ giúp các vị sớm ngày bước lên con đường tu hành trường sinh!
- A? Thật sự?
- Tu tiên?
Phó Cảnh Ngôn gật đầu cười nói:
- Đương nhiên rồi.
Đám hoàng tử, hoàng tôn không tức giận nữa, ai nấy lộ vẻ khao khát.
Từ hôm nay Nhật quốc xóa tên trên đời.
Việt Kinh.
Hiện tại đang xảy ra biến đổi trời long đất lở.
Từ khi Việt đế nhường ngôi, chủ nhân hoàng cung tất nhiên trở thành của Tiêu Phong.
Tiêu Phong ra lệnh, hoàng cung sửa đổi nhiều, có nhiều chỗ bị san bằng, xây dựng rầm rộ một hoàng thành to lớn.
Tất nhiên điều càng quan trọng là sau khi Tiêu Phong cai quản Việt quốc, hắn phát nhiều công pháp tu hành.
Những công pháp này một bộ tùy tiện tuôn ra ngoài đều sẽ khiến giang hồ điên cuồng, hiện tại như rau cải trắng phát cho toàn bộ con dân việt kinh
Con đường tu tiên, Tiêu Phong cho Việt quốc một con đường tu tiên. Lúc này không còn tiếng oán thân mà chỉ có mang ơn.
Hoàng cung xây dựng rầm rộ, Tiêu Phong mang theo Dịch Thiên Hàn đi tới một chỗ cao nhìn Việt Kinh thịnh huống.
Dịch Thiên Hàn cung kính nói:
- Bẩm bệ hạ, Hạ Hầu Ân kia ở tại Việt Kinh sắp sếp một sô thứ, xung quanh Việt Kinh không ngừng vang tiếng gầm rú hình như là động đất, nhưng không biết đến từ đâu.
Tiêu Phong lắc đầu, nói:
- Đó là đại địa long mạch, Hạ Hầu Ân là phong thủy sư, hắn dựa theo yêu cầu của ta dẫn đến bốn phía long mạch ít nhất một trăm cái. Chờ qua một thời gian, ngày mưòi tháng mười, ngày trùng dương, bách long hành hương là phong thủy trận sẽ hiện ra trước mắt mọi người.
Dịch Thiên Hàn hít sâu, nói:
-Bệ hạ, sắp tới khai quốc, thần lo trong thời gian này những kẻ đối địch sẽ đến gây rối.
Tiêu Phong ánh mắt lạnh lùng nói:
- Không sao, xung quanh Việt Kinh có nhiều trận pháp, sẽ không ra việc lớn, nhưng sau khi khai quốc thì chúng ta sẽ sát phạt Tông môn đầu tiên. Đại vũ thiên Tông
Dịch Thiên Hàn giật mình kêu lên:
- Sau khi khai quốc? Bệ hạ định phát binh tấn công Đại Vũ Thiên tông? Người muốn tiêu diệt Đại Vũ Thiên tông? Điều này sao có thể? Đệ tử của Đại Vũ Thiên ai nấy tu vi cao siêu, chúng ta vừa khai quốc, nóng vôịo như vậy e là không tốt.
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Đúng vậy.đây là Một trung vị tông môn, nằm trong trăm tông môn, năm đóbức chết phụ mẫu của trẫm, thù này phải trả.
Dịch Thiên Hàn liền hiểu chuyệnm gật đầu, nói:
- Tuân lệnh!
Tiêu Phong hít sâu một hơi, nói:
- Thời gian tiếp theo sẽ để Thanh Long mang ngươi đi các đại thành trì.
Dịch Thiên Hàn khó hiểu hỏi:
- Các đại thành trì? Để làm cái gì?
Tiêu Phong cười nói:
- Chiêu binh mãi mã!
Dịch Thiên Hàn giật mình kêu lên:
- A? Ngưòi lại muốn chiêu nạp dong tu?
Tiêu Phong hít sâu nhìn hướng Dịch Thiên Hàn, nói:
- Đúng vậy. Tiên quốc của ta hải nạp trăm xuyênchính mình bồi dưỡng nhân tài, cũng muốn thu nạp cường giả bốn phương. Dịch Thiên Hàn, tiếp theo phải vất vả ngươi rồi, phân biệt tướng sĩ là một quá trình phức tạp.
Dịch Thiên Hàn hỏi:
- Xin vương của ta yên tâm, nhưng Người của ta cần bao nhiêu binh?
Tiêu Phong hít sâu, nói:
- Trăm vạn đại quân!
Dịch Thiên Hàn giật mình kêu lên:
- Trăm vạn đại quân? Chiêu binh này là phải phát lương, trăm vạn đại quân cần bao nhiêu linh thạch nuôi dưỡng?
Tiêu Phong cười nói:
- Linh thạch? Chẳng phải Có trăm vạn đại quân, tiêu diệt Đại Vũ Thiên tông thì chẳng phải là linh thạch càng nhiều sao?
- A?
Tiêu Phong hít sâu, nói:
- Còn nữa, chuyến đi này nhớ đem việc trầm khai quốc truyền đi bốn phương!
Phó Cảnh Ngôn kính cẩn nhận lệnh.
Một tháng sau, Việt Kinh.
Dân chúng Việt Kinh di dời, xung quanh xây dựng rầm rộ, hoàng cung nhanh chóng hiện ra từng tòa cung điện to lớn.
Trong hoàng cung, đằng trước cung điện lớn nhất.
Tiêu Phong nhìn thật nhiều tu giả lùi xuống, một tòa cung điện to lớn nguy nga lộng lẫy hiện ra.
Điện cao trăm trượng, là Việt Kinh đệ nhất điện.
Tiêu Phong mang theo Phó Cảnh Ngôn đứng trước đại điện, nhìn cung điện hùng vĩ.
Phó Cảnh Ngôn kinh thán nói:
- Cung điện thật lớn, vương, đây chính là đại điện triều hội sau này?
Tiêu Phong gật đầu, nói:
- Đúng vậy.
Phó Cảnh Ngôn hỏi:
- Tên của điện này là gì?
Phía không xa có mấy tướng sĩ nâng một tấm bảng to đi đến, trên tấm biển có ba chữ lớn tỏa ánh sáng vàng.
Ba chữ kia ẩn chứa khí thế khí thôn sơn hà, từ xa nhìn lại khiến người sợ hãi.
Phó Cảnh Ngôn hít sâu, đọc ra:
- Triều Thiên điện!
Phó Cảnh Ngôn tán thán hỏi:
- Đây là chữ của vương?
Tiêu Phong gật đầu, nói:
- Ừm!
Phó Cảnh Ngôn khen rằng:
- Chữ của vương trong thiên hạ này hiếm ai sánh bằng.
Tiêu Phong cười khẽ, nhìn đám tướng sĩ treo tấm biển lên đại điện.
Tiêu Phong lạnh nhạt nói:
- Phó Cảnh Ngôn!
Phó Cảnh Ngôn cung kính nói:
- Có thần!
Tiêu Phong hỏi:
- Ngươi có biết Dịch Thiên Hàn đi vì cái gì không?
Phó Cảnh Ngôn gật đầu, nói:
- Thần biết, Phó Cảnh Ngôn đi vì chiêu binh mãi mã cho vương.
Tiêu Phong thản nhiên nói:
- Ngươi thấy sao?
Phó Cảnh Ngôn nghiêm túc nói:
- Mười vạn đại quân đệ nhất quân đoàn của Phong Đằng đại nhân đều là tu giả Vô Ưu thành, đã hiểu tận gốc rễ. Nhưng lần này Dịch Thiên Hàn Đại Nhân đi triệu trăm vạn đại quân, thần sợ là quá hỗn tạp, trong thời gian ngắn khó thể hoàn toàn hiệu trung với vương.
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Đúng vậy. Không chỉ là trăm vạn đại quân, tiếp theo còn có quần thần, thậm chí tiếp đến khoa cử sẽ có nhiều người gia nhập vào triều của trẫm. Trẫm có thể cho bọn họ quyền lợi nhưng chưa chắc không có gian tế vài tông môn phái tới.
Phó Cảnh Ngôn tò mò hỏi:
- Đúng vậy. Thế thì vương có tính toán gì không?
Tiêu Phong thản nhiên nói:
- Trẫm chuẩn bị dựng một bộ phận trong nội triều.
- Nga ???
Tiêu Phong ánh mắt lạnh lùng nói:
- Chỉ trung với trẫm, nội giám sát quần thần, ngoại giám sát thiên hạ!
Phó Cảnh Ngôn đánh rùng mình, Giám sát quần thần? Giám sát thiên hạ? Đây là cơ cấu đặc biệt, cũng là một tổ chức nội báo vô cùng quan trọng!
Trái tim Phó Cảnh Ngôn đập nhanh, tại sao vương nói lời này với gã?
Tiêu Phong thản nhiên nói:
- Nó tên là 'Đông Tập Sự bộ', trẫm muốn cho ngươi đảm nhiệm chức 'tổng đốc chủ'.
Bùm!
Phó Cảnh Ngôn quỳ xuống, vẻ mặt kích động nói:
- Vương của ta yên tâm, thần sẽ dốc hết sức vào Đông Tập Sự Bộ, để đền đáp hơn thưởng thức của vương!
Tiêu Phong thản nhiên nói:
- Ừm! đừng khiến trẫm thất vọng.
- Tuân lệnh!
Phó Cảnh Ngôn ôm hưng phấn dạt dào lùi ra.
Chỉ để lại một mình Tiêu Phong nhìn tòa cung điện hùng vĩ nhất, Triều Thiên điện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.