Chương 500: Cái gì nhẹ cái gì nặng 13
Độ Hàn
25/11/2014
Tô Bối Nhi ở bên ngoài thì Hồng Viên là một trong những thiếp thân thị vệ của nàng, gần đây
mới bị giáo chủ Vân Diễm triệu hồi, phái cao thủ khác đến bên cạnh Tô
Bối Nhi.
Thị vệ trung thành cúi đầu nghĩ một lát, mới đem ngày đó trên chiến trường Tô Bối Nhi vì cừu nhân cắt đứt tóc dài của nàng, mà gây ra hậu quả như vậy, vô tình đảo loạn và làm rời rạc hiệp nghị của các nước liên minh miêu tả một lần, những điều này Vân Diễm tất nhiên biết đến, cùng lời nói lần trước của Hồng Viên cũng không bất đồng.
Hắn không cho là Tô Bối Nhi chỉ có bởi vì việc này mà chạy đến Yến quốc, tự hủy đi trong sạch, nữ nhân quan trọng nhất là hôn nhân đại sự, lại lấy đi báo thù.
“Những thứ này bổn tôn đã biết, Hồng Viên, ngươi phải nhớ lại, có chi tiết nào đã quên.”
Hồng Viên nghe lệnh, cẩn thận lật lại một lần trí nhớ, thận trọng lắt đầu, “Giáo chủ, năm nước liên minh trong lúc đó cũng không có gì, bất quá, trước đó mấy tháng, là có chút chuyện phát sinh, nhưng…”
Nói đến chỗ mấu chốt ngừng lại, Hồng Viên giãy dụa nội tâm.
Vân Diễm trừng lên ánh mắt như chim ưng săn mồi, mơ hồ một đoàn mỏng hồng nhạt hiện ở con ngươi, “Nói!”
Chuyện cho tới bây giờ, Hồng Viên cũng chỉ có cười khổ, “Giáo chủ, chuyện này Thánh cô từng ép thuộc hạ lập lời thề, không được trước mặt ngài nói tới.”
Vân Diễm mở ra bàn tay, năm ngón tay thon dài, “Ngươi thề còn cần có cơ hội mới có thể ứng nghiệm, nhưng bổn tôn bảo đảm, nếu ngươi dám có một chút giấu diếm, ngươi cũng không nên chờ tới lời thề kia ứng nghiệm.”
Người đã chết, nói cũng thành vô ích, hắn không ngần ngại đưa Hồng Viên một đoạn đường.
“Giáo chủ, thuộc hạ lập tức nói.”
Hồng Viên bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là bắt đầu từ khi ở Hoa Cốc cùng Nhị hoàng tử phối hợp vây khốn Thất hoàng tử Nhan Hi của Yến quốc, từng chuyện một kể ra, êm tai nhất là Tô Bối Nhi đặt kế bắt được tân hôn thê tử của Thất hoàng tử Yến quốc, cự tuyệt yêu cầu giao người cho Lỗ quốc hoàng đế, cuối cùng đưa đến người trọng yếu chất bị cướp trở về, mà Tô Bối Nhi cũng bởi vì trận chiến ấy, bị Yến quốc Nhị hoàng tử Nhan Dung dùng trường kiếm cắt đi tóc dài, kết làm tử thù.
Nghe xong , Vân Diễm tức giận sôi lên, bọn này thành thì ít mà thất bại thì nhiều, nên báo cáo vẫn giấu diếm, đường đường Hỏa Thần giáo giáo chủ đối với tình báo trọng yếu như vậy, lại cuối cùng mới phát hiện.
“Đi chấp pháp đường, chịu phạt.”
Hồng Viên tuân theo, ủ rũ thối lui khỏi thần điện.
Thị vệ trung thành cúi đầu nghĩ một lát, mới đem ngày đó trên chiến trường Tô Bối Nhi vì cừu nhân cắt đứt tóc dài của nàng, mà gây ra hậu quả như vậy, vô tình đảo loạn và làm rời rạc hiệp nghị của các nước liên minh miêu tả một lần, những điều này Vân Diễm tất nhiên biết đến, cùng lời nói lần trước của Hồng Viên cũng không bất đồng.
Hắn không cho là Tô Bối Nhi chỉ có bởi vì việc này mà chạy đến Yến quốc, tự hủy đi trong sạch, nữ nhân quan trọng nhất là hôn nhân đại sự, lại lấy đi báo thù.
“Những thứ này bổn tôn đã biết, Hồng Viên, ngươi phải nhớ lại, có chi tiết nào đã quên.”
Hồng Viên nghe lệnh, cẩn thận lật lại một lần trí nhớ, thận trọng lắt đầu, “Giáo chủ, năm nước liên minh trong lúc đó cũng không có gì, bất quá, trước đó mấy tháng, là có chút chuyện phát sinh, nhưng…”
Nói đến chỗ mấu chốt ngừng lại, Hồng Viên giãy dụa nội tâm.
Vân Diễm trừng lên ánh mắt như chim ưng săn mồi, mơ hồ một đoàn mỏng hồng nhạt hiện ở con ngươi, “Nói!”
Chuyện cho tới bây giờ, Hồng Viên cũng chỉ có cười khổ, “Giáo chủ, chuyện này Thánh cô từng ép thuộc hạ lập lời thề, không được trước mặt ngài nói tới.”
Vân Diễm mở ra bàn tay, năm ngón tay thon dài, “Ngươi thề còn cần có cơ hội mới có thể ứng nghiệm, nhưng bổn tôn bảo đảm, nếu ngươi dám có một chút giấu diếm, ngươi cũng không nên chờ tới lời thề kia ứng nghiệm.”
Người đã chết, nói cũng thành vô ích, hắn không ngần ngại đưa Hồng Viên một đoạn đường.
“Giáo chủ, thuộc hạ lập tức nói.”
Hồng Viên bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là bắt đầu từ khi ở Hoa Cốc cùng Nhị hoàng tử phối hợp vây khốn Thất hoàng tử Nhan Hi của Yến quốc, từng chuyện một kể ra, êm tai nhất là Tô Bối Nhi đặt kế bắt được tân hôn thê tử của Thất hoàng tử Yến quốc, cự tuyệt yêu cầu giao người cho Lỗ quốc hoàng đế, cuối cùng đưa đến người trọng yếu chất bị cướp trở về, mà Tô Bối Nhi cũng bởi vì trận chiến ấy, bị Yến quốc Nhị hoàng tử Nhan Dung dùng trường kiếm cắt đi tóc dài, kết làm tử thù.
Nghe xong , Vân Diễm tức giận sôi lên, bọn này thành thì ít mà thất bại thì nhiều, nên báo cáo vẫn giấu diếm, đường đường Hỏa Thần giáo giáo chủ đối với tình báo trọng yếu như vậy, lại cuối cùng mới phát hiện.
“Đi chấp pháp đường, chịu phạt.”
Hồng Viên tuân theo, ủ rũ thối lui khỏi thần điện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.