Chương 84: Chương 67-5
Tùy Hầu Châu
17/11/2020
Cho dù có công bố ra, cô sẽ phải giải thích thế
nào về tuổi tác của mình với bộ dáng trẻ trung như vậy? Nói cho người
khác biết cô đã học và luyện được công phu tuyệt đỉnh trường sinh bất
lão, cho nên mới trở thành Thiên Sơn Đồng Mỗ NO. 2 (*) hay sao?
(*) Thiên Sơn Đồng Mỗ (hay Thiên Sơn Đồng Lão): là một nhân vật nữ trong bộ truyện Thiên Long Bát Bộ của tác giả Kim Dung. Thiên Sơn Đồng Mỗ có vẻ bên ngoài trẻ mãi không già nhờ luyện môn võ công Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công, được chân truyền từ sư phụ. Bản chất của công phu này là cải lão hoàn đồng, người luyện võ công này mỗi 30 năm phải tiến hành cải lão một lần, mỗi lần lại mất thêm 30 ngày. Sau khi trùng sinh thì công lực tăng lên vượt bậc, giúp người luyện sống thọ hơn 300 tuổi, trẻ mãi không già. Bà còn sáng tạo ra thêm nhiều tuyệt kỹ khác như: Sinh Tử Phù dùng để khống chế các nhân sĩ võ lâm để họ phục tùng mình hay Thiên Sơn Chiết Mai Thủ dùng để dung nạp các loại võ học trong thiên hạ... Trong cả ba đệ tử chân truyền của Tiêu Dao Tử thì Thiên Sơn Ðồng Lão là người có nội lực cao nhất, 96 năm nội lực, khiến bà trở thành nhân vật nữ mạnh nhất trong Thiên Long Bát Bộ.
Trong đoạn văn trên, ý nói Lâm Thanh Gia - Lê Lạc của hiện tại, do chữa bệnh theo phương pháp ngủ đông nên dù tuổi thực đã 45 tuổi rồi, nhưng hình dáng bên ngoài chỉ giống như một cô gái trẻ mới 20 tuổi. Nếu nói ra sự thật, thì mọi người khó lòng tin nổi.
OMG, chính bản thân cô cũng thực sự không đồng ý tin tưởng. . .
Trong điện thoại di động xuất hiện cuộc trò chuyện WeChat của diễn đàn Thanh Hoài. Chu Bắc ở trong diễn đàn luôn luôn đặt @ để gọi cô ra tán gẫu. Thời điểm Lê Lạc học tập ở Sở sinh hóa Thanh Hoài, Chu Bắc đã xây dựng nên một cái diễn đàn WeChat nhỏ. Thành viên trong diễn đàn này, theo thứ tự là Chu Bắc, Tiêu Tiếu Nhạc, Thương Ngôn, cuối cùng là cô và Tạ Uẩn Ninh.
Ở trong diễn đàn này, Tạ Uẩn Ninh vẫn luôn luôn không nói năng gì. Dần dần diễn đàn Thanh Hoài kia đã trở thành nơi để cho cô cùng với Thương Ngôn, Chu Bắc và mấy người bọn họ thỉnh thoảng tán gẫu với nhau. Từ sau khi Lê Lạc chia tay cùng với Tạ Uẩn Ninh, Lê Lạc cũng không có nói chuyện nhiều ở trong diễn đàn nữa.
Ở trong khung tán gẫu, Chu Bắc càng không ngừng bấm @ lão Lê @ lão Lê @ lão Lê. . . Lê Lạc không có cách nào khác, dứt khoát thối lui ra khỏi diễn đàn.
Chu Bắc: ". . ."
Điện thoại di động của Lê Lạc lại hiện lên đến một dãy số điện thoại xa lạ ở trong nước, báo có cuộc gọi đến. Lê Lạc cho rằng đây là điện thoại quấy rầy, liền ấn phím từ chối cuộc gọi. Trải qua một lúc sau, điện thoại liền báo có một dãy số gửi đến, với một cái tin nhắn: "Tạ Phồn Hoa."
Lê Lạc: ". . ."
Lê Lạc chủ động gọi điện trở lại. Năm phút đồng hồ sau, Lê Lạc đi ra khỏi nhà trọ. Hai tay đút túi đi đến bên cạnh một chiếc xe hơi màu đen đang dừng đỗ ở bên ngoài. Cô khom người xuống gõ gõ lên cửa sổ xe.
Cửa sổ xe hạ xuống.
Lê Lạc nở một nụ cười tươi, tận lực giữ một vẻ tiếp đón thoải mái: "Hi (Xin chào), ba ba khiếu thú. . . Bác tìm cháu sao?"
*****************
Tại văn phòng Sở sinh hóa Thanh Hoài, Tạ Uẩn Ninh nằm tựa vào chiếc ghế dựa chuyên dụng, mặc chiếc áo sơmi chui đầu, trong tay lúc này cũng đang cầm điện thoại di động xem Chu Bắc không ngừng bấm @ lão Lê, để gọi Lê Lạc, rồi sau đó, Lê Lạc trực tiếp rút lui khỏi diễn đàn.
Tiếp sau đó, tâm tình Tạ Uẩn Ninh vốn đang bình lặng bỗng trở nên phập phồng một chút, giống như bị một con ong mật nhẹ chích vào một chút.
Tạ Uẩn Ninh nghiêng đầu, một luồng khí tức giận dâng lên trong ngực. Anh vừa buồn cười lại vừa thấy tức giận. Lão Lê. . . A, có người thật sự lại ra vẻ thông minh, lại còn khoe tài lão luyện.
Chuông điện thoại di động vang lên, chính là điện thoại của lão Tạ. Tạ Uẩn Ninh đón nghe điện thoại của cha mình gọi đến: "Ba, có chuyện gì sao?"
Ba ba của Tạ Uẩn Ninh gọi điện thoại đến, nói với anh đêm nay về nhà ăn cơm.
Về nhà ăn cơm. . . Tạ Uẩn Ninh trong lòng thực sự rất muốn cự tuyệt. Gần đây, mỗi khi về nhà ăn cơm, gần như lần nào anh cũng bị giáo dục. Anh còn đang muốn cự tuyệt, thì trong trong ống nghe điện thoại di động truyền đến giọng nói của cha mình, mang theo chút tức giận, nói: "Ta đã mời Lê tiểu thư về nhà rồi, anh có muốn về nhà hay không, cứ tùy tiện."
Tạ Uẩn Ninh: ". . ."
Lê Lạc thật sự là đã bị Tạ Phồn Hoa "mời" lên xe. Ba ba khiếu thú nói, ông không có cách nào để lý giải về tình cảm và thái độ tùy ý giữa cô cùng với Tạ Uẩn Ninh. Cho nên ông đã mời Lê Lạc đến trong nhà mình để ăn một bữa cơm, nói rõ ràng nguyên nhân chuyện hai người chia tay nhau.
Có phải là Tạ Uẩn Ninh đã làm sai chuyện gì hay không? Là một người cha, nếu như là con trai ông đã làm sai chuyện gì, thì chính là do người làm cha như ông đã không giáo dục con cái của mình cho tốt. Cho nên đêm nay, ở trước mặt cô, ông sẽ giáo dục con trai của mình.
Ngồi ở trong xe, nghe những lời nghĩa chính ngôn từ (*) kia của Tạ Phồn Hoa, Lê Lạc tưởng như trái tim của mình như sắp chết đến nơi rồi.
(*) Nghĩa chính ngôn từ: Những lời nói hợp với chính nghĩa, hợp lẽ phải.
Nhà họ Tạ. Đây là lần đầu tiên Lê Lạc đến đây. Phòng ở được xây dựng theo phong cách Trung Quốc thuần túy. Lê Lạc theo Tạ Phồn Hoa đi xuống xe. Suốt dọc đường đi Lê Lạc đã giải thích với Tạ Phồn Hoa, vấn đề này không phải là do Tạ Uẩn Ninh, mà vấn đề là ở cô. Việc hai người chia tay là do cô nêu ra.
Kết quả Tạ Phồn Hoa lại lộ ra một bộ dáng thần sắc (thần thái và sắc mặt) "Tôi đương nhiên có thể nghĩ đến chuyện này rồi". Khuôn mặt của ông cụ lại càng trở nên nghiêm túc vô cùng. Ông lạnh giọng nghiêm nghị nói với Lê Lạc: "Lê tiểu thư, đàn ông nhà họ Tạ của chúng tôi là người để cho cô muốn nghĩ đến thì nghĩ, nghĩ muốn vứt bỏ là vứt bỏ hay sao?"
Trong giọng nói nghiêm túc kia, mang theo sự phê bình và giáo dục, không dễ dàng tha thứ.
Lê Lạc QAQ: Hóa ra, ba ba khiếu thú thật sự là muốn tìm cô để hưng sư vấn tội (*) đây. . .
(*) Hưng sư vấn tội: Nguyên văn tiếng Trung: – 兴师问罪 – Nghĩa đen là phát động quân đội để hỏi tội - chỉ tội của đối phương. Câu thành ngữ này có từ thời Tống. Về sau câu thành ngữ này thường được dùng để chỉ việc hỏi tội, trách hỏi một ai đó.
Còn chưa đi vào đến nhà, từ cửa chính của nhà họ Tạ, có một người trung niên bị câm điếc bước ra. Ông ta bắt đầu khoa tay múa chân làm điệu bộ, nói đối với Tạ Phồn Hoa: "Phu nhân đã mời cả đại tiểu thư một nhà tới đây dùng cơm."
Đại tiểu thư một nhà kia, chính là muốn nói đến Tạ Tĩnh Di, Thương Vũ, cùng Thương Ngôn.
Người khoa tay múa chân, dùng ngôn ngữ của người câm điếc kia chính là chú Bách, người làm ở trong nhà họ Tạ. Sau khi thông báo xong, ông ta hướng tới phía Lê Lạc cười vẻ rất hiền lành.
Lê Lạc cũng tươi cười đáp lại, nhưng trong lòng cô lại cảm khái một tiếng: Khả năng là đêm nay sẽ náo nhiệt đây. . .
(*) Thiên Sơn Đồng Mỗ (hay Thiên Sơn Đồng Lão): là một nhân vật nữ trong bộ truyện Thiên Long Bát Bộ của tác giả Kim Dung. Thiên Sơn Đồng Mỗ có vẻ bên ngoài trẻ mãi không già nhờ luyện môn võ công Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công, được chân truyền từ sư phụ. Bản chất của công phu này là cải lão hoàn đồng, người luyện võ công này mỗi 30 năm phải tiến hành cải lão một lần, mỗi lần lại mất thêm 30 ngày. Sau khi trùng sinh thì công lực tăng lên vượt bậc, giúp người luyện sống thọ hơn 300 tuổi, trẻ mãi không già. Bà còn sáng tạo ra thêm nhiều tuyệt kỹ khác như: Sinh Tử Phù dùng để khống chế các nhân sĩ võ lâm để họ phục tùng mình hay Thiên Sơn Chiết Mai Thủ dùng để dung nạp các loại võ học trong thiên hạ... Trong cả ba đệ tử chân truyền của Tiêu Dao Tử thì Thiên Sơn Ðồng Lão là người có nội lực cao nhất, 96 năm nội lực, khiến bà trở thành nhân vật nữ mạnh nhất trong Thiên Long Bát Bộ.
Trong đoạn văn trên, ý nói Lâm Thanh Gia - Lê Lạc của hiện tại, do chữa bệnh theo phương pháp ngủ đông nên dù tuổi thực đã 45 tuổi rồi, nhưng hình dáng bên ngoài chỉ giống như một cô gái trẻ mới 20 tuổi. Nếu nói ra sự thật, thì mọi người khó lòng tin nổi.
OMG, chính bản thân cô cũng thực sự không đồng ý tin tưởng. . .
Trong điện thoại di động xuất hiện cuộc trò chuyện WeChat của diễn đàn Thanh Hoài. Chu Bắc ở trong diễn đàn luôn luôn đặt @ để gọi cô ra tán gẫu. Thời điểm Lê Lạc học tập ở Sở sinh hóa Thanh Hoài, Chu Bắc đã xây dựng nên một cái diễn đàn WeChat nhỏ. Thành viên trong diễn đàn này, theo thứ tự là Chu Bắc, Tiêu Tiếu Nhạc, Thương Ngôn, cuối cùng là cô và Tạ Uẩn Ninh.
Ở trong diễn đàn này, Tạ Uẩn Ninh vẫn luôn luôn không nói năng gì. Dần dần diễn đàn Thanh Hoài kia đã trở thành nơi để cho cô cùng với Thương Ngôn, Chu Bắc và mấy người bọn họ thỉnh thoảng tán gẫu với nhau. Từ sau khi Lê Lạc chia tay cùng với Tạ Uẩn Ninh, Lê Lạc cũng không có nói chuyện nhiều ở trong diễn đàn nữa.
Ở trong khung tán gẫu, Chu Bắc càng không ngừng bấm @ lão Lê @ lão Lê @ lão Lê. . . Lê Lạc không có cách nào khác, dứt khoát thối lui ra khỏi diễn đàn.
Chu Bắc: ". . ."
Điện thoại di động của Lê Lạc lại hiện lên đến một dãy số điện thoại xa lạ ở trong nước, báo có cuộc gọi đến. Lê Lạc cho rằng đây là điện thoại quấy rầy, liền ấn phím từ chối cuộc gọi. Trải qua một lúc sau, điện thoại liền báo có một dãy số gửi đến, với một cái tin nhắn: "Tạ Phồn Hoa."
Lê Lạc: ". . ."
Lê Lạc chủ động gọi điện trở lại. Năm phút đồng hồ sau, Lê Lạc đi ra khỏi nhà trọ. Hai tay đút túi đi đến bên cạnh một chiếc xe hơi màu đen đang dừng đỗ ở bên ngoài. Cô khom người xuống gõ gõ lên cửa sổ xe.
Cửa sổ xe hạ xuống.
Lê Lạc nở một nụ cười tươi, tận lực giữ một vẻ tiếp đón thoải mái: "Hi (Xin chào), ba ba khiếu thú. . . Bác tìm cháu sao?"
*****************
Tại văn phòng Sở sinh hóa Thanh Hoài, Tạ Uẩn Ninh nằm tựa vào chiếc ghế dựa chuyên dụng, mặc chiếc áo sơmi chui đầu, trong tay lúc này cũng đang cầm điện thoại di động xem Chu Bắc không ngừng bấm @ lão Lê, để gọi Lê Lạc, rồi sau đó, Lê Lạc trực tiếp rút lui khỏi diễn đàn.
Tiếp sau đó, tâm tình Tạ Uẩn Ninh vốn đang bình lặng bỗng trở nên phập phồng một chút, giống như bị một con ong mật nhẹ chích vào một chút.
Tạ Uẩn Ninh nghiêng đầu, một luồng khí tức giận dâng lên trong ngực. Anh vừa buồn cười lại vừa thấy tức giận. Lão Lê. . . A, có người thật sự lại ra vẻ thông minh, lại còn khoe tài lão luyện.
Chuông điện thoại di động vang lên, chính là điện thoại của lão Tạ. Tạ Uẩn Ninh đón nghe điện thoại của cha mình gọi đến: "Ba, có chuyện gì sao?"
Ba ba của Tạ Uẩn Ninh gọi điện thoại đến, nói với anh đêm nay về nhà ăn cơm.
Về nhà ăn cơm. . . Tạ Uẩn Ninh trong lòng thực sự rất muốn cự tuyệt. Gần đây, mỗi khi về nhà ăn cơm, gần như lần nào anh cũng bị giáo dục. Anh còn đang muốn cự tuyệt, thì trong trong ống nghe điện thoại di động truyền đến giọng nói của cha mình, mang theo chút tức giận, nói: "Ta đã mời Lê tiểu thư về nhà rồi, anh có muốn về nhà hay không, cứ tùy tiện."
Tạ Uẩn Ninh: ". . ."
Lê Lạc thật sự là đã bị Tạ Phồn Hoa "mời" lên xe. Ba ba khiếu thú nói, ông không có cách nào để lý giải về tình cảm và thái độ tùy ý giữa cô cùng với Tạ Uẩn Ninh. Cho nên ông đã mời Lê Lạc đến trong nhà mình để ăn một bữa cơm, nói rõ ràng nguyên nhân chuyện hai người chia tay nhau.
Có phải là Tạ Uẩn Ninh đã làm sai chuyện gì hay không? Là một người cha, nếu như là con trai ông đã làm sai chuyện gì, thì chính là do người làm cha như ông đã không giáo dục con cái của mình cho tốt. Cho nên đêm nay, ở trước mặt cô, ông sẽ giáo dục con trai của mình.
Ngồi ở trong xe, nghe những lời nghĩa chính ngôn từ (*) kia của Tạ Phồn Hoa, Lê Lạc tưởng như trái tim của mình như sắp chết đến nơi rồi.
(*) Nghĩa chính ngôn từ: Những lời nói hợp với chính nghĩa, hợp lẽ phải.
Nhà họ Tạ. Đây là lần đầu tiên Lê Lạc đến đây. Phòng ở được xây dựng theo phong cách Trung Quốc thuần túy. Lê Lạc theo Tạ Phồn Hoa đi xuống xe. Suốt dọc đường đi Lê Lạc đã giải thích với Tạ Phồn Hoa, vấn đề này không phải là do Tạ Uẩn Ninh, mà vấn đề là ở cô. Việc hai người chia tay là do cô nêu ra.
Kết quả Tạ Phồn Hoa lại lộ ra một bộ dáng thần sắc (thần thái và sắc mặt) "Tôi đương nhiên có thể nghĩ đến chuyện này rồi". Khuôn mặt của ông cụ lại càng trở nên nghiêm túc vô cùng. Ông lạnh giọng nghiêm nghị nói với Lê Lạc: "Lê tiểu thư, đàn ông nhà họ Tạ của chúng tôi là người để cho cô muốn nghĩ đến thì nghĩ, nghĩ muốn vứt bỏ là vứt bỏ hay sao?"
Trong giọng nói nghiêm túc kia, mang theo sự phê bình và giáo dục, không dễ dàng tha thứ.
Lê Lạc QAQ: Hóa ra, ba ba khiếu thú thật sự là muốn tìm cô để hưng sư vấn tội (*) đây. . .
(*) Hưng sư vấn tội: Nguyên văn tiếng Trung: – 兴师问罪 – Nghĩa đen là phát động quân đội để hỏi tội - chỉ tội của đối phương. Câu thành ngữ này có từ thời Tống. Về sau câu thành ngữ này thường được dùng để chỉ việc hỏi tội, trách hỏi một ai đó.
Còn chưa đi vào đến nhà, từ cửa chính của nhà họ Tạ, có một người trung niên bị câm điếc bước ra. Ông ta bắt đầu khoa tay múa chân làm điệu bộ, nói đối với Tạ Phồn Hoa: "Phu nhân đã mời cả đại tiểu thư một nhà tới đây dùng cơm."
Đại tiểu thư một nhà kia, chính là muốn nói đến Tạ Tĩnh Di, Thương Vũ, cùng Thương Ngôn.
Người khoa tay múa chân, dùng ngôn ngữ của người câm điếc kia chính là chú Bách, người làm ở trong nhà họ Tạ. Sau khi thông báo xong, ông ta hướng tới phía Lê Lạc cười vẻ rất hiền lành.
Lê Lạc cũng tươi cười đáp lại, nhưng trong lòng cô lại cảm khái một tiếng: Khả năng là đêm nay sẽ náo nhiệt đây. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.