Chương 660: Ngọc Thái phi hoa lệ xoay người 15
Độ Hàn
25/11/2014
Chỉ có cửa phòng bị phá thành từng mảnh nhỏ chứng minh qua sáng sớm hôm nay không giống với thường ngày.
Nhan Hi không đề cập tới mọi nghi vấn, nhìn Đào Tiểu Vi ăn đến số lượng thức ăn vừa phải hắn mới cảm thấy hài lòng, cho phép Đào Tiểu Vi đã sớm ăn no trốn xuống cái bàn tròn.
“Đi thay quần áo, rồi vào triều .” Nhan Hi khóe mắt vẫn đi theo sau lưng nàng, không nhanh không chậm nhắc nhở.
Đào Tiểu Vi thất bại đi trở về phòng trong, để cho Thiên Đồng hỗ trợ xử lý khuôn mặt nhỏ nhắn vừa khóc còn có tóc dài bị rối.
Thiên Sương sợ hãi đứng ở một bên trợ thủ, cách Đào Tiểu Vi đứng xa xa, sợ không cẩn thận chọc giận nàng.
Ánh mắt xin lỗi rơi vào người Thiên Sương, “Thật xin lỗi, Thiên Sương, sáng nay ta không phải cố ý, hù đến ngươi rồi?”
“Vương phi, không có gì, người không cần cùng nô tỳ nói những lời này.” Không được tự nhiên lắc đầu, Thiên Sương nhe răng mỉm cười, thật sự nàng cũng không ngại. Lúc này mới thật xác định buổi sáng kia bất quá là vừa lúc chủ tử không vui, Đào Tiểu Vi không phải là nhằm vào mình, tâm chậm rãi bình thường như trước, không thấp thỏm lo âu nữa.
Đào Tiểu Vi ánh mắt lần nữa lung lay, thẳng tắp nhìn về một gốc mai trong sân, thời tiết này tự nhiên là sẽ không nở hoa, cả sân cũng chỉ có một gốc, một năm trước được trồng xuống, nhưng căn bản không có nở qua hoa. Nàng vẫn nghi ngờ cây kia đã chết, nhưng thỉnh thoảng trên cành lại toát ra cành non chứng minh sinh mạng của nó còn đó.
“Vi Vi, chuẩn bị xong chưa? Lên đường thôi.” Đổi lại long bào đế quan, Nhan Hi nếu là người bình thường căn bản không dám thẳng vào hai mắt hắn, cái loại cảm giác bẩm sinh cao cao tại thượng đó, cùng tích lũy ở trên chiến trường đã tao nên khí chất quân nhân, mâu thuẫn hỗn hợp ở chung một chỗ, lại càng thêm một cổ quý khí uy nghiêm.
Đào Tiểu Vi trong lòng chột dạ.
Vốn cảm giác trong ánh mắt Nhan Hi nhìn nàng tràn đầy tìm kiếm.
Hắn nổi lên lòng nghi ngờ, chỉ bất quá chẳng biết tại sao chính là không hỏi.
Đem chuyện sáng nay gạt đi, dường như căn bản không thèm để ý.
Đào Tiểu Vi cùng hắn ở chung một mười hai năm, hắn lừa qua người khác, nhưng căn bản dấu diếm không được nàng.
Nàng tuyệt không tin Nhan Hi sẽ để cho nàng dễ dàng lừa dối vượt qua hắn.
Nhưng là tại sao hắn không đến hỏi nàng đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Mấy lần ánh mắt rơi vào ngực nàng cũng tỏ rõ hắn sớm đã phát hiện tiểu bí mật.
Nhan Hi không đề cập tới mọi nghi vấn, nhìn Đào Tiểu Vi ăn đến số lượng thức ăn vừa phải hắn mới cảm thấy hài lòng, cho phép Đào Tiểu Vi đã sớm ăn no trốn xuống cái bàn tròn.
“Đi thay quần áo, rồi vào triều .” Nhan Hi khóe mắt vẫn đi theo sau lưng nàng, không nhanh không chậm nhắc nhở.
Đào Tiểu Vi thất bại đi trở về phòng trong, để cho Thiên Đồng hỗ trợ xử lý khuôn mặt nhỏ nhắn vừa khóc còn có tóc dài bị rối.
Thiên Sương sợ hãi đứng ở một bên trợ thủ, cách Đào Tiểu Vi đứng xa xa, sợ không cẩn thận chọc giận nàng.
Ánh mắt xin lỗi rơi vào người Thiên Sương, “Thật xin lỗi, Thiên Sương, sáng nay ta không phải cố ý, hù đến ngươi rồi?”
“Vương phi, không có gì, người không cần cùng nô tỳ nói những lời này.” Không được tự nhiên lắc đầu, Thiên Sương nhe răng mỉm cười, thật sự nàng cũng không ngại. Lúc này mới thật xác định buổi sáng kia bất quá là vừa lúc chủ tử không vui, Đào Tiểu Vi không phải là nhằm vào mình, tâm chậm rãi bình thường như trước, không thấp thỏm lo âu nữa.
Đào Tiểu Vi ánh mắt lần nữa lung lay, thẳng tắp nhìn về một gốc mai trong sân, thời tiết này tự nhiên là sẽ không nở hoa, cả sân cũng chỉ có một gốc, một năm trước được trồng xuống, nhưng căn bản không có nở qua hoa. Nàng vẫn nghi ngờ cây kia đã chết, nhưng thỉnh thoảng trên cành lại toát ra cành non chứng minh sinh mạng của nó còn đó.
“Vi Vi, chuẩn bị xong chưa? Lên đường thôi.” Đổi lại long bào đế quan, Nhan Hi nếu là người bình thường căn bản không dám thẳng vào hai mắt hắn, cái loại cảm giác bẩm sinh cao cao tại thượng đó, cùng tích lũy ở trên chiến trường đã tao nên khí chất quân nhân, mâu thuẫn hỗn hợp ở chung một chỗ, lại càng thêm một cổ quý khí uy nghiêm.
Đào Tiểu Vi trong lòng chột dạ.
Vốn cảm giác trong ánh mắt Nhan Hi nhìn nàng tràn đầy tìm kiếm.
Hắn nổi lên lòng nghi ngờ, chỉ bất quá chẳng biết tại sao chính là không hỏi.
Đem chuyện sáng nay gạt đi, dường như căn bản không thèm để ý.
Đào Tiểu Vi cùng hắn ở chung một mười hai năm, hắn lừa qua người khác, nhưng căn bản dấu diếm không được nàng.
Nàng tuyệt không tin Nhan Hi sẽ để cho nàng dễ dàng lừa dối vượt qua hắn.
Nhưng là tại sao hắn không đến hỏi nàng đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Mấy lần ánh mắt rơi vào ngực nàng cũng tỏ rõ hắn sớm đã phát hiện tiểu bí mật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.