Chương 363: Chương 362: Cung đấu : Quý phi bia đỡ đạn (1)
Hoàn Nhĩ WR
07/07/2018
Edit: Minh Minh Minh
Beta: Sakura
Trong lúc trở lại không gian, đầu óc Bách Hợp nhất thời còn chút choáng váng, cô cảm thấy trong lòng có cảm giác nặng nề khó hiểu, bèn dùng tay che miệng, cô nhíu mày cắn răng. Không gian yên lặng, một lúc lâu sau Lý Duyên Tỷ mới xuất hiện. Nhìn Lý Duyên Tỷ lúc này, Bách Hợp mơ hồ cảm thấy trên người anh đã có chút ít biến hóa, anh vẫn là anh nhưng chỗ nào khác lạ thì Bách Hợp lại không chỉ ra được.
“Nhiệm vụ hoàn thành.” Trong mắt Lý Duyên Tỷ hiện lên vài phần ôn hòa, sau khi đã có được toàn bộ ký ức và tình cảm của Diệp Xung Cẩn đồng thời tình cảm Diệp Xung Cẩn dành cho Bách Hợp cũng ảnh hưởng tới anh, lúc trước Lý Duyên Tỷ còn hơi mông lung thì nay đã hiểu rõ, anh liếc nhìn Bách Hợp xong rồi mí mắt rũ xuống, tư liệu của Bách Hợp hiện ra trong không gian.
Giới tính: Nữ ( có thể thay đổi)
Tên: Bách Hợp
Tuổi: 21
Trí lực: 79 (max 100 điểm)
Dung mạo: 82 (max 100 điểm)
Thể lực: 71(max 100 điểm)
Vũ lực: 45 (max 100 điểm)
Tinh thần: 61 (max 100 điểm)
Danh vọng: 32 (max 100 điểm)
Kỹ năng: Cửu Dương Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh, Đạo Đức Kinh Thiên Địa môn, cổ thuật Nam Vực, Thuật Tinh Thần Luyện Thể
Năng khiếu: Nấu ăn trung cấp, Diễn xuất cao cấp, Thuật Ngũ Hành Bát Quái ( có hơi đọc lướt qua)
Mị lực: 56 ( 100 max điểm)
Sưu tầm: Tình yêu của Thi Vương, Lời chúc phúc của Thánh nữ, Trái tim của Thiên sứ, Lời hứa của Long Vương, Quyến rũ của Hồ ly, Tình mẹ như núi, Vua không ngai, Kiếm chi đạo, Chấp niệm của Quân phiệt
Nhiệm vụ lần này hay là do không khó nên ngoại trừ tinh thần và mị lực gia tăng lên một điểm xem như là ban thưởng, còn danh vọng thì ngược lại. Mà ở phần sưu tầm có thêm một mục “Chấp niệm của quân phiệt”. Không biết tại sao khi Bách Hợp nhìn đến cái mục này thì trong lòng lại khó chịu. Cô tới Diệp Xung Cẩn, xem ra tính cách của Diệp Cẩn Chi không giống anh ta cho lắm, không phải Diệp Xung Cẩn khiến cho cô có cảm giác áp lực và sợ hãi muốn chạy trốn, nhưng ở một phương diện khác lại có chút tương tự đó là bá đạo và cường thế, ngoại trừ lúc cô tiến vào nhiệm vụ quân phiệt có gặp Diệp Xung Cẩn. Về sau cũng không có gặp lại, lúc này đột nhiên thấy sưu tầm này hiện ra, Bách Hợp đã hiểu Diệp Cẩn Chi chắc là Diệp Xung Cẩn rồi.
Cô ngu ngơ một hồi, trong lòng không tránh khỏi có chút trầm trọng, tự mình cười khổ hai tiếng, không biết Lý Duyên Tỷ từ lúc nào đứng bên cạnh không có bất kỳ báo hiệu nào mà ôm cô vào trong ngực.
“...” Bách Hợp bắt đầu đờ đẫn, sau đó muốn giãy dụa, Lý Duyên Tỷ cúi đầu nhìn cô một cách kỳ quái “Lần trước cô hoàn thành nhiệm vụ, không phải cô thích làm điều này hả?”
Anh nghiêm túc còn Bách Hợp lại hơi xấu hổ…. Bởi vì nội dung câu chuyện trong nhiệm vụ vừa rồi bị người ta chiếm tiện nghi, hơn nữa lâu rồi không nhìn thấy Lý Duyên Tỷ nên trong chốc lát cô không khống chế được cảm xúc, nghĩ lại thì không phải mỗi lần nhiệm vụ hoàn thành Lý Duyên Tỷ đều muốn ôm, thế nhưng lúc này thấy Lý Duyên Tỷ tỏ vẻ thản nhiên bình thản thì Bách Hợp ngại nói sự thật cho anh biết, nên đành phải miễn cưỡng gật đầu, mặc kệ cho anh ôm một hồi lâu mới thả cô ra, khóe miệng Lý Duyên Tỷ nhẹ nhàng cong lên, rất nhanh sau đó lại mân thành một đường thẳng tắp:
“Muốn tiếp tục thực hiện nhiệm vụ không?”
Bách Hợp thở phào nhẹ nhõm, gật đầu liên tục không ngừng. Bị Lý Duyên Tỷ ôm như vậy, dù lúc này cô có nhiều ưu thương hơn nữa cũng không cánh mà bay, trước khi mê man thì cô thấy được Lý Duyên Tỷ hơi hơi cười, đôi mắt khép hờ ngăn chặn những suy nghĩ bên trong, ngoại hình tuấn tú nhưng lạnh lùng thiếu đi vài phần khí chất không dính nhân gian khói lửa ngược lại thêm vài phần cường thế.
“Nương nương hãy bảo trọng Phượng thể, tuy hiện nay Đức Phi được Hoàng Thượng sủng ái, đã mang thai thì như thế nào, cuối cùng chỉ là một cái ấm sắc thuốc, cái thai này có thể giữ được hay không còn chưa chắc.” Một giọng nữ cao mềm mại nói ríu ra ríu rít bên tai Bách Hợp, nàng vừa mới tỉnh dậy nên chỉ nghe được bên tai có người nói không ngừng, giống như có người cầm đồ vật đánh vào đầu, khiến nàng không nhịn được muốn thò tay bóp trán của mình, một đôi tay nhỏ bé mềm mại duỗi đến, lực đạo nặng nhẹ vừa phải ở bên cạnh thái dương nàng nhẹ nhàng xoa lên, khiến Bách Hợp thoải mái dễ chịu, nàng phất tay, người nói chuyện bên cạnh lập tức liền yên lặng lui xuống, người giúp xoa bóp cũng vội vàng rời khỏi trán nàng, chuyển đến xoa bóp bả vai của nàng.
Trong đầu hàng loạt tình tiết xuất hiện, Bách Hợp nhắm mắt không lên tiếng, lần này do tinh thần lực được nâng cao nên việc tiếp thu tình tiết dễ dàng hơn lúc trước rất nhiều, chỉ tốn chừng hai canh giờ mà Bách Hợp đã tiếp nhận xong.
Lúc này đây nàng trở thành người tên là Quách Bách Hợp, một Quý phi được sủng trong cung nhưng cuối cùng đấu thất bại thê thảm.
Quách Bách Hợp xuất thân danh môn, ông nội vốn là công thần khai quốc, được Hoàng đế Đại Tần ban thưởng chữ “Định” thụ phong Quốc công được thế tập võng thế thân phận tôn vinh, Quách Bách Hợp từ nhỏ là con gái thứ của vợ cả, lớn lên xinh đẹp quyến rũ nên năm mười lăm tuổi đã được đưa vào trong cung. Quách Bách Hợp từ nhỏ tính tình thông minh hoạt bát, Hoàng đế lúc còn trẻ rất yêu thích tính cách nàng, nên khi nàng mới mười chín tuổi đã được phong vị lên làm phi vị nhất phẩm, đến cuối cùng là trở thành Quý Phi, trong khoảng thời gian ngắn đã tạo được danh tiếng ở hậu cung.
Nhưng thời gian dần trôi qua, mỹ nhân trong hậu cung càng tăng nhiều, nhất là lúc nàng hai mươi mốt tuổi thì nàng đã gặp phải khắc tinh của đời mình. Sau khi Dương Ngọc Như tiến cung, ngay từ đầu đã đắc tội Quách Bách Hợp, Quách Bách Hợp đã mấy lần hãm hại, mà Dương Ngọc Như đều thoát được. Ngược lại càng thúc đẩy tình cảm Dương Ngọc Như và Hoàng đế, cuối cùng Quý phi Quách Bách Hợp ngang ngược hống hách vì giết rất nhiều phi tần trong cung, người người oán trách nên bị Hoàng đế tước đi phong hào, ban cho cái chết.
Tình tiết phần lớn nói về bí sử hậu cung thì có một ít tình tiết Quách Bách Hợp tranh giành với Dương Ngọc Như, Dương Ngọc Như xuất thân bình thường, tuy rằng có dung nhan tuyệt mỹ nhưng nguyên chủ mạnh hơn nàng ta không biết bao nhiêu lần, cuối cùng không chỉ đấu không lại nàng ta, ngược lại sau khi mình chết lại làm liên lụy đến gia tộc, khiến cho phủ Định Quốc công vốn đang được vinh sủng cũng bị tịch thu gia sản. Cuối cùng Dương gia thay thế sự tồn tại của Quách gia, phụ thân Dương Ngọc Như tiếp nhận thế lực lưu lại của phụ thân Quách Bách Hợp, Dương gia bởi vì Dương Ngọc Như nước lên thì thuyền lên, trở thành trọng thần mới trong triều.
Quan trọng nhất là Quách Bách Hợp trước khi chết được Dương Ngọc Như báo cho biết, Hoàng đế không thích nàng, lúc trước sủng nàng là vì muốn trừng trị Quách gia mà thôi. Tiên đế giao cho Quách gia quá nhiều quyền hành, mà Quách gia lại quá mức hung hăng càn quấy, cho nên Hoàng đế nghĩ cách tìm cớ đoạt lại quyền thế. Quách Bách Hợp tiến cung nhiều năm không thể hoài thai, cuối cùng rồi lại giết hại cung phi hài tử bọn họ, không phải ông trời không đáp ứng nàng, mà do Hoàng đế không cho phép nàng ấy mang thai mà thôi, trước khi chết biết rõ tất cả khiến cho Quách Bách Hợp rất không cam lòng.
Bách Hợp tiếp thu xong tất cả tình tiết, không khỏi dùng tay bóp trán, người đứng phía sau nàng vội vàng tiến đến nhẹ nhàng xoa bóp lên huyệt Thái Dương, làm giảm cơn đau đầu do vừa nãy nàng tiếp thu nội dung câu chuyện.
Quách Bách Hợp có hai tâm nguyện quan trọng nhất, một là nàng ấy muốn cho tiện nhân Dương Ngọc Như này sống không bằng chết, cho dù phải trả giá bằng mạng của mình, có chết cũng muốn lôi kéo cô ta cùng chết. Thứ hai nhất định phải bảo vệ Quách gia, tuy rằng không dám chắc chắn, Quách Bách Hợp cũng hi vọng muốn cho Dương gia tuyệt không thể phát triển, nếu không thà rằng sử dụng thủ đoạn xấu xa cũng phải tiêu diệt phụ thân Dương Ngọc Như.
Thật ra tâm nguyện vụn vặt ngược lại rất nhiều, là do Quách Bách Hợp có chút không cam lòng, nàng ấy không rõ vì sao Hoàng đế không yêu nàng. Nàng ấy vào cung vài năm, cho dù tay không sạch sẽ, nhưng nàng ấy thật lòng yêu Hoàng đé, từ trước đến nay đều coi hắn là vi phu, thật không ngờ đến cuối cùng vị phu quân trong suy nghĩ của nàng ấy đã yêu người khác. Quách Bách Hợp hi vọng Bách Hợp có thể giúp đỡ nàng đoạt được sủng ái. Nếu như không được, thì Dương Ngọc Như phải thất sủng trước khi Bách Hợp chết.
Đây là một nữ nhân tình nguyện ngọc đá cùng nát, nàng ấy không chiếm được đồ vật thì tuyệt đối không cho phép người khác đạt được, Quách Bách Hợp làm việc quá mức khoa trương tùy hứng, hai mươi hai năm sống ngắn ngủi, hai mươi mốt năm trước dường như đều trôi qua thuận buồm xuôi gió, Bách Hợp lần đầu gặp được đối tượng có tính cách như vậy, không khỏi cảm thấy có chút đau đầu.
Người đang giúp Quách Bách Hợp xoa bóp vai là một trong Tứ đại cung nữ của nàng ấy, gọi lần lượt là Phất Phong, Phất Liễu, Phất Cầm và Phất Ngọc. Lúc trước sau khi Dương Ngọc Như tiến cung bởi vì tên gọi gần giống Phất Ngọc, hơn nữa Dương Ngọc Như tiến cung ngày đầu tiên đã đắc tội với Quách Bách Hợp, bởi vậy nàng ấy nhục nhã Dương Ngọc Như, bắt buộc cô ta đổi tên. Hành vi ngang ngược đó cuối cùng truyền đến tai Hoàng đế, càng khiến hắn chán ghét hơn, ngược lại sinh ra hứng thú với Dương Ngọc Như.
Bách Hợp đi vào nhiệm vụ này vào thời điểm trước khi Dương Ngọc Như tiến cung, Quách Bách Hợp vừa mới được phong Quý Phi được nửa năm, lúc này còn nửa năm nữa Dương Ngọc Như mới tiến cung.
“Nương nương đã khỏe chưa? Người có muốn gọi ngự y đến đây bắt mạch không?” Phất Phong quỳ gối trước mặt Bách Hợp xoa bóp chân nàng. Tất cả mọi người đều hiều rõ ý tứ trong lời nói của Phất Phong, muốn cho Bách Hợp mượn cớ sinh bệnh để mời Hoàng để đến hậu cung. Quách Bách Hợp cùng các phi tần trong hậu cung quan hệ cũng không tốt. Tất cả đều sợ và chán ghét nàng, nhưng không ai dám trắng trợn đối đầu với nàng, ngoại trừ người mà đương kim hoàng thượng sủng ái nhất – Đức Phi Tô thị. Hầu như mỗi người thấy Quách Bách Hợp dù trong thâm tâm đang chửi mắng, ngoài mặt cũng phải nịnh nọt đón chào. Một người chán ghét như thế lại có được mấy người trung thành, sau khi nàng ấy bị phế thì bốn đại nha hoàn cũng đụng cột mà chết.
Quách Bách Hợp muốn sống thật tốt, cho dù là Bách Hợp sống không được, nàng ấy cũng hi vọng Bách Hợp có thể thay nàng thả những nha đầu này ra ngoài cung.
Lần này nhiệm vụ không thoải mái, hậu cung từ xưa đến nay vốn là nơi người người tranh đấu, hơn nữa Quách Bách Hợp có nhiều tâm nguyện, tuy nói tâm nguyện của nàng đều có tính lựa chọn, nhưng cũng làm cho Bách Hợp hơi nhức đầu, lúc này nghe được Phất Phong nói muốn mời ngự y, nhớ đến trước khi mình tiếp thu tình tiết, Phất Liễu từng nói qua Đức Phi Tô thị mang thai, trong lòng không khỏi oán hận.
Beta: Sakura
Trong lúc trở lại không gian, đầu óc Bách Hợp nhất thời còn chút choáng váng, cô cảm thấy trong lòng có cảm giác nặng nề khó hiểu, bèn dùng tay che miệng, cô nhíu mày cắn răng. Không gian yên lặng, một lúc lâu sau Lý Duyên Tỷ mới xuất hiện. Nhìn Lý Duyên Tỷ lúc này, Bách Hợp mơ hồ cảm thấy trên người anh đã có chút ít biến hóa, anh vẫn là anh nhưng chỗ nào khác lạ thì Bách Hợp lại không chỉ ra được.
“Nhiệm vụ hoàn thành.” Trong mắt Lý Duyên Tỷ hiện lên vài phần ôn hòa, sau khi đã có được toàn bộ ký ức và tình cảm của Diệp Xung Cẩn đồng thời tình cảm Diệp Xung Cẩn dành cho Bách Hợp cũng ảnh hưởng tới anh, lúc trước Lý Duyên Tỷ còn hơi mông lung thì nay đã hiểu rõ, anh liếc nhìn Bách Hợp xong rồi mí mắt rũ xuống, tư liệu của Bách Hợp hiện ra trong không gian.
Giới tính: Nữ ( có thể thay đổi)
Tên: Bách Hợp
Tuổi: 21
Trí lực: 79 (max 100 điểm)
Dung mạo: 82 (max 100 điểm)
Thể lực: 71(max 100 điểm)
Vũ lực: 45 (max 100 điểm)
Tinh thần: 61 (max 100 điểm)
Danh vọng: 32 (max 100 điểm)
Kỹ năng: Cửu Dương Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh, Đạo Đức Kinh Thiên Địa môn, cổ thuật Nam Vực, Thuật Tinh Thần Luyện Thể
Năng khiếu: Nấu ăn trung cấp, Diễn xuất cao cấp, Thuật Ngũ Hành Bát Quái ( có hơi đọc lướt qua)
Mị lực: 56 ( 100 max điểm)
Sưu tầm: Tình yêu của Thi Vương, Lời chúc phúc của Thánh nữ, Trái tim của Thiên sứ, Lời hứa của Long Vương, Quyến rũ của Hồ ly, Tình mẹ như núi, Vua không ngai, Kiếm chi đạo, Chấp niệm của Quân phiệt
Nhiệm vụ lần này hay là do không khó nên ngoại trừ tinh thần và mị lực gia tăng lên một điểm xem như là ban thưởng, còn danh vọng thì ngược lại. Mà ở phần sưu tầm có thêm một mục “Chấp niệm của quân phiệt”. Không biết tại sao khi Bách Hợp nhìn đến cái mục này thì trong lòng lại khó chịu. Cô tới Diệp Xung Cẩn, xem ra tính cách của Diệp Cẩn Chi không giống anh ta cho lắm, không phải Diệp Xung Cẩn khiến cho cô có cảm giác áp lực và sợ hãi muốn chạy trốn, nhưng ở một phương diện khác lại có chút tương tự đó là bá đạo và cường thế, ngoại trừ lúc cô tiến vào nhiệm vụ quân phiệt có gặp Diệp Xung Cẩn. Về sau cũng không có gặp lại, lúc này đột nhiên thấy sưu tầm này hiện ra, Bách Hợp đã hiểu Diệp Cẩn Chi chắc là Diệp Xung Cẩn rồi.
Cô ngu ngơ một hồi, trong lòng không tránh khỏi có chút trầm trọng, tự mình cười khổ hai tiếng, không biết Lý Duyên Tỷ từ lúc nào đứng bên cạnh không có bất kỳ báo hiệu nào mà ôm cô vào trong ngực.
“...” Bách Hợp bắt đầu đờ đẫn, sau đó muốn giãy dụa, Lý Duyên Tỷ cúi đầu nhìn cô một cách kỳ quái “Lần trước cô hoàn thành nhiệm vụ, không phải cô thích làm điều này hả?”
Anh nghiêm túc còn Bách Hợp lại hơi xấu hổ…. Bởi vì nội dung câu chuyện trong nhiệm vụ vừa rồi bị người ta chiếm tiện nghi, hơn nữa lâu rồi không nhìn thấy Lý Duyên Tỷ nên trong chốc lát cô không khống chế được cảm xúc, nghĩ lại thì không phải mỗi lần nhiệm vụ hoàn thành Lý Duyên Tỷ đều muốn ôm, thế nhưng lúc này thấy Lý Duyên Tỷ tỏ vẻ thản nhiên bình thản thì Bách Hợp ngại nói sự thật cho anh biết, nên đành phải miễn cưỡng gật đầu, mặc kệ cho anh ôm một hồi lâu mới thả cô ra, khóe miệng Lý Duyên Tỷ nhẹ nhàng cong lên, rất nhanh sau đó lại mân thành một đường thẳng tắp:
“Muốn tiếp tục thực hiện nhiệm vụ không?”
Bách Hợp thở phào nhẹ nhõm, gật đầu liên tục không ngừng. Bị Lý Duyên Tỷ ôm như vậy, dù lúc này cô có nhiều ưu thương hơn nữa cũng không cánh mà bay, trước khi mê man thì cô thấy được Lý Duyên Tỷ hơi hơi cười, đôi mắt khép hờ ngăn chặn những suy nghĩ bên trong, ngoại hình tuấn tú nhưng lạnh lùng thiếu đi vài phần khí chất không dính nhân gian khói lửa ngược lại thêm vài phần cường thế.
“Nương nương hãy bảo trọng Phượng thể, tuy hiện nay Đức Phi được Hoàng Thượng sủng ái, đã mang thai thì như thế nào, cuối cùng chỉ là một cái ấm sắc thuốc, cái thai này có thể giữ được hay không còn chưa chắc.” Một giọng nữ cao mềm mại nói ríu ra ríu rít bên tai Bách Hợp, nàng vừa mới tỉnh dậy nên chỉ nghe được bên tai có người nói không ngừng, giống như có người cầm đồ vật đánh vào đầu, khiến nàng không nhịn được muốn thò tay bóp trán của mình, một đôi tay nhỏ bé mềm mại duỗi đến, lực đạo nặng nhẹ vừa phải ở bên cạnh thái dương nàng nhẹ nhàng xoa lên, khiến Bách Hợp thoải mái dễ chịu, nàng phất tay, người nói chuyện bên cạnh lập tức liền yên lặng lui xuống, người giúp xoa bóp cũng vội vàng rời khỏi trán nàng, chuyển đến xoa bóp bả vai của nàng.
Trong đầu hàng loạt tình tiết xuất hiện, Bách Hợp nhắm mắt không lên tiếng, lần này do tinh thần lực được nâng cao nên việc tiếp thu tình tiết dễ dàng hơn lúc trước rất nhiều, chỉ tốn chừng hai canh giờ mà Bách Hợp đã tiếp nhận xong.
Lúc này đây nàng trở thành người tên là Quách Bách Hợp, một Quý phi được sủng trong cung nhưng cuối cùng đấu thất bại thê thảm.
Quách Bách Hợp xuất thân danh môn, ông nội vốn là công thần khai quốc, được Hoàng đế Đại Tần ban thưởng chữ “Định” thụ phong Quốc công được thế tập võng thế thân phận tôn vinh, Quách Bách Hợp từ nhỏ là con gái thứ của vợ cả, lớn lên xinh đẹp quyến rũ nên năm mười lăm tuổi đã được đưa vào trong cung. Quách Bách Hợp từ nhỏ tính tình thông minh hoạt bát, Hoàng đế lúc còn trẻ rất yêu thích tính cách nàng, nên khi nàng mới mười chín tuổi đã được phong vị lên làm phi vị nhất phẩm, đến cuối cùng là trở thành Quý Phi, trong khoảng thời gian ngắn đã tạo được danh tiếng ở hậu cung.
Nhưng thời gian dần trôi qua, mỹ nhân trong hậu cung càng tăng nhiều, nhất là lúc nàng hai mươi mốt tuổi thì nàng đã gặp phải khắc tinh của đời mình. Sau khi Dương Ngọc Như tiến cung, ngay từ đầu đã đắc tội Quách Bách Hợp, Quách Bách Hợp đã mấy lần hãm hại, mà Dương Ngọc Như đều thoát được. Ngược lại càng thúc đẩy tình cảm Dương Ngọc Như và Hoàng đế, cuối cùng Quý phi Quách Bách Hợp ngang ngược hống hách vì giết rất nhiều phi tần trong cung, người người oán trách nên bị Hoàng đế tước đi phong hào, ban cho cái chết.
Tình tiết phần lớn nói về bí sử hậu cung thì có một ít tình tiết Quách Bách Hợp tranh giành với Dương Ngọc Như, Dương Ngọc Như xuất thân bình thường, tuy rằng có dung nhan tuyệt mỹ nhưng nguyên chủ mạnh hơn nàng ta không biết bao nhiêu lần, cuối cùng không chỉ đấu không lại nàng ta, ngược lại sau khi mình chết lại làm liên lụy đến gia tộc, khiến cho phủ Định Quốc công vốn đang được vinh sủng cũng bị tịch thu gia sản. Cuối cùng Dương gia thay thế sự tồn tại của Quách gia, phụ thân Dương Ngọc Như tiếp nhận thế lực lưu lại của phụ thân Quách Bách Hợp, Dương gia bởi vì Dương Ngọc Như nước lên thì thuyền lên, trở thành trọng thần mới trong triều.
Quan trọng nhất là Quách Bách Hợp trước khi chết được Dương Ngọc Như báo cho biết, Hoàng đế không thích nàng, lúc trước sủng nàng là vì muốn trừng trị Quách gia mà thôi. Tiên đế giao cho Quách gia quá nhiều quyền hành, mà Quách gia lại quá mức hung hăng càn quấy, cho nên Hoàng đế nghĩ cách tìm cớ đoạt lại quyền thế. Quách Bách Hợp tiến cung nhiều năm không thể hoài thai, cuối cùng rồi lại giết hại cung phi hài tử bọn họ, không phải ông trời không đáp ứng nàng, mà do Hoàng đế không cho phép nàng ấy mang thai mà thôi, trước khi chết biết rõ tất cả khiến cho Quách Bách Hợp rất không cam lòng.
Bách Hợp tiếp thu xong tất cả tình tiết, không khỏi dùng tay bóp trán, người đứng phía sau nàng vội vàng tiến đến nhẹ nhàng xoa bóp lên huyệt Thái Dương, làm giảm cơn đau đầu do vừa nãy nàng tiếp thu nội dung câu chuyện.
Quách Bách Hợp có hai tâm nguyện quan trọng nhất, một là nàng ấy muốn cho tiện nhân Dương Ngọc Như này sống không bằng chết, cho dù phải trả giá bằng mạng của mình, có chết cũng muốn lôi kéo cô ta cùng chết. Thứ hai nhất định phải bảo vệ Quách gia, tuy rằng không dám chắc chắn, Quách Bách Hợp cũng hi vọng muốn cho Dương gia tuyệt không thể phát triển, nếu không thà rằng sử dụng thủ đoạn xấu xa cũng phải tiêu diệt phụ thân Dương Ngọc Như.
Thật ra tâm nguyện vụn vặt ngược lại rất nhiều, là do Quách Bách Hợp có chút không cam lòng, nàng ấy không rõ vì sao Hoàng đế không yêu nàng. Nàng ấy vào cung vài năm, cho dù tay không sạch sẽ, nhưng nàng ấy thật lòng yêu Hoàng đé, từ trước đến nay đều coi hắn là vi phu, thật không ngờ đến cuối cùng vị phu quân trong suy nghĩ của nàng ấy đã yêu người khác. Quách Bách Hợp hi vọng Bách Hợp có thể giúp đỡ nàng đoạt được sủng ái. Nếu như không được, thì Dương Ngọc Như phải thất sủng trước khi Bách Hợp chết.
Đây là một nữ nhân tình nguyện ngọc đá cùng nát, nàng ấy không chiếm được đồ vật thì tuyệt đối không cho phép người khác đạt được, Quách Bách Hợp làm việc quá mức khoa trương tùy hứng, hai mươi hai năm sống ngắn ngủi, hai mươi mốt năm trước dường như đều trôi qua thuận buồm xuôi gió, Bách Hợp lần đầu gặp được đối tượng có tính cách như vậy, không khỏi cảm thấy có chút đau đầu.
Người đang giúp Quách Bách Hợp xoa bóp vai là một trong Tứ đại cung nữ của nàng ấy, gọi lần lượt là Phất Phong, Phất Liễu, Phất Cầm và Phất Ngọc. Lúc trước sau khi Dương Ngọc Như tiến cung bởi vì tên gọi gần giống Phất Ngọc, hơn nữa Dương Ngọc Như tiến cung ngày đầu tiên đã đắc tội với Quách Bách Hợp, bởi vậy nàng ấy nhục nhã Dương Ngọc Như, bắt buộc cô ta đổi tên. Hành vi ngang ngược đó cuối cùng truyền đến tai Hoàng đế, càng khiến hắn chán ghét hơn, ngược lại sinh ra hứng thú với Dương Ngọc Như.
Bách Hợp đi vào nhiệm vụ này vào thời điểm trước khi Dương Ngọc Như tiến cung, Quách Bách Hợp vừa mới được phong Quý Phi được nửa năm, lúc này còn nửa năm nữa Dương Ngọc Như mới tiến cung.
“Nương nương đã khỏe chưa? Người có muốn gọi ngự y đến đây bắt mạch không?” Phất Phong quỳ gối trước mặt Bách Hợp xoa bóp chân nàng. Tất cả mọi người đều hiều rõ ý tứ trong lời nói của Phất Phong, muốn cho Bách Hợp mượn cớ sinh bệnh để mời Hoàng để đến hậu cung. Quách Bách Hợp cùng các phi tần trong hậu cung quan hệ cũng không tốt. Tất cả đều sợ và chán ghét nàng, nhưng không ai dám trắng trợn đối đầu với nàng, ngoại trừ người mà đương kim hoàng thượng sủng ái nhất – Đức Phi Tô thị. Hầu như mỗi người thấy Quách Bách Hợp dù trong thâm tâm đang chửi mắng, ngoài mặt cũng phải nịnh nọt đón chào. Một người chán ghét như thế lại có được mấy người trung thành, sau khi nàng ấy bị phế thì bốn đại nha hoàn cũng đụng cột mà chết.
Quách Bách Hợp muốn sống thật tốt, cho dù là Bách Hợp sống không được, nàng ấy cũng hi vọng Bách Hợp có thể thay nàng thả những nha đầu này ra ngoài cung.
Lần này nhiệm vụ không thoải mái, hậu cung từ xưa đến nay vốn là nơi người người tranh đấu, hơn nữa Quách Bách Hợp có nhiều tâm nguyện, tuy nói tâm nguyện của nàng đều có tính lựa chọn, nhưng cũng làm cho Bách Hợp hơi nhức đầu, lúc này nghe được Phất Phong nói muốn mời ngự y, nhớ đến trước khi mình tiếp thu tình tiết, Phất Liễu từng nói qua Đức Phi Tô thị mang thai, trong lòng không khỏi oán hận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.