Chương 634: Gió thổi mưa giông trước cơn bão 4
Độ Hàn
25/11/2014
Kinh thành, bao phủ ở một loại không khí trầm muộn nói không ra lời.
Trọng binh thủ vệ Duệ vương phủ, chắc chắn đến từng gốc nhỏ.
Nhưng muốn làm sao đối với Nhan Hi, nói ra cảm giác bất an đột nhiên xuất hiện này, kia bị hằng hà ánh mắt ác ý bao quanh, dường như tùy thời có thể hại đến nàng và hài tử.
Năm đó Thái tử một phen dùng mê hương, dễ dàng cướp lấy tính mạng của hài nhi, ngay cả một cơ hội van xin cũng không có.
Còn như bây giờ, sẽ còn có bao nhiêu ‘Thái tử’ dấu trong tấm màn đen, tùy thời mà hành động, như hổ rình mồi.
Nàng mệt mỏi, cũng sợ hãi.
Một lần bị đánh lén ám toán, Nhan Hi đỡ được nhưng không để cho nàng biết.
Nhưng chuyện Nhị ca ca Nhan Dung bị cướp đi đã che dấu không xong chuyện thực này.
Còn có những ngày gần đây, trong ngoài vương phủ bất động thanh sắc, lặng lẽ gia tăng lực lượng canh gác, đều tỏ rõ có nguy cơ khác lớn hơn nữa đang lặng lẽ nhích tới gần.
Nàng không thể nào may mắn như vậy, mỗi một lần đều có người thay nàng hóa giải nguy hiểm, chỉ cần có một lần thất bại, nàng cùng hài tử sẽ vạn kiếp bất phục.
Có lẽ, Nhan Dung cùng Trúc Diệp Đồng kiên trì ý nghĩ kia là đúng, chỉ có rất xa né tránh mảnh đất thị phi này, mới là thượng sách.
“Phu quân, ta cũng không phải là đi không trở về, chỉ cần bình an sinh hạ hài nhi, đợi chờ thời cơ thích hợp, ta sẽ mang theo hài tử trở lại bên cạnh chàng, dù sao chỗ có chàng mới là nhà của chúng ta, điểm này vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi.” Không muốn nhìn thấy Nhan Hi lộ ra vẻ mặt đè nén bi phẫn, nó không nên từ hắn lộ ra.
Phu quân của nàng cỡ nào tự tin, kiệt ngạo, mắt nhìn xuống chúng sinh.
Không nên vì nàng, mà bị trói buộc, không cách nào giương cánh bay lượn.
Nàng nghĩ tới cuộc sống bình thản, cũng không có nghĩa là nhất định phải lôi kéo Nhan Hi đi theo.
Mỗi người đều có con đường của mình, cho dù là phu thê, cuối cùng cũng phải học được tôn trọng lẫn nhau.
Ở thời điểm thỏa đáng nhất làm ra lựa chọn chính xác, vì tương lai không thể có hối hận.
Tin tưởng phu quân cơ trí của nàng nhất định có thể nghĩ thông suốt đạo lý dễ hiểu nhất này.
“Vi Vi, nữ nhân trong hậu cung Yến quốc chẳng qua là thủ đoạn ổn định triều thần, nếu như sự tồn tại của bọn họ là xúc phạm tới nàng, ta càng có phương pháp duy nhất hữu hiệu xử lí chuyện này.” Nhan Hi giữ tại đầu vai thê tử, đầu ngón tay cũng bắt đầu lạnh.
Trọng binh thủ vệ Duệ vương phủ, chắc chắn đến từng gốc nhỏ.
Nhưng muốn làm sao đối với Nhan Hi, nói ra cảm giác bất an đột nhiên xuất hiện này, kia bị hằng hà ánh mắt ác ý bao quanh, dường như tùy thời có thể hại đến nàng và hài tử.
Năm đó Thái tử một phen dùng mê hương, dễ dàng cướp lấy tính mạng của hài nhi, ngay cả một cơ hội van xin cũng không có.
Còn như bây giờ, sẽ còn có bao nhiêu ‘Thái tử’ dấu trong tấm màn đen, tùy thời mà hành động, như hổ rình mồi.
Nàng mệt mỏi, cũng sợ hãi.
Một lần bị đánh lén ám toán, Nhan Hi đỡ được nhưng không để cho nàng biết.
Nhưng chuyện Nhị ca ca Nhan Dung bị cướp đi đã che dấu không xong chuyện thực này.
Còn có những ngày gần đây, trong ngoài vương phủ bất động thanh sắc, lặng lẽ gia tăng lực lượng canh gác, đều tỏ rõ có nguy cơ khác lớn hơn nữa đang lặng lẽ nhích tới gần.
Nàng không thể nào may mắn như vậy, mỗi một lần đều có người thay nàng hóa giải nguy hiểm, chỉ cần có một lần thất bại, nàng cùng hài tử sẽ vạn kiếp bất phục.
Có lẽ, Nhan Dung cùng Trúc Diệp Đồng kiên trì ý nghĩ kia là đúng, chỉ có rất xa né tránh mảnh đất thị phi này, mới là thượng sách.
“Phu quân, ta cũng không phải là đi không trở về, chỉ cần bình an sinh hạ hài nhi, đợi chờ thời cơ thích hợp, ta sẽ mang theo hài tử trở lại bên cạnh chàng, dù sao chỗ có chàng mới là nhà của chúng ta, điểm này vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi.” Không muốn nhìn thấy Nhan Hi lộ ra vẻ mặt đè nén bi phẫn, nó không nên từ hắn lộ ra.
Phu quân của nàng cỡ nào tự tin, kiệt ngạo, mắt nhìn xuống chúng sinh.
Không nên vì nàng, mà bị trói buộc, không cách nào giương cánh bay lượn.
Nàng nghĩ tới cuộc sống bình thản, cũng không có nghĩa là nhất định phải lôi kéo Nhan Hi đi theo.
Mỗi người đều có con đường của mình, cho dù là phu thê, cuối cùng cũng phải học được tôn trọng lẫn nhau.
Ở thời điểm thỏa đáng nhất làm ra lựa chọn chính xác, vì tương lai không thể có hối hận.
Tin tưởng phu quân cơ trí của nàng nhất định có thể nghĩ thông suốt đạo lý dễ hiểu nhất này.
“Vi Vi, nữ nhân trong hậu cung Yến quốc chẳng qua là thủ đoạn ổn định triều thần, nếu như sự tồn tại của bọn họ là xúc phạm tới nàng, ta càng có phương pháp duy nhất hữu hiệu xử lí chuyện này.” Nhan Hi giữ tại đầu vai thê tử, đầu ngón tay cũng bắt đầu lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.