Bích Linh Ma Ảnh

Chương 68: Quái nhân một mắt

Châu Dụ Tâm

07/05/2013

Nói về Trịnh Kiếm Hồng sau khi trượt chân té xuống vực thẳm, chàng kinh hoàng la lên một tiếng hãi hùng, tin chắc mình nát thây, bỏ mạng rồi. Đâu ngờ thân ảnh còn cách đáy cốc độ hai thước, thình lình một luồng kình phong ào tới cuốn đỡ chàng bình yên vô sự.

Trịnh Kiếm Hồng còn đang kinh ngạc, thì tai bỗng nghe một chuỗi cười rổn rảng như tiếng khai sơn phá thạch.

Tiếp theo đó là tiếng quát âm trầm :

- Tiểu tử, lại đây!

Trịnh Kiếm Hồng giật mình quay mặt lại thấy một Quái nhân một mắt, tóc phủ tới tai, mặt mày hung tợn. Chàng run lên :

- A!...

- Khà khà khà!... Thằng nhỏ, ngươi sợ ư? Lại đây! Lại đây!

Trịnh Kiếm Hồng từ từ bước về phía Quái nhân một mắt nói :

- Có phải lão tiền bối cứu mạng tại hạ đó không?

- Thằng nhỏ! Ta ở đây có trên năm mươi năm chưa ai lọt vào đây một người, không lẽ có người khác cứu ngươi.

Trịnh Kiếm Hồng vội sụp quỳ xuống nói :

- Xin đa tạ công ơn tiền bối cứu mạng.

Quái nhân một mắt nói :

- Không cần! Có phải ngươi bị tên Bích Linh Ma Ảnh đánh té xuống đây không?

Trịnh Kiếm Hồng kinh dị hỏi :

- Đúng thế! Làm sao lão tiền bối biết?

- Khà khà khà! Chẳng những biết ngươi bị tên Ma đầu ấy đánh mà còn biết ngươi bị Cửu đại môn phái đang truy tầm ngươi nữa kia.

- Hả?

Trịnh Kiếm Hồng giật mình, há hốc mồm sửng sốt.

Quái nhân một mắt nói tiếp :

- Năm mươi năm trước, ta là cao thủ nổi tiếng giang hồ với cái danh “Hỏa Âm Lôi” Bách Thế Quân.



Trịnh Kiếm Hồng hỏi :

- Tiền bối là “Hỏa Âm Lôi” Bách Thế Quân?

- Phải! Ngươi chưa nghe qua phải không?

- Vâng!

- Khà! Khà khà!..

- Nhưng sao tiền bối không đi giang hồ hành hiệp mà ẩn vào đây?

“Hỏa Âm Lôi” Bách Thế Quân đưa mắt nhìn xa xôi nói :

- Trước kia, trên giang hồ ta cũng bị Cửu đại môn phái hiểu lầm, cho rằng ta là một tên ma đầu, nên đi đâu cũng bị bọn họ vây đánh. Rồi một hôm xô xát, ta lỡ tay hại chết hơn hai trăm cao thủ Cửu đại môn phái. Từ đó, sự hiểu lầm lại càng nhiều...

Trịnh Kiếm Hồng hỏi :

- Vì sao có sự hiểu lầm ấy?

“Hỏa Âm Lôi” Bách Thế Quân chậm rãi nói :

- Ta là nhân vật không phái nào, lại thấy bọn ma đầu từ ngày có tên Bích Linh Ma Ảnh xuất hiện chúng khôi phục được thanh thế, gieo tang tóc khắp trong thiên hạ. Ta thấy thế liền tìm đến chúng ngăn cản, không ngờ giữa lúc đó, gặp phải lão Thái Thông kéo thủ hạ đến bao vây U Ma cốc. Ta mắc kẹt trong U Ma cốc suốt ba ngày, mới thoát khỏi lão Thái Thông. Sự thật ta không muốn giết ai cả. Vì dù tà hay chánh cũng đều là người như nhau. Chỉ khác nhau về tư tưởng mà thôi thì đâu nỡ nào lại đi đánh với nhau. Tại sao không đem sự thành thật mà đối đãi, giải quyết mọi vấn đề trong sự êm thắm?

Trịnh Kiếm Hồng nói :

- Nếu mọi người đều nghĩ như tiền bối thì đâu có đổ máu. Đằng này họ hung dữ quá.

“Hỏa Âm Lôi” Bách Thế Quân ngừng một chút, nói tiếp :

- Thái Thông thấy ta có mặt trong U Ma cốc tưởng ta là người của bọn Ngũ Đại Ma Tinh, cứ lo tìm ta mà giết. Trái lại, Thái Thông không giết được ta mà lại làm tổn thất mất hai trăm nhân mạng. Từ đó, ta quá hối hận, nên tìm xuống đáy cốc này ẩn thân tu luyện tâm tánh, thề không xuất hiện trên giang hồ nữa.

“Hỏa Âm Lôi” Bách Thế Quân nói tới đây thở dài buồn bã.

Giây lát lão nhìn sâu vào mặt Trịnh Kiếm Hồng hỏi :

- Còn ngươi?

Trịnh Kiếm Hồng đem chuyện đã xảy ra thuật lại từ đầu chí cuối cho “Hỏa Âm Lôi” Bách Thế Quân nghe.



Nghe xong lão cười nói :

- Ngươi có duyên phận mới gặp được ta. Vậy để ta truyền dạy vài tuyệt chiêu, tin chắc là tên Ma Ảnh không thoát được tay ngươi đâu.

Trịnh Kiếm Hồng mừng rỡ nói :

- Ơn này vãn sinh nguyện ghi tâm khắc cốt, không bao giờ quên.

“Hỏa Âm Lôi” Bách Thế Quân nói :

- Cấm ngươi nói đến ơn nghĩa với ta. Đời ta chỉ biết làm mà không cần ai mang ơn cả.

Trịnh Kiếm Hồng nói :

- Tiền bối đã dạy, vãn sinh xin tuân lịnh.

- Tốt lắm! Thôi ngồi xuống đi. Ta truyền cho chín chục năm công lực của ta và dạy cho ngươi ba chiêu :

Chiêu thứ nhất là “Phong Lôi Đoạt Hồn”

Chiêu thứ hai là “Bách Biến Không Không Ảnh”

Chiêu thứ ba là “Hỏa Âm Lôi”

Trong ba chiêu chỉ có chiêu thứ ba khó hơn hết.

Khi đã thuộc ba chiêu này, ngươi sẽ là đệ nhất thiên hạ, không ai dám làm khó dễ nữa đâu.

Nhưng ta dặn trước, khi nào cần kíp mới đem chiêu thứ ba ra dùng.

Chiêu thứ ba chỉ cần ngươi thổi mạnh ra tức khắc một luồng khí nóng như lửa xẹt tới đối phương và phát nổ lửa bốc cháy ngất trời.

Trịnh Kiếm Hồng nói :

- Lợi hại đến thế sao tiền bối?

- Đúng vậy.

- Thưa tiền bối còn chiêu thứ hai và thứ nhất?

- À, hai chiêu này một chiêu biến ảnh mất dạng, một chiêu là chưởng pháp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bích Linh Ma Ảnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook