Bí Văn (Công Tức)

Chương 22: Không Bẩn

Hướng Vụ

24/10/2024

Trì Yến Thanh gõ cửa đi vào, nhìn thấy dáng vẻ có chút điên rồ của cô.

Da thịt bị chà xát đến đỏ bừng.

Trước ngực gần như không nhìn ra màu da ban đầu, đỏ đến mức nhìn thấy mà giật mình.

Trì Yến Thanh nhíu mày, tiến lên đè lại tay đang tự làm khổ mình của cô: "Đủ rồi!"

Tuệ Hòa giật giật, không thể giãy ra, nước mắt vốn cố nén cũng trào ra theo, "Không đủ, trên người con thật bẩn... Quá bẩn..."

"Không bẩn." Trì Yến Thanh ôm vai cô, nghiêng người hôn rơi nước mắt của cô: "Hòa Hòa, con nghe lời một chút, tắm quá lâu sẽ bị cảm."

"Bẩn." Tuệ Hòa lắc đầu, giọng nói rất nhỏ, như là đang thì thào tự nói, "Con thật bẩn... Vì chạy ra ngoài, con còn hùa theo hắn... Con có phải là quá ghê tởm hay không..."

"Không có, ngược lại con rất thông minh, không để hắn thực hiện được chạy ra ngoài." Trì Yến Thanh đau lòng hôn lên trán cô: "Xin lỗi, là ta dạy dỗ con trai không tốt."

Hắn đối với đứa con trai này không có kỳ vọng quá lớn, dù sao cũng là người không nên thân, chỉ là lúc này làm ra loại chuyện hoang đường này, là chuyện hắn như thế nào cũng nghĩ không ra.

Cho dù không có tình cảm, Tuệ Hòa cũng là vợ trên danh nghĩa của nó.



Là người của Trì gia bọn họ, đại biểu cho thể diện của Trì gia bọn họ.

Nếu như đêm nay hắn không xuất hiện ở đây, Tuệ Hòa có thể gặp chuyện gì, hắn cũng đã có thể tưởng tượng được.

Nghe thấy hắn nhắc tới Trì Kỵ, cơ thể Tuệ Hòa không khỏi run lên, như thể đã lấy lại tinh thần, co chân lại đưa tay ôm lấy mình, cố ý chặn cơ thể lại.

Cô cụp mi xuống, "Ba, ba đi ra ngoài trước đi, con muốn ngâm thêm một lát."

Trì Yến Thanh nhìn hành vi tự vệ cô, không lên tiếng.

Đứng lên, đi vài bước, khi cô cho rằng hắn muốn rời đi, hắn lại cầm lấy khăn tắm trên kệ, quay người lại.

Tuệ Hòa còn chưa ngẩng đầu, bóng người đàn ông đã cúi xuống dễ dàng bao phủ lấy cô.

Trì Yến Thanh không để ý đến sự phản kháng của cô mà trực tiếp kéo cô từ trong bồn tắm lên, dùng khăn tắm quấn lấy thân thể mềm mại trần trụi của cô, ôm cô vào phòng ngủ.

Bộ dạng của cô chật vật, tóc dài ướt sũng dán lên gương mặt, hốc mắt hồng hồng, trên mi dài còn treo nước mắt, lại có một khuôn mặt tinh xảo tươi đẹp như vậy, nhìn mà thương tiếc.

Yết hầu Trì Yến Thanh lăn lộn vài cái, đưa tay cầm khăn tắm của cô, giọng nói cũng có chút khàn khàn, "Tự mình lau hay là ta lau thay con?"

Tuệ Hòa nghiêng người, né tránh một chút, "Để con tự làm."



Trì Yến Thanh không cưỡng cầu, nhìn chằm chằm cô một lát, xoay người ra khỏi phòng.

Tuệ Hòa dùng khăn tắm lau khô bọt nước trên người, lấy áo tắm đã chuẩn bị sẵn ở đầu giường thay vào, chỉ chốc lát sau, Trì Yến Thanh cầm máy sấy cũng từ bên ngoài đi vào.

Hắn cắm điện ở đầu giường, kéo qua người cô, giúp cô sấy tóc, động tác dịu dàng lại tỉ mỉ.

Tuệ Hòa chỉ có thể bị động tiếp nhận, cảm thụ được ngón tay xương khớp rõ ràng xuyên qua tóc của cô, chóp mũi nhịn không được lại đau xót.

Phòng tuyến tâm lý giống như là ở bên bờ vực sụp đổ.

Đợi sấy khô tóc, Trì Yến Thanh đặt máy sấy ở bên cạnh, cúi đầu nhìn thấy nước mắt cô treo trên mặt, thở dài cúi người ghé qua, môi mỏng hôn lên mắt cô.

Giọng điệu bất đắc dĩ lại đau lòng, "Đừng khóc, không nên nghĩ quá nhiều, trước tiên ngủ một giấc thật ngon, chuyện này ta sẽ giải quyết cho con."

Tuệ Hòa rũ mắt nhìn tay mình, không nói gì.

Giải quyết thế nào, dù sao Trì Kỵ cũng là con trai duy nhất của hắn, còn cô chỉ là người ngoài.

Cho dù bây giờ hắn có tâm tư khác với cô, nhưng làm sao có thể so với con trai của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bí Văn (Công Tức)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook