Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1676: Dùng tâm tiểu nhân đo bụng quân tử.

Bảo Thạch Tiêu

12/10/2015

Sau khi nghe Lý Hanh Dư nhắc đến Vương Tử Quân thì Sầm Vật Cương không khỏi cau mày. Lão là người chìm nổi quan trường nhiều năm, cũng gặp qua không ít người cùng chung gánh công tác, thế nhưng lại không gặp được quá nhiều những người làm cho chính mình cảm thấy khó giải quyết như Vương Tử Quân.

Ví dụ như với Đường Chấn Huy, tuy Đường Chấn Huy có bản lĩnh, có thủ đoạn, thế nhưng cuối cùng cũng bị Sầm Vật Cương làm cho trói chân buộc tay. Dù Đường Chấn Huy có thủ lĩnh thông thiên cũng phải ngoan ngoãn thu mình lại trước mặt Sầm Vật Cương. Lãnh đạo đứng đầu là cái gì? Chính là bá chủ, nếu như anh là cấp phó tỏ ra cao minh hơn cả lãnh đạo đứng đầu, như vậy tại sao tổ chức lại để anh phải phối hợp công tác và phục tùng chỉ thị của tôi? Như vậy thì người làm cấp phó tất nhiên phải định vị đúng vị trí của mình, đây cũng chính là định vị của Sầm Vật Cương với Đường Chấn Huy.

Nhưng khi uy vọng của Sầm Vật Cương đến đỉnh cao thì Vương Tử Quân đi đến, khi Vương Tử Quân từng bước tiến lên, Sầm Vật Cương không thể không thừa nhận vị trí nhất ngôn cửu đỉnh của mình ở Mật Đông bị uy hiếp nặng nề.

Không, phải nói là đã mất ngay từ đầu, Vương Tử Quân tuy có lực ảnh hưởng kém xa Sầm Vật Cương, thế nhưng điều này không bài trừ phương diện mọi người xem trọng Vương Tử Quân. Càng làm cho Sầm Vật Cương cảm thấy không thoải mái chính là chỉ cần Vương Tử Quân có tâm tư hoàn thành điều gì, chính mình căn bản là không thể nào ngăn cản được.

Ví đụ như công tác chỉnh hợp khu quy hoạch, vốn ra Sầm Vật Cương căn bản không muốn gây chiến ở phương diện này, để tránh ảnh hưởng đến tính tích cực phát triển kinh tế của địa phương. Hơn nữa lão còn đã chuẩn bị tốt tất cả để ứng phó với Vương Tử Quân trong hội nghị thường ủy. Không ngờ Vương Tử Quân lại phản công từ một phương hướng khác, biến tất cả tính toán của mình thành bọt nước.

Hơn nữa Vương Tử Quân còn thông qua phương án kiểm tr truy cứu lẫn nhau, điều này làm cho các thủ đoạn của địa phương bị đánh tan, làm cho khắp các thành phố bùng phát hành động tìm kiểm kỹ càng các khu quy hoạch thành phố khác. Khi thấy được tư liệu từ bên phía Vương Tử Quân đưa đến, Sầm Vật Cương thật sự cảm thấy nếu không ra tay chỉnh hợp các khu quy hoạch thì căn bản là quá nguy hiểm. Anh nói mà xem, một người như vậy luôn dẫn mũi anh mà đi, anh còn có thể tự khẳng định là mình giỏi hơn, liên tục ra lệnh sao?

Vương Tử Quân bây giờ đang phổ biến việc nào cũng làm cho Sầm Vật Cương cảm thấy mình bị uy hiếp. Nói từ góc độ của bản thân, Sầm Vật Cương cũng không cho rằng mình là người đố kỵ người tài, nhưng tình hình bây giờ làm cho lão sinh ra cảm giác kiêng kỵ một lãnh đạo trẻ tuổi như Vương Tử Quân từ trong bản năng.

- Chủ tịch Vương làm việc luôn xuất phát từ đại cục, nếu có gì hiểu lầm thì tôi giúp anh giải thích một chút là được. Sầm Vật Cương trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng kiên quyết nói.

Lý Hanh Dư là thư ký trưởng văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh được phái đến thành phố Kim Hà làm bí thư thị ủy. Trong mắt Sầm Vật Cương thì người thủ hạ của mình căn bản chịu ủy khuất, đối với một thủ hạ luôn trung thành thực hiện ý chí của mình, những khi cần thì Sầm Vật Cương luôn cố gắng không keo kiệt bày tỏ sự quan tâm của mình.

Lý Hanh Dư dùng giọng uất ức nói: - Bí thư, ngài hay nói lãnh đạo phê bình chính là quan tâm đến anh, lãnh đạo nếu ngoảnh mặt làm ngơ thì mới tỏ ra thất vọng với anh, tôi luôn nhớ kỹ điều này. Vì vậy chủ tịch Vương cho ra bất kỳ chỉ thị phê bình nào với công tác của thành phố Kim Hà chúng tôi, tôi căn bản luôn dùng tâm tính tốt nhất để đối đãi, chưa từng có câu oán hận.

Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, trước kia lão từng nói những lời thế này, không ngờ Lý Hanh Dư lại nói ra rõ ràng như vậy. Năm xưa khi Lý Hanh Dư còn là thư ký trưởng văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, Sầm Vật Cương căn bản rất tán thưởng năng lực của Lý Hanh Dư.

- Nhưng tôi cảm thấy chủ tịch Vương có đôi khi hướng về phía cá nhân tôi. Lý Hanh Dư nói đến đây thì đầu tiên là mở miệng dùng giọng kiểm điểm nói: - Bí thư, lúc này tôi cần phải kiểm điểm với ngài. Lý Hanh Dư tôi những năm qua dù công tác không nói có công lao thì cũng phải có khổ lao. Mỗi ngày tôi đều bận rộn trợn mắt há mồm, thế nên cũng không có thời gian quan tâm đến con trai của mình. Tiểu tử kia chỉ vì muốn đùa giỡn một chút mà động vào chủ tịch Vương.

Lý Hanh Dư nói rồi đem sự kiện xảy ra trước đó ngắt đầu bỏ đuôi báo cáo với Sầm Vật Cương, tất nhiên có tám phần báo cáo là thật, chỉ là không nói ra những lời gây bất lợi cho Lý Cảnh Lôi.

Sầm Vật Cương nhìn Lý Hanh Dư, hai hàng chân mày không khỏi nhíu lại. Lão không ngờ Lý Cảnh Lôi có thể cho ra trò đùa như vậy, chỉ là chuyện này cũng không nguy hại quá lớn, lão thấy nó không phải chuyện gì lớn.

Trong đầu lóe lên vài ý nghĩ, Sầm Vật Cương trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói với Lý Hanh Dư: - Con trai của anh cũng nên dạy bảo lại một chút, hỏi cậu ta xem có nên đùa giỡn như vậy hay không?

- Bí thư Sầm ngài nói rất đúng, nhưng sự việc này cũng không phải rất lớn, tôi cảm thấy chủ tịch Vương yêu cầu cục công an giữ con tôi lại, căn bản là có thành kiến cá nhân với tôi. Lý Hanh Dư nói đến đây thì dùng giọng có chút đau đớn nói: - Chủ tịch Vương luôn bất mãn với một người là bí thư thị ủy như tôi, tôi cảm thấy anh ta làm như vậy là muốn nhân cơ hội để chuyển vị trí của tôi. Dù thé nào thì năm xưa tôi cũng là ái tướng của ngài, nếu để người ta điều chỉnh công tác làm cho ngài khó xử, không bằng để ngài chủ động chuyển vị trí của tôi thì hay hơn.



Khi Sầm Vật Cương nghe được lời nói tràn đầy bất mãn của Lý Hanh Dư, gương mặt không khỏi biến đổi. Lão tất nhiên hiểu rõ ý nghĩ của Lý Hanh Dư, nghĩ đến phương diện chính mình đẩy Lý Hanh Dư lên vị trí bí thư thị ủy, hắn càng thêm có chút phẫn nộ.

Tuy Lý Hanh Dư là bí thư thị ủy, nhưng đây là việc liên quan đến nhân sự, vẫn là chút thất bại của Sầm Vật Cương. Dù vị trí bí thư thị ủy Kim Hà cũng khá nặng nề, nhưng sao có thể so sánh với vị trí thư ký trưởng ủy ban nhân dân tỉnh? Không ngờ Vương Tử Quân ngồi trên vị trí của người chiến thắng, rõ ràng không biết dừng, còn nhớ mãi không quên với vị trí bí thư thị ủy Kim Hà. Người ta muốn làm gì? Mặc kệ để đối phương đạt được mục đích sao? Nếu thật sự là như vậy thì đó rõ ràng là hành vi khiêu khích quyền uy của Sầm Vật Cương.

- Anh yên tâm đi, chuyện này tôi sẽ hỏi thẳng chủ tịch Nghiêm. Sầm Vật Cương nói rồi cầm điện thoại lên gọi cho Nghiêm Khâm Binh.

Nghiêm Khâm Binh đến rất nhanh, chỉ sau hai phút đã đi vào phòng làm việc của Sầm Vật Cương. Khi thấy Nghiêm Khâm Binh đi đến, Lý Hanh Dư khẽ gật đầu.

Khi thấy Lý Hanh Dư ở trong phòng làm việc của Sầm Vật Cương, Nghiêm Khâm Binh có chút sững sốt. Khi hắn đang thầm suy đoán xem vì sao Lý Hanh Dư lạicos mặt ở đây, chợt nghe Sầm Vật Cương nói: - Chủ tịch Vương có ý kiến gì với sự kiện tối qua?

- Bí thư Sầm, ý kiến của chủ tịch Vương chính là chúng tôi phải đẩy mạnh công tác xây dựng đội ngũ cán bộ, đặc biệt là đẩy mạnh xây dựng một ban ngành chấp pháp nghiêm minh, một khi phát hiện ra những hành vi làm rối loạn trật tự kỷ cương, tuyệt đối không nuông chiều. Nghiêm Khâm Binh chỉ sau nháy mắt đã hiểu vì sao Sầm Vật Cương gọi mình đến đây, hắn mặc dù có chút cảm khái vì Lý Hanh Dư biến hay thành dở, thế nhưng ngoài miệng lại không dừng lại mà nhanh chóng nói.

Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, lão cảm thấy chỉ thị của Vương Tử Quân không có chút vấn đề, nhưng như vậy cũng không phải là không có việc gì.

- Nghe nói con trai của Hanh Dư cũng có liên quan sao?

- Đúng vậy, bí thư Sầm, chủ tịch Vương yêu cầu chúng tôi nghiêm túc phê bình với Lý Cảnh Lôi. Nghiêm Khâm Binh vừa trả lời vừa nói với Lý Hanh Dư: - Có lẽ bây giờ tiểu tử kia đang viết bản kiểm tra ở đồn công an, viết xong sẽ được thả về.

Viết bản kiểm tra ở đồn công an? Đầu của Lý Hanh Dư chợt nổ ầm lên, nếu như là tối qua hắn nghe được tin tức này thì có lẽ sẽ rất vui, nhưng bây giờ mình vừa tố cáo Vương Tử Quân trước mặt Sầm Vật Cương, cố gắng nói rằng Vương Tử Quân lấy chuyện này để ép mình. Không ngờ sự việc lại phát triển ngược lại với ý nghĩ của hắn, con của hắn bình yên vô sự, hơn nữa Vương Tử Quân cũng không có ý truy cứu.

Nếu liên hệ những gì Vương Tử Quân đã nói với biểu hiện vừa rồi của mình, bí thư Sầm sẽ nhìn mình như thế nào? Dựa theo sự thông minh cơ trí của Sầm Vật Cương, bí thư có thể cảm thấy mình vì chút chuyện không đâu mà chạy đến ly gián mối quan hệ với Vương Tử Quân hay không?

Một khi bí thư Sầm nghĩ như vậy, xem ra cực kỳ bất lợi với mình. Lý Hanh Dư cảm thấy mồ hôi trán vã ra như tắm, thế là không khỏi có chút oánn trách Nghiêm Khâm Binh, thầm nghĩ chúng ta không phải là người ngoài, sao anh lại chơi chiêu này với tôi?

Khi Lý Hanh Dư đang suy nghĩ miên man chợt nghe Sầm Vật Cương nói: - Chủ tịch Nghiêm cần chấp hành nghiêm chỉ thị của chủ tịch Vương, cần phải nắm chặt công tác xây dựng đội ngũ và tác phong công tác.

Nghiêm Khâm Binh khẽ gật đầu nói: - Bí thư Sầm cứ yên tâm, sau khi quay về tôi nhất định sẽ cố gắng tập trung hành động để triển khai mở rộng công tác chỉnh đốn tác phong, sẽ chứng thực chỉ thị của ngài và chủ tịch Vương, kiên quyết không để cho các hành vi lạm dụng quyền lực tiếp tục phát sinh.

Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, tỏ ra khen ngợi hành động của Nghiêm Khâm Binh. Lão nhìn đồng hồ rồi nói với hai người Nghiêm Khâm Binh: - Lát nữa tôi còn gặp một vị khách nước ngoài, hai anh cứ bận rộn công việc của mình đi.

Lúc này trong đầu Lý Hanh Dư lóe lên nhiều ý nghĩ, thế nhưng mãi mà không tìm được lời nào phù hợp để giải thích với Sầm Vật Cương. Hắn cảm thấy sau lưng vã đầy mồ hôi, áo dính lên da rất khó chịu, nhưng sau khi nghe xong câu nói của bí thư Sầm thì cảm thấy chính mình như được đại xá.



Khoảnh khắc khi rời khỏi phòng làm việc của Sầm Vật Cương, Lý Hanh Dư lại cảm thấy rất lo lắng. Bí thư Sầm căn bản không quan tâm đến sự việc của mình, có phải đã quá thất vọng về mình rồi không?

Nếu dựa theo những gì mình nói, đây không phải là...

- Hanh Dư, sao anh lại chạy đến chỗ của bí thư Sầm? Có một số việc anh không nên nóng vội, quá nóng nảy thường dẫn đến sai lầm. Sau khi đi ra khỏi phòng làm việc của Sầm Vật Cương thì Nghiêm Khâm Binh dùng giọng có vài phần phê bình nói với Lý Hanh Dư.

Lý Hanh Dư lúc này cảm thấy mình rất oan uổng, hắn có chút oán trách trước đó Nghiêm Khâm Binh không tiếp điện thoại của mình. Nếu như hắn biết được kết quả xử lý, hắn sao có thể chạy đến khua môi múa mép với Sầm Vật Cương? Bí thư Sầm là một người cơ trí, vừa rồi mình mở mồm tố cáo Vương Tử Quân, bí thư Sầm vẫn còn có thể bình chân như vại, thậm chí còn say sưa lắng nghe và nói vài lời, Lý Hanh Dư nghĩ lại thì cảm thấy mình quá ngu đần.

Lý Hanh Dư nghĩ vậy mà càng căm hận Nghiêm Khâm Binh, nhưng Nghiêm Khâm Binh là phó chủ tịch tỉnh, là cấp trên của hắn, chuyện bây giờ xảy ra như vậy, cho dù hắn có cực kỳ tức giận cũng không dám nói ra.

Cũng may Lý Hanh Dư là người ẩn nhẫn, biết rõ việc gì nên làm việc gì không nên làm. Hắn do dự giây lát rồi trầm giọng nói với Nghiêm Khâm Binh: - Chủ tịch Nghiêm, tôi không làm tốt công tác của mình. Ngài yên tâm, sau khi quay về tôi nhất định sẽ dạy bảo con cho tốt, sẽ không cho nó cơ hội tiếp tục làm phiền ngài.

- À, anh chỉ cần nói vài câu là được. Nghiêm Khâm Binh nói đến đây rồi vỗ vỗ lên vai Lý Hanh Dư, hắn định nói gì đó, đúng lúc này điện thoại của hắn chợt vang lên.

Nghiêm Khâm Binh nhìn thoáng qua số điện thoại gọi đến, sau đó mới nói với đầu dây bên kia: - Chào anh, tôi là Nghiêm Khâm Binh.

Người ở đầu dây bên kia không biết nói gì đó mà vẻ mặt Nghiêm Khâm Binh nhanh chóng lộ ra nụ cười, giọng nói cũng đầy cảm tình: - Lão lãnh đạo, ngài đến tỉnh khi nào? Ngài xem, ngài đến mà không nói với tôi một tiếng, để tôi có thể làm tốt công tác tiếp đãi chứ?

Lý Hanh Dư nhìn biểu hiện còn kính trọng hơn cả gặp bố của Nghiêm Khâm Binh, thế nên biết người gọi điện thoại đến là kẻ quyền cao chức trọng. Nếu không thì một người như Nghiêm Khâm Binh căn bản nào cười được sáng lạn như vậy? Đúng là không thể nào.

Khi Lý Hanh Dư đang suy nghĩ xem lão lãnh đạo trong miệng Nghiêm Khâm Binh là ai, lúc này Nghiêm Khâm Binh đã đặt điện thoại xuống.

- Được rồi, sau này chúng ta trò chuyện tiếp, có một vị lão lãnh đạo trong huyện đến chơi, tôi phải đi tiếp đón một chút. Nghiêm Khâm Binh nói rồi đi ra bên ngoài.

Lý Hanh Dư biết rõ kinh nghiệm nhận chức của Nghiêm Khâm Binh, biết rõ người này từng công tác ở trong huyện, bây giờ nghe nói có lão lãnh đạo đến tìm, hắn không khỏi khẽ động tâm tư.

Sau khi Nghiêm Khâm Binh đi xa thì Lý Hanh Dư chợt giống như tìm ra được vài thông tin, hắn tranh thủ thời gian gọi điện thoại cho vị phó thư ký trưởng Lê Vĩnh Lương mà mình đề bạt. Sau khi điện thoại nối thông thì hắn dùng giọng không chờ đợi được nói: - Vĩnh Lương, lần này kết quả kiểm tra là thế nào? Anh xem thành phố chúng tôi có mấy khu quy hoạch được thông qua?

- Bí thư Lý, tôi đã tìm hiểu, tình hình không được lạc quan cho lắm. Phía thành phố Thanh Chuyên quá độc ác, một vài khu quy hoạch vốn có thể may mắn vượt qua kiểm tra, thế nhưng cũng bị bọn họ phát hiện ra. Lê Vĩnh Lương thật sự không ngờ Lý Hanh Dư vừa mở miệng đã hỏi như vậy, hắn chưa có sự chuẩn bị kỹ càng nên chỉ trả lời một cách hàm hồ mà thôi.

Lý Hanh Dư khẽ nhíu mày, lại có thêm vài phần bất mãn với Lê Vĩnh Lương. Trướ đó khi đề bạt Lê Vĩnh Lương, người này căn bản là mình nói gì nghe nấy, cực kỳ nghe lời, không ngờ lại có nhiều khiếm khuyết như thế, sử dụng không thể thuận buồm xuôi gió. Ôi, xem ra vẫn là nên chọn đúng người mà không nên chọn người không khách quan, câu nói này vẫn là rất đúng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bí Thư Trùng Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook