Chương 21: Lửa Giận
Hướng Vụ
24/10/2024
"Không thực hiện được, nhưng những chuyện không nên làm kia ông cũng không bỏ sót!" Trì Yến Thanh xóa video đi, ném điện thoại vào trong bể cá bên cạnh.
Thân thể của cô gái nhỏ kia, ngay cả hắn cũng chưa chạm qua nửa phần!
Nhìn điện thoại di động chậm rãi chìm vào đáy bể, hắn không nhanh không chậm sửa lại tay áo, đứng dậy, "Ông đã có lá gan dám động người Trì gia, vậy cũng có lá gan để thừa nhận lửa giận của tôi!"
Quý Thành nghe vậy sợ tới mức chân cũng mềm nhũn, người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi vẻ mặt cầu xin, có chút khóc không ra nước mắt tiến lên muốn nắm lấy cánh tay Trì Yến Thanh cầu xin tha thứ.
Chỉ là còn chưa đợi đụng phải, trợ lý đứng ở một bên đã đưa tay ngăn cản.
Ông ta hối hận đến xanh ruột, chỉ thiếu nước quỳ xuống trước mặt Trì Yến Thanh.
"Trì tổng, tôi thật sự biết sai rồi, nếu không phải Trì thiếu đưa thiếu phu nhân đến chỗ tôi, tôi cũng sẽ không hồ đồ như vậy, ngài đại nhân không chấp tiểu nhân, tha cho tôi lần này, được không?"
Thủ đoạn của Trì Yến Thanh ở trong nghề khiến người ta nghe tin đã sợ mất mật, còn nhớ rõ mấy năm trước, có một người không sợ chết, vì mưu cầu chút lợi ích không quan tâm gì cả mà đưa con gái mình lên giường hắn.
Cuối cùng chẳng những không lôi kéo được người, ngược lại là kết cục làm cho mình phá sản chịu nợ, thê ly tử tán.
Hiện tại nghiễm nhiên thành chuột chạy qua đường, không biết ở góc nào sống tạm qua ngày.
"Muộn rồi!" Trì Yến lạnh lùng bỏ lại hai chữ, nâng bước đi qua bên cạnh Quý Thành, vẫn không thể nhịn được, vung nắm tay lên, nắm đấm sắc bén như gió vung mạnh vào bụng dưới của ông ta, từng đấm từng đấm vào thịt.
Quý Thành đau đớn rên rỉ, hoàn toàn nói không ra lời, chỉ có thể bị động chịu đòn, nhưng ông ta ngược lại tình nguyện để cho vị Đại Phật này đánh cho hả giận.
Trì Yến Thanh đánh xong, một cước đá ông ta ngã lăn trên đất, lúc rời đi giày da hung hăng nghiền qua mu bàn tay gã đàn ông, Quý Thành đau phát ra một tiếng kêu như heo bị chọc tiết.
Xem xong nội dung video, hắn quả thực không dám nghĩ, nếu lúc ấy Tuệ Hòa không tỉnh lại giữa chừng, nếu Tuệ Hòa không thể dựa vào cơ trí của mình trốn thoát, sẽ gặp phải kết cục như thế nào.
Đánh ông ta một trận đến cùng vẫn là quá nhẹ, sau khi rời khỏi, Trì Yến Thanh mặt âm trầm cùng trợ lý phân phó vài câu.
Hắn nhất định phải khiến ông ta hối hận vì đã sống trên đời này!
Quý Thành nằm trên mặt đất, che lấy bàn tay bị thương, trong lòng còn có chút may mắn, cảm thấy Trì Yến Thanh đánh cho ông ta một trận này không chừng chính là ý bỏ qua.
Dù sao chuyện này còn liên quan đến Trì thiếu, cũng là Trì thiếu đưa người đến dưới người ông ta, nếu không cho dù ông ta có háo sắc đến mấy cũng không đến mức thật sự không sợ chết đi động đến thiếu phu nhân Trì gia.
Chỉ là ông ta hiển nhiên vẫn lạc quan quá mức rồi.
Sau đó, mấy ngày bị thương vào bệnh viện, doanh nghiệp nhà họ Quý nhanh chóng gặp phải nguy cơ lớn, gần như sắp phá sản.
Chờ ông ta xuất viện, ở nơi không có camera giám sát lại bị người ta chụp túi, đánh nửa chết nửa sống, còn trực tiếp bị phế đi thứ xấu xí giữa hai chân.
Đương nhiên, đây cũng là chuyện sau này.
Trong phòng tắm trên tầng, Tuệ Hòa tắm rửa, ngâm mình trong bồn tắm chứa đầy nước lạnh.
Da trên người đều bị cô chà xát đỏ lên, cô vẫn cảm thấy không sạch sẽ, bẩn.
Chỉ cần nhắm mắt lại là có thể nghĩ đến tên già khiến người ta ghê tởm kia ghé vào trên người mình, hạ lưu liếm qua mỗi một tấc da thịt trên người cô.
Cô thậm chí còn buồn nôn đến mức muốn nôn tất cả ra.
Cái loại cảm giác dầu mỡ trơn ướt kia giống như không thể nào rửa sạch được.
Cô lặp đi lặp lại động tác chà xát vết tích trên người, thậm chí còn không cảm giác được đau đớn truyền đến từ phía trên.
Thậm chí ước gì có thể chà nát da trên người, rồi lại mọc lại.
Thân thể của cô gái nhỏ kia, ngay cả hắn cũng chưa chạm qua nửa phần!
Nhìn điện thoại di động chậm rãi chìm vào đáy bể, hắn không nhanh không chậm sửa lại tay áo, đứng dậy, "Ông đã có lá gan dám động người Trì gia, vậy cũng có lá gan để thừa nhận lửa giận của tôi!"
Quý Thành nghe vậy sợ tới mức chân cũng mềm nhũn, người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi vẻ mặt cầu xin, có chút khóc không ra nước mắt tiến lên muốn nắm lấy cánh tay Trì Yến Thanh cầu xin tha thứ.
Chỉ là còn chưa đợi đụng phải, trợ lý đứng ở một bên đã đưa tay ngăn cản.
Ông ta hối hận đến xanh ruột, chỉ thiếu nước quỳ xuống trước mặt Trì Yến Thanh.
"Trì tổng, tôi thật sự biết sai rồi, nếu không phải Trì thiếu đưa thiếu phu nhân đến chỗ tôi, tôi cũng sẽ không hồ đồ như vậy, ngài đại nhân không chấp tiểu nhân, tha cho tôi lần này, được không?"
Thủ đoạn của Trì Yến Thanh ở trong nghề khiến người ta nghe tin đã sợ mất mật, còn nhớ rõ mấy năm trước, có một người không sợ chết, vì mưu cầu chút lợi ích không quan tâm gì cả mà đưa con gái mình lên giường hắn.
Cuối cùng chẳng những không lôi kéo được người, ngược lại là kết cục làm cho mình phá sản chịu nợ, thê ly tử tán.
Hiện tại nghiễm nhiên thành chuột chạy qua đường, không biết ở góc nào sống tạm qua ngày.
"Muộn rồi!" Trì Yến lạnh lùng bỏ lại hai chữ, nâng bước đi qua bên cạnh Quý Thành, vẫn không thể nhịn được, vung nắm tay lên, nắm đấm sắc bén như gió vung mạnh vào bụng dưới của ông ta, từng đấm từng đấm vào thịt.
Quý Thành đau đớn rên rỉ, hoàn toàn nói không ra lời, chỉ có thể bị động chịu đòn, nhưng ông ta ngược lại tình nguyện để cho vị Đại Phật này đánh cho hả giận.
Trì Yến Thanh đánh xong, một cước đá ông ta ngã lăn trên đất, lúc rời đi giày da hung hăng nghiền qua mu bàn tay gã đàn ông, Quý Thành đau phát ra một tiếng kêu như heo bị chọc tiết.
Xem xong nội dung video, hắn quả thực không dám nghĩ, nếu lúc ấy Tuệ Hòa không tỉnh lại giữa chừng, nếu Tuệ Hòa không thể dựa vào cơ trí của mình trốn thoát, sẽ gặp phải kết cục như thế nào.
Đánh ông ta một trận đến cùng vẫn là quá nhẹ, sau khi rời khỏi, Trì Yến Thanh mặt âm trầm cùng trợ lý phân phó vài câu.
Hắn nhất định phải khiến ông ta hối hận vì đã sống trên đời này!
Quý Thành nằm trên mặt đất, che lấy bàn tay bị thương, trong lòng còn có chút may mắn, cảm thấy Trì Yến Thanh đánh cho ông ta một trận này không chừng chính là ý bỏ qua.
Dù sao chuyện này còn liên quan đến Trì thiếu, cũng là Trì thiếu đưa người đến dưới người ông ta, nếu không cho dù ông ta có háo sắc đến mấy cũng không đến mức thật sự không sợ chết đi động đến thiếu phu nhân Trì gia.
Chỉ là ông ta hiển nhiên vẫn lạc quan quá mức rồi.
Sau đó, mấy ngày bị thương vào bệnh viện, doanh nghiệp nhà họ Quý nhanh chóng gặp phải nguy cơ lớn, gần như sắp phá sản.
Chờ ông ta xuất viện, ở nơi không có camera giám sát lại bị người ta chụp túi, đánh nửa chết nửa sống, còn trực tiếp bị phế đi thứ xấu xí giữa hai chân.
Đương nhiên, đây cũng là chuyện sau này.
Trong phòng tắm trên tầng, Tuệ Hòa tắm rửa, ngâm mình trong bồn tắm chứa đầy nước lạnh.
Da trên người đều bị cô chà xát đỏ lên, cô vẫn cảm thấy không sạch sẽ, bẩn.
Chỉ cần nhắm mắt lại là có thể nghĩ đến tên già khiến người ta ghê tởm kia ghé vào trên người mình, hạ lưu liếm qua mỗi một tấc da thịt trên người cô.
Cô thậm chí còn buồn nôn đến mức muốn nôn tất cả ra.
Cái loại cảm giác dầu mỡ trơn ướt kia giống như không thể nào rửa sạch được.
Cô lặp đi lặp lại động tác chà xát vết tích trên người, thậm chí còn không cảm giác được đau đớn truyền đến từ phía trên.
Thậm chí ước gì có thể chà nát da trên người, rồi lại mọc lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.