Chương 661: Ngọc Thái phi hoa lệ xoay người 16
Độ Hàn
25/11/2014
Đi lên đỉnh núi không phải là có chỉ có một con đường.
Đồng dạng, Nhan Hi muốn biết chuyện gì, cũng sẽ không vẻn vẹn có một loại phương thức.
Phá cửa mà vào, vội vàng thoáng nhìn, chỉ thấy được một mảnh giấy nhét vào bên trong vạt áo, Đào Tiểu Vi hốc mắt hàm chứa nước mắt cùng nồng đậm đề phòng Nhan Hi muốn xông tới cướp lấy **.
Hắn không muốn hù đến nàng, nhất là loại này, nàng thoạt nhìn có lẽ đã đến thời khắc không khống chế bản thân được.
Cho nên hắn lấy nhu thắng cương, không đề cập tới để tài làm nàng khác thường, cho dù vật trong ngực nàng sẽ để cho hắn nhanh chóng nhất hiểu rõ chuyện từ đầu đến cuối, Nhan Hi vẫn không muốn mạo hiểm mất đi tín nhiệm của Đào Tiểu Vi, cường thế áp bách.
Mặc dù quanh co tìm tòi nghiên cứu tương đối phiền toái, bất quá Nhan Hi có chính là kiên nhẫn.
Đào Tiểu Vi an an ổn ổn ở bên cạnh hắn là tốt rồi, còn dư lại, hắn chỉ là cần thời gian đi thăm dò ra chân tướng sự tình.
Trên ngự giá, Nhan Hi như bình thường giống nhau, lợi dụng khoảng thời gian này lại đem tấu chương muốn giải quyết nhìn lại một lần.
Đào Tiểu Vi bên cạnh ngồi, thỉnh thoảng nhấc lên rèm cửa sổ hướng ra phía ngoài nhìn quanh.
Nhan Hi nhất tâm nhị dụng, lực chú ý thời khắc đều tập trung ở trên người nàng, đem nàng như có như không ở trong tầm mắt của hắn.
Hắn đang đợi, chờ Đào Tiểu Vi chính miệng nói cho hắn biết, đến tột cùng xảy ra chuyện gì.
Quả nhiên, yên lặng sau một hồi, một đôi tay mềm trắng nhỏ bé kéo kéo hắn tay áo rộng rãi.
“Người Xấu, ta có lời muốn hỏi chàng một chút.”
Đã lâu không nghe Đào Tiểu Vi gọi hắn là Người xấu, Nhan Hi nhìn nàng, “Nàng hỏi đi.”
“Sau khi tiên đế băng hà, trong cung sẽ có xử trí như thế nào với cung phi của tiên đế?”
“Không có con mà địa vị không cao, sẽ tập trung đến chùa của hoàng lăng, xuất gia là ni cô vì tiên đế cầu phúc; Tần Phi có hoàng tử mà địa vị không cao sẽ được đón xuất cung, còn có chút địa vị tôn quý nhưng không có hài tử sẽ lưu trong cung sống đến già mà chết.” Nhan Hi trong lòng dần dần có mục tiêu, chẳng qua là còn chưa xác định, hắn như cũ bất động thanh sắc thật tình trả lời Đào Tiểu Vi nghi vấn.
Quả nhiên, cặp môi kia bị hàm răng tàn sát bừa bãi sưng đỏ khẽ mân mê, “Hai vị tỷ tỷ của ta bây giờ là ở chùa hay đang ở trong cung?”
Đồng dạng, Nhan Hi muốn biết chuyện gì, cũng sẽ không vẻn vẹn có một loại phương thức.
Phá cửa mà vào, vội vàng thoáng nhìn, chỉ thấy được một mảnh giấy nhét vào bên trong vạt áo, Đào Tiểu Vi hốc mắt hàm chứa nước mắt cùng nồng đậm đề phòng Nhan Hi muốn xông tới cướp lấy **.
Hắn không muốn hù đến nàng, nhất là loại này, nàng thoạt nhìn có lẽ đã đến thời khắc không khống chế bản thân được.
Cho nên hắn lấy nhu thắng cương, không đề cập tới để tài làm nàng khác thường, cho dù vật trong ngực nàng sẽ để cho hắn nhanh chóng nhất hiểu rõ chuyện từ đầu đến cuối, Nhan Hi vẫn không muốn mạo hiểm mất đi tín nhiệm của Đào Tiểu Vi, cường thế áp bách.
Mặc dù quanh co tìm tòi nghiên cứu tương đối phiền toái, bất quá Nhan Hi có chính là kiên nhẫn.
Đào Tiểu Vi an an ổn ổn ở bên cạnh hắn là tốt rồi, còn dư lại, hắn chỉ là cần thời gian đi thăm dò ra chân tướng sự tình.
Trên ngự giá, Nhan Hi như bình thường giống nhau, lợi dụng khoảng thời gian này lại đem tấu chương muốn giải quyết nhìn lại một lần.
Đào Tiểu Vi bên cạnh ngồi, thỉnh thoảng nhấc lên rèm cửa sổ hướng ra phía ngoài nhìn quanh.
Nhan Hi nhất tâm nhị dụng, lực chú ý thời khắc đều tập trung ở trên người nàng, đem nàng như có như không ở trong tầm mắt của hắn.
Hắn đang đợi, chờ Đào Tiểu Vi chính miệng nói cho hắn biết, đến tột cùng xảy ra chuyện gì.
Quả nhiên, yên lặng sau một hồi, một đôi tay mềm trắng nhỏ bé kéo kéo hắn tay áo rộng rãi.
“Người Xấu, ta có lời muốn hỏi chàng một chút.”
Đã lâu không nghe Đào Tiểu Vi gọi hắn là Người xấu, Nhan Hi nhìn nàng, “Nàng hỏi đi.”
“Sau khi tiên đế băng hà, trong cung sẽ có xử trí như thế nào với cung phi của tiên đế?”
“Không có con mà địa vị không cao, sẽ tập trung đến chùa của hoàng lăng, xuất gia là ni cô vì tiên đế cầu phúc; Tần Phi có hoàng tử mà địa vị không cao sẽ được đón xuất cung, còn có chút địa vị tôn quý nhưng không có hài tử sẽ lưu trong cung sống đến già mà chết.” Nhan Hi trong lòng dần dần có mục tiêu, chẳng qua là còn chưa xác định, hắn như cũ bất động thanh sắc thật tình trả lời Đào Tiểu Vi nghi vấn.
Quả nhiên, cặp môi kia bị hàm răng tàn sát bừa bãi sưng đỏ khẽ mân mê, “Hai vị tỷ tỷ của ta bây giờ là ở chùa hay đang ở trong cung?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.